Chương 7: Tru Sát Lão Quỷ
Thôn Quỷ Đích Nữ Hài
17/06/2021
Tác giả: Thôn Quỷ Đích Nữ Hài
Nhưng tôi không có nhìn thấy đám bình luận đó, từ ba lô lấy ra một cây búa chuyên dùng để nhổ đinh, đang định nhổ một cây đinh, bỗng nhiên di động chấn động kịch liệt.
Là Đường Minh Lê?
Tôi lấy di động ra nhìn, là người lúc trước yêu cầu thêm bạn tốt với tôi “Chính Dương Chân Quân”.
Ở Hắc Nham TV, nếu thêm bạn tốt, là có thể cùng trò chuyện với chủ kênh, tôi do dự một chút, cuối cùng vẫn ấn nghe.
Dù sao người ta cũng là kim chủ.
Đợi một lúc sau, bên kia truyền đến một giọng nói có chút già nua: “Cô nương, không thể tin tưởng quỷ vật, nếu cô muốn sử dụng cô ta, liền chiếu theo ta nói mà làm.”
Tôi hơi ngạt nhiên một chút, lão nhân lớn tuổi như vậy cũng xem phát sóng trực tiếp?
“Trên người của cô có máu chó mực đúng không? Dùng máu chó mực viết lên trên trán cô ta một chữ ‘sắc’.” Chính Dương Chân Quân nói.
Nghe nói rất nhiều lão nhân đều hiểu được một ít biện pháp trừ quỷ, tôi lấy bình thủy tinh đựng máu chó mực đem theo lúc trước ra, làm theo như lời lão nhân kia nói vẽ lên trán cô ta, nữ quỷ dùng ánh mắt thù hận oán độc nhìn chằm chằm tôi, ánh mắt đó làm cho tôi sởn tóc gáy.
Cũng may tôi không có trực tiếp nhổ cây đinh ra, bằng không người chết đầu tiên chắc chắn là tôi.
“Có thể nhổ đinh ra rồi.” Chính Dương Chân Quân nói.
Tôi dùng búa nhổ từng cái đinh một, sau khi nhổ xong, nữ y tá lập tức như hung thần ác sát mà nhào tới tôi, móng tay đen nhánh dơ bẩn hung hăng mà hướng vào trên đầu tôi cào tới.
Tôi sợ tới mức ôm lấy đầu, lại nghe thấy một tiếng hét thảm, chữ “Sắc” trên trán nữ quỷ kia tự sáng lên hồng quang, bốc lên từng đợt khói nhẹ.
Tôi trợn mắt há hốc mồm, vậy mà thật sự hữu dụng.
Nữ quỷ hung hăng mà trừng mắt nhìn tôi, từ trên mặt đất nhặt lên cây búa của tôi cùng đinh sắt rỉ sét đầy đất, xoay người bay ra ngoài.
Tôi nhẹ nhàng thở ra, nắm chặt thanh đao, thật cẩn thận mà bò lên, trên lầu truyền đến tiếng gầm đầy giận dữ.
Là Đường Minh Lê!
Tôi theo phương hướng phát ra âm thanh chạy tới, một tấm bản dơ hề hề được đóng lên cánh cửa gỗ màu vàng mục nát, mặt trên viết: Phòng điều trị.
Tôi từ lỗ hở của khe cửa nhìn vào bên trong, thì thấy Đường Minh Lê bị trói ở trên một chiếc bàn giải phẫu cũ kĩ, đang ra sức giãy giụa, một người mặc áo khoác trắng trông như bác sĩ cầm dao phẫu thuật rỉ sắt, hướng về phía cổ của anh ta cắt xuống.
“Dừng lại!” Tôi la lên một tiếng, xông vào rong, vị bác sĩ kia chậm rãi quay đầu, ánh mắt âm trầm mà nhìn tôi, áo blouse trắng bị máu tươi nhiễm đỏ, trên mặt bị chém hai đao, thoạt nhìn thập phần khủng bố.
Nạn nhân trong vụ án của viện dưỡng lão tư nhân năm đó còn có một bác sĩ, lúc ấy cũng bị đao chém chết, hình như chính là hắn.
Tôi theo bản năng liền muốn chạy trốn, trong tai nghe bluetooth lại truyền đến giọng nói của Chính Dương Chân Quân: “Không cần khẩn trương, rải máu chó mực lên thanh đao, chém lên đầu hắn, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.”
Tôi cắn răng một cái, cầm bình thủy tinh lên, đem toàn bộ máu chó mực đều xối lên thanh đao, sau đó hô to một tiếng, hướng tới bác sĩ quỷ kia vọt qua.
Trước mắt chợt lóe một cái, bác sĩ quỷ đã vọt tới trước mặt tôi, bóp chặt cổ tôi nhấc lên, trên khuôn mặt trắng bệch âm trầm cười lớn, dao phẫu thuật hướng tới trên mặt tôi cắt qua.
Nghìn cân treo sợi tóc, Đường Minh Lê nổi giận gầm lên một tiếng, gồng người lên thế nhưng làm đứt được đây trói, tôi lập tức ném thanh đao cho anh ta, anh ta giơ tay tiếp được, sau đó bổ một đao vào đầu của bác sĩ quỷ.
Tôi tức khắc ngã ngồi trên mặt đất, kịch liệt mà ho khan, mà con quỷ bác sĩ kia, đã biến thành một sợi hắc khí, bất tri bất giác mà chui vào trong mũi tôi.
【 Một kiếm này của bá đạo tổng tài kinh thiên động địa quỷ thần khiếp sợ, xin nhận của tại hạ một lạy. 】
【 Thì ra bá đạo tổng tài là người biết võ, nhận tuôi làm đồ đệ đi, đồ đệ bảo đảm sẽ hầu hạ sư phụ thật tốt, bất kể là trên giường hay là dưới giường đều được. 】
【 Tên gay chết tiệt cút đi! 】
“Cô không sao chứ.” Đường Minh Lê từ trên bàn giải phẫu nhảy xuống, đem tôi kéo lên, mắng: “Thật bực mình, không nghĩ tới tôi vậy mà trúng phải quỷ kế, đúng là mất mặt.”
Tôi đem chuyện nữ y tá lúc nãy nói cho anh ta nghe, anh ta nhặt kiếm gỗ đào của mình lên: “Đi, chúng ta đi xem náo nhiệt.”
Chúng tôi đi lên tầng cao nhất, bên trong im ắng lạ thường, Đường Minh Lê nhẹ nhàng mà đẩy cửa ra, mùi máu tươi cùng mùi hôi bên trong nồng nặc hòa vào nhau, khó ngửi vô cùng.
Hai người vừa mới đi vào trong, đèn pin trong tay bỗng nhiên chập chờn, tắt ngúm.
“Sao lại thế này?” Tôi dùng sức vỗ mạnh mấy cái, đèn pin lại sáng lên, ánh sáng đảo qua, tôi nhìn thấy một đám người khuôn mặt thảm trắng già nua.
Tôi sợ tới mức xém chút nữa ném văng đèn pin ra, Đường Minh Lê lập tức đè lại bả vai tôi, bịt miệng tôi lại, tôi mới không có thét chói tai ra tiếng.
Vô số lão quỷ vây xung quanh chúng tôi, bọn họ sắc mặt trắng bệch, trên mặt che kín nếp nhăn cùng thi 癍*, đôi mắt đen thiếu trắng nhiều, thẳng lăng lăng mà nhìn chằm chằm chúng tôi.
(*: bên bản convert đã ghi vậy rồi, dịch cũng không dịch được nên mình để nguyên.)
Bên tai lại vang lên âm thanh của Chính Dương Chân Quân: “Không cần hoảng, những con quỷ này chẳng qua là một đám oán quỷ cấp thấp, thanh kiếm gỗ đào trong tay cậu trai trẻ kia là thứ tốt, cô bảo hắn cứ chiếu theo lời ta nói mà làm.”
Tôi lập tức tiến đến bên tai Đường Minh Lê, thấp giọng nói: “Cắn rách đầu lưỡi, đem máu phun lên thân kiếm gỗ đào, sau đó niệm theo tôi.”
Đường Minh Lê cũng rất tàn nhẫn, một chút sắc mặt cũng chưa biến, nghe vậy trực tiếp cắn rách đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, thanh kiếm gỗ đào kia trong phút chốc phảng phất chảy qua một đạo kim quang.
“Thiên có tam kỳ nhật nguyệt tinh, thông thiên thấu Địa Quỷ thần kinh!” Tôi niệm một câu, Đường Minh Lê cũng niệm một câu, “Thần sư sát phạt, không tránh cường hào, trước sát Ác Quỷ, sau trảm dạ quang. Gì thần không phục, gì quỷ dám đảm đương? Cấp tốc nghe lệnh!”*
(*: câu này là câu chú nên khó dịch nghĩa quá mình quyết định để nguyên văn bản convert, tại vì dịch rồi cũng không khác mấy. Mấy cậu đọc lướt qua thôi được rồi đừng có để ý quá nhe :<
Cậu nào muốn nghe mình dịch thì đây nhé: “Trên trời có tam kì nhật nguyệt tinh(tinh=sao), thông thiên thấu địa đến quỷ thần còn kinh(kinh=kinh sợ)!” câu của Đường Minh Lê là: “Thần sư sát phạt, đến kẻ mạnh cũng khó thoát, trước giết ác quỷ, sau trảm dạ quang. Thần nào không phục, quỷ nào dám không chịu? Mau mau nghe lời!”)
Dứt lời, anh ta một kiếm mạnh mẽ vung ra, ở trong bóng tối ánh lên một đạo ánh sáng chói lóa, đám oán quỷ đối diện lộ ra biểu tình hoảng sợ, nhanh chóng chạy trốn.
Nhưng đã chậm, đạo kim quang kia quét ngang mà đi, từng tiếng kêu thê lương lần lược vang lên, đem bọn oán quỷ tất cả đều càn quét sạch sẽ.
Đường Minh Lê phảng phất dùng hết sức lực toàn thân, hai chân mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất.
Chính Dương Chân Quân nói: “Giọt máu ở đầu lưỡi là giọt máu tinh khiết nhất của con người, máu ở đầu lưỡi của đàn ông lại là nơi có dương khí nặng nhất, người trẻ tuổi này từ nhỏ luyện võ, trên người dương khí dày đặc, bởi vậy mới có thể một kích giết chết nhiều oán quỷ như vậy. Bây giờ hắn bất quá chỉ là tiêu hao thể lực quá độ, nghỉ ngơi một lúc là sẽ không có việc gì.”
Tôi nhẹ nhàng thở ra, đang muốn nâng Đường Minh Lê đi qua một bên nghỉ ngơi, lại phát hiện có gì đó sai sai.
Tôi nhìn quanh bốn phía, trong phòng trống không, lại có loại cảm giác cực kì không đúng, lại không thể nói rốt cuộc không đúng chỗ nào.
Chính Dương Chân Quân cũng không còn nói nữa, tôi chỉ có thể xem bình luận trên phòng phát sóng trực tiếp.
【 Cái bóng! Chủ kênh, cô mau nhìn cái bóng của cô kìa! 】
Tôi da đầu một trận tê dại, chậm rãi quay đầu, lúc này mới phát hiện, cái bóng của tôi…… Lại là một lão nhân lưng còng!
“Khặc khặc khặc.” Một trận tiếng cười âm hiểm vang lên, cái bóng vươn tay ra, bóp lấy cổ tôi.
Tôi hôm nay ra khỏi nhà nhất định là không xem lịch, ba lần bảy lượt toàn bị người bóp cổ.
Đôi tay vô hình đó dường như có sức mạnh cực đại, cổ tôi cơ hồ sắp bị nó bóp cho gãy, Đường Minh Lê sắc mặt trắng bệch, lại còn cố chống đỡ thân thể đứng lên, đâm một kiếm về phía bóng dáng trên tường.
Bỗng dưới đất một tiếng trầm vang, một cái đinh xuất hiện ghim chặt vào cái bóng ở trên tường.
Bóng đen buông tôi ra, Đường Minh Lê đỡ được thân thể tôi, kéo tôi ra phía sau, khẩn trương mà nhìn chằm chằm quỷ ảnh.
Anh ta…… Là đang bảo vệ tôi sao?
Lần đầu tiên, có một người đàn ông nguyện ý bảo vệ tôi, trong lòng tôi có chút ấm áp.
Đột nhiên, cửa gỗ phát ra một tiếng động làm người ê răng, một bóng dáng vô thanh vô tức bay vào, trên tay cầm một cây búa và một đống đinh sắt.
Là nữ y tá Dương Dương!
Cô ta oán hận mà nhìn chằm chằm An Thị Binh, đạo bóng đen kia cũng chậm rãi hiện nguyên hình, đáy mắt tràn đầy hung ác nham hiểm cùng oán độc.
Kẻ thù gặp mặt cực kỳ đỏ mắt.
Y tá quỷ giơ búa phóng qua, phòng phát sóng trực tiếp rất nhanh bị làn đạn bao phủ.
【 y tá quỷ đại chiến lão nhân quỷ, thật là trò hay để coi, chủ kênh tui về sau không bao giờ xem mấy bộ phim kinh dị điện ảnh kia nữa, chỉ xem cô phát sóng trực tiếp thôi. 】
【 Tui cược 5 đồng, lão nhân quỷ thắng. 】
【 Tui cược 1 tệ, y tá quỷ thắng. 】
【 Alo, sở cảnh sát hả? Ở đây có người tụ tập cá độ nè. 】
Tôi đầu đầy hắc tuyến, những người này cũng rãnh rỗi quá đi, bất quá nhìn màn hình không ngừng nhảy lên thông báo nhắc nhở đánh thưởng, tôi tức khắc cảm thấy cả người thoải mái, liền trên người trầy da cũng không còn cảm thấy đau nữa.
“Thừa lúc bọn quỷ đánh nhau, chúng ta đi mau.” Đường Minh Lê nắm chặt lấy tay tôi, hai chân anh ta không còn sức lực, tôi đành phải đỡ anh ta, bước nhanh ra ngoài.
Ngay lúc này, tôi nghe được một tiếng hét thảm, quay đầu nhìn lại, quỷ hồn của An Thị Binh cả người cắm đầy đinh, lại vẫn như cũ sinh mãnh lạ thường, túm lấy quỷ hồn của Dương Dương, miệng bỗng nhiên há to đến cực đại, một ngụm hướng nữ quỷ Dương Dương cắn xuống.
Tôi sởn tóc gáy, bước chân càng nhanh hơn, lại nghe thấy Chính Dương Chân Quân nói: “Cô nương, lão quỷ này oán khí rất nặng, nếu hắn lại ăn thêm nữ quỷ kia, thực lực của hắn tăng nhiều, đến lúc đó cô cùng người thanh niên này, tất cả đều trốn không thoát.”
Tôi hít hà một hơi: “Vậy…… Tôi nên làm thế nào bây giờ?”
“Hiện tại hắn đang tiến hóa, là thời điểm bị suy yếu nhất, muốn giết hắn, chỉ có thể nhân lúc này.” Chính Dương Chân Quân nói, “Ta dạy cho cô một trận pháp đơn giản nhất, tên là ngũ hành đuổi quỷ trận.”
Tôi buông Đường Minh Lê xuống, từ trong bao lô lấy ra một sợi chỉ đỏ, nhặt mấy cái đinh rơi trên mặt đất lên, nhanh chóng đóng xuống đất, buộc chỉ vào, vây quanh lão quỷ, hình thành ngũ hành đồ.
“Tốt lắm, cô đứng ở vị trí nguyên tố lửa, cùng ta niệm chú ngữ.”
Ngũ hành đồ là một cái đồ án hình sao năm cánh, năm đỉnh sao tượng trưng cho năm ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, tôi đứng ở đỉnh sao tượng trung cho nguyên tố lửa, bàn tay đặt trước ngực kết một cái pháp ấn, cao giọng nói: “Năm sao trấn màu, chiếu sáng huyền minh. Ngàn thần vạn thánh, hộ ta chân linh. Năm ngày ma quỷ, vong thân diệt hình. Cấp tốc nghe lệnh.”
Lúc này, lão quỷ đã nhanh chóng đem Dương Dương ăn sạch, tôi hét lớn một tiếng: “Sắc!”
Oành một tiếng, trên người lão quỷ bốc lên một đoàn lửa, hắn phát ra tiếng kêu như heo bị cắt tiết, liều mạng giãy giụa, nhào về phía tôi.
Nhưng khi hắn đụng vào sợi chỉ trước người tôi, ngọn lửa trên người hắn càng cháy lợi hại hơn.
Sợi chỉ đem hắn chặt chẽ mà vây lại bên trong, muốn thoát cũng không thoát ra được.
Bị ngọn lửa ở bên trong hừng hực thiêu đốt, lão quỷ biến thành một đạo khói đen, ở trên không trung trôi nổi một vòng, cuối cùng chui vào trong mũi tôi.
Không gian trong nháy mắt an tĩnh lại, tôi lúc này mới cảm thấy nghĩ mà sợ, ngã ngồi trên mặt đất, lấy di động ra xem bình luận.
【 Chủ kênh thật sự quá soái, quả thực chính là Lâm Chính Anh tái thế. 】
【 Chủ kênh, em quyết định rồi, từ nay về sau chị chính là thần tượng của em, mỗi một lần phát sóng trực tiếp của chị em sẽ xem không bỏ sót tập nào, hơn nữa mỗi một tập đều sẽ đánh thưởng ít nhất một khối ngọc bội. 】
【 Người lúc nãy nói giết chết lão quỷ sẽ đánh thưởng năm cái vương miện đâu rồi? Bước ra đây xem nào? 】
Nhưng tôi không có nhìn thấy đám bình luận đó, từ ba lô lấy ra một cây búa chuyên dùng để nhổ đinh, đang định nhổ một cây đinh, bỗng nhiên di động chấn động kịch liệt.
Là Đường Minh Lê?
Tôi lấy di động ra nhìn, là người lúc trước yêu cầu thêm bạn tốt với tôi “Chính Dương Chân Quân”.
Ở Hắc Nham TV, nếu thêm bạn tốt, là có thể cùng trò chuyện với chủ kênh, tôi do dự một chút, cuối cùng vẫn ấn nghe.
Dù sao người ta cũng là kim chủ.
Đợi một lúc sau, bên kia truyền đến một giọng nói có chút già nua: “Cô nương, không thể tin tưởng quỷ vật, nếu cô muốn sử dụng cô ta, liền chiếu theo ta nói mà làm.”
Tôi hơi ngạt nhiên một chút, lão nhân lớn tuổi như vậy cũng xem phát sóng trực tiếp?
“Trên người của cô có máu chó mực đúng không? Dùng máu chó mực viết lên trên trán cô ta một chữ ‘sắc’.” Chính Dương Chân Quân nói.
Nghe nói rất nhiều lão nhân đều hiểu được một ít biện pháp trừ quỷ, tôi lấy bình thủy tinh đựng máu chó mực đem theo lúc trước ra, làm theo như lời lão nhân kia nói vẽ lên trán cô ta, nữ quỷ dùng ánh mắt thù hận oán độc nhìn chằm chằm tôi, ánh mắt đó làm cho tôi sởn tóc gáy.
Cũng may tôi không có trực tiếp nhổ cây đinh ra, bằng không người chết đầu tiên chắc chắn là tôi.
“Có thể nhổ đinh ra rồi.” Chính Dương Chân Quân nói.
Tôi dùng búa nhổ từng cái đinh một, sau khi nhổ xong, nữ y tá lập tức như hung thần ác sát mà nhào tới tôi, móng tay đen nhánh dơ bẩn hung hăng mà hướng vào trên đầu tôi cào tới.
Tôi sợ tới mức ôm lấy đầu, lại nghe thấy một tiếng hét thảm, chữ “Sắc” trên trán nữ quỷ kia tự sáng lên hồng quang, bốc lên từng đợt khói nhẹ.
Tôi trợn mắt há hốc mồm, vậy mà thật sự hữu dụng.
Nữ quỷ hung hăng mà trừng mắt nhìn tôi, từ trên mặt đất nhặt lên cây búa của tôi cùng đinh sắt rỉ sét đầy đất, xoay người bay ra ngoài.
Tôi nhẹ nhàng thở ra, nắm chặt thanh đao, thật cẩn thận mà bò lên, trên lầu truyền đến tiếng gầm đầy giận dữ.
Là Đường Minh Lê!
Tôi theo phương hướng phát ra âm thanh chạy tới, một tấm bản dơ hề hề được đóng lên cánh cửa gỗ màu vàng mục nát, mặt trên viết: Phòng điều trị.
Tôi từ lỗ hở của khe cửa nhìn vào bên trong, thì thấy Đường Minh Lê bị trói ở trên một chiếc bàn giải phẫu cũ kĩ, đang ra sức giãy giụa, một người mặc áo khoác trắng trông như bác sĩ cầm dao phẫu thuật rỉ sắt, hướng về phía cổ của anh ta cắt xuống.
“Dừng lại!” Tôi la lên một tiếng, xông vào rong, vị bác sĩ kia chậm rãi quay đầu, ánh mắt âm trầm mà nhìn tôi, áo blouse trắng bị máu tươi nhiễm đỏ, trên mặt bị chém hai đao, thoạt nhìn thập phần khủng bố.
Nạn nhân trong vụ án của viện dưỡng lão tư nhân năm đó còn có một bác sĩ, lúc ấy cũng bị đao chém chết, hình như chính là hắn.
Tôi theo bản năng liền muốn chạy trốn, trong tai nghe bluetooth lại truyền đến giọng nói của Chính Dương Chân Quân: “Không cần khẩn trương, rải máu chó mực lên thanh đao, chém lên đầu hắn, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.”
Tôi cắn răng một cái, cầm bình thủy tinh lên, đem toàn bộ máu chó mực đều xối lên thanh đao, sau đó hô to một tiếng, hướng tới bác sĩ quỷ kia vọt qua.
Trước mắt chợt lóe một cái, bác sĩ quỷ đã vọt tới trước mặt tôi, bóp chặt cổ tôi nhấc lên, trên khuôn mặt trắng bệch âm trầm cười lớn, dao phẫu thuật hướng tới trên mặt tôi cắt qua.
Nghìn cân treo sợi tóc, Đường Minh Lê nổi giận gầm lên một tiếng, gồng người lên thế nhưng làm đứt được đây trói, tôi lập tức ném thanh đao cho anh ta, anh ta giơ tay tiếp được, sau đó bổ một đao vào đầu của bác sĩ quỷ.
Tôi tức khắc ngã ngồi trên mặt đất, kịch liệt mà ho khan, mà con quỷ bác sĩ kia, đã biến thành một sợi hắc khí, bất tri bất giác mà chui vào trong mũi tôi.
【 Một kiếm này của bá đạo tổng tài kinh thiên động địa quỷ thần khiếp sợ, xin nhận của tại hạ một lạy. 】
【 Thì ra bá đạo tổng tài là người biết võ, nhận tuôi làm đồ đệ đi, đồ đệ bảo đảm sẽ hầu hạ sư phụ thật tốt, bất kể là trên giường hay là dưới giường đều được. 】
【 Tên gay chết tiệt cút đi! 】
“Cô không sao chứ.” Đường Minh Lê từ trên bàn giải phẫu nhảy xuống, đem tôi kéo lên, mắng: “Thật bực mình, không nghĩ tới tôi vậy mà trúng phải quỷ kế, đúng là mất mặt.”
Tôi đem chuyện nữ y tá lúc nãy nói cho anh ta nghe, anh ta nhặt kiếm gỗ đào của mình lên: “Đi, chúng ta đi xem náo nhiệt.”
Chúng tôi đi lên tầng cao nhất, bên trong im ắng lạ thường, Đường Minh Lê nhẹ nhàng mà đẩy cửa ra, mùi máu tươi cùng mùi hôi bên trong nồng nặc hòa vào nhau, khó ngửi vô cùng.
Hai người vừa mới đi vào trong, đèn pin trong tay bỗng nhiên chập chờn, tắt ngúm.
“Sao lại thế này?” Tôi dùng sức vỗ mạnh mấy cái, đèn pin lại sáng lên, ánh sáng đảo qua, tôi nhìn thấy một đám người khuôn mặt thảm trắng già nua.
Tôi sợ tới mức xém chút nữa ném văng đèn pin ra, Đường Minh Lê lập tức đè lại bả vai tôi, bịt miệng tôi lại, tôi mới không có thét chói tai ra tiếng.
Vô số lão quỷ vây xung quanh chúng tôi, bọn họ sắc mặt trắng bệch, trên mặt che kín nếp nhăn cùng thi 癍*, đôi mắt đen thiếu trắng nhiều, thẳng lăng lăng mà nhìn chằm chằm chúng tôi.
(*: bên bản convert đã ghi vậy rồi, dịch cũng không dịch được nên mình để nguyên.)
Bên tai lại vang lên âm thanh của Chính Dương Chân Quân: “Không cần hoảng, những con quỷ này chẳng qua là một đám oán quỷ cấp thấp, thanh kiếm gỗ đào trong tay cậu trai trẻ kia là thứ tốt, cô bảo hắn cứ chiếu theo lời ta nói mà làm.”
Tôi lập tức tiến đến bên tai Đường Minh Lê, thấp giọng nói: “Cắn rách đầu lưỡi, đem máu phun lên thân kiếm gỗ đào, sau đó niệm theo tôi.”
Đường Minh Lê cũng rất tàn nhẫn, một chút sắc mặt cũng chưa biến, nghe vậy trực tiếp cắn rách đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, thanh kiếm gỗ đào kia trong phút chốc phảng phất chảy qua một đạo kim quang.
“Thiên có tam kỳ nhật nguyệt tinh, thông thiên thấu Địa Quỷ thần kinh!” Tôi niệm một câu, Đường Minh Lê cũng niệm một câu, “Thần sư sát phạt, không tránh cường hào, trước sát Ác Quỷ, sau trảm dạ quang. Gì thần không phục, gì quỷ dám đảm đương? Cấp tốc nghe lệnh!”*
(*: câu này là câu chú nên khó dịch nghĩa quá mình quyết định để nguyên văn bản convert, tại vì dịch rồi cũng không khác mấy. Mấy cậu đọc lướt qua thôi được rồi đừng có để ý quá nhe :<
Cậu nào muốn nghe mình dịch thì đây nhé: “Trên trời có tam kì nhật nguyệt tinh(tinh=sao), thông thiên thấu địa đến quỷ thần còn kinh(kinh=kinh sợ)!” câu của Đường Minh Lê là: “Thần sư sát phạt, đến kẻ mạnh cũng khó thoát, trước giết ác quỷ, sau trảm dạ quang. Thần nào không phục, quỷ nào dám không chịu? Mau mau nghe lời!”)
Dứt lời, anh ta một kiếm mạnh mẽ vung ra, ở trong bóng tối ánh lên một đạo ánh sáng chói lóa, đám oán quỷ đối diện lộ ra biểu tình hoảng sợ, nhanh chóng chạy trốn.
Nhưng đã chậm, đạo kim quang kia quét ngang mà đi, từng tiếng kêu thê lương lần lược vang lên, đem bọn oán quỷ tất cả đều càn quét sạch sẽ.
Đường Minh Lê phảng phất dùng hết sức lực toàn thân, hai chân mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất.
Chính Dương Chân Quân nói: “Giọt máu ở đầu lưỡi là giọt máu tinh khiết nhất của con người, máu ở đầu lưỡi của đàn ông lại là nơi có dương khí nặng nhất, người trẻ tuổi này từ nhỏ luyện võ, trên người dương khí dày đặc, bởi vậy mới có thể một kích giết chết nhiều oán quỷ như vậy. Bây giờ hắn bất quá chỉ là tiêu hao thể lực quá độ, nghỉ ngơi một lúc là sẽ không có việc gì.”
Tôi nhẹ nhàng thở ra, đang muốn nâng Đường Minh Lê đi qua một bên nghỉ ngơi, lại phát hiện có gì đó sai sai.
Tôi nhìn quanh bốn phía, trong phòng trống không, lại có loại cảm giác cực kì không đúng, lại không thể nói rốt cuộc không đúng chỗ nào.
Chính Dương Chân Quân cũng không còn nói nữa, tôi chỉ có thể xem bình luận trên phòng phát sóng trực tiếp.
【 Cái bóng! Chủ kênh, cô mau nhìn cái bóng của cô kìa! 】
Tôi da đầu một trận tê dại, chậm rãi quay đầu, lúc này mới phát hiện, cái bóng của tôi…… Lại là một lão nhân lưng còng!
“Khặc khặc khặc.” Một trận tiếng cười âm hiểm vang lên, cái bóng vươn tay ra, bóp lấy cổ tôi.
Tôi hôm nay ra khỏi nhà nhất định là không xem lịch, ba lần bảy lượt toàn bị người bóp cổ.
Đôi tay vô hình đó dường như có sức mạnh cực đại, cổ tôi cơ hồ sắp bị nó bóp cho gãy, Đường Minh Lê sắc mặt trắng bệch, lại còn cố chống đỡ thân thể đứng lên, đâm một kiếm về phía bóng dáng trên tường.
Bỗng dưới đất một tiếng trầm vang, một cái đinh xuất hiện ghim chặt vào cái bóng ở trên tường.
Bóng đen buông tôi ra, Đường Minh Lê đỡ được thân thể tôi, kéo tôi ra phía sau, khẩn trương mà nhìn chằm chằm quỷ ảnh.
Anh ta…… Là đang bảo vệ tôi sao?
Lần đầu tiên, có một người đàn ông nguyện ý bảo vệ tôi, trong lòng tôi có chút ấm áp.
Đột nhiên, cửa gỗ phát ra một tiếng động làm người ê răng, một bóng dáng vô thanh vô tức bay vào, trên tay cầm một cây búa và một đống đinh sắt.
Là nữ y tá Dương Dương!
Cô ta oán hận mà nhìn chằm chằm An Thị Binh, đạo bóng đen kia cũng chậm rãi hiện nguyên hình, đáy mắt tràn đầy hung ác nham hiểm cùng oán độc.
Kẻ thù gặp mặt cực kỳ đỏ mắt.
Y tá quỷ giơ búa phóng qua, phòng phát sóng trực tiếp rất nhanh bị làn đạn bao phủ.
【 y tá quỷ đại chiến lão nhân quỷ, thật là trò hay để coi, chủ kênh tui về sau không bao giờ xem mấy bộ phim kinh dị điện ảnh kia nữa, chỉ xem cô phát sóng trực tiếp thôi. 】
【 Tui cược 5 đồng, lão nhân quỷ thắng. 】
【 Tui cược 1 tệ, y tá quỷ thắng. 】
【 Alo, sở cảnh sát hả? Ở đây có người tụ tập cá độ nè. 】
Tôi đầu đầy hắc tuyến, những người này cũng rãnh rỗi quá đi, bất quá nhìn màn hình không ngừng nhảy lên thông báo nhắc nhở đánh thưởng, tôi tức khắc cảm thấy cả người thoải mái, liền trên người trầy da cũng không còn cảm thấy đau nữa.
“Thừa lúc bọn quỷ đánh nhau, chúng ta đi mau.” Đường Minh Lê nắm chặt lấy tay tôi, hai chân anh ta không còn sức lực, tôi đành phải đỡ anh ta, bước nhanh ra ngoài.
Ngay lúc này, tôi nghe được một tiếng hét thảm, quay đầu nhìn lại, quỷ hồn của An Thị Binh cả người cắm đầy đinh, lại vẫn như cũ sinh mãnh lạ thường, túm lấy quỷ hồn của Dương Dương, miệng bỗng nhiên há to đến cực đại, một ngụm hướng nữ quỷ Dương Dương cắn xuống.
Tôi sởn tóc gáy, bước chân càng nhanh hơn, lại nghe thấy Chính Dương Chân Quân nói: “Cô nương, lão quỷ này oán khí rất nặng, nếu hắn lại ăn thêm nữ quỷ kia, thực lực của hắn tăng nhiều, đến lúc đó cô cùng người thanh niên này, tất cả đều trốn không thoát.”
Tôi hít hà một hơi: “Vậy…… Tôi nên làm thế nào bây giờ?”
“Hiện tại hắn đang tiến hóa, là thời điểm bị suy yếu nhất, muốn giết hắn, chỉ có thể nhân lúc này.” Chính Dương Chân Quân nói, “Ta dạy cho cô một trận pháp đơn giản nhất, tên là ngũ hành đuổi quỷ trận.”
Tôi buông Đường Minh Lê xuống, từ trong bao lô lấy ra một sợi chỉ đỏ, nhặt mấy cái đinh rơi trên mặt đất lên, nhanh chóng đóng xuống đất, buộc chỉ vào, vây quanh lão quỷ, hình thành ngũ hành đồ.
“Tốt lắm, cô đứng ở vị trí nguyên tố lửa, cùng ta niệm chú ngữ.”
Ngũ hành đồ là một cái đồ án hình sao năm cánh, năm đỉnh sao tượng trưng cho năm ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, tôi đứng ở đỉnh sao tượng trung cho nguyên tố lửa, bàn tay đặt trước ngực kết một cái pháp ấn, cao giọng nói: “Năm sao trấn màu, chiếu sáng huyền minh. Ngàn thần vạn thánh, hộ ta chân linh. Năm ngày ma quỷ, vong thân diệt hình. Cấp tốc nghe lệnh.”
Lúc này, lão quỷ đã nhanh chóng đem Dương Dương ăn sạch, tôi hét lớn một tiếng: “Sắc!”
Oành một tiếng, trên người lão quỷ bốc lên một đoàn lửa, hắn phát ra tiếng kêu như heo bị cắt tiết, liều mạng giãy giụa, nhào về phía tôi.
Nhưng khi hắn đụng vào sợi chỉ trước người tôi, ngọn lửa trên người hắn càng cháy lợi hại hơn.
Sợi chỉ đem hắn chặt chẽ mà vây lại bên trong, muốn thoát cũng không thoát ra được.
Bị ngọn lửa ở bên trong hừng hực thiêu đốt, lão quỷ biến thành một đạo khói đen, ở trên không trung trôi nổi một vòng, cuối cùng chui vào trong mũi tôi.
Không gian trong nháy mắt an tĩnh lại, tôi lúc này mới cảm thấy nghĩ mà sợ, ngã ngồi trên mặt đất, lấy di động ra xem bình luận.
【 Chủ kênh thật sự quá soái, quả thực chính là Lâm Chính Anh tái thế. 】
【 Chủ kênh, em quyết định rồi, từ nay về sau chị chính là thần tượng của em, mỗi một lần phát sóng trực tiếp của chị em sẽ xem không bỏ sót tập nào, hơn nữa mỗi một tập đều sẽ đánh thưởng ít nhất một khối ngọc bội. 】
【 Người lúc nãy nói giết chết lão quỷ sẽ đánh thưởng năm cái vương miện đâu rồi? Bước ra đây xem nào? 】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.