Khủng Bố Sống Lại

Chương 140: Hai Con Quỷ

Phật Tiền Tiến Hoa

15/11/2022

Khóe miệng của Dương Gian có chút co quắp khi thấy cảnh này. Đúng là chơi với lửa có ngày chết cháy, không hiểu hắn đã nuôi ra một con qủy gì thế này, ngay cả quỷ vực mà nó cũng có thể muốn vào là vào, khó trách cân bằng đang dần khôi phục. Thứ này mà đi qua đi lại ở trong thôn, chắc con quỷ ác kia cũng không thể chịu nổi.

Có điều một lát sau, khi bà lão này đi vào quỷ vực, đang muốn bước thêm một bước thì bà ta lại dẫm phải tấm da mà Dương Gian đã trải ra trước đó. Dựa theo yêu cầu của tấm da, chỉ cần để nó tiếp xúc với con quỷ chính thức là được.

- Phù phù!

Khi bà ta giẫm phải tấm da, nó lập tức dính chặt lấy chân bà lão, sau đó bà ta lảo đảo một cái rồi ngã nhào xuống đất, thân thể không ngừng lăn vòng xung quanh tấm da, không cách nào chống lại được lực kéo của tấm da.

Dương Gian nhìn một cái, sắc mặt hắn lập tức trở nên kinh hãi. Tấm da trải trên mặt đất... Đang thôn phệ con quỷ này. Nó giống như một hố đen vậy, đang hút bà lão vào bên trong, trong lúc này bà lão lại không thể nào tránh thoát tấm da.

Trời ạ.

Lựa chọn của hắn là đúng hay sai vậy.

Sau khi hấp thu mấy con quỷ này thì tấm da sẽ biến thành cái gì?



Dương Gian có thể xác định, trong cơ thể bà lão này ít nhất phải có đến hai con quỷ. Một con là con quỷ không đầu mà hắn đã thả ra, con còn lại là chạy từ trong người Diệp Tuấn ra. Ngoài ra còn có thêm con quỷ nào nữa hay không thì hắn không biết được. Bởi vì hắn chỉ thấy bà lão này có khả năng của quỷ mà thôi, chưa thấy được bà ta biểu hiện khả năng thứ ba ra ngoài. Hơn nữa khi xảy ra chuyện này rồi thì hắn cũng không thể nhìn thấy nữa.

Tấm da trên mặt đất đang thôn phệ bà ta. Bà lão bị té trên mặt đất nhưng khuôn mặt không có biểu hiện gì hết, sắc mặt chết lặng, hay cánh tay khẳng khiu đang cố bầu víu mặt đất, giống như bà ta không muốn bị tấm da kéo vào bên trong.

Nếu quỷ biết sợ hãi thì chắc lúc này quỷ không đầu đang hoảng sợ đây. Khổ cực lắm nó mới rúc ra được cái hộp bằng vàng, kiếm được một thân thể, khống chế một vài con quỷ, còn chưa kịp làm gì thì đã bị tấm da nuốt mất.

Thế nhưng loại dãy dụa của bà ta là vô dụng, hình như tấm da là khắc tinh của lệ quỷ vậy, chỉ cần bị nó tiếp xúc, nó có thể hút con quỷ vào.



Mức độ khủng bố của bà lão này khoảng cấp C, sau khi được quỷ không đầu điều khiển có lẽ đã là cấp B là ít, thậm chí là A. Dù sao, lúc nãy bà ta có thể tùy ý xâm nhập vào quỷ vực của Dương Gian. Lúc trước Dương Gian thấy tấm da trông như một thứ vô hại đối với người và vật nhưng hiện tại lại cảm thấy một cỗ khí lạnh lan tỏa khắp người.

“Ngay cả con quỷ được mình nuôi đến cấp bậc đó rồi mà vẫn không thể nào chống chọi lại được tấm da? Sự hoài nghi và đề phòng mà lúc trước mình đã giành cho tấm da là đúng.”

Lúc trước hắn cảnh giác với tấm da là vì cảm thấy nó rất quỷ dị và khủng bố nhưng trong tình trạng đó, hắn không thể không thực hiện khoản giao dịch với nó.

Chỉ là, điều Dương Gian hoảng sợ là sau khi tấm da này đạt được quỷ thì sẽ biến đổi thành cái gì? Dù sao thì đây cũng là thứ mà nó một mực mong mỏi.

“Với lại, nó có năng lực khủng bố như thế này thì vì sao nó lại yên lặng, an phận nằm trong túi mình, trong thân thể mình cũng có mắt quỷ mà, đó cũng là quỷ, đáng ra nó phải thôn phệ mình mới đúng chứ, hay là nó bị một thứ gì đó hạn chế? Nếu có thì điều kiện hạn chế là gì?

Sắc mặt Dương Gian thay đổi không ngừng, đồng thời nhìn chăm chăm tấm da đang dần dần thôn phệ bà lão. Lúc này hắn không dám đóng quỷ vực, tình huống hiện tạo còn phức tạp hơn cả lúc trước, bởi vì cạnh hắn lại xuất hiện thêm một thứ khủng bố.

Không mất bao lâu, tấm da đã hút mất một nửa người của bà lão vào bên trong, bà ta vẫn còn đang giãy dụa không ngừng nhưng chẳng làm nên chuyện gì hết. Dương Gian cảm thấy tấm da giống như một cái bẫy mà bà lão không khác gì con mồi bị sa vào bẫy, một khi dính vào sẽ bị bắt một cách dễ dàng. Tựa hồ lực lượng lệ quỷ vô dụng đối với tấm da, nó không bị ảnh hưởng gì hết, tương tự như vàng?

Cứ như vậy, bà lão bị tấm da nuốt dần dần, mặc kệ bà lão này làm ra động tác nào đều vô dụng.

Dương Gian không có đi giúp đỡ ai hết, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi chuyện diễn ra. Bởi vì không chỉ là con qủy không đầu hay tấm da, hai thứ này đều tự tay hắn thả ra, chuyện đang diễn ra trước mắt hắn cũng là do một tay hắn thúc đẩy.

Dương Gian chỉ có thể thông qua chuyện này để đối phó với chuyện linh dị ở thôn Hoàng Cương, nếu không trước mặt hắn chỉ còn con đường chết, sắc mặt Dương Gian vẫn thay đổi không ngừng.

“Mình chỉ có thể lựa chọn tin tưởng tấm da một lần, bởi vì hiện tại không còn lựa chọn nào khác nữa, mặc dù nếu giữ nguyên thì trước sau gì sự cân bằng này cũng sẽ được khôi phục, nhưng mình lại không thể nắm giữ điều này mà điều này được quyết định bởi con quỷ không đầu.”

“Sự cân bằng này không phải là sự cân bằng mong muốn của mfinh, bởi vì dù là quỷ không đầu hay quỷ ác hoặc là quỷ bệnh thì bọn chúng không phải là thứ mà mình có thể đối phó được.”



“Ba con quỷ khủng bố như thế mà lại tập hợp cùng một chỗ trong thôn Hoàng Cương, đây quả là điều khiến cho người ta không khỏi tuyệt vọng. Cho nên mình đặt hi vọng vọng vào quỷ không đầu, hi vọng có thể mở ra một bước đột phá từ nó, sau đó chủ động nắm quyền điều khiển sự cân bằng, cái này quyết định đến việc mình có thể đi ra được khỏi thôn hay không. Nhưng điều đáng lo nhất là tấm da có giữ nguyên cuộc giao dịch này hay không.”

Mặc dù tin tưởng vào tấm da là một việc làm ngu xuẩn nhưng ở trong tình trạng như thế này lại không cho hắn thêm cơ hội lựa chọn nào khác.

Lúc này, toàn bộ người của bà lão đã chui tọt vào trong tấm da, chỉ còn dư lại cái đầu, chờ cho cái đầy bị thôn phệ hết thì bà lão cũng sẽ biến mất.

Nó đã hoàn toàn tiến vào bên trong tấm da, không để lại chút dấu vết nào, cứ như là nó đã rời khỏi cái thế giời này và tiến vào một thế giới vô danh.

Dương Gian hít một ngụm khí lạnh.

- Một con quỷ vô cùng khủng bố đã biến mất đơn giản như thế này.

Vẫn là câu nói lúc nãy.

Nó rất khủng bố!

Khoan đã?

Bất chợt, Dương Gian ý thức được hắn đã quên đi một điều, mặt hắn tối sầm lại:

- Lúc trước mình đã đáp ứng giao dịch cùng tấm da, đổi lại mình sẽ cho nó một con quỷ nhưng bây giờ nó đã nuốt ít nhất là hai con quỷ, thậm chí còn nhiều hơn, hình như lợi nhuận của cuộc giao dịch này đối với nó hơi lớn, không biết nó còn muốn tiếp tục giao dịch nữa không?

Không thể biết được, hắn không thể biết được cái đó, hiện tại quyền chủ động đã không còn nằm trong tay hắn nữa mà nằm trong tay tấm da.

Có điều, theo Dương Gian thấy, sau khi nó thôn phệ xong bà lão mà cũng chả có thay đổi nào đặc biệt hết, vẫn là một tấm da màu nâu nằm trải trên mặt đất, không có động tĩnh nào hết, cũng không có cái gì bất thường đang diễn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khủng Bố Sống Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook