Chương 67: Phiên ngoại: TỐNG THÍCH(2)
Trảo Cá Ngư Đường
28/09/2021
Edit: nynuvola
Mặc dù không thích đụng phải người quen khi đi nghỉ phép một mình, nhưng còn may là bình thường cuộc sống giữa y và hắn cũng không có giao thiệp gì, Tống Thích có thể coi hắn như không tồn tại.
Sau cuộc gặp gỡ trên máy bay, Tống Thích từng lên mạng tìm kiếm cái tên "Đàm Minh Phong", phát hiện hắn đúng là ngôi sao nam đang lên hiện nay, xuất phát điểm từ một bộ phim thần tượng, dựa vào khuôn mặt mà thu hút rất nhiều fans, giờ hắn đã chuyển sang quay phim chính kịch.
Tuổi... Chỉ mới 26.
Tống Thích nhận ra bản thân đã 36 rồi.
Mấy năm gần đây, ngày ngày y đều bôn ba khắp nơi, lúc đầu là vì những hy vọng mờ mịt, sau dần dần xem dự án như đứa con của mình, gánh vác trách nhiệm và nghĩa vụ trên lưng, làm những gì y cho rằng có giá trị.
Hiện tại cuối cùng cũng có thời gian nhàn rỗi, mới thấy hình như rất lâu rồi y không được nghỉ ngơi và thư giãn xả hơi.
Màn đêm buông xuống, Tống Thích trở về vùng nông thôn, nhập gia tùy tục, mặc áo sơ mi kèm theo quần hoa, đi đến một quán bar bên bờ biển.
Quán bar này cực kì nổi tiếng, được chia thành hai khu vực trong nhà và ngoài trời, phía ngoài tùy ý đặt mấy chiếc ghế sofa bất quy tắc trên bờ cát, mọi người tụm năm tụm ba ngồi nói chuyện và uống rượu.
Tống Thích chọn chiếc ghế sofa trong góc rồi ngồi xuống, gọi một ly Mojito.
Quán bar ngay bờ biển không bao giờ thiếu người chủ động bắt chuyện, Tống Thích mới uống được hai ngụm đã có người đến.
"Cậu đi một mình sao?" Người vừa lại gần nói tiếng Anh, anh ta là một Alpha, mặc áo ba lỗ màu đen và quần đi biển màu trắng, dáng người khỏe khoắn.
Tống Thích ngẩng đầu nhìn anh ta, trả lời: "Ừm."
"Xin chào, tôi là Terry." Terry cầm theo một chai bia ngồi xuống cạnh Tống Thích, cũng không dựa quá gần, giữ khoảng cách hai nắm đấm.
"Tôi là Song." Hương thơm của bạc hà khiến Mojito trông giống thức uống hơn là rượu.
"Tin tức tố của cậu có mùi rất thơm." Terry ghé sát lại hơn một chút, "Là Freesia phải không?"
Trong thời gian thăm dò, Terry cũng phóng thích tin tức tố của mình ra.
Vị Chocolate, không phải chocolate sữa ngọt ngào mà là chocolate đen mang theo chút vị đắng.
Sự giao thoa giữa tin tức tố đem đến cảm giác ám muội, Tống Thích tuy rằng mấy năm nay không tiếp xúc với bên ngoài quá nhiều, nhưng y hiểu được ý tứ của Terry.
"Hương chocolate của anh không tệ, đồ ngọt sẽ làm tâm trạng người khác vui vẻ." Y ngầm đồng ý cho đối phương tới gần, cũng không thu lại tin tức tố của bản thân.
Terry là người Scotland, nhìn qua có vẻ cao lớn thô kệch, kỳ thật rất hài hước, biết tìm đề tài, lúc trò chuyện tán gẫu cũng dẫn dắt khá tốt. . Ủng hộ chính chủ vào ngay || ТRUМTRUYEN .m E ||
Các cặp đôi trên bờ cát bắt đầu đứng dậy rời đi, làn gió đêm mang theo sự cuồng nhiệt từ ban nhạc live trong nhà, tất cả mọi người đều hiểu nơi đây là địa điểm thích hợp để làm gì đó vào tối trời.
Trong bầu không khí như vậy, Terry chợt nói: "Gần đây có một bộ phim rất hay."
"Ồ?" Tống Thích lười nhác nhướn mày.
"Chúng ta có thể tới chỗ của tôi để xem, ngắm cảnh biển từ phòng của tôi rất tuyệt, còn có thể uống một ly Single Malt Scottish chính thống." Terry chạm chai rượu vào ly Mojito, thấp giọng nói nhỏ bên tai Tống Thích, "Song, đã từng có ai nói với cậu rằng cậu vô cùng quyến rũ chưa?"
Tống Thích nở nụ cười, rõ ràng dáng vẻ y rất thanh nhã, nhưng khi cười rộ lên, khóe mắt hơi nhếch, vừa xa cách lại vừa quyến rũ.
Không ai không thích lời khen ngợi cả, mặc kệ là thật tâm hay giả ý, kịch bản hay thủ đoạn, chẳng quan trọng.
Tống Thích phát hiện y cũng không muốn từ chối, chỗ này không ai biết y là ai, cũng không ai để ý đến quá khứ lộn xộn, Tống Thích chỉ là chính Tống Thích, là một Omega vui vẻ khi được nghe những lời khen.
Terry hoàn toàn bị nụ cười này của Tống Thích mê hoặc, tài ăn hay nói tốt của anh ta nhất thời không có chỗ phát huy.
"Đi thôi, đi nếm thử Single Malt của anh."
Tống Thích đứng dậy trước, chuẩn bị cùng Terry rời khỏi, bỗng từ đâu có người nhanh chóng tiến đến ôm lấy eo y, dùng giọng nói mà tất cả người xung quanh đều có thể nghe thấy nói: "Cưng ơi, hóa ra cưng ở chỗ này à?"
Một luồng hơi thở của Alpha nồng nặc phả vào mặt, người trước mắt y chính là Đàm Minh Phong.
Tống Thích âm thầm dùng lực muốn gỡ tay hắn ra khỏi eo mình, nhưng Đàm Minh Phong giữ càng chặt hơn, còn nói với hai người đứng sau lưng hắn: "Mấy người nhìn đi, tôi không hề nói dối, tôi thật sự có đối tượng.
??? Tống Thích sắp bị chọc cười, cũng không giãy giụa, muốn coi thử Đàm Minh Phong sẽ diễn trò gì tiếp theo.
Hai người phía sau vòng tới trước mặt y, là một cặp Beta song sinh, vốn đã nhìn chằm chằm Đàm Minh Phong từ lâu, lúc này thấy Tống thích, ánh mắt sáng lên, một trong hai nói: "Chúng tôi không ngại tham gia với đối tượng của anh, mọi người cùng chơi, thế nào?"
Tống Thích cười gằn một tiếng, "Tôi không phải đối tượng của hắn, muốn chơi gì thì ba người cứ chơi, tôi nghĩ vị Alpha này không để ý đâu."
"Tiên sinh, Song không phải đối tượng của cậu, mời cậu thả tay ra." Terry đã sớm không nhịn được, hôm nay anh ta phải câu được Omega này mang về, ai biết đâu nửa đường lại nhảy ra một kẻ ngáng chân, lúc này thấy Song phủ nhận, trong lòng anh ta sớm nở hoa rồi.
Anh ta vốn muốn gỡ bàn tay của Đàm Minh Phong trên hông Song ra, không ngờ Alpha kia đột nhiên phản ứng, dùng bàn tay khác chụp lấy cổ tay Terry, nếu không phải động tác nhanh lẹ, e là toàn bộ cánh tay anh ta có thể bị lộn ngược nửa vòng, cổ tay trật khớp!
Chuông cảnh báo trong lòng Terry vang vọng, Alpha này rất nguy hiểm!
"Có phải đối tượng của tôi hay không một mình anh ấy nói làm sao mà công nhận được? Anh ấy chỉ là giận dỗi tôi thôi. Tôi biết tên anh ấy, còn ở chung phòng khách sạn, mọi người đoán xem mối quan hệ giữa chúng tôi là gì nào?" Đàm Minh Phong thả ra tin tức tố trên người, lập tức trấn áp hai Beta không thể mở miệng nói chuyện.
Dưới áp lực mạnh mẽ của tin tức tố, Tống Thích dường như chỉ có thể miễn cưỡng hé môi, trán thấm ướt mồ hôi, nghiến răng nghiến lợi nói từng câu từng chữ với hắn: "Cậu, buông, tôi, ra, ngay!"
Đàm Minh Phong sợ y còn muốn đi cùng với Terry, nóng nảy không thèm lựa lời: "Anh cho rằng tên Alpha ngu ngốc này là người tốt hả? Tối qua gã và hai Beta kia đã lăn giường đấy!"
Sắc mặt ba người bị điểm danh đều thay đổi rõ ràng, Tống Thích tự nhiên trào lên cảm giác buồn nôn.
Bị Đàm Minh Phong quấy rầy thế này, hứng thú của y mất sạch rồi.
Mười phút sau, Tống Thích và Đàm Minh Phong cùng về khách sạn, Tống Thích lười chẳng buồn nói chuyện hắn hắn một câu.
Cái gã Terry lúc nãy còn chưa từ bỏ ý định, muốn giữ lấy Tống thích, sau bị ánh mắt của Đàm Minh Phong không ngừng cảnh báo, lại nhớ đến quả đau vừa chịu, đành phải từ bỏ.
"Này, Alpha kia thật sự là một f*ck boy đó, tôi đến sớm hơn anh mấy hôm, ngày nào cũng thấy hắn ta tìm những người khác nhau mời mọc lên giường." Đàm Minh Phong tận tình khuyên bảo.
Tống Thích không để ý tới hắn, đi thẳng về phía trước.
"Tôi là vì tốt cho anh thôi, nếu anh muốn qua đêm thì cũng đừng tìm loại người như thế, vừa dơ lại vừa thối!"
"Chuyện của tôi không cần cậu lo lắng."
Trong lòng nghĩ như vậy liền nói hết ra, Tống thích sống hơn 30 năm, đây là lần đầu tiên y thẹn quá hóa giận.
"Anh thiếu đàn ông đến thế sao?" Đàm Minh Phong bực y không biết tốt xấu, bản thân hảo tâm giúp đỡ còn không nhận được lời cảm ơn nào.
Tống Thích dừng bước, Đàm Minh Phong cũng dừng theo y, Tống thích xoay người đến gần hắn, ngực hai người gần như dán sát vào nhau, mỉm cười nói: "Sao cậu tự nhiên quan tâm tôi vậy?"
Khuôn mặt tuấn tú của Omega bỗng nhiên phóng đại trước mắt, Đàm Minh Phong lập tức nghẹn họng, hắn nhớ đến khoảnh khắc đứng trên bờ cát nhìn thấy Tống Thích cười với thằng ngốc kia, trái tim như lỡ mất một nhịp.
Tống thích cố ý ném cơn giận của mình lên người Đàm Minh Phong, tiếp tục nói: "Đàm đại minh tinh, đừng nói là cậu thích tôi chứ?"
Đàm Minh Phong dù sao vẫn còn trẻ, bị hỏi như vậy, trên mặt vừa trắng vừa hồng, không nói nên lời.
Tống Thích thấy vậy, bỏ xuống một đòn sát thủ cuối cùng, "Thật đáng tiếc, tôi đây không có hứng thú với mấy em trai nhỏ, bye nhé, ngủ ngon."
Cư như vậy cho yên lành, Tống thích xoay người tiếp tục đi thẳng về khách sạn, ngọn đèn đường trải dài bóng dáng của y, hòa lẫn với bóng lưng của Đàm Minh Phong
Trong sự im lặng giằng co vài giây, Đàm Minh Phong bắt đầu hành động.
Hắn bất giác đuổi kịp và kéo tay Tống Thích, sải bước nhanh về phía trước. Tống Thích muốn tránh né nhưng phát hiện Đàm Minh Phong nắm chặt muốn chết, còn dùng tin tức tố của Alpha đè ép động tác của y, trong lòng chợt có dự cảm không tốt.
Đàm Minh Phong một đường kéo y về phòng hắn mới chịu buông tay, áp người xuống ghế sofa, ghé sát bên tai Tống Thích nói chuyện.
"Có phải là em trai nhỏ hay không, có nằm trong sở thích "Tình dục" hay không thì cũng cần dùng hành động để tìm ra chứng cứ xác thực."
"Tống Thích, tôi có Single Malt, phòng cũng hướng ra biển."
"Qua đêm với tôi đi."
Vừa dứt lời, nụ hôn mang theo tin tức tố của Alpha liền rơi xuống.
Hương húng quế tươi mát và ngọt ngào từ Alpha hòa quyện với mùi freesia độc đáo của Omega.
Mặc dù không thích đụng phải người quen khi đi nghỉ phép một mình, nhưng còn may là bình thường cuộc sống giữa y và hắn cũng không có giao thiệp gì, Tống Thích có thể coi hắn như không tồn tại.
Sau cuộc gặp gỡ trên máy bay, Tống Thích từng lên mạng tìm kiếm cái tên "Đàm Minh Phong", phát hiện hắn đúng là ngôi sao nam đang lên hiện nay, xuất phát điểm từ một bộ phim thần tượng, dựa vào khuôn mặt mà thu hút rất nhiều fans, giờ hắn đã chuyển sang quay phim chính kịch.
Tuổi... Chỉ mới 26.
Tống Thích nhận ra bản thân đã 36 rồi.
Mấy năm gần đây, ngày ngày y đều bôn ba khắp nơi, lúc đầu là vì những hy vọng mờ mịt, sau dần dần xem dự án như đứa con của mình, gánh vác trách nhiệm và nghĩa vụ trên lưng, làm những gì y cho rằng có giá trị.
Hiện tại cuối cùng cũng có thời gian nhàn rỗi, mới thấy hình như rất lâu rồi y không được nghỉ ngơi và thư giãn xả hơi.
Màn đêm buông xuống, Tống Thích trở về vùng nông thôn, nhập gia tùy tục, mặc áo sơ mi kèm theo quần hoa, đi đến một quán bar bên bờ biển.
Quán bar này cực kì nổi tiếng, được chia thành hai khu vực trong nhà và ngoài trời, phía ngoài tùy ý đặt mấy chiếc ghế sofa bất quy tắc trên bờ cát, mọi người tụm năm tụm ba ngồi nói chuyện và uống rượu.
Tống Thích chọn chiếc ghế sofa trong góc rồi ngồi xuống, gọi một ly Mojito.
Quán bar ngay bờ biển không bao giờ thiếu người chủ động bắt chuyện, Tống Thích mới uống được hai ngụm đã có người đến.
"Cậu đi một mình sao?" Người vừa lại gần nói tiếng Anh, anh ta là một Alpha, mặc áo ba lỗ màu đen và quần đi biển màu trắng, dáng người khỏe khoắn.
Tống Thích ngẩng đầu nhìn anh ta, trả lời: "Ừm."
"Xin chào, tôi là Terry." Terry cầm theo một chai bia ngồi xuống cạnh Tống Thích, cũng không dựa quá gần, giữ khoảng cách hai nắm đấm.
"Tôi là Song." Hương thơm của bạc hà khiến Mojito trông giống thức uống hơn là rượu.
"Tin tức tố của cậu có mùi rất thơm." Terry ghé sát lại hơn một chút, "Là Freesia phải không?"
Trong thời gian thăm dò, Terry cũng phóng thích tin tức tố của mình ra.
Vị Chocolate, không phải chocolate sữa ngọt ngào mà là chocolate đen mang theo chút vị đắng.
Sự giao thoa giữa tin tức tố đem đến cảm giác ám muội, Tống Thích tuy rằng mấy năm nay không tiếp xúc với bên ngoài quá nhiều, nhưng y hiểu được ý tứ của Terry.
"Hương chocolate của anh không tệ, đồ ngọt sẽ làm tâm trạng người khác vui vẻ." Y ngầm đồng ý cho đối phương tới gần, cũng không thu lại tin tức tố của bản thân.
Terry là người Scotland, nhìn qua có vẻ cao lớn thô kệch, kỳ thật rất hài hước, biết tìm đề tài, lúc trò chuyện tán gẫu cũng dẫn dắt khá tốt. . Ủng hộ chính chủ vào ngay || ТRUМTRUYEN .m E ||
Các cặp đôi trên bờ cát bắt đầu đứng dậy rời đi, làn gió đêm mang theo sự cuồng nhiệt từ ban nhạc live trong nhà, tất cả mọi người đều hiểu nơi đây là địa điểm thích hợp để làm gì đó vào tối trời.
Trong bầu không khí như vậy, Terry chợt nói: "Gần đây có một bộ phim rất hay."
"Ồ?" Tống Thích lười nhác nhướn mày.
"Chúng ta có thể tới chỗ của tôi để xem, ngắm cảnh biển từ phòng của tôi rất tuyệt, còn có thể uống một ly Single Malt Scottish chính thống." Terry chạm chai rượu vào ly Mojito, thấp giọng nói nhỏ bên tai Tống Thích, "Song, đã từng có ai nói với cậu rằng cậu vô cùng quyến rũ chưa?"
Tống Thích nở nụ cười, rõ ràng dáng vẻ y rất thanh nhã, nhưng khi cười rộ lên, khóe mắt hơi nhếch, vừa xa cách lại vừa quyến rũ.
Không ai không thích lời khen ngợi cả, mặc kệ là thật tâm hay giả ý, kịch bản hay thủ đoạn, chẳng quan trọng.
Tống Thích phát hiện y cũng không muốn từ chối, chỗ này không ai biết y là ai, cũng không ai để ý đến quá khứ lộn xộn, Tống Thích chỉ là chính Tống Thích, là một Omega vui vẻ khi được nghe những lời khen.
Terry hoàn toàn bị nụ cười này của Tống Thích mê hoặc, tài ăn hay nói tốt của anh ta nhất thời không có chỗ phát huy.
"Đi thôi, đi nếm thử Single Malt của anh."
Tống Thích đứng dậy trước, chuẩn bị cùng Terry rời khỏi, bỗng từ đâu có người nhanh chóng tiến đến ôm lấy eo y, dùng giọng nói mà tất cả người xung quanh đều có thể nghe thấy nói: "Cưng ơi, hóa ra cưng ở chỗ này à?"
Một luồng hơi thở của Alpha nồng nặc phả vào mặt, người trước mắt y chính là Đàm Minh Phong.
Tống Thích âm thầm dùng lực muốn gỡ tay hắn ra khỏi eo mình, nhưng Đàm Minh Phong giữ càng chặt hơn, còn nói với hai người đứng sau lưng hắn: "Mấy người nhìn đi, tôi không hề nói dối, tôi thật sự có đối tượng.
??? Tống Thích sắp bị chọc cười, cũng không giãy giụa, muốn coi thử Đàm Minh Phong sẽ diễn trò gì tiếp theo.
Hai người phía sau vòng tới trước mặt y, là một cặp Beta song sinh, vốn đã nhìn chằm chằm Đàm Minh Phong từ lâu, lúc này thấy Tống thích, ánh mắt sáng lên, một trong hai nói: "Chúng tôi không ngại tham gia với đối tượng của anh, mọi người cùng chơi, thế nào?"
Tống Thích cười gằn một tiếng, "Tôi không phải đối tượng của hắn, muốn chơi gì thì ba người cứ chơi, tôi nghĩ vị Alpha này không để ý đâu."
"Tiên sinh, Song không phải đối tượng của cậu, mời cậu thả tay ra." Terry đã sớm không nhịn được, hôm nay anh ta phải câu được Omega này mang về, ai biết đâu nửa đường lại nhảy ra một kẻ ngáng chân, lúc này thấy Song phủ nhận, trong lòng anh ta sớm nở hoa rồi.
Anh ta vốn muốn gỡ bàn tay của Đàm Minh Phong trên hông Song ra, không ngờ Alpha kia đột nhiên phản ứng, dùng bàn tay khác chụp lấy cổ tay Terry, nếu không phải động tác nhanh lẹ, e là toàn bộ cánh tay anh ta có thể bị lộn ngược nửa vòng, cổ tay trật khớp!
Chuông cảnh báo trong lòng Terry vang vọng, Alpha này rất nguy hiểm!
"Có phải đối tượng của tôi hay không một mình anh ấy nói làm sao mà công nhận được? Anh ấy chỉ là giận dỗi tôi thôi. Tôi biết tên anh ấy, còn ở chung phòng khách sạn, mọi người đoán xem mối quan hệ giữa chúng tôi là gì nào?" Đàm Minh Phong thả ra tin tức tố trên người, lập tức trấn áp hai Beta không thể mở miệng nói chuyện.
Dưới áp lực mạnh mẽ của tin tức tố, Tống Thích dường như chỉ có thể miễn cưỡng hé môi, trán thấm ướt mồ hôi, nghiến răng nghiến lợi nói từng câu từng chữ với hắn: "Cậu, buông, tôi, ra, ngay!"
Đàm Minh Phong sợ y còn muốn đi cùng với Terry, nóng nảy không thèm lựa lời: "Anh cho rằng tên Alpha ngu ngốc này là người tốt hả? Tối qua gã và hai Beta kia đã lăn giường đấy!"
Sắc mặt ba người bị điểm danh đều thay đổi rõ ràng, Tống Thích tự nhiên trào lên cảm giác buồn nôn.
Bị Đàm Minh Phong quấy rầy thế này, hứng thú của y mất sạch rồi.
Mười phút sau, Tống Thích và Đàm Minh Phong cùng về khách sạn, Tống Thích lười chẳng buồn nói chuyện hắn hắn một câu.
Cái gã Terry lúc nãy còn chưa từ bỏ ý định, muốn giữ lấy Tống thích, sau bị ánh mắt của Đàm Minh Phong không ngừng cảnh báo, lại nhớ đến quả đau vừa chịu, đành phải từ bỏ.
"Này, Alpha kia thật sự là một f*ck boy đó, tôi đến sớm hơn anh mấy hôm, ngày nào cũng thấy hắn ta tìm những người khác nhau mời mọc lên giường." Đàm Minh Phong tận tình khuyên bảo.
Tống Thích không để ý tới hắn, đi thẳng về phía trước.
"Tôi là vì tốt cho anh thôi, nếu anh muốn qua đêm thì cũng đừng tìm loại người như thế, vừa dơ lại vừa thối!"
"Chuyện của tôi không cần cậu lo lắng."
Trong lòng nghĩ như vậy liền nói hết ra, Tống thích sống hơn 30 năm, đây là lần đầu tiên y thẹn quá hóa giận.
"Anh thiếu đàn ông đến thế sao?" Đàm Minh Phong bực y không biết tốt xấu, bản thân hảo tâm giúp đỡ còn không nhận được lời cảm ơn nào.
Tống Thích dừng bước, Đàm Minh Phong cũng dừng theo y, Tống thích xoay người đến gần hắn, ngực hai người gần như dán sát vào nhau, mỉm cười nói: "Sao cậu tự nhiên quan tâm tôi vậy?"
Khuôn mặt tuấn tú của Omega bỗng nhiên phóng đại trước mắt, Đàm Minh Phong lập tức nghẹn họng, hắn nhớ đến khoảnh khắc đứng trên bờ cát nhìn thấy Tống Thích cười với thằng ngốc kia, trái tim như lỡ mất một nhịp.
Tống thích cố ý ném cơn giận của mình lên người Đàm Minh Phong, tiếp tục nói: "Đàm đại minh tinh, đừng nói là cậu thích tôi chứ?"
Đàm Minh Phong dù sao vẫn còn trẻ, bị hỏi như vậy, trên mặt vừa trắng vừa hồng, không nói nên lời.
Tống Thích thấy vậy, bỏ xuống một đòn sát thủ cuối cùng, "Thật đáng tiếc, tôi đây không có hứng thú với mấy em trai nhỏ, bye nhé, ngủ ngon."
Cư như vậy cho yên lành, Tống thích xoay người tiếp tục đi thẳng về khách sạn, ngọn đèn đường trải dài bóng dáng của y, hòa lẫn với bóng lưng của Đàm Minh Phong
Trong sự im lặng giằng co vài giây, Đàm Minh Phong bắt đầu hành động.
Hắn bất giác đuổi kịp và kéo tay Tống Thích, sải bước nhanh về phía trước. Tống Thích muốn tránh né nhưng phát hiện Đàm Minh Phong nắm chặt muốn chết, còn dùng tin tức tố của Alpha đè ép động tác của y, trong lòng chợt có dự cảm không tốt.
Đàm Minh Phong một đường kéo y về phòng hắn mới chịu buông tay, áp người xuống ghế sofa, ghé sát bên tai Tống Thích nói chuyện.
"Có phải là em trai nhỏ hay không, có nằm trong sở thích "Tình dục" hay không thì cũng cần dùng hành động để tìm ra chứng cứ xác thực."
"Tống Thích, tôi có Single Malt, phòng cũng hướng ra biển."
"Qua đêm với tôi đi."
Vừa dứt lời, nụ hôn mang theo tin tức tố của Alpha liền rơi xuống.
Hương húng quế tươi mát và ngọt ngào từ Alpha hòa quyện với mùi freesia độc đáo của Omega.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.