Khủng Bố Sống Lại

Chương 247: Hợp Đồng 3

Phật Tiền Tiến Hoa

29/11/2022

Dương Gian cười cười, hắn lắc đầu rồi nói:

- Mọi chuyện làm ăn chú cứ quyết định đi, tôi chỉ cần lợi nhuận sau cùng thôi. Chuyển mấy tòa nhà kia cho cháu làm gì, chi bằng cứ để đó chú bán luôn một thể. Cháu cũng không rảnh rỗi đến mức ngồi ở đây bán nhà đếm tiền đâu, cho nên không cần phải phiền toái nhưn vậy đâu. Chú chỉ cần để lại cho cháu mấy căn biệt thự là được, còn lại thì chú cứ giữ trong tay đi.

Trương Hiển Quý gật gật đầu:

- Vậy cũng được, không sao hết, sau khi bán xong chúng ta lại chia theo tỷ lệ như cũ.

Dương Gian nói:

- Thế nhưng, chú Trương, chú có thể chuyển đổi toàn bộ số tiền kia thành vàng được không. Chú thanh toán cho cháu bằng vàng?

Trương Hiển Quý cười nói:

- Dường như cậu có hứng thú lớn đối với vàng ha, gần đây giá vàng đúng là tăng vọt nhưng nếu cậu đổi toàn bộ tiền sang vàng thì có lẽ sẽ lỗ đó. Giá vàng chỉ tăng đến một mức nào đó rồi nó sẽ hạ xuống thôi, khi đó cậu sẽ tổn thất nặng nề.

Dương Gian nói:

- Không sao, đối với cháu mà nói, tiền chẳng có tác dụng gì nhiều, vàng lại có tác dụng lớn đối với cháu. Mà cháu cảm thấy giá vàng sẽ còn tăng mạnh hơn nữa, không bằng chú Trương đổi toàn bộ tiền dư của chú thàng vàng hết đi, cứ tin ở cháu, chú sẽ không lỗ đau.

Trương Hiển Quý lắc đầu từ chối phương pháp này của hắn.

- Tôi là người làm ăn thì lấy đâu ra tiền dư, toàn bộ tiền tài đều được dùng làm vốn lưu thông hết. Việc đổi toàn bộ thành vàng đó mới là hành động đầu tư lỗ vốn nhất.

Thấy Trương Hiển Quý cứng rắn như thế, Dương Gian cũng không nói nhiều nữa. Dù sao Trương Hiển Quý cũng là một doanh nhân thành đạt, một ông chủ lớn, không mua vàng thì thôi, cùng lắm chỉ là kiếm tiền ít hơn một chút.

Trương Hiển Quý thay đổi xưng hô với Dương Gian, hiện tại ông ta bắt đầu gọi Dương Gian là đại ca.

- Chuyện hợp đồng đã giải quyết xong rồi, không biết đại ca định giải quyết chuyện của Trương Vĩ như thế nào đây?

Trương Vĩ để điện thoại di động xuống, hắn ta tỏ ra bất bình kêu ca.

- Cha, hiện tại cha vẫn còn nhớ đến con à? Con còn tưởng bản thân con là con rơi, con rớt gì đó của cha chứ. Cha ngồi nói chuyện làm ăn đến tận trưa, không thèm hỏi chuyện của con một câu. Hiện tại con đang bị quỷ quấn thân đấy, còn không biết con sẽ chết lúc nào nữa đây. Có phải là cha đang tính đợi cho con chết, sau đó lại cùng dì Hoàng của con sinh thêm một đứa hay không?

Trương Hiển Quý ho khan mấy tiếng:



- Thằng bất hiếu này, mày đang nghĩ cái gì thế? Sao cha có thể mặc kệ chuyện của con được chứ.

Đúng là nãy giờ ông ta quên mất vì quá bận bịu.

Dương Gian nói:

- Muốn tìm ra nguồn gốc của con quỷ kia thì cháu phải điều tra toàn bộ tiểu khu, mà hiện tại thời gian cũng đã muộn rồi, cháu sợ không kịp. Thôi thì để ngày mai vậy, từ giờ đến mai chú đừng để cho Trương Vĩ tiếp xúc với bất cứ tấm gương nào là được. À... Còn có mấy thứ có thể phản lại ánh sáng, chỉ cần tránh xa mấy thứ đó ra là cậu ấy sẽ không gặp phải nguy hiểm đâu, người khác cũng làm tương tụ.

Trương Hiển Quý hỏi:

- Thật sự không có chuyện gì đấy chứ?

Dương Gian nói:

- Mọi chuyện cũng đã kéo dài cả tuần rồi, con quỷ kia đi theo cậu ấy lâu như vậy mà vẫn chưa xảy ra chuyện, có kéo dài thêm một ngày nữa cũng chẳng sao đâu. Không cần phải gấp, chuyện này cứ để cháu xử lý cho, dù sao cháu vẫn còn ở lại đây lâu dài mà.

- Đúng rồi, về số tiền 5000 vạn cháu dùng để mua công ty này thì chú cứ trừ vào lợi nhuận của cháu ấy. Ngoài ra cháu còn muốn chú Trương có thể sắp xếp một chút, chú cho người thu dọn một số đồ đạc ở bên trong đi, dù sao sau này chính là nhà của cháu rồi.

Trương Hiển Quý cười nói:

- Chuyện này thì cậu cứ yên tâm đi, mặc dù 5000 vạn có chút đắt nhưng toàn nhà tiếp thị này đúng là rất tốt, trước đó tôi đã tốn không ít công sức để sửa sang lại đó. Lần đầu đến đây nên có lẽ cậu còn chưa hiểu lắm về sơ đồ bố trí của công ty. Vì thế tôi sẽ giới thiệu qua cho cậu một chút thông tin sơ lược về công ty này vậy. Tầng một của công ty này chính là đại sảnh, trước đó là văn phòng của nhân viên. Sau khi nhân viên dọn khỏi đó, cậu chỉ cần sửa lại một chút là có thể làm phòng khách. Tầng hai là phòng nghỉ, phòng tập thể hình, còn có bóng bàn, hồ bơi. Tầng ba thì có phòng chiếu phim, quán rượu nhỏ, quán vỉa hè. Tầng bốn là phòng làm việc của tôi và phòng nghỉ. Còn tầng năm thì vẫn bỏ trống, đến lúc đó thì cậu cứ sắp xếp lại là được.

Ông ta rất nhiệt tình trong việc giới thiệu lại toàn bộ mọi chuyện ở đây cho Dương Gian.

- Bởi vì lúc trước tôi nghĩ đến việc bản thân sẽ còn làm việc lâu dài ở công trường cho nên mới chuẩn bị nhiều thứ như vậy ở trong công ty. Cậu trực tiếp chuyển vào trong là được, chỉ là số lượng phòng hơi ít một chút, chỉ có tầng 4 là có 5 gian phòng ngủ.

Dương Gian gật đầu nói:

- Như vậy là được rồi. Thế nhưng cháu cũng có chút áy này khi khiến cho chú phải bỏ đi thứ chú yêu thích.

Công ty này bố trí tốt như thế, có thể nói là Trương Hiển Quý đã tốn không ít công phu, đương nhiên là ông ta cũng rất yêu thích tòa nhà này thì mới làm như thế.

Trương Hiển Quý tỏ ra bộ dạng không quan tâm.

- Chuyện này có là gì đâu, cậu giúp tôi hoàn thành một vụ làm ăn lớn như thế, thì có mỗi công ty tính là gì chứ. Với lại đây cũng chính là tiền của cậu bỏ ra để mua, hơn nữa ở trong tiểu khu có nhiều biệt thự, nhiều nhà như vậy, nếu muốn thì chỉ cần mấy phút là tôi có thể tạo ra một công ty tiếp theo mà.



Sau đó ông ta hơi đổi giọng và nói tiếp.

- Chỉ là chuyện của Trương Vĩ, vẫn mong đại ca cậu để ý nhiều một chút, cố gắng xử lý giúp nó.

Dương Gian nói:

- Chú Trương, điều này thì chú cứ yên tâm đi, chuyện của Trương Vĩ cháu sẽ giải quyết hết. Nhưng hiện tại cháu còn có việc khác, phải chạy vào trung tâm thành phố một chuyến, chuyện của Trương Vĩ chỉ có thể chờ đến ngày mai, đến lúc đó cháu sẽ xử lý.

Trương Hiển Quý nói:

- Vậy thì được, tôi không có vấn đề gì nữa, khiến đại ca vất vả rồi.

- Chú Trương, chú mới vất vả.

Dương Gian cười cười, sau đó quay đầu nói với Trương Vĩ:

- Cậu nhớ cẩn thận một chút.

Trương Vĩ nói:

- Cẩn thận cái gì vậy? Tôi có định đi đâu đâu, hôm nay tôi muốn chờ ở đây, cậu có muốn tối nay tôi chờ cậu về, sau đó hai đứa cùng ngủ chung không?

- ...

Dương Gian nói.:

- Sao cậu không đi chết đi cho rảnh nợ nhưng tôi cũng không dám đảm bảo là sau khi con quỷ kia đạt được cái gì đó thì nó sẽ không có biến hóa nào đấy nhé. Có điều tôi đoán ra được cậu chính là nguyên do của mọi chuyện, tốt nhất là cậu cố gắng đừng để bị con quỷ kia xử lý đấy.

Trương Vĩ trịnh trọng gật gật đầu.

- Được rồi, tôi biết rồi.

- Vậy thì tôi đi trước đây.

Dương Gian không ở lại đây lâu, hắn nhanh chóng lái xe rời khỏi tiểu khu đi về phía trung tâm thành phố.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Khủng Bố Sống Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook