Quyển 4 - Chương 29: Vòng hai.
Nhật Nguyệt
16/04/2013
Tiểu Vũ vừa kết thúc vòng 1 cũng là lúc bắt đầu vòng 2 của Tiểu Nguyệt, lần này đối thủ của nó là 1 nam nhân mặc huỳnh bào, trang phục của Kim Hành Sơn, trông vẫn còn rất trẻ.
- Tại hạ Cổ Nguyệt của Âm Dương Đài, xin được chỉ giáo.
- Ha ha, thì ra là Cổ Nguyệt, nhiều năm không gặp mà trông nhà ngươi vẫn không lớn hơn được là bao nhỉ. Còn nhớ ta chứ, ta là Tống Thái Thanh, cùng học ở Tân Thủ Đường năm nào.
Thì ra đây là 1 trong 20 tân thủ môn hạ chung với cậu 9 năm về trước, ông trời thật biết trêu người, trong khi hắn ta giờ đã thành thiếu niên cường tráng oai vệ mà cậu vẫn còn mang hình hài của 1 đứa thiếu nhi. Dĩ nhiên, Tiểu Nguyệt không thích ai đá động đến chuyện ngoại hình của cậu.
- Bạn cũ lâu năm, xin nương tay.
Nói xong cậu rút thanh thiết kiếm ra lao về phía Thái Thanh, 1 chiêu mở đường quạt như tách dòng nước ra làm đôi, nhắm nơi đỉnh đầu hắn ta mà bổ xuống. Hắn bất ngờ, rút thanh kiếm đeo sau lưng chém ngược lên đỡ lấy thanh thiết kiếm, bộ tấn bị chùng xuống bởi kình lực.
Thái Thanh thật sự không ngờ chỉ với hình dáng 1 đứa trẻ mà kiếm chiêu lại mạnh mẽ và dứt khoát đến vậy, tuyệt nhiên không thể coi thường, liền đem tuyệt học môn phái học được ra vận dụng. Đó chính là đem nội lực truyền vào kiếm, hắn vận 1 luồng khí tức áp vào thanh kiếm, bỗng chốc thanh kiếm từ từ bừng sáng và dường như dần dần to ra.
Lúc này trông Thái Thanh thực sự rất oai phong, hắn hất mạnh tay khiến Tiểu Nguyệt lùi về sau mấy bước, cậu làm sao mà để thua được vội dậm chân bật người trở lại phóng 1 kiếm xuống bắt đầu sử dụng kiếm thi, tư thế này tựa như 1 cành trúc bị gió uống cong nay quật ngược trở lại về hướng gió.
Kình phong áp tiểu trúc cong
Kiếm chiêu như nước lưu theo dòng
Kình lực như gió qua đồng trống
Bao nhiêu rồi cũng hóa hư không…
Lúc này, Tiểu Nguyệt bắt đầu dụng bộ cước như chiếc lá xuôi theo dòng nước, nương theo lực của đối phương mà nép vào, khiến cho Thái Thanh chém mãi vẫn không trúng, hắn điên tiết lên vận thêm kình lực vào kiếm làm cho thanh kiếm càng lúc càng phát ánh sáng chói hơn, trên thanh kiếm cũng bắt đầu có những vết rạn xuất hiện.
Tiểu Nguyệt lại đổi chiến thuật, lúc này cậu dụng bộ pháp như gió thổi qua ngọn trúc, ngọn trúc uống mình nương theo, đúng thời cơ thì đập ngược trở lại một lực như mãnh hổ. Lúc này kiếm chiêu của Thái Thanh càng mạnh bao nhiêu thì Tiểu Nguyệt nương theo đó mà mượn lực trả đòn mạnh mẽ bất nhiêu. Điều này càng làm hắn cuồng dại hơn, vận hết tất cả lực trong người áp vào kiếm, nhảy vọt lên 1 phát muốn bổ cậu ra làm đôi.
Tiểu Nguyệt biết lúc này thanh kiếm của hắn đã không thể chịu đựng nổi kình lực nữa, cậu liền phóng người lao về hướng hắn ta, 1 kiếm tả ngang chém thật mạnh, bỗng.
- Kenggggggggggggggggggggggggg.
Thanh kiếm của Thái Thanh vỡ làm đôi, còn kiếm của Tiểu Nguyệt dừng ngay trước cổ của hắn.
Thắng bại đã rõ, Tiểu Nguyệt thâu kiếm về, nói nhỏ.
- Đa tạ đã nương tay.
Lúc này nhìn sang chỗ Tiểu Vũ đã thấy hắn ta đã xong nãy giờ, trước cả cậu, tất nhiên vô cùng dễ dàng và nhanh gọn để dành chiến thắng. Bao năm nay ở cùng, có thấy Tiểu Vũ sư huynh luyện tập hay thể hiện bản lãnh bao giờ đâu, bây giờ bao nhiêu cũng toát ra hết, thật sự khiến nó ái mộ, kính phục bội phần.
Đang định bước vào tiếp sàn đấu phía trong thì nghe tiếng cổ vũ của các môn đệ đến xem rất nhiệt tình, hiếu kì, Tiểu Nguyệt nhìn sang phía sàn đấu bên đó, thì thấy vị nữ tử đang thượng đài, đó chính là Lam Tú Linh sư tỷ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.