Khủng Bố Sống Lại: Phu Nhân, Xin Tôn Trọng Nghề Nghiệp Của Ta (Dịch)
Chương 25: Bất Lực Rồi! Tiến Vào Phó Bản Bác Sĩ Quỷ Online!!!
Đông Môn Phi Tuyết
16/11/2022
“Ding dong ~”
Tiếng chuông cửa vang lên lần nữa.
Trong phòng, Tô Bạch vừa mới mua được một chiếc áo blouse trắng của bác sĩ mặc lên người, món đồ này chỉ tốn 0.5 linh tệ.
Chỉ là quần áo bình thường mà cũng có người đăng bán trên khu giao dịch của người chơi.
Tô Bạch không quan tâm tiếng chuông cửa.
Sau đó, hắn lại dùng 100 linh tệ quy đổi thành 100 vạn minh tệ để dự phòng!
Minh tệ không đáng giá bằng bí kim tệ trong thế giới quỷ hút máu, 1 linh tệ có thể quy đổi được đến một vạn minh tệ.
“Minh tệ mất giá dữ quá!”
Tô Bạch nghĩ.
Năm ngoái không biết lúc nào, Tô Bạch lên mạng nghe người ta nói, 1 linh tệ chỉ có thể đổi được 5000 minh tệ, năm nay rớt thẳng xuống một vạn rồi.
Tô Bạch cũng chỉ đổi để dự phòng, sau khi ra khỏi trò chơi vẫn có thể đổi ngược lại.
“Ding dong ~”
Chuông cửa vẫn đang vang lên.
“Có phiền không chứ!”
Tô Bạch bị làm ồn đến phát bực, đi tới gần mở cửa ra.
Vừa nhìn, ngoài cửa vẫn là hai cô đó.
Mặc dù hai cô này cô nào cô nấy đều xinh đẹp, nhưng bây giờ Tô Bạch lại không có tâm trạng.
Lúc này, người phụ nữ như đóa hồng trong đêm kia nở một nụ cười quyến rũ, đang định lên tiếng.
Tô Bạch nổi giận:
“Có thể đừng nhấn chuông nữa được không thế, đã nói rồi ta rất bận, Liên minh người chơi các ngươi rảnh rỗi như vậy sao? Vào lúc chiều không phải đã đăng ký rồi à, còn muốn làm gì nữa vậy?”
“Rầm!”
Ngay sau đó, cửa bị đóng sập lại.
Nụ cười trên mặt của hoa hồng đêm đen cứng đơ.
“Chị Tử Huyên, hay là bữa khác chúng ta hẵng tới đi.”
Nhìn thấy Sứ giả bóng đêm danh tiếng lẫy lừng của Hải Thành - Tử Huyên cũng không được Tô Bạch tiếp đón, cô gái trang phục công sở lập tức cảm thấy bản thân mình không có gì xấu hổ cho lắm.
Bây giờ nàng thấy xẩu hổ thay cho Tử Huyên.
“Không sao, hắn không quen biết chúng ta, cho rằng chúng ta là nhân viên bình thường của Liên minh người chơi, có phản ứng như thế cũng rất bình thường.”
Tử Huyên lại không cho là vậy, tiếp tục nhấn chuông cửa tiếp.
Nhưng lần này, chuông cửa không vang lên.
Nàng nhấn thêm hai lần.
Vẫn không có tiếng vang lên.
“Chị Huyên, có lẽ nào là hắn rút dây chuông cửa rồi không?”
Cô gái trang phục công sở nói.
“Cũng có thể lắm, vậy thì gõ cửa thôi.”
Thế là, nàng gõ cửa.
“Cộc cộc cộc ~”
Gõ được một phút thì cửa mở ra.
Phía sau cửa, Tô Bạch xuất hiện.
Lần này, Tô Bạch lại không nổi giận ngay lập tức.
Tô Bạch nhìn về phía Tử Huyên, nói: “Nói đi, ta cho ngươi thời gian một phút.”
Nói xong, hắn ôm hai tay, với dáng vẻ nhìn Tử Huyên biểu diễn.
Bên cạnh, cô gái trang phục công sở trợn to mắt.
Đây vẫn là lần đầu tiên có người dùng giọng điệu như vậy, tư thế như vậy để nói với Sứ giả bóng đêm rằng: Ta cho ngươi một phút!
Cả Hải Thành, hàng năm xuất hiện tới mấy vạn người chơi chính thức.
Người chơi thâm niên lợi hại cũng không ít.
Nhưng bất kể là người chơi thâm niên như nào, nhìn thấy Sứ giả bóng đêm, cũng đều cung kính, không dám có một chút thất lễ.
Nếu để những người chơi thâm niên lão luyện kia nhìn thấy vẻ mặt như vậy của Tô Bạch, e rằng sẽ kinh ngạc đến chết lặng.
Sau đó, những người này sẽ rất khâm phục mà nói một câu: Huynh đài, ngươi rất dũng cảm!
*
“Xì ~”
Lúc này, có tiếng cười khẽ vang lên.
Tử Huyên bật cười.
Nhìn dáng vẻ khi cười lên của nàng lại rất thu hút.
Thấy vậy Tô Bạch có chút khó hiểu.
Nhìn thoáng qua thời gian, thời gian của hắn không còn nhiều nữa.
Sau đó, “rầm” một cái, cửa lại bị Tô Bạch đóng lại.
Nụ cười của Tử Huyên lại một lần nữa cứng đơ trên mặt.
“Chị Huyên, sao hắn lại như vậy chứ, đây chính là trai thẳng à?”
Cô gái trang phục công sở thấy bất lực.
Tử Huyên đang định nói chuyện thì phát hiện ra gì đó.
“Chẳng trách hắn không có tâm trạng nói chuyện với chúng ta!”
Tử Huyên nói.
“Sao vậy, chị Huyên.”
Cô gái trang phục nghề nghiệp hỏi.
“Hắn vào trò chơi rồi!”
Tử Huyên nói.
Trông vậy hẳn là nàng có thủ đoạn đặc biệt.
Khi xung quanh có người chơi tiến vào trò chơi, nàng đều có thể phát hiện ra được.
“Lại vào trò chơi rồi? Không phải hắn vừa trở về à? Thế này thì gan quá rồi đấy!”
Cô gái trang phục công sở không khỏi nói.
Rất nhiều người chơi mới sau khi trải qua trò chơi một lần đều tốn rất nhiều thời gian mới có thể bình tĩnh lại được.
Đặc biệt là những người gặp phải các loại quỷ quái trong phó bản.
Tô Bạch vừa mới ra khỏi trò chơi, còn chưa đến mấy tiếng đồng hồ thế mà lại vào lại rồi!
Trong mắt của cô gái trang phục công sở, đây không phải là người bình thường nữa!
“Có lẽ đó chính là điểm đặc biệt ở hắn!”
Ánh mắt Tử Huyên sáng lên.
“Không biết hắn vào phó bản nào, chờ sau khi hắn ra, nhìn xem bình xét của hắn xem có thay đổi không.”
Tử Huyên nói với cô gái trang phục nghề nghiệp.
Mặc dù ở đây không được Tô Bạch hoan nghênh, nhưng sự hứng thú của nàng dành cho Tô Bạch trở nên ngày càng lớn.
…..
“Ta XXX, bệnh viện ác linh, mẹ nó, sớm biết vậy ta đã chi 10 linh tệ để ngẫu nhiên một cái rồi.”
“Các ngươi đều đột nhiên bị kéo vào đây à?”
“Ta là vào sau khi nhận được thư mời, cũng may là ta có chuẩn bị một chút.”
“Đại ca, đại tỷ, các ngươi đều là người chơi có kinh nghiệm sao? Ta vẫn là tân nhân, dẫn dắt ta với ~”
“…”
Trên một chiếc xe buýt tàn tạ, có không ít người chơi xuất hiện.
Chiếc xe buýt này đang chạy về hướng một bệnh viện bị bao trùm bởi mây đen.
Tô Bạch nhìn, trên xe buýt có không ít người chơi.
Gần hai mươi người.
Trò chơi vẫn chưa bắt đầu, sau khi xe buýt chạy đến bệnh viện ác linh thì lúc đó trò chơi mới bắt đầu.
Trên xe buýt, các người chơi bắt đầu trao đổi sôi nổi.
Lần này trong số các người tham gia, người chơi có kinh nghiệm trải qua một lần hoặc vài lần đều không ít.
Nhưng cũng có một vài tân nhân.
Tô Bạch vừa âm thầm nghe bọn họ thảo luận, vừa nhìn về phía giao diện của mình.
Hắn mở nghề nghiệp bác sĩ quỷ ra.
Sau đó trang bị nó.
“Trang bị thành công, nghề nghiệp của ngươi bây giờ là: Bác sĩ quỷ.”
“Mức độ nghề nghiệp: Thuần thục, uy nghiêm bác sĩ nghề nghiệp bổ sung là 50%.”
“Năng lực đi kèm với nghề nghiệp: Tinh thông y thuật, khả năng quan sát bệnh tình, tinh thông phẫu thuật (khi đang trang bị nghề nghiệp, ngươi sẽ tinh thông tất cả y thuật, ngươi có thể dễ dàng nhìn ra bệnh tình của bệnh nhân, năng lực phẫu thuật của ngươi vô cùng lợi hại) “
“Kỹ năng nghề nghiệp: thánh thủ (hiệu quả trị liệu của ngươi sẽ được tăng thêm), hồi xuân (tạm chưa kích hoạt) “
“Tăng thêm: Ngươi đạt được 100 điểm gia tăng mị lực.”
*
Sau khi lướt qua giao diện nghề nghiệp, cuối cùng xe buýt cũng đã chạy vào trong cổng lớn của bệnh viện ác linh.
“Trò chơi bắt đầu
Số người chơi vòng này: 20
Nhiệm vụ vòng này: Đi vào bệnh viện ác linh, trở thành nhân viên thời vụ của bệnh viện ác linh, ở trong đó tròn một tuần thì có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Phần thưởng nhiệm vụ: Linh tệ 50, điểm tích lũy 5
Nhắc nhở: Vui lòng không rời khỏi bệnh viện ác linh giữa chừng, nếu không sẽ có khả năng phát sinh hậu quả không thể đoán trước.”
Trò chơi bắt đầu!
Tiếng chuông cửa vang lên lần nữa.
Trong phòng, Tô Bạch vừa mới mua được một chiếc áo blouse trắng của bác sĩ mặc lên người, món đồ này chỉ tốn 0.5 linh tệ.
Chỉ là quần áo bình thường mà cũng có người đăng bán trên khu giao dịch của người chơi.
Tô Bạch không quan tâm tiếng chuông cửa.
Sau đó, hắn lại dùng 100 linh tệ quy đổi thành 100 vạn minh tệ để dự phòng!
Minh tệ không đáng giá bằng bí kim tệ trong thế giới quỷ hút máu, 1 linh tệ có thể quy đổi được đến một vạn minh tệ.
“Minh tệ mất giá dữ quá!”
Tô Bạch nghĩ.
Năm ngoái không biết lúc nào, Tô Bạch lên mạng nghe người ta nói, 1 linh tệ chỉ có thể đổi được 5000 minh tệ, năm nay rớt thẳng xuống một vạn rồi.
Tô Bạch cũng chỉ đổi để dự phòng, sau khi ra khỏi trò chơi vẫn có thể đổi ngược lại.
“Ding dong ~”
Chuông cửa vẫn đang vang lên.
“Có phiền không chứ!”
Tô Bạch bị làm ồn đến phát bực, đi tới gần mở cửa ra.
Vừa nhìn, ngoài cửa vẫn là hai cô đó.
Mặc dù hai cô này cô nào cô nấy đều xinh đẹp, nhưng bây giờ Tô Bạch lại không có tâm trạng.
Lúc này, người phụ nữ như đóa hồng trong đêm kia nở một nụ cười quyến rũ, đang định lên tiếng.
Tô Bạch nổi giận:
“Có thể đừng nhấn chuông nữa được không thế, đã nói rồi ta rất bận, Liên minh người chơi các ngươi rảnh rỗi như vậy sao? Vào lúc chiều không phải đã đăng ký rồi à, còn muốn làm gì nữa vậy?”
“Rầm!”
Ngay sau đó, cửa bị đóng sập lại.
Nụ cười trên mặt của hoa hồng đêm đen cứng đơ.
“Chị Tử Huyên, hay là bữa khác chúng ta hẵng tới đi.”
Nhìn thấy Sứ giả bóng đêm danh tiếng lẫy lừng của Hải Thành - Tử Huyên cũng không được Tô Bạch tiếp đón, cô gái trang phục công sở lập tức cảm thấy bản thân mình không có gì xấu hổ cho lắm.
Bây giờ nàng thấy xẩu hổ thay cho Tử Huyên.
“Không sao, hắn không quen biết chúng ta, cho rằng chúng ta là nhân viên bình thường của Liên minh người chơi, có phản ứng như thế cũng rất bình thường.”
Tử Huyên lại không cho là vậy, tiếp tục nhấn chuông cửa tiếp.
Nhưng lần này, chuông cửa không vang lên.
Nàng nhấn thêm hai lần.
Vẫn không có tiếng vang lên.
“Chị Huyên, có lẽ nào là hắn rút dây chuông cửa rồi không?”
Cô gái trang phục công sở nói.
“Cũng có thể lắm, vậy thì gõ cửa thôi.”
Thế là, nàng gõ cửa.
“Cộc cộc cộc ~”
Gõ được một phút thì cửa mở ra.
Phía sau cửa, Tô Bạch xuất hiện.
Lần này, Tô Bạch lại không nổi giận ngay lập tức.
Tô Bạch nhìn về phía Tử Huyên, nói: “Nói đi, ta cho ngươi thời gian một phút.”
Nói xong, hắn ôm hai tay, với dáng vẻ nhìn Tử Huyên biểu diễn.
Bên cạnh, cô gái trang phục công sở trợn to mắt.
Đây vẫn là lần đầu tiên có người dùng giọng điệu như vậy, tư thế như vậy để nói với Sứ giả bóng đêm rằng: Ta cho ngươi một phút!
Cả Hải Thành, hàng năm xuất hiện tới mấy vạn người chơi chính thức.
Người chơi thâm niên lợi hại cũng không ít.
Nhưng bất kể là người chơi thâm niên như nào, nhìn thấy Sứ giả bóng đêm, cũng đều cung kính, không dám có một chút thất lễ.
Nếu để những người chơi thâm niên lão luyện kia nhìn thấy vẻ mặt như vậy của Tô Bạch, e rằng sẽ kinh ngạc đến chết lặng.
Sau đó, những người này sẽ rất khâm phục mà nói một câu: Huynh đài, ngươi rất dũng cảm!
*
“Xì ~”
Lúc này, có tiếng cười khẽ vang lên.
Tử Huyên bật cười.
Nhìn dáng vẻ khi cười lên của nàng lại rất thu hút.
Thấy vậy Tô Bạch có chút khó hiểu.
Nhìn thoáng qua thời gian, thời gian của hắn không còn nhiều nữa.
Sau đó, “rầm” một cái, cửa lại bị Tô Bạch đóng lại.
Nụ cười của Tử Huyên lại một lần nữa cứng đơ trên mặt.
“Chị Huyên, sao hắn lại như vậy chứ, đây chính là trai thẳng à?”
Cô gái trang phục công sở thấy bất lực.
Tử Huyên đang định nói chuyện thì phát hiện ra gì đó.
“Chẳng trách hắn không có tâm trạng nói chuyện với chúng ta!”
Tử Huyên nói.
“Sao vậy, chị Huyên.”
Cô gái trang phục nghề nghiệp hỏi.
“Hắn vào trò chơi rồi!”
Tử Huyên nói.
Trông vậy hẳn là nàng có thủ đoạn đặc biệt.
Khi xung quanh có người chơi tiến vào trò chơi, nàng đều có thể phát hiện ra được.
“Lại vào trò chơi rồi? Không phải hắn vừa trở về à? Thế này thì gan quá rồi đấy!”
Cô gái trang phục công sở không khỏi nói.
