Không Thèm Yêu Đương Với Lão Bản​

Chương 29: Lỗ Tai Lục Tuân Cũng Bắt Đầu Đỏ Dần(1)

Diệp Phỉ Nhiên

28/08/2023

Anh xem anh đi, chuyện đã đến mức này còn không chịu thừa nhận?

“Hôm nay hai người hẹn hò còn không phải đang theo đuổi sao?” Tiền Duy trưng ra vẻ mặt tôi hiểu hết rồi, trên mặt chỉ thiếu không viết mấy chữ “Thanh niên, anh không cần phải xấu hổ, thành thật thừa nhận đi”.

“Vì chuyện ở phòng tập hôm trước nên cô ấy mời tôi ăn cơm để cám ơn.” Lục Tuân ngập ngừng: “Ban đầu tôi có từ chối, nhưng cô ấy mời mấy lần, nên đành đồng ý.”

Tiền Duy đau đầu nhức óc: “Anh nhìn anh đi, Mạc Tử Tâm người ta cũng đã dũng cảm chủ động trước rồi, anh còn không nhân cơ hội này mà tấn công đi, người ta đã cho đi thì cậu cũng phải đáp lễ chứ? Hôm nay cô ấy mời anh ăn cơm, chẳng phải đang cho anh lý do mời lại cô ấy sao? Một tới hai đi, anh thừa thắng xông lên dưới, hai người nhất định sẽ thành đôi!”

Tiền Duy còn định nói tiếp, đáng tiếc Tiền Xuyên đã dẫn theo Mạc Tử Tâm đi về phía này, cô nháy mắt với Lục Tuân rồi cũng im luôn.

Tiền Xuyên dẻo mồm, chẳng biết đã nói gì mà khiến Mạc Tử Tâm cười không ngậm được miệng như thế, Lục Tuân lại chẳng thèm nghe lời khuyên của Tiền Duy, tiếp tục trưng ra vẻ mặt lạnh lùng và nhàn nhã ăn cơm.

Tiền Duy chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, cô quyết định sử dụng chiêu cuối cùng: “À, Lục Tuân, Mạc Tử Tâm, tôi chợt nhớ tôi và Tiền Xuyên còn có chút việc, nãy giờ cũng ăn được nhiều rồi, chúng tôi về trước nhé.” Nói xong, cô liền quay sang Tiền Xuyên nháy mắt ra hiệu.

Nhưng Tiền Xuyên lại chẳng hề để ý: “Chị có việc thì cứ về trước đi, em đâu có việc gì.”

“Chị em thất tình, chẳng lẽ em không định đi cùng chị à?” Tiền Duy trợn mắt nhìn: “Nếu chị nghĩ quẩn đi nhảy sông hoặc cắt cổ tay tự tử, em định ăn nói với ba mẹ thế nào? Lương tâm của em không thấy cắn rứt sao?”

Tiền Xuyên liếc cô: “Cứ nhìn sức ăn nãy giờ của chị là biết, đâu có giống người đang nghĩ quẩn, chị nhìn xem nãy giờ chị đã ăn bao nhiêu miếng há cảo nhân thịt rồi? Mười hai cái đấy! Chị vừa thấy há cảo thì hai mắt sáng rực lên, sao mà tự tử được?” Anh quay sang nói với Mạc Tử Tâm và Lục Tuân: “Hai người yên tâm đi, dù chị ấy chỉ còn một hơi thở thôi, cũng sẽ cố chết ăn hết thịt, nhất là thịt lợn, chỉ cần lợn chưa tuyệt chủng, thì chị ấy không chết được đâu.”

“Vì quá đau khổ nên chị mới ăn uống quá độ!”

“Vậy chị tự sát thì em càng hời, gia sản vốn đang chia hai phần, giờ thì thuộc hết về em hết.” Tiền Xuyên vẫy vẫy tay: “Tiền Duy, chị cứ về đi, em còn phải ở lại thanh toán nữa.”

Anh nói xong thì Mạc Tử Tâm lại bắt đầu cười : “Tình cảm của hai người thật tốt.”

Trong lòng Tiền Duy đang gầm thét, tình cảm của chúng tôi tốt bao giờ?



Tiền Xuyên cười chế nhạo nhìn Tiền Duy: “Không phải chị muốn đi à? Vậy thì đi nhanh lên, đừng chậm trễ việc của chị.”

Ban đầu mục đích của cô chủ yếu là vì muốn kéo Tiền Xuyên đi, lần này ăn trộm gà không thành còn mất thêm nắm gạo, nhưng đã đâm lao thì phải theo lao, cô đưa mắt nhìn mãi mấy miếng thịt mấy lát cá đang sôi sùng sục trong nồi lẩu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi đi đây!”

“Tôi cũng đi luôn.” Ngay khi Tiền Duy đứng lên, Lục Tuân cũng cất lời: “Hai người cứ từ từ ăn.”

Tiền Xuyên cười không ngậm miệng được: “Lục Tuân, anh đi cẩn thận nhé, hôm nào tôi lại tới mời anh ăn cơm, rồi hai anh em ta tâm sự, người anh em này tôi nhận. Lát nữa nhờ anh để ý Tiền Duy giúp tôi, đưa chị ấy về ký túc an toàn! Có anh đi chung, tôi cũng yên tâm hơn!”

Tiền Duy nhìn Tiền Xuyên, trong lòng có chút tuyệt vọng, cái gien chân chó này, cô và Tiền Xuyên quả thực đúng là chị em ruột mà…

Lục Tuân quả nhiên khá hứng thú mà liếc nhìn Tiền Xuyên, rồi lại nhìn Tiền Duy, anh chẳng hề nói gì, nhưng ánh mắt đã nói lên tất cả.

Tiền Duy còn muốn cứu vãn cục diện, sao có thể để Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm ở bên nhau được! Tuyệt đối không được!

“Lục Tuân, tôi không sao, tôi có thể một mình về trường, anh cứ ở lại ăn tiếp với Tiền Xuyên đi.”

Lục Tuân nhìn thoáng qua Tiền Duy, giọng có vẻ uể oải : “Tôi đâu định đưa cô về trường, tôi có chuyện cần xử lý nên mới về trước.”

“…” Trong lòng Tiền Duy gào thét, Lục Tuân này, coi như anh không thích tôi, thì trước mặt Mạc Tử Tâm ra vẻ đàn ông tí thì chết à? Có cần in mấy chữ “Cô suy nghĩ nhiều rồi” trên mặt thế kia không?

***

Mặc dù Tiền Duy đã cố gắng ngăn cản sự việc phát triển theo hướng xấu nhất, nhưng hiển nhiên hiện thực vốn tàn khốc, đợi cô lấy lại tinh thần thì cũng là lúc cô và Lục Tuân đang trên đường đi về rồi, cuối cùng Tiền Xuyên vẫn thành công ở riêng với Mạc Tử Tâm.

Tiền Duy đau đầu nhức óc: “Lục Tuân này, tôi tạo cho anh nhiều cơ hội thể hiện mình như thế, sao anh lại không biết trân trọng? Hiện giờ rất nhiều sinh viên nữ thích kiểu sinh viên nam lạnh lùng cao ngạo như anh, nhưng anh cũng nên biết, con gái tất nhiên không muốn bạn trai mình cứ như tủ lạnh di động thế, anh có thể thờ ơ với tất cả mọi người, nhưng phải dịu dàng với riêng cô ấy, khiến cô ấy cảm thấy cả thế giới chỉ mình cô ấy là đặc biệt nhất, chính là cảm giác đó đó.”

“Hóa ra cô thích người như thế à?” Lục Tuân lườm Tiền Duy một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Không Thèm Yêu Đương Với Lão Bản​

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook