Không Thoát Khỏi Anh

Chương 34: Đại chiến

Thiên Thư (Kamichira Hoàng)

18/07/2017

Theo sự sắp đặt của Lăng Khiêm từ trước lực lượng Hoàng Khiêm phân tán bao vây đều một cánh rừng lớn ở phía Bắc thành phố để sau khi anh đổ nước vào tổ kiến lửa chúng sẽ bò ra và mắc bẫy toàn thể tất cả sẽ bị giết tại chỗ không khoang nhượng . Còn bên Phong Trị cũng được Lăng Khiêm lợi dụng mở ra cuộc chiến hờ nhằm dẫn dắt Phương Phương theo đường mòn dọn sẵn và đưa cô vào bẫy dẫn mọi người đến căn cứ hiện tại của ASS mà không để chúng phát hiện cho đến phút cuối cùng , một phần lợi dụng binh đoàn của Phong Trị vào việc vây bắt đám kiến đông đảo đó . Còn về phía Băng Tâm Lăng Khiêm cũng đã chuẩn bị thật chu đáo cho cô , ở đó có nội gián của họ sẽ để cô được an toàn cho đến khi mọi người đến . 

Băng Tâm và Mỹ Nhi vẫn theo đường cũ đã định nằm bất động trên vai 2 tên sát thủ đang cố gắng lạng lách một cách nhanh nhất trong rừng để đến căn cứ . 

“AY DA ! Tên vô dụng nhà ngươi , chưa học hết bài bản sinh tồn trong rừng hay sao mà để đầu ta đụng phải cây hoài như vậy “. Băng Tâm hét lên , cô đã cố hết sức im lặng nhưng lại không thể để cái đầu xinh đẹp của mình vì tên ngu ngốc này làm bị thương . 

“Ngươi im đi , ngươi là ai mà dám ra lệnh cho ta “. 

“Ta đây chính là lão bà bà của các ngươi Băng Tâm tỉ tỉ của ASS khi xưa , vậy có được không tên ngu ngốc “. Tên này chắc hẳn là vừa mới vào tổ chức vài năm thôi nên không có phước phận được Băng Tâm cô đây dạy dỗ . 

“Thì ra là Băng Tâm tỉ tỉ lừng danh trong ASS , đã thế giỏi như vậy tại sao không tự thân thoát đi , lại để ta vác trên lưng chạy như thế này “. Tên sát thủ giọng điệu mỉa mai nói với Băng Tâm , đúng là hắn không có trình độ để gặp được Băng Tâm tỉ tỉ mà mọi người trong tổ chức thường nhắc đến , lúc vào tổ chức thì chỉ mới 12 tuổi nhưng lại rất hâm mộ Băng Tâm tỉ tỉ và muốn một lần được trải nghiệm qua kĩ thuật của cô nhưng khi lên 17 tuổi vào 2 tháng trước thì ASS lại bị chính Băng Tâm phá hoại . Từ đó hắn rất căm thù cô vậy mà bây giờ lại vác cô chạy trong rừng như vậy . 

“Ngươi... cái tên .... “. Băng Tâm mặt mày đỏ gay vì tức giận , nếu như cô không theo kế hoạch mà nằm im thế này thì có lẽ tên nhóc này đã tan xác rồi , thật là coi trời bằng vung , tốt nhất khi hoàn thành nhiệm vụ đưa cô về tổ chức thì hắn nên trốn đi thật xa trước khi Lăng Khiêm đến nếu không hắn chính là kẻ đầu tiên Băng Tâm cô tìm để xé xác . 

Sau nửa giờ nằm trên con ngựa sóc liên hồi cuối cùng Băng Tâm và Mỹ Nhi cũng đã đến được tổ chức . 2 cô sắp nôn ra đến nơi rồi , thức ăn hồi sáng cứ lưng lửng ở giữa cổ họng phải làm sao ??? Mỹ Nhi và Băng Tâm mỗi người bị cột chỗ , chẳng thể nhúc nhích , sau đó bọn chúng bỏ đi để lại 2 cô gái trong phòng tối .

“Băng Tâm à, sao họ lại để chúng ta ở đây , tối quá tớ chẳng thể thấy đường “. Mỹ Nhi nhìn dáo dách xung quanh , cô không thể tìm được nguồn sáng nào , ánh mặt trời đã bị tán lá to bự trên kia che hết một phần lớn . 

“Đây là phòng tối , chúng nhốt ta ở đây để cho ta không thấy đường mở trói “. Băng Tâm trả lời . 

“Không sao , thứ này tớ mở được chỉ là chuyện nhỏ “. Mỹ Nhi đưa móng tay chuẩn bị mở dây nhưng lại bị Băng Tâm ngăn cản. ”Đừng động đậy , bẫy chết người đó , nếu sợi dây trên tay cậu đứt có thể một thứ gì đó sắt bén sẽ bay vào người cậu “. Băng Tâm nói , khi vừa vào đây cô đã kịp nhìn sơ qua cấu trúc căn nhà , cũ kĩ , lại còn rất nhiều dây thừng mắc xung quanh , một cái bẫy cực tốt chắc hẳn người tạo ra nó rất thông minh . 

“Vậy bây giờ làm sao??”

“Đứng im đó , không được nhúc nhích , dây có mục mà đứt cũng phải giữ cho nó đừng rời nhau “. 

“Được “

Thời gian trôi qua một giờ đồng hồ cuối cùng Lăng Khiêm và Thiên Vũ cùng Phong Thần và một lực lượng chuyên nghiệp đã mai phục sẵn ở bên ngoài . Họ không đi chung mỗi người một hướng chia ra mà giải cứu con tin nhưng lại có một số bất đồng không cần thiết giữa 2 chàng trai đó 

“Phía Tây khu chính , Phía Đông trại sát thủ , Phía Bắc là nơi của Băng Tâm và Mỹ Nhi “. Thiên Vũ chỉ vào bản đồ nói nhỏ .

“Rất tốt , ta phía Bắc , còn lại 2 ngươi tự chia “. Phong Thần đứng lên chuẩn bị bộ áo chống đạn 

“Ngươi không có quyền đó , ta phía Bắc “. Lăng Khiêm giọng không trầm cũng không cao đứng hướng về căn cứ của ASS . 

“Ngươi thì làm sao có thể toàn tâm tìm ra Băng Tâm chứ , chỉ có thể mà đi ra khu chính đánh đấm với bọn não phẳng kia thôi “. Phong Thần vốn không chịu thua liền đáp trả với nụ cười mỉa mai , ngay từ đầu anh đã biết mình một phần đã bị Lăng Khiêm lợi dụng để thực hiện kế hoạch tiêu diệt Hạ Đình Ái nhưng khi nhìn thấy Băng Tâm trước mắt mình bị bắt đi bởi bọn sát thủ đó anh lại không thể nào bỏ lơ mà nhún chân vào kế hoạch này. 

“Khốn khiếp “. Lăng Khiêm bước đến nắm lấy cổ áo của Phong Thần đánh cho anh vài cái vào mặt . Phong Thần cũng định dương tay đánh trả nhưng lại hụt . 

“Thôi nào , hai người có phải vì yêu mà hồ đồ mất rồi không , hai có phân biệt được đây là ở đâu không” . Thiên Vũ nói , anh vốn dĩ đã không đồng ý với việc cho Phong Thần tham gia vào kế hoạch này , Hoàng Khiêm là thế lực vô cùng lớn không thể xem thường , có thể tiêu diệt một Tổ chức đang dẫn tàn rụi như ASS không phải là điều khó khăn mấy tại sao lại cho Phong Trị vào làm gì . Nếu muốn tiêu diệt luôn thì đợi lượt sau cần gì gấp như vậy . “Lăng Khiêm là người có quyền ở đây , cậu ấy muốn đến phía Bắc thì không được cản “. 

“Được , tùy các người “. Phong Thần lau vết máu trên khóe miệng rồi quay đi . 

Lăng Khiêm anh là người mưu kế đa đoan , không thể xem thường , tận sâu trong từng hành động , nước bước của anh đều có mục đích khác nhau không phải ai cũng có thể hiểu hết được nó . Sỡ dĩ anh đưa Phong Trị vào cuộc Đại chiến này không phải vì Hoàng Khiêm không thể chiến thắng mà bởi vì Lăng Khiêm muốn nói cho Phong Thần biết rằng đụng đến người phụ nữ của anh thì sẽ có kết cục như thế nào . Hắn và Hạ Đình Ái Lăng Khiêm anh đều xem như nhau , cả hai đều làm ảnh hưởng đến cuộc sống của Băng Tâm nên đều phải bị loại trừ . 

Theo kế hoạch , Thiên Vũ đảm nhận phục kích phía Tây , Phong Thần phía Đông , dĩ nhiên Lăng Khiêm sẽ là phía Bắc . Phía Bắc 

Băng Tâm và Mỹ Nhi vẫn đứng bất động trong 1 tiếng đồng hồ , cuối cùng Hạ Đình Ái, Hạ Đình Nhĩ và Phương Phương , cô ta vì bị dính đạn ở vai nhưng vẫn đủ sức đi đến đây xem 2 cô bị trói như thế nào  .Đình Ái bà ta sức khỏe chưa khỏi hẳn vẫn còn đi trên chiếc xe lăn do Hắc Dạ đẩy đến . 

“Sao rồi , cứ tưởng 2 ngươi sẽ cắt dây chạy mất chứ ??” Đình Ái vẻ mặt khinh khỉnh liếc nhìn xung quanh 2 cô gái , bà cứ tưởng Băng Tâm và Mỹ Nhi sẽ theo nguyện vọng của bà mà tháo dây chạy trốn nhưng không ngờ lại ngoan ngoãn chịu trói đến bây giờ , thật khác với phong thái của một sát thủ bậc nhất thường ngày của họ . 

“Người đàn bà ngu ngốc như Hạ Đình Ái làm sao có thể hiểu được suy nghĩ của chúng tôi , đừng mong dùng vàng giả mà thử lòng đại gia có hiểu không ???” Băng Tâm mỉm cười khinh bỉ.

“Vàng giả , đại gia ??? Ngươi nói cái quái gì vậy “. Hạ Đình Nhĩ bước đến khó hiểu nhìn Băng Tâm . 

“Thì chính là ....” Băng Tâm khựng lại cái từ 'là kẻ ngu ngốc muốn khôn hơn kẻ tài tình “ không chịu lọt qua cuống họng của cô khi nghe lại câu dặn dò của Lăng Khiêm vài ngày trước , lúc đó khi biết được sắp tới của Lăng Khiêm là sẽ loại trừ ASS qua Thiên Vũ , cái tên nhiều chuyện đã lỡ lời tiết lộ thiên cơ cho Băng Tâm biết , thế là cô chạy đi năn nỉ Lăng Khiêm cho tham gia vào kế hoạch , mãi cho đến tối hôm đó anh mới đồng ý và dặn dò cô một câu rằng”Khi bị bắt giam , em đừng có mà hư hỏng nói bậy bạ lung tung khiến bọn chúng tức giận có hiểu không ??“. Như vớ được vàng Băng Tâm liền đồng ý , nhưng lại chẳng để tâm nhiều , cho đến bây giờ mới sực nhớ. 

“Thì sao ...” Đình Nhĩ bóp mạnh cằm của Băng Tâm đưa đôi mắt của cô nhìn thẳng vào anh . Nhưng vẫn không nhận được câu trả lời nào . Đình Nhĩ nhếch môi , thật kiên cường , đáng lẽ khi xưa không nên cho người dạy cô cái tính này , bây giờ tra hỏi thật là khó . 



“Cắt dây “. Hạ Đình Ái cười mỉm rồi nhẹ nhàng ra lệnh cho Phương Phương . 

“Dừng lại , các người định làm gì ???“. Băng Tâm nhìn về phía Phương Phương đang tiến đến Mỹ Nhi cầm theo con dao . “Không được ....“. 

Phương Phương tiến đến gần Mỹ Nhi , cô không nói gì nét mặt bình tĩnh . Dơ cao chân đá vào cổ của Phương Phương , dây cột trên tay đồng tay đứt rời , những con dao săt bén từ góc nhà bắn tới cùng lúc bay đến Mỹ Nhi .

“Mỹ Nhi , cẩn thận “. Băng Tâm nhắm chặt mắt hét lớn . 

Phập Phập.

Tiếng động những con dao gim vào một thân thể , máu bắn tứ tung , một mảng lớn dính vào người Băng Tâm . Không xong rồi , cô hé mắt ra , Mỹ Nhi không sao chứ , máu của ai ??? Khi nhìn rõ , Băng Tâm mới thở nhẹ , thân thể trắng nõn ngã xuống đất với gần 10 con dao dính chặt trên người , không phải Mỹ Nhi là Phương Phương .Cô ta trợn tròn mắt bất ngờ rồi chết dưới nền đất lạnh lẽo

“Chạy đi “. Băng Tâm hét lên , chí ít cũng có thể cứu được mạng sống của Mỹ Nhi . 

Mỹ Nhi sau khi nghe được câu nói của Băng Tâm lên thi triển tài nghệ , hạ gục vài tên sát thủ to lớn đứng trước mặt rồi chạy vút ra ngoài . ”Láo sược “. Hạ Đình Ái , vào mặt của Băng Tâm . “Giết chết ả“. 

“Khoan khoan “Hắc Dạ cuối cùng cũng lên tiếng ngăn cản .”Nếu Băng Tâm chết thì lấy gì để chúng ta lợi dụng nữa đây , nếu như có thể dùng mạng của cô ta để đổi lấy gia tài kết xù của Lăng Khiêm thì không phải tốt hơn sao ??? Lúc đó giết cô ta cũng không muộn “. 

“Được , chuẩn bị lực lượng , nghênh chiến“. Hạ Đình Ái mỉm cười . 

“Không xong rồi , Hạ tổng hầu hết sát thủ ở phía Bắc đều tử vong cả rồi “. Một tên áo đen vẻ mặt lo sợ chạy đến , hắn là người duy nhất thoát khỏi trận phục kích đầu tiên đó . 

20 Phút trước 

Thiên Vũ được sắp đặt để đi theo hướng Bắc âm thầm dẫn dắt thuộc hạ đi vào sâu trong trại chính mà không ai phát hiện ra , hiện giờ đã 12h nhưng phòng vệ vẫn không hề lơ là , chúng biết Hoàng Khiêm sẽ quay lại giải cứu con tin . 

“Cậu ...“. Thiên Vũ gọi 

“Hả “. Tên được gọi lập tức bị Thiên Vũ đánh gục , anh rất thích kiểu đánh úp như thế này , chỉ cần đối tượng quay lại thì sẽ bị ăn đòn . Thiên Vũ lôi hắn ra một góc ánh sáng thường có người qua lại để bắt đầu trò chơi . 

Theo như dự tính chỉ mới 2 phút cả trại đã loan tin có người đột nhập , tất cả đều dừng công việc hiện tại chuẩn bị vũ khí để tiếp chiến , thú vị rồi đây . Đã lâu không chơi trò này “Gậy ông đập lâp ông “. 

“Cháy rồi , cháy rồi , hướng rừng bên kia cháy rồi , mau dập lửa đi “ Một tên hoảng hốt chạy đến hét lớn , phía rừng bị cháy chứa rất nhiều vũ khí đắt tiền , nếu để bị cháy sẽ không thể sử dụng được nữa . Nghe thế bọn chúng lại càng hoang mang , một bên chuẩn bị vũ khí tiếp tục chiến đấu , một bên dập lửa . 

“Không được , không được , lửa quá lớn chúng ta cần có thêm người , mau tập trung lại “. Thiên Vũ chạy lại giả dạng một sát thủ hét lớn . Thế là tất cả đều rơi vào bẫy , tất cả đã tập trung lại cái vòng tròn lửa khổng lồ do Thiên Vũ tạo ra . Anh cho người đổ dầu xung quanh kho vũ khí của chúng , đến 1 thời điểm nhất định trái mìn anh đặt trong đó sẽ không thể chịu được sức nóng của lửa mà nổ tung , thiêu cháy bọn ngốc đó . 

Thiên Vũ đứng ngoài vòng lửa cười đắc ý , rất tuyệt vời không hề tốn sức có thể tiêu diệt một mảng keo dính lớn , dùng chính vũ khí của của chúng mà giết chúng . 

Vụt ....Phập

Một mũi tên từ đám lửa bay về phía Thiên Vũ , anh đã kịp né nhưng chỉ tiếc cho cái mạng của tên đứng đằng sau , mũi tên dính dầu bay qua bức màng lửa bốc cháy đến khi thiêu rụi người bị trúng , tên đứng sau anh không thoát khỏi điều đó . ASS cũng thật không thể xem thường , ngu ngốc nhưng lại mạnh mẽ , cho đến khi cận kề cái chết cũng không bỏ qua cho Thiên Vũ anh.

“Cảm ơn vì đã dính tên hộ tôi “. Thiên Vũ cuối xuống chào hắn ta lần cuối rồi bước đi . Anh không tiếc một kẻ vô dụng , chỉ là một mũi tên bình thường nhưng lại không thể tránh được . 

“Thiên Vũ “. Một tiếng gọi thật thân quen , có chút gì đó vui vẻ mệt mỏi , anh quay lại hướng về phía người đã gọi tên anh . Là Mỹ Nhi , sao cô lại ở đây , chẳng phải ở đó sao , Băng Tâm đâu mất rồi ???”Mỹ Nhi “ . Thiên Vũ cũng gọi lại , anh chạy thật nhanh đến ôm chầm lấy cô , tốt quá cô không sao rồi , khi nhìn thấy cô bị lưới bắt cá bao lấy rồi biến đi mất , trái tim này cứ mãi thắt lại , khó thở , lo sợ , câu hỏi duy nhất chính là , Mỹ Nhi có bị làm sao hay không , có bị bọn rắn độc đó hại không ??? Bây giờ có thể thở nhẹ nhàng được rồi . 

“Tại sao , tại sao lại ở đây , áo cô bị gì thế , bị thương ở đâu , có sao không ???“. Thiên Vũ soi từng chỗ trên người của Mỹ Nhi , toàn là máu . 

“Anh muốn tôi trả lời câu nào trước , tôi rất khỏe không sao mà “. Mỹ Nhi cuối cùng đã điều hòa được hơi thở , cô đã chạy về hướng Tây trong 15 phút không ngừng nghỉ lại còn phải tránh né chướng ngại vật khắp nơi , nhiệm vụ của cô hiện giờ chính là đến chỗ của Thiên Vũ điều binh đến bắt Hạ Đình Ái cùng một số tàn binh của bà ta đang cố chạy thoát . 

“Không có , chỉ là cảm thấy lo lắng , sắp sợ đến phát ngất rồi “. Thiên Vũ cười dịu dàng tiếp tục ôm Mỹ Nhi vào lòng , giữa rừng rửa đỏ rực , giữa đống hoang tàn đổ nát lại xuất hiện sự hạnh phúc gần kề . 

