Chương 15
Minzii Hy
31/05/2024
** Có một vài bạn đã nhắn tin tin cho tớ hỏi về mạch vị trí “trên dưới” của nhân vật truyện vì khá không hiểu lắm.
Dực Dụ lúc trước kia đã từng một lần quan hệ với Cố Phong, lúc ấy Dực Dụ là top nhé, bởi vì với tính cách và xu hướng của cả hai thì Cố Phong chắc chắn đã định luôn luôn là bot, và trước giờ tớ luôn dẫn mạch truyện theo hướng Dực Dụ rất mạnh mẽ, tự lập, tuy thân hình khá gầy nhưng cao và nhìn vào cảm giác như người này là một người thường xuyên vận động mạnh như đánh nhau nên nếu Dực Dụ là top.
Nhưng vì Trạch Trực Cảnh xuất hiện, vị trí của Dực Dụ có thay đổi, tớ sẽ dẫn dắt tình tiết về việc này ở những chương sau.
Rút gọn: Cố Phong là bot duy nhất của Dực Dụ, Dực Dụ là bot của Trạch Trực Cảnh. Trạch Trực Cảnh luôn là top, Cố Phong luôn là bot và chỉ có Dực Dụ là thay đổi vị trí.
Các bạn đã hình dung ra được chưa?
...****************...
Nhưng có điều dạo này mọi người trong lớp phát hiện ra cậu bạn sôi nổi trong lớp là Cố Phong không thường xuyên đi cùng với học tra đáng sợ Dực Dụ nữa. Không có Cố Phong kết nối cuộc trò chuyện thì méo ai mà dám bắt chuyện với Dực Dụ ngoài.....Trạch Trực Cảnh.
Tô Tranh Tử ''Trực Cảnh cậu bớt nói đi được không? tớ phát phiền dùm Dực Dụ luôn đấy ”
Cô bạn ngồi cùng với Cố Phong bàn trên là bạn thân với Trạch Trực Cảnh, tuy thế nhưng lúc nào cũng né anh như né tà vì anh nói quá nhiều, chẳng biết một ngày của Trạch Trực Cảnh trải qua những sự kiện gì mà khiến anh có rất nhiều chuyện để xàm thế được.
Tiếng chuông tan tiết học vang lên, Dực Dụ ngửa mặt lên nhìn Cố Phong, tay khiều cậu nhóc cất giọng.
''Hôm nay cậu có học thêm không? đi về chung đi''
Cố Phong quay đầu nhìn Dực Dụ, vẻ mặt lãng tránh ấp úng hiện rõ nét nói dối ''Hả…à tớ ngày nào cũng phải học thêm buổi tối, sau này chắc không về cùng với cậu được rồi ''
Dực Dụ ''.....ừ ''
Trạch Trực Cảnh chọt chọt ngón tay vào vai của Dực Dụ, vẻ mặt thân thiện xin xỏ ''Tôi đi về với cậu ''.Dực Dụ đứng dậy vun cặp lên một bên vai rồi đi mất ra khỏi lớp chỉ thẳng thắn để lại một hơi ''Biến''
Mới vừa thi học kỳ một xong, mới đó mà đã học hết một nửa lớp 10 rồi, những tuần này Dực Dụ thường xuyên đi về nhà một mình mà chẳng còn bóng dáng Cố Phong đi theo nữa.
Mặc dù cậu biết có những lúc Cố Phong không học thêm nhưng nói dối để không đi chung với mình nhưng bản thân cậu cũng chẳng vạch trần.
Nghĩ thế nào thì cũng chỉ có mỗi lý do mẹ cậu nhóc này đã làm gì đó nên Cố Phong mới tránh mặt cậu. Nhưng dù sao điễm văn kì này của Cố Phong thật sự có vượt bậc bất ngờ, 140 điểm là quá cao với cậu ấy, chắc có lẽ vì có nhiều không gian riêng nên mới ôn bài tốt đến thế.
Dực Minh Hào bị giam nữa năm rồi, tạm thời khi về nhà không còn khiến cậu bức bối nữa. Dực Dụ đi về khu phố đen, đến trước tiệm ông lão bán cháo liền đi tới gần không nói gì mà cầm lấy những hộp đũa trên bàn thu dọn vào.
Lão đang loay hoay lau tủ quầy nghe tiếng động liền ngước mắt nhìn cậu.
''Cậu nhóc trắng trẻo hôm trước đến đây ăn cháo, nó cứ mãi nhìn lên nhà cháu mà không gọi cháu ra, còn đi chung với một người đàn ông trưởng thành ăn mặc lịch sự nữa ''
Dực Dụ khựng tay, ngạc nhiên nhìn lão hỏi ''Hôm trước? ạ ''
Lão ''Đúng, nó đến đây chắc lúc tan học vì lúc đó cháu cũng tan học về nhà được một lúc rồi ''
Hôm qua Cố Phong cũng nói đi học thêm, nhưng tại sao lại đến đây vào giờ đó được, sao không gọi cậu đi xuống?
''Người đi cùng cậu ấy trông như thế nào ạ''
Lão nghe tới đây liền cười cười vừa dọn hết bát trên bàn vào tủ vừa đáp.
''Cậu bé đó trắng trẻo thế, nếu thích con trai thì lão già đây cũng chẳng bất ngờ, người hôm qua đi chung với cậu bé đó chắc là người yêu. Nói chuyện hành động thân mật lắm haha''
''Waaa Cố Phong có người yêu à? cậu ta không sợ nhà trường phát hiện à ''
Giọng nói từ sau gáy Dực Dụ cất lên khiến cậu giật mình quay đầu lại đằng sau vừa hay môi chạm phải sống mũi của Trạch Trực Cảnh.
''......''
Cậu đứng vội dậy ngay lập tức né ra xa nheo mày ngạc nhiên nhìn anh.
''Cậu ở đây từ lúc nào vậy?!''
Dực Dụ lúc trước kia đã từng một lần quan hệ với Cố Phong, lúc ấy Dực Dụ là top nhé, bởi vì với tính cách và xu hướng của cả hai thì Cố Phong chắc chắn đã định luôn luôn là bot, và trước giờ tớ luôn dẫn mạch truyện theo hướng Dực Dụ rất mạnh mẽ, tự lập, tuy thân hình khá gầy nhưng cao và nhìn vào cảm giác như người này là một người thường xuyên vận động mạnh như đánh nhau nên nếu Dực Dụ là top.
Nhưng vì Trạch Trực Cảnh xuất hiện, vị trí của Dực Dụ có thay đổi, tớ sẽ dẫn dắt tình tiết về việc này ở những chương sau.
Rút gọn: Cố Phong là bot duy nhất của Dực Dụ, Dực Dụ là bot của Trạch Trực Cảnh. Trạch Trực Cảnh luôn là top, Cố Phong luôn là bot và chỉ có Dực Dụ là thay đổi vị trí.
Các bạn đã hình dung ra được chưa?
...****************...
Nhưng có điều dạo này mọi người trong lớp phát hiện ra cậu bạn sôi nổi trong lớp là Cố Phong không thường xuyên đi cùng với học tra đáng sợ Dực Dụ nữa. Không có Cố Phong kết nối cuộc trò chuyện thì méo ai mà dám bắt chuyện với Dực Dụ ngoài.....Trạch Trực Cảnh.
Tô Tranh Tử ''Trực Cảnh cậu bớt nói đi được không? tớ phát phiền dùm Dực Dụ luôn đấy ”
Cô bạn ngồi cùng với Cố Phong bàn trên là bạn thân với Trạch Trực Cảnh, tuy thế nhưng lúc nào cũng né anh như né tà vì anh nói quá nhiều, chẳng biết một ngày của Trạch Trực Cảnh trải qua những sự kiện gì mà khiến anh có rất nhiều chuyện để xàm thế được.
Tiếng chuông tan tiết học vang lên, Dực Dụ ngửa mặt lên nhìn Cố Phong, tay khiều cậu nhóc cất giọng.
''Hôm nay cậu có học thêm không? đi về chung đi''
Cố Phong quay đầu nhìn Dực Dụ, vẻ mặt lãng tránh ấp úng hiện rõ nét nói dối ''Hả…à tớ ngày nào cũng phải học thêm buổi tối, sau này chắc không về cùng với cậu được rồi ''
Dực Dụ ''.....ừ ''
Trạch Trực Cảnh chọt chọt ngón tay vào vai của Dực Dụ, vẻ mặt thân thiện xin xỏ ''Tôi đi về với cậu ''.Dực Dụ đứng dậy vun cặp lên một bên vai rồi đi mất ra khỏi lớp chỉ thẳng thắn để lại một hơi ''Biến''
Mới vừa thi học kỳ một xong, mới đó mà đã học hết một nửa lớp 10 rồi, những tuần này Dực Dụ thường xuyên đi về nhà một mình mà chẳng còn bóng dáng Cố Phong đi theo nữa.
Mặc dù cậu biết có những lúc Cố Phong không học thêm nhưng nói dối để không đi chung với mình nhưng bản thân cậu cũng chẳng vạch trần.
Nghĩ thế nào thì cũng chỉ có mỗi lý do mẹ cậu nhóc này đã làm gì đó nên Cố Phong mới tránh mặt cậu. Nhưng dù sao điễm văn kì này của Cố Phong thật sự có vượt bậc bất ngờ, 140 điểm là quá cao với cậu ấy, chắc có lẽ vì có nhiều không gian riêng nên mới ôn bài tốt đến thế.
Dực Minh Hào bị giam nữa năm rồi, tạm thời khi về nhà không còn khiến cậu bức bối nữa. Dực Dụ đi về khu phố đen, đến trước tiệm ông lão bán cháo liền đi tới gần không nói gì mà cầm lấy những hộp đũa trên bàn thu dọn vào.
Lão đang loay hoay lau tủ quầy nghe tiếng động liền ngước mắt nhìn cậu.
''Cậu nhóc trắng trẻo hôm trước đến đây ăn cháo, nó cứ mãi nhìn lên nhà cháu mà không gọi cháu ra, còn đi chung với một người đàn ông trưởng thành ăn mặc lịch sự nữa ''
Dực Dụ khựng tay, ngạc nhiên nhìn lão hỏi ''Hôm trước? ạ ''
Lão ''Đúng, nó đến đây chắc lúc tan học vì lúc đó cháu cũng tan học về nhà được một lúc rồi ''
Hôm qua Cố Phong cũng nói đi học thêm, nhưng tại sao lại đến đây vào giờ đó được, sao không gọi cậu đi xuống?
''Người đi cùng cậu ấy trông như thế nào ạ''
Lão nghe tới đây liền cười cười vừa dọn hết bát trên bàn vào tủ vừa đáp.
''Cậu bé đó trắng trẻo thế, nếu thích con trai thì lão già đây cũng chẳng bất ngờ, người hôm qua đi chung với cậu bé đó chắc là người yêu. Nói chuyện hành động thân mật lắm haha''
''Waaa Cố Phong có người yêu à? cậu ta không sợ nhà trường phát hiện à ''
Giọng nói từ sau gáy Dực Dụ cất lên khiến cậu giật mình quay đầu lại đằng sau vừa hay môi chạm phải sống mũi của Trạch Trực Cảnh.
''......''
Cậu đứng vội dậy ngay lập tức né ra xa nheo mày ngạc nhiên nhìn anh.
''Cậu ở đây từ lúc nào vậy?!''
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.