Khủng Bố Sống Lại: Phu Nhân, Xin Tôn Trọng Nghề Nghiệp Của Ta (Dịch)

Chương 30: Một Liều Thuốc! Viện Trưởng Loli!!!

Đông Môn Phi Tuyết

16/11/2022

Tô Bạch không trả lời câu hỏi của nàng, mà nói: “Ta đoán, có phải ngươi thường xuyên khôi phục hình dạng ác linh không?”

Trải qua một buổi chiều ngồi chẩn bệnh, Tô Bạch đã biết thêm rất nhiều về bệnh viện ác linh và ác linh.

Ác linh, trên định nghĩa có phần giống nhau, cũng có điểm khác nhau so với quỷ thông thường.

Điều khác nhau lớn nhất là, ác linh có hai dạng hình thái, một là hình thái vình thường, một là hình thái ác linh.

Hình thái bình thường có thực thể.

Cho dù đó là cơ thể xác thịt, hay là loại cơ thể như người giấy, búp bê vải, con rối.

Cơ thể xác thịt của ác linh khác biệt rất lớn với con người, vặn đứt hay cắt đứt ngang đầu của đối phương đều sẽ không chảy máu, và đều sẽ không chết.

Nhưng cơ thể xác thịt của ác linh cũng sẽ lão hóa, bị thương quá nghiêm trọng thì sẽ trở nên không dùng được, thành một xác chết thực sự.

Lúc này ác linh bắt buộc phải tìm một cơ thể mới.

Hình thái ác linh là một loại hình thái khác, loại hình thái này tương tự như quỷ.

Dưới hình thái ác linh, thì ác linh rất lợi hại, nhưng không thể duy trì trong thời gian dài, nếu không sẽ dễ mất kiểm soát, trí nhớ cũng bị giảm sút, trở nên không có thần trí, làm một huyết linh chỉ biết giết chóc.

Thân thể của các ác linh, đối với các ác linh là một loại bảo vệ, ác linh cũng khá chú ý giữ gìn thân thể.

*

Cô gái áo đỏ im lặng vài giây, nói: “Không sai, nhưng dù có khôi phục hình thái ác linh thì cũng không nên xảy ra chuyện thế này, cứ mỗi năm năm ta đều đổi một thân thể, chính là ở bệnh viện các ngươi, đổi thất bại như vậy.”

Mỗi năm năm đổi một thân thể?

Cô gái áo đỏ này trong thế giới ác linh quả là một phú bà chân chính.

Trong thế giới ác linh, đổi một thân thể không hề rẻ.

Cô gái áo đỏ này, thời gian tồn tại chắc chắn đã rất lâu rồi.

Ác linh thông thường phải đợi sau khi thân thể của mình lão hóa mới lựa chọn đổi thân thể.

Lúc này, rất nhiều ác linh không có tiền, sẽ lựa chọn thay thế thành loại con rối vải, búp bê gỗ.

Loại thân thể này thì rẻ hơn chút, nhưng cũng không tính là quá rẻ.

Loại búp bê vải ở thế giới chủ, không có cách nào sử dụng được, những thứ này đều là đặc chế trong thế giới ác linh.

Thậm chí còn có ác linh chọn lựa người giấy.

Giống như người giấy mà trước đó Tô Bạch giúp đối phương khâu lại cái lỗ.

Đương nhiên, loại ác linh này, ngươi cũng không thể nói rằng đối phương chắn chắn yếu ớt.

Dù sao, trước khi khôi phục hình thái ác linh, ngươi căn bản không biết được đối phương rốt cuộc đáng sợ đến mức nào.

Cũng có khả năng, người ta chỉ là không tìm được thân thể thích hợp, dùng loại thân thể này thay thế đỡ.

*

Bất kể thế nào, không thể nghi ngờ gì nữa, cô gái áo đỏ này chắc là thuộc loại hình đáng sợ.

Xét theo tình hình của nàng, ở dưới hình thái ác linh, chắc nàng không khác mấy với hình dáng của thân thể.

Sau khi hoán đổi thân thể, thân thể sẽ tiến hành thích ứng với nàng.

Không thích ứng được, vậy thì sẽ có phản ứng bài xích.

Đương nhiên, dưới hình thái ác linh, ác linh sẽ hiện ra đáng sợ hơn một chút.



Tô Bạch lạnh nhạt nói: “Đó thật ra không phải dì cả, mà vẫn là phản ứng bài xích thân thể, ta kê cho ngươi một liều thuốc, sau khi uống xong lại đến tìm ta.”

Thuốc?

Trong ánh mắt cô gái áo đỏ, phút chốc có vài phần nghi ngờ.

Tô Bạch xoẹt xoẹt xoẹt viết ra một đơn thuốc, đưa cho nàng: “Trả phí xong đến phòng thuốc lấy, hai mươi vạn.”

“Hai mươi vạn? Rẻ vậy sao?”

Cô gái áo đỏ càng nghi ngờ hơn.

Chê rẻ sao?

Tô Bạch lấy lại đơn thuốc, xoẹt xoẹt tăng phí chẩn đoán phía trên thêm tám mươi vạn, rồi đưa lại cho nàng.

“Một trăm vạn.”

Tô Bạch nói.

Thao tác này, cũng khiến cho cô gái áo đỏ ngẩn ra.

Không biết nàng nghĩ đến chuyện gì, hừ nhẹ một tiếng, dứt khoát móc ra một tờ minh tệ, vứt vào thùng đựng tiền.

Được lắm, một tờ một trăm vạn!

Chẳng trách vấn đề phá giá minh tệ lại nghiêm trọng đến vậy.

Một linh tệ, cũng có thể đổi lấy một vạn minh tệ.

Phải biết rằng, bí kim tệ của thế giới quỷ hút máu, một linh tệ chỉ có thể đổi lấy 10 bí kim tệ thôi!

Sau khi vứt tiền xuống, cô gái áo đỏ không nói thêm lời nào khác nữa, cầm lấy đơn thuốc rồi đi.

*

“Trưởng khoa Lý, nàng ra ngoài rồi.”

Bên ngoài, y tá trưởng nhìn thấy cô gái áo đỏ ra ngoài, nhanh chóng nhỏ giọng nhắc nhở trưởng khoa Lý.

Trưởng khoa Lý chuẩn bị gắng gượng đi qua xem tình hình, lại nhìn thấy cô gái áo đỏ cầm đơn thuốc đi ra ngoài.

“Trưởng khoa Lý, nàng đi phòng thuốc rồi!”

Y tá trưởng nói.

Cô gái áo đỏ thật sự đã đi đến phòng thuốc.

Trưởng khoa Lý cẩn thận từng chút đi theo, lén lút quan sát.

Sau đó, hắn phát hiện, sau khi cô gái áo đỏ lấy thuốc thì rời khỏi bệnh viện ác linh ngay.

“Ơ?”

Trưởng khoa Lý có chút khó hiểu.

Nhanh như vậy đã bị đuổi đi rồi?

Mang theo sự nghi hoặc, trưởng khoa Lý quay về Khoa Cấp cứu, mở cửa phòng chẩn bệnh của Tô Bạch ra.

Thì nhìn thấy Tô Bạch đang khám bệnh cho một ác linh mới.

“Tô… Bạch đúng không? Bệnh nhân vừa nãy là thế nào?”

Trưởng khoa Lý nói.



Tô Bạch đang giúp ác linh chữa vết thương ở cổ, nơi đó bị thứ gì đó cắn thủng một lỗ lớn.

Hắn còn chẳng thèm ngẩng đầu lên, nói: “Kê cho nàng \một liều thuốc, kêu nàng \uống xong rồi tính.”

“Thuốc?”

Trưởng khoa Lý ngơ một lúc.

Ngay lập tức, hắn phản ứng trở lại, giơ ngón tay cái lên với Tô Bạch: “Thông minh, kéo dài một chút thời gian với nàng trước, đợi ngày mai nàng \ại đến, có thể để viện trưởng ứng phó với nàng.”

Rất rõ ràng.

Trưởng khoa Lý cho rằng, Tô Bạch kê một liều thuốc là để kéo dài thời gian.

Không hề cho rằng liều thuốc của Tô Bạch có thể chữa khỏi hẳn cho cô gái áo đỏ.

Có điều, biểu hiện của Tô Bạch hôm nay nổi trội đến nỗi còn có thể dùng một liều thuốc đã có thể giữ chân được cô gái áo đỏ.

Theo trưởng khoa Lý thấy, thế đã là rất tốt rồi.

Cô gái áo đỏ này, không dễ đuổi đi như vậy!

*

Thấy trưởng khoa Lý nghĩ vậy, Tô Bạch cũng không giải thích gì thêm.

Hắn vẫn tập trung chữa vết thương cho ác linh.

“Xong rồi.”

Một phút sau, Tô Bạch nói.

“Thoải mái hơn nhiều rồi, bác sĩ, ngươi lợi hại quá!”

Ác linh đó khen ngợi.

Thủ pháp của Tô Bạch quả thực cao minh.

“Tô Bạch, không ngờ rằng y thuật của ngươi cao minh như vậy, thế giới ác linh hiện tại cực kỳ thiếu bác sĩ, đây là cơ hội tốt để ngươi thể hiện tài năng, ngươi tự chọn lấy một trợ lý đi, đợi viện trưởng trở về, ta đề cử ngươi với viện trưởng, cho ngươi được tăng lương!” Trưởng khoa Lý nhìn Tô Bạch tha thiết nói.

“Trưởng khoa Lý, trưởng khoa Lý, viện trưởng quay về rồi.”

Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng của y tá trưởng.

Viện trưởng đã trở về rồi?

Trưởng khoa Lý lấy lại tinh thần, nói với Tô Bạch: “Vừa hay, ta đi đề cử ngươi với viện trưởng, một chút nữa đưa ngươi đi chọn trợ lý.”

Nói xong, hắn ra khỏi cửa.

Sau khi ra ngoài, hắn đi đến đại sảnh của tòa nhà bệnh viện.

Ở đó, một tiểu loli nhìn trên dưới mười tuổi, đi vào tòa nhà dưới sự bảo vệ của vài ác linh.

“Viện trưởng, cuối cùng ngươi cũng về rồi.”

Trưởng khoa Lý nhìn thấy tiểu loli, giống như nhìn thấy một người đáng tin cậy.

“Hồng La Nữ đâu?”

Tiểu loli mở miệng, giọng nói trong trẻo.

“Được một bác sĩ của chúng ta đuổi đi rồi, viện trưởng, bác sĩ mới này đúng thật là một bảo bối.”

Trưởng khoa Lý nói bla bla.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khủng Bố Sống Lại: Phu Nhân, Xin Tôn Trọng Nghề Nghiệp Của Ta (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook