Quyển 1 - Chương 1: Định Mệnh Đầu Tiên
Nhật Nguyệt
16/04/2013
9/10/2007
‘ Huy Cận từng tâm sự rằng, bài thơ Tràng Giang là do con sông Hồng gợi tứ, lúc đầu bài thơ có tên là chiều bên sông, sau nhà thơ đổi tên thành Tràng Giang…’
Tiếng giảng của cô Trang êm êm lướt mềm mại, như đưa đẩy, như thôi thúc đôi mắt Minh dần nhíp lại, chợt có tiếng nói bên tai làm cậu chợt tỉnh.
- Ê, chiều nay không học, đi Pump(1) nhé, dạo này ít tập quá làm sao đấu lại tụi bên coop, tui sẵn rủ thêm thằng bạn, nó nhảy cũng khá lắm, sẵn mình lập team đấu double đôi (2) luôn cho nó máu.
Thì ra là thằng Tuấn mụn, đúng là dạo này lơ đểnh thế nào quên mất vụ nhảy Pump, lần này phải phục thù tụi coop mới được, maxi bên mình nào có phải dễ ăn hiếp.
Không chừng chừ, cậu quyết định ngay rồi gật đầu cái gụp.
- Oke đi, 3h ở maxi.
Nhớ lại cũng buồn cười, nửa năm trước chẳng biết đến cái trò chơi này, vậy mà 1 lần cùng đám bạn đi maximark chơi thử thế là ghiền, rồi suốt ngày lên mạng tìm bước nhảy, rồi cứ hễ có thời gian rãnh lại lên tập.
Nghĩ lại đúng là vô duyên, hồi tháng rồi, hôm đó xớ rớ thế nào lại muốn lên coopmark chơi, thế là đụng cái bọn Pumper bên đó, sẵn đông người chúng sở trò thách đấu rồi chơi bẩn, thế là 2 bên xích mích, từ lần đó nảy sinh ra mâu thuẫn, 2 nhóm luôn đối đầu nhau 1 bên là coop 1 bên là maxi, tất nhiên Minh và Tuấn là bên nhóm maxi.
‘ Minh, em nhắc lại xem cô vừa giảng về cái gì?’
Tiếng nói ngọt ngào êm diệu nhưng không kém phần làm người nghe nổi gai óc, lôi cậu về với thực tại, mặt Minh ngệch ra.
- Dạ, ơ, cô vừa giảng, ơ…
- Cô vừa nói là em bị 0 điểm kiểm tra miệng, tuần này lớp em bị trừ 2 điểm học tập.
Câu nói hết sức êm ái đó cất lên, lập tức nhận thêm rất nhiều thiết than vãn từ mấy đứa con gái ngồi ở phía sau. Ngày học sáng hôm đó trôi qua trong sự im lặng và chán chường…
(…)
- Mặt mày hớn hở vậy, biết tại ai mà thằng này bị 0 điểm kiểm tra miệng, chưa hết còn bị đám con gái dở trò hăm dọa bắt ở lại dọn vệ sinh cuối giờ không hả?
Thằng Minh vừa ra khỏi quầy bán thẻ vừa làu bàu. Thằng Tuấn thì biết tính bạn mình, nên cứ im ỉm, coi như chẳng nghe thấy, kệ nó muốn nói gì thì nói, chợt Tuấn nhìn đồng hồ rồi dáo da dáo dát nhìn xung quanh.
- Quái, 3h15 rồi mà sao chẳng thấy nó ta, dây thun dây thừng gì cũng phải nhắn trước chứ.
Sẵn đang bực mình, Minh quyết định không hỏi han chuyện thằng bạn kia của thằng Tuấn, chỉ tổ mệt thêm, nhảy trước cái đã tính sau.
Sau khi bỏ 2 thẻ vào, khởi động máy một cách nhanh nhẹn, chọn chế độ X2 (3)và chuyển sang Double Mode (4), rà rà 1 dãy dài dằng dặt các bài hát quen thuộc, Minh lẩm bẩm.
- Để xem, xã stress, chém, chém, chém. Được, vậy chọn bài Samurai.
Nói là làm, cậu đạp đạp đạp, coi như cái máy là bao cát đạp cho đỡ bực cũng được. Bài Samurai là 1 trong những bài liệt vào hạng khó của game, y như tên gọi của nó, trên màn hình là 1 võ sĩ đạo đang cầm kiếm chém tới chém lui, còn những bước chân thì hết nhảy từ sàn bên này tới lướt qua sàn bên kia, nhanh như chớp tựa như nhát kiếm của samurai.
Đắm chìm trong không gian cuốn hút của trò chơi, cậu như quên đi những bực dọc lúc nãy, chú tâm vào bước nhảy không để ý gì đến xung quanh, mãi cho đến khi hết bài, nghe được giọng thằng Tuấn đang huyên thuyên với ai đó, Minh quay người lại thì…
Bên cạnh Tuấn là 1 cậu trai, cũng trạc tuổi, tướng cao dong dỏng, người hơi ốm với da có hơi đen 1 tí, nhưng nhìn rất hoạt bát và thật thà. Minh đang định bước xuống chào, vừa đặt 1 chân xuống sàn nhà, 1 cảm giác lạ lẫm truyền đến não, 1 cái cảm giác phải nói không phải lạ bởi vì lần đầu mà lạ vì hình như đã cảm thấy ở đâu đó, rất lâu rồi, phải rất lâu rồi, lại tự dưng xuất hiện, có 1 điều gì đó mình đã quên đi, nó tựa như nhắc nhở, tựa như thôi thúc. Truyện Khuyết Danh Truyện Khuyết Danh
Chớp chớp mắt lấy lại tỉnh táo, Minh hướng người đi về phía cậu trai kia, càng đến gần cảm giác càng mãnh liệt hơn, rồi đột ngột 1 chuỗi những hành đồng tiếp theo sau đó chợt lóe lên, xẹt ngang qua đầu của Minh khiến cho cậu không kịp phản ứng và nắm bắt. Liền ngay đó là sự tương ứng của những gì vừa xẹt qua trong đầu với hiện thực đang diễn ra, mọi thứ có vẻ như băng chiếu chậm mà phần thông tin cậu đã xem trước cách đó một vài giây, bây giờ chỉ là nó đang tua lại 1 lần nữa mà thôi. Phải chăng đó là Déjà vu (5)? Truyện Khuyết Danh Truyện Khuyết Danh
Chú Thích:
(1) Pump: Pump it up hay gọi là máy pump ở siêu thị hay có, 1 trò chơi từ hàn quốc, sử dụng các nút bằng bàn chân tương ứng với dấu hiệu trên màn hình.
(2) Double đôi: Chế độ nhảy đôi 2 người, cực khó, đòi hỏi có những sự kết hợp nhuần nhuyễn.
(3) X2: Nhân 2 lần tốc độ
(4) Double Mode: Chế độ nhảy đôi 1 người.
(5) Déjà vu: Còn gọi là ‘ký ức ảo giác’, hiện tượng này có khi bạn cảm thấy gặp 1 chuyện đang diễn ra nhưng lại thấy rất quen dường như đã diễn ra ở đâu đó rồi vậy. Theo chuyên gia, thì đây là sự ám thị đó là ký ức đã có của mình, khiến sinh ra ảo giác nhầm lẫn rằng mình đã từng trãi qua việc đó. Nhưng đây vẫn là 1 điều kì bí chưa giải thích rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.