Khủng Bố Sống Lại

Chương 233: Công Trường

Phật Tiền Tiến Hoa

29/11/2022

Dương Gian nói:

- Trương Vĩ nói thật đấy, cảnh sát đã phong tỏa biệt thự nơi này rồi, mục đích của việc này chính là để cách ly nơi này, không cho chuyện linh dị khuếch tán, còn việc thông báo là rò rỉ khí gas chủ yếu là để ngụy trang. Mục đích hôm nay cháu đến đây cũng chỉ để điều tra mọi chuyện mà thôi, chỉ là không nghĩ ra được lại gặp phải chú ở đây. Nhưng vì sao hai người có thể tiến vào bên trong khi biệt thự đã bị phong tỏa rất nghiêm mật như vậy được.

Trương Hiển Quý nói:

- Khi sửa sang lại biệt thự thì chú đã cho làm một đường hầm.

Sau đó ông ta hơi kinh ngạc nói:

- Vậy mà cháu có thể cho phong tỏa được cả nơi này?

Chỉ là một người học sinh cấp ba mà có năng lượng lớn đến như vậy hay sao?

Thế nhưng khi ông ta nhìn thấy bộ dạng của Trương Vĩ, chả khác gì là đàn em khi đi theo sau lưng Dương Gian, ông ta cũng nghĩ hẳn là Dương Gian phải có bản lĩnh gì đó thì đứa con ngổ ngáo này của ông ta mới tâm phục khẩu phục như vậy.

Dương Gian nói:

- Nghề nghiệp này cực kỳ nguy hiểm, nếu còn có thể sống sót thì sẽ có một chút đặc quyền, chút chuyện nhỏ đó không tính là cái gì.

Trương Hiển Quý nói:

- Nếu cậu đã cho rằng trong biệt thự này có quỷ, vậy người bạn học này không ngại cho chú nhìn xem một chút có được không?

Dương Gian nói:

- Chuyện linh dị khác nhau, quỷ cũng có những cách thức xuất hiện khác nhau. Hiện tại muốn xem con quỷ ở trong biệt thự này cũng đơn giản mà thôi, chỉ cần dùng một tấm gương là được, chỉ cần soi soi bốn phía là được, nếu không có chuyện gì xảy ra thì sẽ dễ dàng thấy được nó thôi, dù sao ngôi biệt thự này cũng không lớn lắm.

Trương Hiển Quý lập tức nói:

- Tiểu Hoàng, lấy cho anh cái gương đi.

Người dì Hoàng của Trương Vĩ rất nhanh cầm một cái gương nhỏ đưa đến:

- Cái này có thế sử dụng được không?

Trương Hiển Quý nhìn nhìn về phía Dương Gian, Dương Gian lập tức nói:



- Đủ rồi.

Rất nhanh, Trương Hiển Quý cầm tấm gương soi xung quanh người của ông ta.

Trương Vĩ vội vàng chỉ tay về phía chiếc ghế sopha lúc nãy:

- Cha, chính là chỗ đó, lúc nãy con thấy nó đứng ở đó, nếu không phải còn có chân ca ở đây thì con đã chuồn từ lâu rồi.

Nếu con trai ông ta đã nói như vậy chắc chuyện này là có thật, dù sao tiểu tử này cũng không có lý do gì để nói dối, hơn nữa cũng sẽ không lừa gạt ông ta vào lúc này làm gì. Vì vậy vẻ mặt của Trương Hiển Quý trở nên căng thẳng hơn một chút, sau đó cầm chiếc gương soi về phía bên kia.

Kết quả là không có cái gì hết, không có bất kỳ một ai. Sau đó ông ta dùng gương soi trái soi phải một chút nhưng vẫn không có phát hiện nà, trong phòng đều bình thường.

Trương Hiển Quý nói:

- Không có cái gì hết.

Đồng thời lắc đầu cười cười, ông ta cười chính bản thân ông ta đã lớn đầu như vậy rồi mà còn đi tin tưởng lời nói của mấy đứa học sinh. Xem ra gần đây ông ta nghe chuyện ma cũng hơi nhiều, ảnh hưởng đến phán đoán của ông ta.

Vậy mà đứa con này của ông ta lại cùng Dương Gian đùa giỡn với ông ta.

Tốt xấu gì thì ông ta cũng là một tổng giám đốc của một công ty xí nghiệp, giá trị con người cũng phải vài tỷ, nếu để chuyện này truyền ra ngoài chắc bị người ta cười cho thối mặt. Thế nhưng khi ông ta đặt chiếc gương lên bàn trà, bất chợt gương mặt của ông ta đột nhiên cứng đờ, nụ cười vụt tắt.

Ở trên lan can của tầng 2, một người đang đứng yên ở đó không hề nhúc nhích.

Bởi vì góc độ không đúng cho nên cái gương chỉ soi được có một nửa người nhưng ông ta cũng có thể khẳng định ở đó có một người đang đứng. Hình ảnh bên trong tấm gương rất rõ ràng, cho nên không có khả năng ông ta nhìn nhầm được.

- Hả?

Trương Hiển Quý mở to hai mắt, ngẩng đầu nhìn lên phía trên tầng nhưng ở đó lại trống rỗng, không có ai hết.

Ông ta vội quay đầu xuống nhìn vào tấm gương thì thấy người này đột nhiên quay người rời đi, sau đó biến mất ở trên hành lang của tầng 2.

Dương Gian mở miệng nói:

- Con quỷ kia có thể di chuyển, lúc trước nó đứng ở đằng sau ghế sopha, hiện tại không chắc nó còn ở đó nữa hay không. Cho nên chú cứ kiên nhẫn tìm thêm một lát, dù không biết nó ở đâu, chắc chắn sẽ ở trong căn biệt thự này thôi.

- Đại, đại ca, cậu vừa mới nói chuyện gì vậy?



Trương Hiển Quý ngẩng đầu, giọng nói của ông ta đã có chút lắp bắp, trong ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi.

- ...



Trong biệt thự, ngoại trừ Dương Gian, Trương Vĩ, Trương Hiển Quý và người dì Hoàng của Trương Vĩ ra thì vẫn còn có một người thứ 5 nữa. Đó chính là một con quỷ, âm hồn bất tán, luôn luôn bám sát theo mọi người. Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, có nói nhiều đi nữa thì cũng không thể nào có sức thuyết phục bằng tận mắt nhìn thấy.

Sau khi Trương Hiển Quý sử dụng chiếc gương và nhìn thấy ở trong phòng này còn có một người khá nữa, người này lại chỉ có thể nhìn thấy thông qua tấm gương, mắt thường là không thể nhìn thấy được.

Nếu không phải Trương Hiển Quý thấy Dương Gian còn bình tĩnh ngồi yên tại chỗ thì chắc ông ta đã vội vàng cùng người con trai và tình nhân bỏ chạy mất dép từ lâu rồi.

Dương Gian nhìn thấy sắc mặt của Trương Hiển Quý đột nhiên biến đổi, hắn cũng có thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

- Nhìn thấy rồi.

Sắc mặt của Trương Hiển Quý trở nên rất khó coi, ông ta bắt đầu cảm giác được sự ớn lạnh lan tỏa khắp toàn thân. Hiện tại ông ta đã bắt đầu đứng ngồi không yên, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện ở trong đầu là phải nhanh chóng ròi khỏi đây.

Dương Gian nhắc nhở ông ta một câu:

- Chú Trương không cần phải hoảng sợ, cứ cho là chú hoảng sợ đi nữa cũng chẳng có tác dụng gì, chú cũng đừng có nghĩ gì đến việc chạy khỏi đây. Bởi vì thứ kia luôn luôn đi theo bên người của Trương Vĩ, dù cậu ta đi đến đâu cũng vậy, dựa vào tình huống trước mắt mà nói mức độ nguy hiểm của nó thực sự không lớn, chỉ cần không đứng gần tấm gương nào là được.

Trương Hiển Quý vẫn còn rất khẩn trương:

- Chuyện này, cháu có thể giải quyết được chuyện này không?

Dương Gian nói:

- Trước mắt mà nói thì trên đời này không có một ai dám cam đoan bản thân có thể giải quyết được một chuyện linh dị cả. Ngay cả những người có kinh nghiệm phong phú nhất cũng thế, mức độ khủng bố của quỷ là không cách nào xác định, Hiện tại chỉ cần biết được việc con quỷ này chưa có bắt đầu giết người thì đó đã là một tin tức tốt rồi.

- Mục đích đến đây lần này của tôi chính là muốn điều tra xem vì sao con quỷ kia lại quấn lấy Trương Vĩ , gần đây Trương Vĩ có làm chuyện kỳ quái gì không hoặc là đụng phải chuyện kỳ quái nào đó, chứ nếu cậu ấy ở trong nhà suốt thì khả năng gặp được quỷ sẽ cực kỳ nhỏ, coi như có đụng vào quỷ đi nữa nó cũng không thể dây dưa mãi không buông thế này.

Trương Hiển Quý nhíu mày thật sâu:

- Cháu nói đúng rồi, nó không phải gặp được thứ kia ở nhà, mà nó đụng phải thứ này ở trên công trường, mấy ngày trước tôi có dắt nó đi qua công trường.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khủng Bố Sống Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook