Chương 35: Thảo Luận (2)
Đạn Chỉ Nhất Tiếu Gian
11/12/2022
Lời nhắc bổ sung này rất dài, sau khi Trương Phong Vũ cẩn thận nghe xong, hắn quay đầu nhìn về đám người Vương Lâm, bọn họ ai nấy mặt mũi u ám, cúi đầu suy nghĩ. Trương Phong Vũ thầm thở dài trong lòng, thầm than vận may của mình vốn chẳng phải quá tốt, nhiệm vụ lần này cùng với những lời nhắc nhỏ kia đều không có trong tư liệu mà Vương Lâm đưa cho hắn, cũng không biết trong lúc chấp hành nhiệm vụ sẽ xảy ra thay đổi bất ngờ gì, nghĩ vậy, Trương Phong Vũ cảm thấy rất buồn bực.
Vẻ mặt Vương Lâm lúc này cũng rất khó coi, trái tim thấp thỏm không yên. Khi lời nhắc nhở đầu tiên được đưa ra, anh ta đã cảm thấy rất kỳ lạ. Trước kia, Vương Lâm chưa bao giờ gặp một lời gợi ý nào mang lại cảm giác đáng sợ như thế, chỉ khi chính thức bước vào nhiệm vụ, mọi người mới thật sự thấy được sự hãi hùng.
Vậy mà nhiệm vụ lần này lại khiến một lão đại đã trải qua 19 lần lo lắng đến thế, quả là không bình thường. Vương Lâm đi đến bên cạnh Trần Bình cũng đang rơi vào trầm tư, nói thật nhỏ chỉ đủ hai người nghe:
"Tiểu Bình, nhiệm vụ lần này có chút kỳ quái, chẳng biết có liên quan đến việc tôi sắp rời khỏi đội không?"
Trần Bình bị lời nói của Vương Lâm làm cho thức tỉnh, cậu ta do dự một lúc rồi không chắc chắn trả lời: "Cũng có thể là vậy, nhưng mà cũng không chắc nữa."
"Aiz, nếu thật sự là vậy thì tôi đã làm liên lụy mọi người!" Nét mặt Vương Lâm lộ vẻ tự trách, hắn ta thở dài một hơi.
Sắc mặt của Trương Phong lúc này cũng không tốt hơn là bao, y đi đến bên cạnh hai người, vì không áp chế được nổi bất an trong lòng, giọng nói của y cũng lớn hơn mấy lần:
"Đã là lúc nào rồi mà hai người còn có tâm tư lén lút nói chuyện ở đây, về lời nhắc nhở bổ sung kia, hai người có phân tích ra được gì hay không! Lễ cưới sẽ được tổ chức vào lúc sáu giờ đấy!"
Nghe giọng điệu đầy trách móc của Trương Phong, Vương Lâm và Trần Bình lạnh lùng liếc y một cái, Trương Phong thấy vậy liền thay đổi thái độ, khẩn thiết hỏi:
"Hiện tại đã là năm giờ, khoảng một tiếng nữa hôn lễ sẽ bắt đầu, nghe lời gợi ý, tôi cảm thấy có gì đó không ổn, chỉ là nghĩ mãi mà vẫn chưa tìm ra vấn đề nằm ở đâu, không biết anh Vương có phân tích ra được gì không?"
Vương Lâm hừ lạnh một tiếng, không quan tâm đến Trương Phong nói mà xoay người gọi Trương Phong Vũ: "Phong Vũ, mau đến đây đi, chúng ta cùng thảo luận về nhắc nhở bổ sung."
Thấy Vương Lâm không thèm để ý đến mình, Trương Phong cảm thấy rất tức giận, có điều bởi vì còn cần dựa vào Vương Lâm để sống sót, cho nên dù trong lòng bực bội nhưng cậu ta vẫn nở một nụ cười.
Trương Phong Vũ nghe Vương Lâm gọi thì lập tức đến bên cạnh mọi người, Vương Lâm và những người khác bắt đầu phân tích những khó khăn có thể xảy ra thông qua manh mối vừa có được. Dĩ nhiên, mọi người làm như vậy là vì sợ lát nữa xảy ra tình huống bất ngờ, mọi thứ sẽ bị rối loạn. Thi hành nhiệm vụ thực sự không khác gì với đánh giặc, theo lẽ thường cần phải lên sách lược cẩn thận.
Vương Lâm đốt một điếu thuốc, nói trước: “Lời nhắc nhở bổ sung cho chúng ta thân phận là người của nam nhi thôn, như vậy nhiệm vụ lần này có thể thuộc loại nhập vai."
Về nhiệm vụ nhập vai, Trương Phong Vũ cũng đã được Vương Lâm cung cấp một chút thông tin. Kiểu nhiệm vụ này giống với trò nhập vai, người chơi sẽ được thiết lập một thân phận mới, sau đó thông qua thân phận này để giao tiếp với người trong nhiệm vụ. Trước đó, lời nhắc nhở đầu tiên có nói "không được để bọn họ phát hiện thân phận hoặc là lộ ra bất kỳ tin tức nào liên quan tới nhiệm vụ lần này, đây chính là quy tắc trong nhiệm vụ, tuyệt đối không được để ai nghi ngờ thân phận của mình.
"Lời nhắc nhở bổ sung nói rất nhiều đến tập tục riêng ở nữ nhi thôn, theo suy đoán của tôi, một phần khó khăn của nhiệm vụ e là sẽ đến từ những tập tục này. Lát nữa chúng ta nhất định phải cẩn thận."
"Anh Vương!"
Trương Phong Vũ đột nhiên gọi Vương Lâm, cắt ngang lời anh ta đang nói, Trần Bình nghi vấn nhìn sang, Trương Phong cũng vô cùng tức giận, thế nhưng dưới cái nhìn cảnh cáo của Vương Lâm, cơn giận dữ muốn lao vào đánh người của cậu ta buộc phải đè ép xuống.
"Sao vậy Phong Vũ, cậu phát hiện ra điều gì sao?"
Trương Phong Vũ lắc đầu nói: "Em cho rằng bây giờ chúng ta ở đây phân tích cũng không mang lại bao nhiêu tác dụng trong quá trình làm nhiệm vụ đâu."
Vẻ mặt Vương Lâm lúc này cũng rất khó coi, trái tim thấp thỏm không yên. Khi lời nhắc nhở đầu tiên được đưa ra, anh ta đã cảm thấy rất kỳ lạ. Trước kia, Vương Lâm chưa bao giờ gặp một lời gợi ý nào mang lại cảm giác đáng sợ như thế, chỉ khi chính thức bước vào nhiệm vụ, mọi người mới thật sự thấy được sự hãi hùng.
Vậy mà nhiệm vụ lần này lại khiến một lão đại đã trải qua 19 lần lo lắng đến thế, quả là không bình thường. Vương Lâm đi đến bên cạnh Trần Bình cũng đang rơi vào trầm tư, nói thật nhỏ chỉ đủ hai người nghe:
"Tiểu Bình, nhiệm vụ lần này có chút kỳ quái, chẳng biết có liên quan đến việc tôi sắp rời khỏi đội không?"
Trần Bình bị lời nói của Vương Lâm làm cho thức tỉnh, cậu ta do dự một lúc rồi không chắc chắn trả lời: "Cũng có thể là vậy, nhưng mà cũng không chắc nữa."
"Aiz, nếu thật sự là vậy thì tôi đã làm liên lụy mọi người!" Nét mặt Vương Lâm lộ vẻ tự trách, hắn ta thở dài một hơi.
Sắc mặt của Trương Phong lúc này cũng không tốt hơn là bao, y đi đến bên cạnh hai người, vì không áp chế được nổi bất an trong lòng, giọng nói của y cũng lớn hơn mấy lần:
"Đã là lúc nào rồi mà hai người còn có tâm tư lén lút nói chuyện ở đây, về lời nhắc nhở bổ sung kia, hai người có phân tích ra được gì hay không! Lễ cưới sẽ được tổ chức vào lúc sáu giờ đấy!"
Nghe giọng điệu đầy trách móc của Trương Phong, Vương Lâm và Trần Bình lạnh lùng liếc y một cái, Trương Phong thấy vậy liền thay đổi thái độ, khẩn thiết hỏi:
"Hiện tại đã là năm giờ, khoảng một tiếng nữa hôn lễ sẽ bắt đầu, nghe lời gợi ý, tôi cảm thấy có gì đó không ổn, chỉ là nghĩ mãi mà vẫn chưa tìm ra vấn đề nằm ở đâu, không biết anh Vương có phân tích ra được gì không?"
Vương Lâm hừ lạnh một tiếng, không quan tâm đến Trương Phong nói mà xoay người gọi Trương Phong Vũ: "Phong Vũ, mau đến đây đi, chúng ta cùng thảo luận về nhắc nhở bổ sung."
Thấy Vương Lâm không thèm để ý đến mình, Trương Phong cảm thấy rất tức giận, có điều bởi vì còn cần dựa vào Vương Lâm để sống sót, cho nên dù trong lòng bực bội nhưng cậu ta vẫn nở một nụ cười.
Trương Phong Vũ nghe Vương Lâm gọi thì lập tức đến bên cạnh mọi người, Vương Lâm và những người khác bắt đầu phân tích những khó khăn có thể xảy ra thông qua manh mối vừa có được. Dĩ nhiên, mọi người làm như vậy là vì sợ lát nữa xảy ra tình huống bất ngờ, mọi thứ sẽ bị rối loạn. Thi hành nhiệm vụ thực sự không khác gì với đánh giặc, theo lẽ thường cần phải lên sách lược cẩn thận.
Vương Lâm đốt một điếu thuốc, nói trước: “Lời nhắc nhở bổ sung cho chúng ta thân phận là người của nam nhi thôn, như vậy nhiệm vụ lần này có thể thuộc loại nhập vai."
Về nhiệm vụ nhập vai, Trương Phong Vũ cũng đã được Vương Lâm cung cấp một chút thông tin. Kiểu nhiệm vụ này giống với trò nhập vai, người chơi sẽ được thiết lập một thân phận mới, sau đó thông qua thân phận này để giao tiếp với người trong nhiệm vụ. Trước đó, lời nhắc nhở đầu tiên có nói "không được để bọn họ phát hiện thân phận hoặc là lộ ra bất kỳ tin tức nào liên quan tới nhiệm vụ lần này, đây chính là quy tắc trong nhiệm vụ, tuyệt đối không được để ai nghi ngờ thân phận của mình.
"Lời nhắc nhở bổ sung nói rất nhiều đến tập tục riêng ở nữ nhi thôn, theo suy đoán của tôi, một phần khó khăn của nhiệm vụ e là sẽ đến từ những tập tục này. Lát nữa chúng ta nhất định phải cẩn thận."
"Anh Vương!"
Trương Phong Vũ đột nhiên gọi Vương Lâm, cắt ngang lời anh ta đang nói, Trần Bình nghi vấn nhìn sang, Trương Phong cũng vô cùng tức giận, thế nhưng dưới cái nhìn cảnh cáo của Vương Lâm, cơn giận dữ muốn lao vào đánh người của cậu ta buộc phải đè ép xuống.
"Sao vậy Phong Vũ, cậu phát hiện ra điều gì sao?"
Trương Phong Vũ lắc đầu nói: "Em cho rằng bây giờ chúng ta ở đây phân tích cũng không mang lại bao nhiêu tác dụng trong quá trình làm nhiệm vụ đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.