Rất nhiều người chơi mới sau khi trải qua trò chơi một lần đều tốn rất nhiều thời gian mới có thể bình tĩnh lại được.
Đặc biệt là những người gặp phải các loại quỷ quái trong phó bản.
Tô Bạch vừa mới ra khỏi trò chơi, còn chưa đến mấy tiếng đồng hồ thế mà lại vào lại rồi!
Trong mắt của cô gái trang phục công sở, đây không phải là người bình thường nữa!
“Có lẽ đó chính là điểm đặc biệt ở hắn!”
Ánh mắt Tử Huyên sáng lên.
“Không biết hắn vào phó bản nào, chờ sau khi hắn ra, nhìn xem bình xét của hắn xem có thay đổi không.”
Tử Huyên nói với cô gái trang phục nghề nghiệp.
Mặc dù ở đây không được Tô Bạch hoan nghênh, nhưng sự hứng thú của nàng dành cho Tô Bạch trở nên ngày càng lớn.
…..
“Ta XXX, bệnh viện ác linh, mẹ nó, sớm biết vậy ta đã chi 10 linh tệ để ngẫu nhiên một cái rồi.”
“Các ngươi đều đột nhiên bị kéo vào đây à?”
“Ta là vào sau khi nhận được thư mời, cũng may là ta có chuẩn bị một chút.”
“Đại ca, đại tỷ, các ngươi đều là người chơi có kinh nghiệm sao? Ta vẫn là tân nhân, dẫn dắt ta với ~”
“…”
Trên một chiếc xe buýt tàn tạ, có không ít người chơi xuất hiện.
Chiếc xe buýt này đang chạy về hướng một bệnh viện bị bao trùm bởi mây đen.
Tô Bạch nhìn, trên xe buýt có không ít người chơi.
Gần hai mươi người.
Trò chơi vẫn chưa bắt đầu, sau khi xe buýt chạy đến bệnh viện ác linh thì lúc đó trò chơi mới bắt đầu.
Trên xe buýt, các người chơi bắt đầu trao đổi sôi nổi.
Lần này trong số các người tham gia, người chơi có kinh nghiệm trải qua một lần hoặc vài lần đều không ít.
Nhưng cũng có một vài tân nhân.
Tô Bạch vừa âm thầm nghe bọn họ thảo luận, vừa nhìn về phía giao diện của mình.
Hắn mở nghề nghiệp bác sĩ quỷ ra.
Sau đó trang bị nó.
“Trang bị thành công, nghề nghiệp của ngươi bây giờ là: Bác sĩ quỷ.”
“Mức độ nghề nghiệp: Thuần thục, uy nghiêm bác sĩ nghề nghiệp bổ sung là 50%.”
“Năng lực đi kèm với nghề nghiệp: Tinh thông y thuật, khả năng quan sát bệnh tình, tinh thông phẫu thuật (khi đang trang bị nghề nghiệp, ngươi sẽ tinh thông tất cả y thuật, ngươi có thể dễ dàng nhìn ra bệnh tình của bệnh nhân, năng lực phẫu thuật của ngươi vô cùng lợi hại) “
“Kỹ năng nghề nghiệp: thánh thủ (hiệu quả trị liệu của ngươi sẽ được tăng thêm), hồi xuân (tạm chưa kích hoạt) “
“Tăng thêm: Ngươi đạt được 100 điểm gia tăng mị lực.”
*
Sau khi lướt qua giao diện nghề nghiệp, cuối cùng xe buýt cũng đã chạy vào trong cổng lớn của bệnh viện ác linh.
“Trò chơi bắt đầu
Số người chơi vòng này: 20
Nhiệm vụ vòng này: Đi vào bệnh viện ác linh, trở thành nhân viên thời vụ của bệnh viện ác linh, ở trong đó tròn một tuần thì có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Phần thưởng nhiệm vụ: Linh tệ 50, điểm tích lũy 5
Nhắc nhở: Vui lòng không rời khỏi bệnh viện ác linh giữa chừng, nếu không sẽ có khả năng phát sinh hậu quả không thể đoán trước.”
Trò chơi bắt đầu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.