Quay lại với Băng Tâm 

Sau khi nghe thông báo từ thuộc hạ như dự tính của Lăng Khiêm , Đình Ái sẽ hoang mang và tìm cách trốn chạy . 

“Khốn nạn “. 

“Lăng Khiêm, cứu em “. Băng Tâm hét lớn khi thấy Hạ Đình Ái vung dao lên đâm vào ngực trái của mình , hiện tại cô chỉ có tên của anh để gọi , mỗi khi cô gặp nguy hiểm đều có Lăng Khiêm đến cứu nhưng tại sao đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện , cô chết ở đây thật sao ???

Phập 



Con dao trên tay Hạ Đình Ái rơi xuống đất dưới sự tác động của một khúc gỗ lớn . Bà ta sửng sốt nhìn về phía thanh gỗ bay đến . Xuất hiện một số người đàn ông cao to, tay cầm vài món vũ khí . Nổi bật là Lăng Khiêm trong bộ đồ đen rất ra dáng lãnh đạo . Không được , nếu có chết cũng phải chết chung , ả ta cuối xuống lượm lại con dao găm chuẩn bị gim nó vào người Băng Tâm thì...

“Á, Hắc Dạ ngươi làm gì sao dám ngăn cản ta “. Tay của Đình Ái bị bẻ ra sau lưng con dao thì kề cận bên cổ .

“Hắc Dạ ,ngươi.... “. Hạ Đình Nhĩ thét lên , tay cũng rút ra khẩu súng lục nhắm vào hồng tâm giữa trán của Hắc Dạ bắn tới , hiện tại chỉ còn mẹ con họ Hạ cùng phe phái thôi , tất cả đều là sự săp đặt của Lăng Khiêm . Đúng vậy , Hắc Dạ , người Đình Ái tin tưởng nhất lại chính là gián điệp của Lăng Khiêm , thời đại của ASS tàn thật rồi , đã vậy trước khi chết sẽ không tiếc làm chuyện gì nữa . 

Đoàng 

Cây súng trên tay của Đình Nhĩ còn chưa kịp phát ra viên đạn đầu tiên đã ra xuống nền đất lạnh , Người cuả Lăng Khiêm bao vây toàn bộ căn phòng gỗ cũ kĩ khiến Đình Ái và Đình Nhĩ không có đường thoát thân , cả hai quỳ dưới chân của anh đôi mắt căm hận nhìn thẳng , có chết không không khuất phục . 

Lăng Khiêm đến bên Băng Tâm cởi trói cho cô “Em không sao chứ , có bị thương ở chỗ nào không “. Anh xoi khắp người cô , đôi mắt chim ưng quét qua xem xét tổng thể , không sao rồi , chỉ có vết xước do dây cột gây ra thôi , Lăng Khiêm lấy trong túi ra vài miếng băng keo cá nhân dán vào cổ tay Băng , tạm thời như vậy , sau khi về nhà sẽ đến kiểm tra lại kĩ càng .”Em sợ “. Băng Tâm ôm lấy Lăng Khiêm thật là may mắn một chút nữa thôi là không gặp được Lăng Khiêm rồi , nhất định sẽ không dại dột xin anh cho đi những phi vụ này nữa , ở nhà cho lành , đối phó với Hạ Đình Ái thật không dễ gì , con cáo già lâu năm . 

“Có anh ở đây , không cho phép sợ hãi “Lăng Khiêm xoa đầu Băng Tâm an ủi cô , mệnh lệnh hiện giờ đối với cô sẽ rất hiệu nghiệm . 

“Tại sao các ngươi có thể lật đổ được mọi kế hoạch của bọn ta , tên Hắc Dạ đó chính là thuộc hạ thân tín của ta , các ngươi đã làm gì hắn .” Hạ Đình Ái nghiến răng trợn mắt nhìn thẳng vào Lăng Khiêm , không ngờ chỉ vài phút sơ xuất mà để mọi chuyện trở nên như thế này , đáng lẽ bà nên giết Hắc Dạ ngay khi hắn ta thất bại trở về từ Nhật BẢN với lô vũ khí đó . 

“Đầu tiên ta sẽ thưởng cho Hắc Dạ “. Lăng Khiêm nhìn sang Hắc Dạ và mỉm cười , hắn ta cũng vì thế mà vui mừng cười theo 

Đoàng 

Từ trọng tâm đầu của Hắc Dạ tuôn ra dòng máu , hắn trợn mắt ngã xuống mà không biết điều gì đang xảy ra. Hắc Dạ là 1 tên ăn ở thức thời , là một con chó tồi nhất trên đời ,chỉ đi theo những người có thể bảo vệ nuôi sống cho mình , nếu Lăng Khiêm anh không trừ khử ngay thì nhất định đến một ngày nào đó hắn sẽ đem đến rắc rối cho Hoàng Khiêm 

“Hắc Dạ đến cầu xin ta , cho hắn một con đường sống , thế là nhân cơ hội đó lợi dụng cho nội gián vào ASS theo dõi mọi động tĩnh của các người , rồi đợi đến ngày hôm nay trừ khử toàn bộ , không sót một tên “. Lăng Khiêm đáp lại câu hỏi của Đình Ái , mỉm cười quay đi đưa theo Băng Tâm ra khỏi căn phòng gỗ bụi bặm , để lại mọi chuyện cho thuộc hạ lo liệu , coi như đã kết thúc mọi chuyện , kẻ thù lớn nhất của anh và Băng Tâm hiện nay đã không còn 

“Lão Đại , mẹ con họ đã chạy thoát rồi“. Sau 5 phút rồi khỏi , Trung Đằng chạy đến thông báo cho Lăng Khiêm biết . 

“Để họ chạy một chút , sẽ sớm có xác thôi “. Lăng Khiêm cười nhẹ , tay thì vuốt ve mái tóc của Băng Tâm , anh không quan tâm hiện giờ mẹ con họ như thế nào trước sau gì cũng sẽ không thoát khỏi vòng vây anh đã sắp đặt . Điều quan trọng là nhanh chóng đưa Băng Tâm về nhà để cô có thể nghỉ ngơi thật tốt , cuối cùng cũng trút bỏ được gánh nặng tinh thần cho cô rồi , cuộc sống mai sau của Băng Tâm sẽ không phải lo nghĩ điều gì chỉ cần vui vẻ ở bên anh cho đến đầu bạc răng long là tốt rồi.

Phía Đông 

Phong Thần dẫn đoàn binh của mình đi khắp khu nhà chính phía Đông nhưng chẳng thể thấy ai , chỉ có vài tên canh gác để cho anh có công việc làm . Theo thông báo thì tất cả đã kết thúc ,mau quay trở về , Phong Thần nghe tin thì nhanh chóng rời khỏi chạy về căn cứ cũ để gặp Băng Tâm , anh rất lo trong thông báo chẳng nhắc đến ai thiệt mạng , nhưng không biết cô có bị thương hay không .

“Mau lên mẹ ơi , chúng ta phải chạy ra khỏi đây“. Từ phía bên kia góc tường phát là tiếng nói của thanh niên trẻ . 

“Đi đi “. Là Hạ Đình Ái bà ta chạy theo hướng Đông hướng về khu nhà chính chạy thoát ra khỏi khu rừng này . 

Đoàng 

Phong Thần từ phía sau góc cửa bước ra , anh đã bắn phát súng đầu từ khi bước về phía Đông khu nhà chính này , và người kém may mắn đó chính là Đình Ái , bà ta bị một viên đạn bắn bào tim , máu tuôn xối xả .”Mau chạy đi “. Bà ta nói câu cuối cùng rồi trút hơi thở vĩnh biệt trần gian . 

Đình Nhĩ khi thấy mẹ bị bắn đã không do dự chạy thật nhanh lẫn trốn vào rừng sâu . 

Đoàng Đoàng 

Tiếng súng kế tiếng liên tục bắn tới Đình Nhĩ với mục đích diệt cỏ tận gốc , nhưng hắn ta đã chạy thoát và để là vũng máu từ vết thương ở vai phải . Đó là những phát đạn của Thiên Vũ , anh đã được tin Hạ Đình Ái trốn thoát nhưng không ngờ lại gặp bà ta và Đình Nhĩ đang chạy thoát . Cuối xuống kiểm tra động mạch của Đình Ái đang nằm trên nền cỏ , anh mới an lòng , không giết được con thì ít là hạ được người mẹ , mối nghi ngại của mọi người . Thế là Phong Thần , Thiên Vũ và Mỹ Nhi đem xác Hạ Đình Ái về chỗ của Lăng Khiêm trình báo , sau đó lối quyết đinhj đúng đắn nhất chính là để bà ta ở đây và đốt xác với khu rừng này . 

“Băng Tâm , em không sao rồi chứ “. Phong Thần nhìn sang Băng Tâm có ý định hỏi thăm cô nhưng lại không có cơ hội đó , Băng Tâm khi nghe câu hỏi của Phong Thần thì vội vàng núp ra đằng sau lưng của Lăng Khiêm , cô không muốn có thêm rắc rối nào với tên Phong Thần này một lần nào nữa . Nếu như trả lời câu hỏi của hắn ta , rất có thể Lăng Khiêm sẽ lột da cô mất , cho nên cách tốt nhất là an phận với anh là được . 

“Ngươi không có nhiệm vụ gì ở đây nữa , mau quay về với chức vị Chủ tịch tập đoàn Phong Trị đi “. Lăng Khiêm nói rồi quay đi dìu Băng Tâm ra khỏi nơi ẩm mốc này . 

Phong Thần đứng im như tượng , tại sao anh lại có một ngày nhục nhã đến vậy , một chàng trai đào hoa tài giỏi như anh là ước mơ của rất nhiều cô gái , vậy mà bây giờ chỉ vì Băng Tâm mà bỏ ra nhiều công sức như vậy , cuối cùng chỉ nhận lại được sự hắt hủi từ Lăng Khiêm . Phong Khiêm cười khinh bỉ , anh tự khinh chính mình , tại sao lại si tình đến vậy , rồi cũng quay bước ra khỏi nơi này .

“Băng Tâm em bị làm sao thế “. Lăng Khiêm cảm thấy bước chân của Băng Tâm trở nên nặng nề , khuôn mặt xanh xao thấy rõ, mồ hôi cứ tuôn ra . 

“Em .... đau bụng quá” Băng Tâm , thều thào , không hiểu làm sao bụng cô trở nên đau quặng , lấy hết sinh lực của cô . “Đau quá “. Băng Tâm nói câu cuối cùng rồi ngất lịm trong tay của Lăng Khiêm

“Băng Tâm cậu làm sao vậy “. Mỹ Nhi lay cô dậy nhưng không có phản ứng 

Lăng Khiêm bế Băng Tâm lên rồi chạy ra xe nhanh chóng đến bệnh viện gần nhất , rốt cuộc Băng Tâm bị cái gì , Hạ Đình Ái có cho cô ăn cái gì trong lúc bị bắt không ?? Tại sao lại đau đến phát ngất như vậy , bà ta thật nham hiểm , ngay cả khi chết đi cũng để lại rắc rối cho người khác . Nếu như Băng Tâm có mệnh hệ gì anh nhất định bắt con trai của ả , Hạ Đình Nhĩ trả giá thật đắt cho những gì mẹ mình làm khi còn sống . (Bạn nào biết Băng Tâm bị gì , ngày hôm sau cho ra chap mới liền )  Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Không Thoát Khỏi Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook