Chương 104: Câu Lạc Bộ Ngự Quỷ Nhân
Phật Tiền Tiến Hoa
11/11/2022
Tuy nhiên cũng không có vấn đề gì hết. trong điện thoại hắn có file âm thanh kia, chỉ cần truyền dữ liệu sang máy tính là được. Một lát sau, máy tính đã nhận được đoạn ghi âm, một giây sau, cuộc gọi đầu tiên được thực hiện. Dù Dương Gian không nghe được tiếng bắt máy nhưng trên phần mềm hiển thị đã kết nối thì hắn lập tức mở đoạn ghi âm kia.
“Cốc cốc, cốc cốc!”
Một âm thanh gõ cửa nặng nề vang lên tại trong một căn phòng trọ ở mọt khu dân cư nào đó. Âm thanh không quá lớn, không ai nghe được trừ người cầm điện thoại. Dương Gian mở đoạn ghi âm hai ba lần, sau đó mới cúp điện thoại, tiếp tục cuộc gọi khác. Thao tác đơn giản, lặp đi lặp lại, không có tý gì gọi là kỹ thuật cao siêu. Có điều không ai có thể nghĩ đến, người này lại đang truyền bá một lời nguyền rủa vô cùng khủng bố, tiếp tục lần lượt từ trên xuống dưới theo danh bạ.
Trong thành phố Đại Xương có không ít người tiếp nhận cuộc gọi của Dương Gian, một người là tổng giám đốc của một công ty, lúc này đang họp nhưng điện thoại riêng của ông ta vang lên, đối phương lập tức tiếp nhận điện thoai.
- Alo, Hác Thiểu Văn, có chuyện gì vậy?
Cơ mà ở đầu dây bên kia không có ai trả lời ông ta, chỉ có một đoạn âm thanh truyền đến.
“Cốc cốc, cốc cốc!”
Nghe giống như tiếng gõ cửa lại cảm giác nó rất nặng nề, như gõ vào tim của người nghe vậy, khiến cho người khác không thở nổi, chỉ là đoạn âm thanh vang lên hai ba lần thôi, sau đó cúp máy.
- Hả?
Mặc dù trong đầu xuất hiện nhiều câu hỏi, không biết ý nghĩa của cuộc gọi này là gì, Hác Thiểu Văn đang muốn làm cái gì? Nhưng thôi, mặc kệ.
Người tổng giám đốc cất điện thoại, tiếp tục cuộc họp.
Sau đso, tại một bể bơi trong nhà, một người đàn ông cường tràng, đầu trọc đang bơi ngửa giữa hồ. Bất chợt có một tên đàn em cầm điện thoại chạy đến:
- Ông chủ, ngài có điện thoại.
- Đưa đây.
Tên này phun một ngụm nước, sau đó cầm điện thoại:
- Alo, Hác Thiểu Văn à, nghe nói gần đây cậu nhận được một đơn hàng lớn, đã giải quyết xong chưa, có muốn giúp không? Nếu cần thì cứ nói, tôi sẵn sàng giúp cậu, đương nhiên giá cả cũng dễ nói chuyện.
Thế nhưng trả lời tên này không phải là Hác Thiểu Văn mà là tiếng gõ cửa quái dị.
- Hả?
Tên đầu trọc sững sờ một lát, sau đó tên này ý thức được có chuyện gì đó không ổn, vội vàng tắt điện thoại, nói:
- Đem đi vứt đi, không được sử dụng nó, thuận tiện đi tìm hiểu xem Hác Thiểu Văn đã chết chưa.
Tên đàn em nói:
- Vâng, ông chủ.
- Không phải là...tên đó đã đụng phải quỷ chứ?
Tên đầu trọc nhíu mày, sắc mặt ngưng trọng lên.
Mặc dù tên này đã rất cẩn thận nhưng tiếng gõ cửa đã vang lên, nguyền rủa vô hình đã dính vào người hắn. Không một ai có thể phòng tránh được loại truyền bá nguyền rủa như thế này.
Ngay trong một khu trang viên sang trọng, xa xỉ, một người trẻ tuổi vừa đánh golt xong, đang định ngồi xuống uống nước nghỉ ngơi, điện thoại bên cạnh tên này vang lên.
- Hác Thiểu Văn à?
Người thanh niên này bấm nhận điện thoại:
- Alo, mọi chuyện sao rồi? Thành công không.
“Cốc cốc, cốc cốc!”
Có tiếng gõ cửa truyền đến.
Lúc này sắc mắt người này đột nhiên thay đổi, trong điện thoại không hề truyền đến âm thanh của Hác Thiểu Văn mà là tiếng gõ cửa cổ quái. Đây chắc chắn không phải là người gõ, mà là...quỷ.
- Đây là...
Người thanh niên suy nghĩ một lát, sau đó sắc mặt thay đổi ngay lập tức, vội vàng bóp nát điện thoại.
- Là con quỷ vừa mới được ghi vào hồ sơ….Danh hiệu, quỷ gõ cửa? Có người làm hay là ngoài ý muốn?
….
Đã giải quyết!
Dương Gian làm xong mọi chuyện, toàn bộ số điện thoại hắn đều đã gọi một lần, không để lọt cái nào, hiện tại ngồi chờ kết quả thôi. Lời nguyền không có hiệu quả ngay lập tức, con quỷ gõ cửa kia đến thăm bọn chúng lúc nào thì còn tùy thuộc vào tâm tình của nó...dù sao nó cũng bận rộn.
- Tôi là giải quyết xong rồi, bên phía anh làm đến đâu rồi?
Dương Gian cầm điện thoại gọi cho Nghiêm Lực, đồng thời xóa toàn bộ dữ liệu trên máy tính. Nghiêm Lực lập tức trả lời:
- Đã liên lạc rồi, hiện tại chúng ta có thể đến giao dịch tại câu lạc bộ? Cậu đang ở đâu? Có cần tôi đến đón không.
- Không cần, anh gửi tọa độ cho tôi là được.
- Được.
Sau khi nhận được vị trí mà Nghiêm Lực gửi, Dương Gian lập tức thu dọn đồ đạc sau đó lái xe đến đó. Vị trí nằm ở ngoại ô, nằm ngoài trung tâm thành phố. Thế nhưng đây cũng là chuyện bình thường, vị trí tụ tập nguy hiểm như thế này thật sự không nên đặt ở nơi có nhiều dân cư. Trên đường đi, Dương Gian lại gọi cho Lưu Tiểu Vũ.
- Bên phía các cô có thông tin gì về câu lạc bộ ngự quỷ nhân ở thành phố Đại Xương không?
Vừa mới nhận cuộc gọi thì Lưu Tiểu Vũ đã nghe được Dương Gian hỏi như thế, nên có chút giật mình, sau đó nói:
- Là câu lạc bộ nhỏ lẻ tự phát à? Chúng tôi không quản những cái này cho nên tôi không rõ ràng lắm.
Dương Gian nói:
- Được rồi, nếu đã vậy tôi cúp máy đây.
Đã biết được bên chỗ của Lưu Tiểu Vũ cũng không có tin tức gì thì không cần phải nói chuyện tiếp.
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Khoan đã, đừng cúp điện thoại, tôi có chuyện đang muốn thông báo cho cậu đây, chuyện của Chu Chính ở thành phố Đại Xương đã xử lý xong rồi, sau đó sẽ có một người Cảnh sát mới đến tiếp nhận công tác của anh ta, cậu thử xem có làm quen được với người này không, có một số chuyện cậu hỏi trực tiếp với người này thì tốt hơn.
Dương Gian khẽ suy tư:
- Cảnh sát mới à? Có thời gian tôi sẽ gặp mặt anh ta xem sao.
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Được rồi, tôi sẽ gửi cho cậu một vài thông tin về anh ta.
- Cứ thế đi, tôi cúp máy đây.
Sau khi lái xe được khoảng mười mấy phút, Dương Gian dừng lại trước của của một khu trang viên. Đây là vị trí mà Nghiêm lực gửi là chỗ này.
- Dương Gian, chỗ này.
Nghiêm Lực đứng ở phía trước cổng vẫy vẫy tay với hắn, Dương Gian ngẩng đầu nhìn xung quanh:
- Đây chính là vị trí của câu lạc bộ kia? Nhìn hoành tráng đó chứ.
Nghiêm Lực nói:
- Là do có một thương nhân địa phương giúp đỡ, nếu cậu gia nhập câu lạc bộ, may mắn sẽ được các thương nhân giúp đỡ, lần đầu tiên tôi gia nhập cũng được giúp đỡ 1000 vạn.
Dương Gian nói:
- Giống như là có cuộc giao dịch dơ bẩn gì đó đúng không?
Nghiêm Lực nói:
- Đâu ra mà nghiêm trọng như vậy, mấy tên thương nhân địa phương đều là một đám người có tiền mà không có chỗ để dùng, bình thường đều tiêu tiền để khoe khoang. Hiện tại xảy ra chuyện linh dị, đương nhiên bọn họ muốn dùng tiền để mua mạng rồi, nói dễ nghe thì chiếu cố bọn họ một chút khi xảy ra chuyện, còn khó nghe thì gọi là bảo tiêu.
- Đi, dẫn tôi vào câu lạc bộ của anh xem sao.
Khung cảnh bên trong trang viên không tệ, có vườn hoa, có suối nước, có bãi cỏ... cùng rất nhiều kiểu kiến trúc, nhìn ra được trình độ của người thiết kế không tệ lắm.
- Chào ngài, Nghiêm tiên sinh.
Mới vừa bước đến trước cửa đại sảnh, đã có hai cô gái tiếp khách, niềm nở chào đón. Dương gian nhìn hai cô gái một chút, dĩ nhiên không phải đang ngắm đôi chân dài của các cô, mà là hắn cảm thấy hai cô gái này không bình hường...nụ cười quá cứng ngắc giống như người chết.
“Không, không phải người chết.”
Dương Gian cảm giác được hơi thở của hai cô gái, nhưng loại hơi thở này có chút âm lãnh. Tóm lại, hai cô gái này không bình thường.
Nghiêm Lực nói:
- Đã hẹn rồi, hiện tại người kia ở trên tầng 5.
Dương Gian nói:
- Có nguy hiểm không?
-------
“Cốc cốc, cốc cốc!”
Một âm thanh gõ cửa nặng nề vang lên tại trong một căn phòng trọ ở mọt khu dân cư nào đó. Âm thanh không quá lớn, không ai nghe được trừ người cầm điện thoại. Dương Gian mở đoạn ghi âm hai ba lần, sau đó mới cúp điện thoại, tiếp tục cuộc gọi khác. Thao tác đơn giản, lặp đi lặp lại, không có tý gì gọi là kỹ thuật cao siêu. Có điều không ai có thể nghĩ đến, người này lại đang truyền bá một lời nguyền rủa vô cùng khủng bố, tiếp tục lần lượt từ trên xuống dưới theo danh bạ.
Trong thành phố Đại Xương có không ít người tiếp nhận cuộc gọi của Dương Gian, một người là tổng giám đốc của một công ty, lúc này đang họp nhưng điện thoại riêng của ông ta vang lên, đối phương lập tức tiếp nhận điện thoai.
- Alo, Hác Thiểu Văn, có chuyện gì vậy?
Cơ mà ở đầu dây bên kia không có ai trả lời ông ta, chỉ có một đoạn âm thanh truyền đến.
“Cốc cốc, cốc cốc!”
Nghe giống như tiếng gõ cửa lại cảm giác nó rất nặng nề, như gõ vào tim của người nghe vậy, khiến cho người khác không thở nổi, chỉ là đoạn âm thanh vang lên hai ba lần thôi, sau đó cúp máy.
- Hả?
Mặc dù trong đầu xuất hiện nhiều câu hỏi, không biết ý nghĩa của cuộc gọi này là gì, Hác Thiểu Văn đang muốn làm cái gì? Nhưng thôi, mặc kệ.
Người tổng giám đốc cất điện thoại, tiếp tục cuộc họp.
Sau đso, tại một bể bơi trong nhà, một người đàn ông cường tràng, đầu trọc đang bơi ngửa giữa hồ. Bất chợt có một tên đàn em cầm điện thoại chạy đến:
- Ông chủ, ngài có điện thoại.
- Đưa đây.
Tên này phun một ngụm nước, sau đó cầm điện thoại:
- Alo, Hác Thiểu Văn à, nghe nói gần đây cậu nhận được một đơn hàng lớn, đã giải quyết xong chưa, có muốn giúp không? Nếu cần thì cứ nói, tôi sẵn sàng giúp cậu, đương nhiên giá cả cũng dễ nói chuyện.
Thế nhưng trả lời tên này không phải là Hác Thiểu Văn mà là tiếng gõ cửa quái dị.
- Hả?
Tên đầu trọc sững sờ một lát, sau đó tên này ý thức được có chuyện gì đó không ổn, vội vàng tắt điện thoại, nói:
- Đem đi vứt đi, không được sử dụng nó, thuận tiện đi tìm hiểu xem Hác Thiểu Văn đã chết chưa.
Tên đàn em nói:
- Vâng, ông chủ.
- Không phải là...tên đó đã đụng phải quỷ chứ?
Tên đầu trọc nhíu mày, sắc mặt ngưng trọng lên.
Mặc dù tên này đã rất cẩn thận nhưng tiếng gõ cửa đã vang lên, nguyền rủa vô hình đã dính vào người hắn. Không một ai có thể phòng tránh được loại truyền bá nguyền rủa như thế này.
Ngay trong một khu trang viên sang trọng, xa xỉ, một người trẻ tuổi vừa đánh golt xong, đang định ngồi xuống uống nước nghỉ ngơi, điện thoại bên cạnh tên này vang lên.
- Hác Thiểu Văn à?
Người thanh niên này bấm nhận điện thoại:
- Alo, mọi chuyện sao rồi? Thành công không.
“Cốc cốc, cốc cốc!”
Có tiếng gõ cửa truyền đến.
Lúc này sắc mắt người này đột nhiên thay đổi, trong điện thoại không hề truyền đến âm thanh của Hác Thiểu Văn mà là tiếng gõ cửa cổ quái. Đây chắc chắn không phải là người gõ, mà là...quỷ.
- Đây là...
Người thanh niên suy nghĩ một lát, sau đó sắc mặt thay đổi ngay lập tức, vội vàng bóp nát điện thoại.
- Là con quỷ vừa mới được ghi vào hồ sơ….Danh hiệu, quỷ gõ cửa? Có người làm hay là ngoài ý muốn?
….
Đã giải quyết!
Dương Gian làm xong mọi chuyện, toàn bộ số điện thoại hắn đều đã gọi một lần, không để lọt cái nào, hiện tại ngồi chờ kết quả thôi. Lời nguyền không có hiệu quả ngay lập tức, con quỷ gõ cửa kia đến thăm bọn chúng lúc nào thì còn tùy thuộc vào tâm tình của nó...dù sao nó cũng bận rộn.
- Tôi là giải quyết xong rồi, bên phía anh làm đến đâu rồi?
Dương Gian cầm điện thoại gọi cho Nghiêm Lực, đồng thời xóa toàn bộ dữ liệu trên máy tính. Nghiêm Lực lập tức trả lời:
- Đã liên lạc rồi, hiện tại chúng ta có thể đến giao dịch tại câu lạc bộ? Cậu đang ở đâu? Có cần tôi đến đón không.
- Không cần, anh gửi tọa độ cho tôi là được.
- Được.
Sau khi nhận được vị trí mà Nghiêm Lực gửi, Dương Gian lập tức thu dọn đồ đạc sau đó lái xe đến đó. Vị trí nằm ở ngoại ô, nằm ngoài trung tâm thành phố. Thế nhưng đây cũng là chuyện bình thường, vị trí tụ tập nguy hiểm như thế này thật sự không nên đặt ở nơi có nhiều dân cư. Trên đường đi, Dương Gian lại gọi cho Lưu Tiểu Vũ.
- Bên phía các cô có thông tin gì về câu lạc bộ ngự quỷ nhân ở thành phố Đại Xương không?
Vừa mới nhận cuộc gọi thì Lưu Tiểu Vũ đã nghe được Dương Gian hỏi như thế, nên có chút giật mình, sau đó nói:
- Là câu lạc bộ nhỏ lẻ tự phát à? Chúng tôi không quản những cái này cho nên tôi không rõ ràng lắm.
Dương Gian nói:
- Được rồi, nếu đã vậy tôi cúp máy đây.
Đã biết được bên chỗ của Lưu Tiểu Vũ cũng không có tin tức gì thì không cần phải nói chuyện tiếp.
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Khoan đã, đừng cúp điện thoại, tôi có chuyện đang muốn thông báo cho cậu đây, chuyện của Chu Chính ở thành phố Đại Xương đã xử lý xong rồi, sau đó sẽ có một người Cảnh sát mới đến tiếp nhận công tác của anh ta, cậu thử xem có làm quen được với người này không, có một số chuyện cậu hỏi trực tiếp với người này thì tốt hơn.
Dương Gian khẽ suy tư:
- Cảnh sát mới à? Có thời gian tôi sẽ gặp mặt anh ta xem sao.
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Được rồi, tôi sẽ gửi cho cậu một vài thông tin về anh ta.
- Cứ thế đi, tôi cúp máy đây.
Sau khi lái xe được khoảng mười mấy phút, Dương Gian dừng lại trước của của một khu trang viên. Đây là vị trí mà Nghiêm lực gửi là chỗ này.
- Dương Gian, chỗ này.
Nghiêm Lực đứng ở phía trước cổng vẫy vẫy tay với hắn, Dương Gian ngẩng đầu nhìn xung quanh:
- Đây chính là vị trí của câu lạc bộ kia? Nhìn hoành tráng đó chứ.
Nghiêm Lực nói:
- Là do có một thương nhân địa phương giúp đỡ, nếu cậu gia nhập câu lạc bộ, may mắn sẽ được các thương nhân giúp đỡ, lần đầu tiên tôi gia nhập cũng được giúp đỡ 1000 vạn.
Dương Gian nói:
- Giống như là có cuộc giao dịch dơ bẩn gì đó đúng không?
Nghiêm Lực nói:
- Đâu ra mà nghiêm trọng như vậy, mấy tên thương nhân địa phương đều là một đám người có tiền mà không có chỗ để dùng, bình thường đều tiêu tiền để khoe khoang. Hiện tại xảy ra chuyện linh dị, đương nhiên bọn họ muốn dùng tiền để mua mạng rồi, nói dễ nghe thì chiếu cố bọn họ một chút khi xảy ra chuyện, còn khó nghe thì gọi là bảo tiêu.
- Đi, dẫn tôi vào câu lạc bộ của anh xem sao.
Khung cảnh bên trong trang viên không tệ, có vườn hoa, có suối nước, có bãi cỏ... cùng rất nhiều kiểu kiến trúc, nhìn ra được trình độ của người thiết kế không tệ lắm.
- Chào ngài, Nghiêm tiên sinh.
Mới vừa bước đến trước cửa đại sảnh, đã có hai cô gái tiếp khách, niềm nở chào đón. Dương gian nhìn hai cô gái một chút, dĩ nhiên không phải đang ngắm đôi chân dài của các cô, mà là hắn cảm thấy hai cô gái này không bình hường...nụ cười quá cứng ngắc giống như người chết.
“Không, không phải người chết.”
Dương Gian cảm giác được hơi thở của hai cô gái, nhưng loại hơi thở này có chút âm lãnh. Tóm lại, hai cô gái này không bình thường.
Nghiêm Lực nói:
- Đã hẹn rồi, hiện tại người kia ở trên tầng 5.
Dương Gian nói:
- Có nguy hiểm không?
-------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.