Quyển 2 - Chương 27: Tương kế tựu kế (Kết).
Nhật Nguyệt
16/04/2013
Về đến nhà, mệt mõi với cơn đấu trí lúc vừa nãy, Quân nằm bẹp trên ghế rồi nói với người đang ngồi đối diện.
- Nhiệm vụ của tớ xong rồi, giờ vụ lên kế hoạch cậu làm đi, tớ không muốn suy nghĩ thêm gì nữa đâu, nhức cả đầu.
Câu nói đó, mà đúng hơn là 1 mệnh lệnh dễ thương từ cậu ta, Quang mỉm cười.
- Tớ đã có sẵn kế hoạch, giờ tập trung nghe kĩ nhé.
Không gian dần trôi xa, với những tiếng tán thành không ngớt từ Quân.
(…)
Lễ Giáng Sinh, là ngày lễ quan trọng trong cộng đồng người Thiên Chúa Giáo, tương truyền ngày này Đức Chúa ra đời, đất Mỹ người theo đạo chiếm số đông nên dần dà cũng trở thành lễ hội chung – điều đó được nói lên bởi không khí nhộn nhịp và tấp nập của những con phố, cửa hàng…ngay điểm này - Đây còn là dịp để gia đình xung họp và quây quần với nhau, có thể ở nhà hoặc đi du lịch, nhưng địa điểm du lịch đó dứt khoát không phải là nơi Quân đang đứng hiện giờ.
Theo như kế hoạch táo bạo của Quang, cậu phải giả làm nhân viên bảo vệ trật tự khu điền sản của ngài George Washington – cũng là nhà của ông, nơi đây đã được công nhận là danh lam lịch sử quốc gia, mở cửa mỗi ngày cho khách tham quan, kể cả hôm nay – vào ngày lễ Giáng Sinh.
Quân chép miệng.
- Bọn người này đúng là lợi hại, người ta bảo nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất, dám họp ở 1 chỗ công khai như vầy, ai có thể nghi ngờ được cơ chứ.
Thì ra đây chính là địa điểm cuộc họp kín của hội mà David đã thông báo cho cậu, ngoài ra còn đưa cậu 1 danh sách kèm hình ảnh để Quân có thể dễ dàng nhận diện, cuộc họp này gồm 12 người toàn là những nhà lãnh đạo trong hành ngũ chính trị quốc gia, hoặc là những ông trùm tài phiệt, cũng có nhà văn, thậm chí cả diễn viên điện ảnh nổi tiếng…điều đó khiến cậu có phần bất ngờ về tầm hoạt động của hội.
Nãy giờ thông qua quan sát, ngoài 1 số khách đến du lịch thì 12 người này đã tập họp đủ, đang ở căn nhà của ngài Washington – ngôi nhà độc nhất 1 màu trắng với mái đỏ, xây cùng 1 tổng thể hình vòng cung, với 1 vườn hoa tròn trước nhà, đằng sau chính là con sông Potomac, mà từ đó có thể đi ngược lên đến Washington – bất ngờ hơn nữa, toàn bộ kiến trúc ở đây hoàn toàn được chính bàn tay tài hoa của tổng thống đầu tiên của Mỹ vẽ nên.
Quân lúc này tiến lại gần ngôi nhà, vừa giả vờ thực hiện công tác của người giữ trật tự, vừa cảnh giới tình hình xung quanh. Tuy Quang đã nói cho cậu hết toàn bộ sắp xếp của cái bẫy này, nhưng dù sao cẩn thận hơn chút cũng an tâm hơn.
Đột ngột, có 1 cảm giác bất an chợt xuất hiện, cậu ngẩng đầu nhìn về phía bờ sông thì thấy có vài luồng khí tức lạ thường đang nhanh chóng hướng đến đây. Sau đó thì các hướng còn lại, cũng bắt đầu xuất hiện những luồng khí có phần tương tự - Biết kẻ địch đến, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra không biết gì, Quân rảo bộ từ từ, chờ đợi 1 màn kịch hay.
Mãi đến khi cậu khuất sau tán cây, thì chừng hơn mười cái bóng ồ ạt xuất hiện lao vào trong căn nhà, nhanh đến nỗi mắt thường sẽ không thể thấy được, nhưng tiếc rằng tất cả đều nằm trong tầm chú ý của cậu ta.
(…)
- Tôi nghĩ, Vatican có phần đánh hơi được hành tung và động thái của chúng ta, bọn chúng sẽ hành động trong nay mai thôi, bây giờ chúng ta cần thảo luận đối sách cho phù hợp… - Giọng nói của 1 người đàn ông tầm 33, 34 tuổi cất lên, kèm theo sự gật gù tán đồng của 11 người còn lại.
Những người này chính là thành viên bí mật của hội Khai sáng, tất cả đều không ai được cho hay kế hoạch này vì để đảm bảo tính chân thật, dẫn dụ bọn người Vatican vào bẫy.
Lúc này David có phần bất an, tuy Quân đã nói đi nói lại với ông nhiều lần về tính an toàn của những người này, nhưng ông vẫn lo, không lo làm sao được khi đa phần những người ở đây đều có ảnh hưởng nghiêm trọng không chỉ với hội mà cả với mặt bằng thế giới.
Đúng lúc đó, 1 tiếng nổ lớn vang lên “ Ầmmm “, cánh cửa phòng bị phá banh, kèm theo đó là sự xuất hiện của 13 người, trong đó tất nhiên 7 người thuộc nhóm của Chad, còn những người còn lại đến từ “Dòng Tên”
Ông David giựt nẩy người, “đúng là xui xẻo, chuyện gì không đến, chuyện này vừa nghĩ lại đến ngay “ vừa tự lẩm bẩm, vừa tranh thủ dò xét xung quanh, cảnh giới để không có chuyện gì bất trắc xảy ra.
11 người của hội, hoàn toàn bất ngờ, nhưng sau đó nhanh chóng nhận ra vấn đề, 1 người trong số đó cất tiếng.
- Giỏi cho Vatican, không ngờ mò được tới tận đây. – Trong giọng nói có phần kinh miệt rất rõ ràng, khiến cho người con gái duy nhất trong số những người kia – cô ta tức giận ra mặt.
- Đã biết lai lịch bọn ta rồi thì hãy chịu chết đi. – Dứt lời, ra lệnh cho nhóm người Francesco, ngay đó, trừ Quang ra, bọn họ đều nhào đến tuốt khí giới ra, đa phần đều dùng kiếm như những chiến binh thời cổ, sát khí ngùn ngụt, vừa định ra tay thì từ bên ngoài, 1 bóng người phá nát cửa sổ, lao đến chắn trước mặt người của hội – rồi đưa mắt nhìn 5 người của Francesco, miệng lẩm bẩm, ánh mắt tóe lên 1 thứ ánh sáng kì dị khiến cho không khí có phần ma quái, ghê rợn.
Ngay lập tức nhận ra có vấn đề, người phụ nữ thét lên ra lệnh 5 người lui lại, thì đã không kịp vì 5 lá phù kết từ ánh sáng đột ngột xuất hiện giữa thinh không nhanh chóng nhập vào người bọn họ, khiến họ lập tức ngất xỉu – đó chính là hiệu quả ru ngủ của “Mộng Phù” và người đó không ai khác chính là Quân.
Đám người của hội tuy có phần mừng vì người ứng cứu, nhưng cũng lại có chút không yên tâm vì nghĩ mãi không ra lai lịch cũng như hành động có phần không rõ chính tà của người này, mãi cho đến khi nghe David giải thích thì mới vỡ lẽ.
- Khá khen cho ngươi, tên ngoại đạo kia, tuy thực lực ngươi cũng không tồi, nhưng đừng nghĩ bọn ta dễ đối phó như đám hạ đẳng lúc nãy, với 1 mình ngươi thì hôm nay tất cả đừng hòng sống mà rời khỏi đây – người phụ nữ tức giận.
Quân lúc này, vừa phủi lại vạt áo bám bụi, cậu dểu cợt.
- Ai nói chỉ có 1 mình ta, ngươi có hơi thiếu quan sát đấy – Nói rồi nhìn về hướng ông David ra hiệu, ông ta hiểu ngay vấn đề, liền bấm vào 1 thiết bị đặc biệt dấu trong người từ lúc đầu.
Ngay sau đó 5 người có khí chất giống nhau đến ngạc nhiên, nhanh như cắt lao vào phòng, bao vây xung quanh 7 người của Chad và Quang, mỗi người đều mặc đồ của nhân viên khu danh lam – ra là nãy giờ bọn họ cũng đóng giả, chờ tín hiệu.
Giọng có vẻ khinh miệt, người phụ nữ kênh kiệu.
- Chỉ bằng 5 phàm nhân này, nói cho ngươi sáng mắt, bọn ta là giáo sĩ của tòa thánh, được chính giáo chủ làm nghi lễ phong thánh lên Á Thần, các ngươi dù gì chỉ là con người, tuy có chút năng lực nhưng đừng nghĩ có thể chống lại bọn ta – Dứt lời, liền toát ra 1 thứ năng lượng cổ quái, mạnh mẽ, áp đảo xung quanh, đặc biệt là hình xăm thánh giá nơi sau gáy của cô ta sáng lên rực rỡ.
Đúng lúc này, Quang im lặng nãy giờ đột ngột lên tiếng.
- Cô xem thường 5 người bọn họ thì ắt sẽ phải trả giá đắt đấy. – Vừa nói, cậu vừa thực hiện 1 động tác cổ quái, cả người huyễn hóa như ảo ảnh, liền sau đó xuất hiện đằng sau lưng 5 người kia với 1 tốc độ nhanh đến chóng mặt.
Như thể minh chứng cho lời nói của Quang, 5 người họ liền phát ra 1 thứ ánh sáng trong suốt như thủy tinh, làm làn da cũng trở nên lấp lánh, 1 luồng khí tức bá đạo nhanh chóng ép ngược về 7 người, làm 5 người còn lại ngoại trừ Chad ra cũng phải xuất ra nguồn năng lượng để chống đỡ lại.
Cô ta có phần sợ hãi, thét lên.
- Không thể nào, bọn chúng chính là đội quân kim cương vô cùng thần bí của hội Khai Sáng. – Lời nói lập tức khiến những người khác phải cảnh giác, liền 7 người niệm 1 loại chú ngữ, đồng loạt những hình xăm thánh giá của họ đều sáng lên, sau đó biến thành những loại vũ khí khác nhau, mang thứ năng lượng đặc thù – thì ra đây chính là trung tâm nguồn năng lượng của đám người này.
Gần như tích tắc, 5 người kim cương lao vào 7 người tòa thánh, cả Quân và Quang cũng nhảy vào giúp đỡ, làm lực lượng 2 bên tương đối cân bằng. Không hiểu do cố tình hay cố ý mà Chad không trực tiếp chọn Quang mà lao thẳng về hướng Quân, đôi mắt còn có chút tiếc nuối nhìn về phía cậu.
Tất nhiên, Quang chẳng hề chú ý điểm này, cậu chọn ngay người phụ nữ lắm lời kia, thực thực cô ta có vẻ xếp thứ 2 sau Chad. Còn 5 người còn lại sức mạnh tương đối như nhau, chỉ có điều chống chọi với 5 kim cương nhân thì có phần hơi chật vật.
Quang chẳng cần nể nang, vừa ra tay đã rất nhiệt tình, cậu đã thấy người phụ nữ này cực kì chướng mắt ngay từ lúc đầu gặp mặt, hét lên 1 tiếng, từ bàn tay có 1 thứ năng lượng phóng ra bao bọc lấy nắm tay, Quang lao đến tả xung hữu đột mụ ta, dù gì cậu trước đây cũng huyền đai karate tam đẳng.
Người phụ nữa kia với vũ khí là sợi roi dài, được kết nối bởi những đoạn kim loại bén nhọn, kì dị, tuy bá đạo nhưng hoàn toàn bị Quang khắc chế - sợi soi là vũ khí tầm xa, lại đụng ngay Quang đánh cận chiến, nhập nội, rồi dùng nội lực công phá – chẳng mất chốc khiến mụ ta lộ ra sơ hở, rồi bị cậu nhanh chóng tận dụng cơ hội đánh cho ả máu me bê bết khắp người.
Bên này, tình hình của Chad thì hoàn toàn thảnh thơi, nói vậy vì bản thân Quân lúc này không phải đối thủ của hắn ta, với thanh đoản kiếm hình có phần giống thánh giá, đuôi kiếm có 1 sợi xích dài nối với quả sắt tròn trong tay Chad, vừa đánh xa như soi, lại vừa có thể đánh gần như kiếm, cộng với lợi thế về thân pháp và khí lực, ép Quân liên tục thối lui về phía sau, người cũng bị nhiều vết chém - chảy máu không ngừng.
Quang thấy rõ tình trạng không ổn của cậu ta, liền hô lên 1 tiếng, 2 cánh tay chắp lại tạo thành 1 quang cầu rồi từ từ hình thành 1 dạng như tia sáng, cậu đọc chú ngữ, khiến nguồn điện xung quanh lập tức bị hút vào ánh sáng đó chuyển đổi nó thành tia sét, rồi ngay lập tức phóng thẳng luồng sét đó vào người phụ nữ cầm soi sắt – đó chính là chiêu Thần Lôi Tiễn.
“ Ầmmmm “
1 tiếng sấm bá đạo vang lên, kèm với thân thể ngã quỵ xuống đất của mụ ta ảnh hưởng đến Chad, khiến hắn ngay lập tức nhảy về phía sau, với thân pháp quỷ dị chụp lấy người phụ nữ rồi ra lệnh rút lui, lúc này 5 người còn sót lại kia, cũng đã chết đi 3 người.
Cuối cùng, cuộc chiến kết thúc như vậy, tuy Quân có bị thương, nhưng nhìn về tổng thể thì là 1 thắng lợi hoàn toàn áp đảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.