Chương 225: Hành Động
Phật Tiền Tiến Hoa
29/11/2022
Vừa nghe được câu nói này từ miệng đội trường, toàn bộ cảnh sát ở trong cục bắt đầu trở nên căng thẳng, bọn họ ý thức được tình huống có gì đó không đúng rồi, có mấy người đã cảm thấy bất an.
Lưu đội trưởng đột nhiên quát một câu:
- Còn đứng sừng sững ở đấy làm gì nữa, hành động đi.
Lúc này cả đám mới bắt đầu cố gắng kìm nén sự bất an trong lòng, tiếp tục thực hiện mệnh lệnh của Lưu Kiến Minh.
Dương Gian nói:
- Tôi đi xung quanh nhìn một lát, nếu anh tìm được người đó thì liên hệ với tôi.
Lưu đội trưởng nói:
- Được rồi, phiền cậu rồi.
Dương Gian không định đứng đợi ở chỗ này, bởi vì nơi này có quá nhiều người nên vô cùng lộn xộn, hơn nữa có quá nhiều người đi lại, hắn cảm thấy không an toàn. Vì vậy Dương Gian cần tìm một chỗ nào đó để xác định mức độ an toàn của bản thân, sau đó mới bắt đầu làm việc.
Nếu còn chưa thể xác định được con quỷ kia đang ở chỗ nào, hắn sẽ không tự đặt bản thân vào trong tầm nguy hiểm.
Hắn chỉ có nghĩa vụ giúp đỡ thôi, đây cũng không phải là trách nhiệm của hắn.
Trách nhiệm là của Triệu Khai Minh, hắn không cần thiết phải liều mạng với nó làm gì, không giải quyết được thì thôi, không cần quan tâm.
Mặc dù làm như vậy có chút ích kỷ nhưng đây là đạo lý sinh tồn, dù sao trước mặt chuyện linh dị, người nào càng thích làm anh hùng thì càng nhanh chết.
Sau khi ra ngoài, hắn chọn đứng tại một góc không người, sau đó bắt đầu quan sát toàn bộ những người đi qua đi lại.
Thế nhưng, trong cục cảnh sát có quá nhiều người, có lẽ sẽ mất rất nhiều thời gian để tìm ra được tên Trương Nguyên giả.
Lúc này trong đầu Dương Gian đột nhiên toát ra một cái tên là Trương Vĩ.
"Khoan đã, từ từ... Hiện tại mình mới nhớ đến, chắc chắn con quỷ kia không có đến đây vì bản thân mình, mình lại để lọt mất một người.”
Từ khi chuyện linh dị này xảy ra đến giờ, Trương Vĩ và con quỷ kia luôn liên quan nhau.
Trương Vĩ bị bắt và nhốt ở trong sở cảnh sát, hiện tại con quỷ cũng tới đây.
Chuyện này không còn là chuyện trùng hợp ngẫu nhiên nữa, sắc mặt Dương Gian hơi thay đổi.
"Cho nên có thể nói, bất kể con quỷ kia thay thế Thượng Quan Vân hay thay thế thân thể Trương Nguyên thì mục đích thật sự của nó chính là vì để tiếp xúc với Trương Vĩ.”
"Khoan, chuyện này là không thể nào xảy ra được, con quỷ tiếp cận tên Trương Vĩ kia làm gì? Hơn nữa sau khi thay thế Thượng Quan Vân nó định bỏ đi, lúc đó nó cũng không hề kiếm chuyện với Trương Vĩ, cho nên dùng điều này để áp dụng vào chuyện của Trương Nguyên là không ổn lắm.”
"Trừ phi... Con quỷ kia chỉ có thể xuất hiện ở gần Trương Vĩ. Trong nhà Trương Vĩ, trong nhà hàng cũng có hắn ta, KTV cũng vậy, hiện tại là sở cảnh sát... Toàn bộ những địa điểm con quỷ này xuất hiện thì đều có mặt của Trương Vĩ, thì ra con quỷ kia vẫn luôn luôn đi theo bên cạnh Trương Vĩ.”
Chỉ ở những nơi có mặt hắn ta thì con quỷ mới có thể xuất hiện, còn con quỷ kia ra tay động thủ với người nào thì điều này không hạn chế.
"Thì ra mọi chuyện là vậy."
Giờ phút này Dương Gian mới có thể suy đoán ra toàn bộ quy luật hành động của con quỷ, còn mục đích con quỷ kia là như thế nào, hắn thấy không quan trọng nữa.
Điều quan trọng chính là vì sao con quỷ này lại xuất hiện ở xung quanh Trương Vĩ, gần đây hắn đã làm chuyện quái quỷ gì để cho con quỷ này để mắt đến.
Ngay khi Dương Gian đang suy nghĩ.
Bất chợt, hắn mơ hồ phát hiện ra cái gì đó, ngay lập tức, hắn cảm thấy được da thịt trên trán của hắn bắt đầu run run, giống như một loại phản ứng nào đó giữa lệ quỷ và lệ quỷ.
Loại cảm giác này sẽ thay đổi tùy theo mức độ khủng bố của lệ quỷ, con quỷ càng khủng bố thì Dương Gian sẽ cảm ứng được càng mãnh liệt, giống như có thứ gì đó đã thấm sâu trong người của hắn, chúng tự động phân biệt mức độ khủng bố của lệ quỷ.
Gần như hành động vô thức, hắn lập tức ngẩng đầu nhìn lên tầng trên.
Hiện tại, ở trên hành lang của tầng bốn, thông qua lớp kính, hắn có thể thấy được ở đó đang có một vị cảnh sát, mặc bộ đồng phục của cảnh sát. Giờ phút này người kia đang đứng cúi đầu nhìn về phía đám người qua lại ở phía dưới.
Hắn có thể nhìn rõ được khuôn mặt của người này rất giống với khuôn mặt của Trương Nguyên nhưng lại trắng bệch, không có chút màu máu nào, tròng mắt của Dương Gian hơi co lại.
"Quả nhiên... Nó vẫn còn ở chỗ này, con quỷ này không có ý định rời khỏi đây."
Sau đó, hắn lập tức lấy điện thoại ra và gọi cho Lưu đội trưởng:
- Lưu đội trưởng, anh không cần kiểm tra camera nữa đâu. Tôi vừa thấy nó ở trên tầng 4, hiện tại nó đang sắp sửa đi lên tầng 5. Đề nghị anh từ bỏ tìm kiếm và bắt đầu phong tỏa từ tầng 4 trở lên. Bắt đầu từ thang máy, hành lang, phong tỏa dần dần, sau đó thu hẹp phạm vi phong tỏa lại.
Ở đầu bên kia truyền đến giọng nói của Lưu đội trưởng.
- Được rồi, tôi đã hiểu, ngoài ta tôi đã điều tra được rồi, mọi chuyện đúng như cậu đã nói. Vào giờ ăn trưa Trương Nguyên còn xuất hiện ở trong phòng ăn, sau đó ba mười phút nó còn xuất hiện ở đại sảnh...thì ra nó vẫn còn chờ đợi ở chỗ này, nó dùng thân phận của Trương Nguyên để trà trộn vào bên trong, hèn gì chúng tôi không có một ai phát hiện ra.
Nói đến đây, dường như giọng của Lưu đội trưởng có chút kìm nén, mặc dù không nhìn thấy biểu hiện trực tiếp của anh ta nhưng Dương Gian không khó để đoán ra được, lúc này sắc mặt anh ta rất khó coi.
Có một con quỷ lêu lổng đi qua đi lại trong cục cảnh sát suốt nửa ngày trời mà không có một ai phát hiện ra. Chuyện này cũng không phải là một chuyện linh dị đơn thuần nữa, nó đã trở thành nỗi nhục nhã của sở cảnh sát. Hơn nữa thân là đội trưởng, mỗi ngày đều phá hàng trăm vụ án, vậy mà một vụ án đặc thù diễn ra trước mặt anh ta, anh ta lại không thể phát hiện ra. May là chuyện này không gây ra hâu quả nào quá lớn, nếu xảy ra chuyện ở trong này thì bản thân anh ta sẽ phải hối hận cả một đời.
Dương Gian nói:
- Không cần để ý nhiều như vậy làm gì, cứ tìm nó là được, chuyện sau đó cứ để tôi giải quyết.
Lưu đội trưởng nói:
- Được rồi, chuyện này thì cậu cứ yên tâm, nó sẽ chạy không thoát đâu. Chúng tôi sẽ giữ liên lạc với cậu, một khi có biến, tôi sẽ báo cho cậu ngay lập tức.
Dương Gian nói.
- Cố gắng cô lập nó.
Chỉ chốc lát Trương Nguyên đã đi hết hành lang tầng bốn, sắp sửa tiến vào cầu thang lên tầng năm, con quỷ đã rời khỏi tầm mắt của Dương Gian, để mất tung tích của quỷ là chuyện hết sức nguy hiểm.
Thế nhưng con quỷ này quá đặc thù, Dương Gian cũng không phải lo quá nhiều về sự an toàn của người ở trong tòa nhà, hiếm lắm thì mới có thể gặp được một con quỷ không giết người. Theo suy đoán của Theo Dương Gian, gương quỷ này cũng chỉ là một thứ gì đó ở trong giới lệ quỷ.
Dương Gian nhớ lại những chuyện lúc trước về con quỷ này:
"Mặc dù mức độ khủng bố của con quỷ này là rất thấp, có khả năng nó chỉ được xếp vào cấp C, cấp hạn chế. Nhưng dường như nó cũng có điểm khác biệt với những con quỷ khác, nó không thể bị giam giữ."
Dù con quỷ này xuất hiện hay biến mất đều không thể khống chế được nó. Nó giống như ảo ảnh vậy, có thể xuất hiện hay biến mất bất cứ lúc nào hoặc khi nào mà nó muốn. Đặc điểm này sẽ là một loại đặc điểm không tốt tý nào đối với ngự quỷ nhân.
Lưu đội trưởng đột nhiên quát một câu:
- Còn đứng sừng sững ở đấy làm gì nữa, hành động đi.
Lúc này cả đám mới bắt đầu cố gắng kìm nén sự bất an trong lòng, tiếp tục thực hiện mệnh lệnh của Lưu Kiến Minh.
Dương Gian nói:
- Tôi đi xung quanh nhìn một lát, nếu anh tìm được người đó thì liên hệ với tôi.
Lưu đội trưởng nói:
- Được rồi, phiền cậu rồi.
Dương Gian không định đứng đợi ở chỗ này, bởi vì nơi này có quá nhiều người nên vô cùng lộn xộn, hơn nữa có quá nhiều người đi lại, hắn cảm thấy không an toàn. Vì vậy Dương Gian cần tìm một chỗ nào đó để xác định mức độ an toàn của bản thân, sau đó mới bắt đầu làm việc.
Nếu còn chưa thể xác định được con quỷ kia đang ở chỗ nào, hắn sẽ không tự đặt bản thân vào trong tầm nguy hiểm.
Hắn chỉ có nghĩa vụ giúp đỡ thôi, đây cũng không phải là trách nhiệm của hắn.
Trách nhiệm là của Triệu Khai Minh, hắn không cần thiết phải liều mạng với nó làm gì, không giải quyết được thì thôi, không cần quan tâm.
Mặc dù làm như vậy có chút ích kỷ nhưng đây là đạo lý sinh tồn, dù sao trước mặt chuyện linh dị, người nào càng thích làm anh hùng thì càng nhanh chết.
Sau khi ra ngoài, hắn chọn đứng tại một góc không người, sau đó bắt đầu quan sát toàn bộ những người đi qua đi lại.
Thế nhưng, trong cục cảnh sát có quá nhiều người, có lẽ sẽ mất rất nhiều thời gian để tìm ra được tên Trương Nguyên giả.
Lúc này trong đầu Dương Gian đột nhiên toát ra một cái tên là Trương Vĩ.
"Khoan đã, từ từ... Hiện tại mình mới nhớ đến, chắc chắn con quỷ kia không có đến đây vì bản thân mình, mình lại để lọt mất một người.”
Từ khi chuyện linh dị này xảy ra đến giờ, Trương Vĩ và con quỷ kia luôn liên quan nhau.
Trương Vĩ bị bắt và nhốt ở trong sở cảnh sát, hiện tại con quỷ cũng tới đây.
Chuyện này không còn là chuyện trùng hợp ngẫu nhiên nữa, sắc mặt Dương Gian hơi thay đổi.
"Cho nên có thể nói, bất kể con quỷ kia thay thế Thượng Quan Vân hay thay thế thân thể Trương Nguyên thì mục đích thật sự của nó chính là vì để tiếp xúc với Trương Vĩ.”
"Khoan, chuyện này là không thể nào xảy ra được, con quỷ tiếp cận tên Trương Vĩ kia làm gì? Hơn nữa sau khi thay thế Thượng Quan Vân nó định bỏ đi, lúc đó nó cũng không hề kiếm chuyện với Trương Vĩ, cho nên dùng điều này để áp dụng vào chuyện của Trương Nguyên là không ổn lắm.”
"Trừ phi... Con quỷ kia chỉ có thể xuất hiện ở gần Trương Vĩ. Trong nhà Trương Vĩ, trong nhà hàng cũng có hắn ta, KTV cũng vậy, hiện tại là sở cảnh sát... Toàn bộ những địa điểm con quỷ này xuất hiện thì đều có mặt của Trương Vĩ, thì ra con quỷ kia vẫn luôn luôn đi theo bên cạnh Trương Vĩ.”
Chỉ ở những nơi có mặt hắn ta thì con quỷ mới có thể xuất hiện, còn con quỷ kia ra tay động thủ với người nào thì điều này không hạn chế.
"Thì ra mọi chuyện là vậy."
Giờ phút này Dương Gian mới có thể suy đoán ra toàn bộ quy luật hành động của con quỷ, còn mục đích con quỷ kia là như thế nào, hắn thấy không quan trọng nữa.
Điều quan trọng chính là vì sao con quỷ này lại xuất hiện ở xung quanh Trương Vĩ, gần đây hắn đã làm chuyện quái quỷ gì để cho con quỷ này để mắt đến.
Ngay khi Dương Gian đang suy nghĩ.
Bất chợt, hắn mơ hồ phát hiện ra cái gì đó, ngay lập tức, hắn cảm thấy được da thịt trên trán của hắn bắt đầu run run, giống như một loại phản ứng nào đó giữa lệ quỷ và lệ quỷ.
Loại cảm giác này sẽ thay đổi tùy theo mức độ khủng bố của lệ quỷ, con quỷ càng khủng bố thì Dương Gian sẽ cảm ứng được càng mãnh liệt, giống như có thứ gì đó đã thấm sâu trong người của hắn, chúng tự động phân biệt mức độ khủng bố của lệ quỷ.
Gần như hành động vô thức, hắn lập tức ngẩng đầu nhìn lên tầng trên.
Hiện tại, ở trên hành lang của tầng bốn, thông qua lớp kính, hắn có thể thấy được ở đó đang có một vị cảnh sát, mặc bộ đồng phục của cảnh sát. Giờ phút này người kia đang đứng cúi đầu nhìn về phía đám người qua lại ở phía dưới.
Hắn có thể nhìn rõ được khuôn mặt của người này rất giống với khuôn mặt của Trương Nguyên nhưng lại trắng bệch, không có chút màu máu nào, tròng mắt của Dương Gian hơi co lại.
"Quả nhiên... Nó vẫn còn ở chỗ này, con quỷ này không có ý định rời khỏi đây."
Sau đó, hắn lập tức lấy điện thoại ra và gọi cho Lưu đội trưởng:
- Lưu đội trưởng, anh không cần kiểm tra camera nữa đâu. Tôi vừa thấy nó ở trên tầng 4, hiện tại nó đang sắp sửa đi lên tầng 5. Đề nghị anh từ bỏ tìm kiếm và bắt đầu phong tỏa từ tầng 4 trở lên. Bắt đầu từ thang máy, hành lang, phong tỏa dần dần, sau đó thu hẹp phạm vi phong tỏa lại.
Ở đầu bên kia truyền đến giọng nói của Lưu đội trưởng.
- Được rồi, tôi đã hiểu, ngoài ta tôi đã điều tra được rồi, mọi chuyện đúng như cậu đã nói. Vào giờ ăn trưa Trương Nguyên còn xuất hiện ở trong phòng ăn, sau đó ba mười phút nó còn xuất hiện ở đại sảnh...thì ra nó vẫn còn chờ đợi ở chỗ này, nó dùng thân phận của Trương Nguyên để trà trộn vào bên trong, hèn gì chúng tôi không có một ai phát hiện ra.
Nói đến đây, dường như giọng của Lưu đội trưởng có chút kìm nén, mặc dù không nhìn thấy biểu hiện trực tiếp của anh ta nhưng Dương Gian không khó để đoán ra được, lúc này sắc mặt anh ta rất khó coi.
Có một con quỷ lêu lổng đi qua đi lại trong cục cảnh sát suốt nửa ngày trời mà không có một ai phát hiện ra. Chuyện này cũng không phải là một chuyện linh dị đơn thuần nữa, nó đã trở thành nỗi nhục nhã của sở cảnh sát. Hơn nữa thân là đội trưởng, mỗi ngày đều phá hàng trăm vụ án, vậy mà một vụ án đặc thù diễn ra trước mặt anh ta, anh ta lại không thể phát hiện ra. May là chuyện này không gây ra hâu quả nào quá lớn, nếu xảy ra chuyện ở trong này thì bản thân anh ta sẽ phải hối hận cả một đời.
Dương Gian nói:
- Không cần để ý nhiều như vậy làm gì, cứ tìm nó là được, chuyện sau đó cứ để tôi giải quyết.
Lưu đội trưởng nói:
- Được rồi, chuyện này thì cậu cứ yên tâm, nó sẽ chạy không thoát đâu. Chúng tôi sẽ giữ liên lạc với cậu, một khi có biến, tôi sẽ báo cho cậu ngay lập tức.
Dương Gian nói.
- Cố gắng cô lập nó.
Chỉ chốc lát Trương Nguyên đã đi hết hành lang tầng bốn, sắp sửa tiến vào cầu thang lên tầng năm, con quỷ đã rời khỏi tầm mắt của Dương Gian, để mất tung tích của quỷ là chuyện hết sức nguy hiểm.
Thế nhưng con quỷ này quá đặc thù, Dương Gian cũng không phải lo quá nhiều về sự an toàn của người ở trong tòa nhà, hiếm lắm thì mới có thể gặp được một con quỷ không giết người. Theo suy đoán của Theo Dương Gian, gương quỷ này cũng chỉ là một thứ gì đó ở trong giới lệ quỷ.
Dương Gian nhớ lại những chuyện lúc trước về con quỷ này:
"Mặc dù mức độ khủng bố của con quỷ này là rất thấp, có khả năng nó chỉ được xếp vào cấp C, cấp hạn chế. Nhưng dường như nó cũng có điểm khác biệt với những con quỷ khác, nó không thể bị giam giữ."
Dù con quỷ này xuất hiện hay biến mất đều không thể khống chế được nó. Nó giống như ảo ảnh vậy, có thể xuất hiện hay biến mất bất cứ lúc nào hoặc khi nào mà nó muốn. Đặc điểm này sẽ là một loại đặc điểm không tốt tý nào đối với ngự quỷ nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.