Không Xuống Được Giường

Chương 24:

Phì A Phì

24/11/2023

Vu Đường đi vào phòng tắm, tắm rửa xong thay váy ngủ xong đi ra, cô mặc váy ngủ đi ra chỉ nhìn thấy anh mặc độc nhất chiếc quần ngủ, nhìn lên sofa anh đã dọn dẹp sạch sẽ vì lúc nãy đã bị anh làm cho ướt nhẹp, trên mặt đất cũng bị anh bắn đầy ra, Cho nên anh chỉ có thể nhận mệnh đi dọn dẹp sạch sẽ.

Anh cởi trần lau dọn nhà rồi mang đệm ghế đi giặt sạch, cô nhìn dáng vẻ tất bật của anh trong lòng vô cùng vui vẻ.

Vu Đường nhớ trước đây anh từng nói muốn được nếm thử đồ ăn do cô nấu, giờ thấy anh như vậy liền lập tức đi vào bếp nấu cơm. Cũng may cô đã mua đủ đồ ăn cho hai ngày, như vậy vừa đủ cho cả cô và Tiền Thịnh ăn. Lúc Vu Đường còn đang tất bật thái rau thì người kia đã dọn dẹp xong xuôi hết rồi, anh đi vào thấy cô đeo tạp dề nấu cơm liền tiến tới ôm lấy cô.

Vu Đường bị anh ôm thì hơi giật mình: " Anh làm gì nha."

Tiền Thịnh cứ ôm vậy rồi quấn quýt tựa vào vai cô, hít hà mùi thơm trên người cô nũng nĩu nói: " Cho anh ôm một tí."

Trước đây tuy anh chưa từng hẹn hò với ai, nhưng Tiền Thịnh cũng đã từng tưởng tượng ra người vợ tương lai của mình chính là kiểu hiền thê lương mẫu, có thể ở nhà nấu cơm rồi chờ anh về. Anh chưa tìm được người phù hợp, không có nghĩa trước đây anh không hợp với những người như vậy. Nhưng giờ anh đã tìm được Vu Đường, cô chính là mẫu người phù hợp với anh.

Vừa rồi nhìn đến nàng ở nấu cơm trong nháy mắt kia, hắn cảm thấy tâm đều bị hòa tan.

Vu Đường vốn là chuẩn bị cho một người ăn, cho nên mua nguyên liệu nấu ăn không nhiều lắm, cứ như vậy đơn giản ăn.

Tay nghề của nàng thật là không tồi, vì sống một mình nên phải tự nấu ăn, Tiền Thịnh ăn đặc biệt thỏa mãn, còn trực tiếp ăn luôn ba chén cơm, bất quá bởi vì phương nam bên này bát cơm đều tương đối nhỏ, cho nên ba chén cơm ở phương bắc cũng chỉ bằng một chén cơm mà anh ăn.

Còn tưởng rằng anh không thích ứng được, dù sao phương nam và phương bắc khẩu vị không giống nhau, lúc trước cô còn sợ khẩu vị hai người khác sẽ có mâu thuẫn trong việc ăn uống, không nghĩ tới anh rất dễ nuôi, đồ cô nấu anh cũng thích ăn.

Cơm nước xong Vu Đường muốn đi rửa chén, kết quả bị anh giành lấy vừa rửa anh vừa nói đàn ông phương Bắc bọn họ rất thương phụ nữ.

Cô cũng hết cách với anh, nghe thấy vậy chỉ đành đi rửa chút hoa quả để ăn. Đến tối thấy vẫn còn sớm nên hai người lại ngồi trên sofa, cô ngồi trên người anh vừa xem tivi vừa bón hoa quả cho anh: " Anh định ở đây mấy ngày vậy? Chỉ có cuối tuần em mới có thời gian rảnh, ngày thường đều phải đi làm."



Tiền Thịnh nghe được lời này đánh nhẹ lên mông cô, “Có ý tứ gì? Chồng em vừa mới đến, em liền muốn đuổi chồng em đi ?”

Vu Đường cười: “Làm gì có, chính là hỏi một chút.”

Sắc mặt Tiền Thịnh bỗng dưng trở nên nghiêm túc, nói với cô: " Có người giúp anh trông coi công ty vận chuyển rồi, nên chắc anh sẽ ở đây tầm một tuần. Đường Đường à, em có nghĩ đến chuyện từ chức không? Nếu sau này chúng ta kết hôn thì nghỉ việc ở đây rồi về bên kia với anh."

Công việc Vu Đường rất nhẹ nhàng, cũng không phải nhất định làm giáo viên ở trường học bên này, cô có chứng chỉ giáo viên, lại còn có kinh nghiệm nhiều năm đứng lớp, muốn tìm trường khác cũng không khó, chính là sợ bên kia điều kiện không tốt lắm, hơn nữa cô ở bên này đã quen, cho nên muốn cùng anh đi qua phương bắc cô phải có ý chí quyết tâm lớn.

Nhưng Vu Đường lại nghĩ, nếu hai người họ ở hai nơi khác nhau thì cũng không thể kết hôn được.

“Hẳn là đi, em thời gian tới sẽ nói với trường học một chút. Xem có thể hay không qua học kỳ sau từ chức, em theo anh đi, anh hiện tại có công ty cũng không có khả năng đi, em đi qua nơi đó với anh.”

Tiền Thịnh tới đây cũng đã xem xét vấn đề này, anh còn lo cô sẽ không đồng ý cùng mình đến miền Bắc, công ty của anh ở đấy cũng không thể chuyển đi nơi khác, nhưng giờ nghe cô nói vậy lại cảm thấy an tâm hơn. Tuy hai người mới quen nhau chưa lâu, nhưng đều biết đối phương chắc chắn sẽ cùng mình đi tới hôn nhân.

Anh công ty ở bên kia không có khả năng đi, liền sợ hãi cô không muốn.

Hiện tại nguyện ý, anh cầm tay Vu Đường, cẩn thận vuốt rồi nói: “Vợ ơi, anh về sau sẽ đối tốt với em, về sau tiền lương đều nộp lên cho em.”

Vu Đường nghe được lời này bèn cười.





Ngày hôm sau Vu Đường dẫn Tiền Thịnh đi lượn một vòng quanh khu này, chủ yếu là đi tham quan các danh lam thắng cảnh ở đây, không ngờ trước khi ra cửa lại bị anh nhét trứng rung vào trong người, chính là loại trứng rung lần trước anh cho cô.

Lần trước Tiền Thịnh mới được thấy video cô nhét trứng rung vào, hiện giờ không được nhìn tận mắt liền cảm thấy không vui.

Nhìn thấy cô mặc một chiếc váy dài để đi chơi, anh nhân lúc cô cúi xuống đi giày liền cầm trứng rung nhét vào trong âm hộ cô. Vu Đường còn chưa kịp phản ứng lại thì đã cảm nhận được có vật gì đó đang rung lên bên trong cô.

Tiền Thịnh liền kéo cô ra ngoài khiến cô không thể lấy nó ra được, đi qua vài nơi nhưng trứng rung bên trong vẫn liên tục khuấy động, cô cảm giác hai bắp đùi mình dính rất nhiều dâm dịch.

Một lúc sau anh lại tăng mức rung lên làm cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, chỉ sợ sẽ ngã ra đường nên lúc nào cũng vịn vào người anh để anh ôm đi.

Khó khăn lắm mới có thể quay về, cô rất muốn nhanh chóng lấy nó ra. Váy cô đã ướt đẫm từ lâu, cô cảm giác quần lót của mình dính rất nhiều nước. Lúc đi về Vu Đường như người không xương cứ ôm lấy eo anh, người nào không biết lại tưởng hai người họ đang làm trò ân ái.

Lúc ở trong thang máy Tiền Thịnh bỗng nhiên lại ấn nút lên tầng cao nhất của tòa nhà.

Vu Đường còn đang không hiểu chuyện gì thì đã bị anh đẩy vào trong góc rồi chui đầu vào trong váy của cô.

Tiền Thịnh đưa miệng tới đũng quần nhưng không vội lấy trứng rung ra, ngược lại còn liếm quần lót đã ướt của cô. Dâm dịch đang chảy ra đều là do trứng rung kích thích cực mạnh, đầu lưỡi của anh lướt qua quả trứng ấn vào sâu hơn, rồi lại tiếp tục liếm quần lót của cô.

" Tiền Thịnh.... anh... anh làm gì vậy... Trong thang máy có camera giám sát, bị người khác nhìn thấy thì sao? Anh mau đi ra đi."

Vu Đường giờ nói gì cũng vô dụng, người đang vùi mặt dưới hai chân cô đang không ngừng liếm láρ đũng quần chảy nước, anh tụt quần cô ra rồi vươn tay kéo trứng rung ra.

Quả trứng đã tắt chế độ rung, giờ nó chỉ như một vật nhỏ kẹp giữa âm hộ của cô, mỗi lần đầu lưỡi anh liếm tới đều khiến cô trở nên ngây ngất. Cô cảm thấy thật thoải mái, lưỡi của Tiền Thịnh không ngừng khuấy động bên trong âm hộ, Vu Đường túm lấy đầu anh muốn đẩy ra, nhưng cuối cùng cô chỉ đành chịu sự khất phục. Cô không thể nhìn thấy anh đang ở dưới váy cô làm trò gì, hai cánh mông cũng bị anh túm lấy cho anh ra sức ăn âm hộ nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Không Xuống Được Giường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook