Không Thèm Yêu Đương Với Lão Bản​

Chương 17: Là Muốn Tôi Lấy Thân Báo Đáp Thật Sao?(1)

Diệp Phỉ Nhiên

28/08/2023

Nhìn đi, đối xử với Mạc Tử Tâm người ta thì nho nhã như thế, còn đối với cô thì… Thật là càng so sánh thì lại càng khiến người ta tức chết mà…

Tiền Duy ngẫm nghĩ, quả thực mình ở lại cũng không có tác dụng gì, cô thấy có lẽ Tiền Xuyên cũng sắp đến rồi, không thì giờ cô cứ ra ngoài sân bóng đón Tiền Xuyên và mấy người anh em của cậu cũng được.

“Tôi đã gọi thêm người rồi, tôi ra đón bọn họ đây.” Tiền Duy nhỏ giọng, nháy mắt với Lục Tuân bày tỏ lòng trung thành: “Annh yên tâm, tôi không phải kẻ lâm trận bỏ chạy đâu, Tiền Hán Tam tôi nhất định sẽ trở lại! Lục Tuân, cố lên! Nhất định phải chịu đựng được đến lúc tôi quay lại!”

Lục Tuân lườm Tiền Duy một cái: “Cô nói nhiều thế làm gì, cô cũng đâu phải nhân vật chính, đừng ở đó làm trò cười cho người khác, đi mau.”

Đám người Mạc Tử Tâm đã về hết, còn mình Tiền Duy thấp thỏm đứng ở cửa sân bóng mong mỏi trông chờ Tiền Xuyên tới.

“Đi thôi.”

Nhưng đợi mãi mà thằng nhãi Tiền Xuyên cũng không xuất hiện, ngược lại là thấy Lục Tuân hai tay đút trong túi quần ung dung đi ra, gọi Tiền Duy một tiếng.

Tiền Duy: “? ? ? Sao anh ra đây làm gì?”

“Chẳng lẽ tôi phải ở trong đó đánh nhau với đám ấy à?”

“Ý tôi không phải thế…” Tiền Duy quan sát Lục Tuân một lượt: “Trên người anh có chỗ nào bị thương không?”



Lục Tuân khinh thường hừ một tiếng: “Chẳng lẽ mọi chuyện đều phải giải quyết bằng bạo lực à? Cô tưởng tôi là em trai cô đấy à?”

“Chẳng lẽ anh cảm hóa được mấy tên lưu manh đó trong mấy phút sao?”

“Nếu con người dễ cảm hóa như thế thì có pháp luật để làm gì?”

“Vậy anh giải quyết thế nào ?” Tiền Duy vô cùng tò mò.

“Tôi nói với bọn họ là, Mạc Tử Tâm tẩy trang xong thì mặt toàn mụn.”

“…”

“Tôi đang định chia tay cô ta, nếu như anh ta muốn theo đuổi cô ta, tôi sẽ cho số điện thoại, tôi sẽ bày mưu cho anh ta để theo đuổi Mạc Tử Tâm, để cho cô ta bám dính lấy anh ta không chịu buông tay.” Lục Tuân nhún vai: “Cuối cùng thì anh ta nhất quyết không thèm lấy số của cô ta, còn bảo tôi đi nhanh lên.”

“…”

***

Buổi tối trên sân trường gió nhẹ thổi hiu hiu, quãng đường từ sân vận động về đến ký túc cũng không có nhiều người, Tiền Duy và Lục Tuân sóng vai đi bên nhau.

“May mà chuyện này kết thúc trong êm đẹp, lúc nãy tôi đã gọi cho Tiền Xuyên bảo nó dẫn theo mấy bạn học khoa thể dục tới cứu viện, cuối cùng nó lại ở ngoài quán KTV, vừa rồi cũng không tới, nhưng dù sao anh cũng giải quyết mọi việc nhanh gọn, nên tôi nhắn nó không cần tới nữa.” Mặc dù cuối cùng Tiền Duy không giúp được gì, nhưng sao cô có thể bỏ qua cơ hội thể hiện lòng trung thành của mình được: “Lúc ấy tôi đang chạy bộ trên máy, vừa nhìn thấy người gặp chuyện là Mạc Tử Tâm, tôi đã muốn chạy ra hỗ trợ rồi, nếu anh không xuất hiện thì nhất định tôi cũng sẽ ra mặt cho Mạc Tử Tâm !”



Nếu muốn tỏ lòng trung thành thì không nên chỉ thể hiện với mỗi sếp tương lai, đương nhiên không được quên vợ sếp, dù sao trước mặt sếp tương lai thể hiện thành ý với vợ sếp, sẽ càng được thêm điểm mà!

Nhưng con hàng Lục Tuân này lại không phải người thường, Tiền Duy nói hết lời nãy giờ, anh cũng chẳng hề thể hiện sự cảm kích, ngược lại anh nhíu mày chỉ trích cô: “Mạc Tử Tâm có liên quan gì đến cô, hai người là bạn thân à? Cô ra mặt thì làm được gì?”

Nói thế này tức là cô ra mặt cũng chẳng có tác dụng gì…

Nhưng lúc này sao cô có thể lùi bước, Tiền Duy hắng giọng một cái: “Mặc dù tôi không thể đánh nhau với bọn họ, nhưng tôi có thể dùng pháp luật dọa bọn họ, tôi sẽ nói cho bọn họ biết, hành động của bọn họ đã vi phạm điều thứ hai mươi tám trong bộ luật ‘Quản lý an ninh trật tự công cộng’, tự tiện truy đuổi, chặn đường người khác vô lý, chính là tội cố tình gây rối, tội này sẽ bị tạm giam từ mười ngày đến mười lăm ngày, còn bị xử phạt hành chính!” Tiền Duy vỗ vỗ ngực: “Anh yên tâm, tôi cũng thông minh lắm, tôi không như Tiền Xuyên, tôi cũng biết dùng đầu óc để giải quyết vấn đề, dựa vào những kiến thức pháp luật đanh thép để chinh phục kẻ địch!”

“Là điều thứ hai sáu không phải hai tám.” Lục Tuân nhìn thoáng qua Tiền Duy: “Cô thông minh nhưng kiến thức pháp luật không hiểu rõ cho lắm nhỉ, tạm giam từ mười đến mười lăm ngày là đối với những hành vi vô cùng nghiêm trọng, với hành động vừa rồi của bọn họ, chỉ tạm giam từ năm đến mười ngày trở xuống là được rồi.”

“…” Anh không để ý những tình tiết nhỏ nhặt này thì chết sao Lục Tuân?

“May mà tối nay tôi đi bơi.” Lục Tuân trầm mặc một lát rồi mới cười nói.

Tiền Duy dần bình tĩnh lại, cũng phải, nếu tối nay anh không tới phòng tập bơi, thì Mạc Tử Tâm sẽ gặp nguy hiểm, mọi chuyện hôm nay thật sự quá may mắn, trải qua đêm nay, bất luận thế nào, hình tượng của anh trong lòng Mạc Tử Tâm nhất định sẽ càng ấn tượng hơn, mà Lục Tuân nhìn thấy Mạc Tử Tâm gặp nạn, chắc hẳn cũng dần dần nhận ra tầm quan trọng của cô trong lòng mình.

Hai người sóng vai đi bên nhau, trong lúc nhất thời bầu không khí có vẻ yên lặng, Tiền Duy cảm thấy hơi xấu hổ, đang chuẩn bị tiếp tục tìm chủ đề, trong tòa ký túc xá đột nhiên vang lên tiếng hét của các sinh viên nữ.

“Háo sắc! Bắt lấy tên biến thái!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Không Thèm Yêu Đương Với Lão Bản​

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook