Chương 299: Ta cần sự giúp đỡ của các ngươi!
KK Cố Hương
06/03/2024
Nghe vậy, mặt Tả Tiểu Đa không khỏi lộ ra vẻ cảm khái: Hai người này đều là những tay sẵn gái có tiếng, cưa đổ ngàn người... Con trai con gái nhiều vô kể. chúa ơi.
Khi hẳn còn đang miên man suy nghĩ về những điều này, trên eo bỗng truyền tới cảm giác đau đớn vô cùng.
Tả Tiểu Đa há miệng song không dám kêu lên vì sợ ngắt lời Hà Viên Nguyệt, nhưng mà vẻ mặt lại vặn vẹo vì đau đớn...
Quay đầu nhìn Tả Tiểu Niệm, Tả Tiểu Đa lộ ra vẻ mặt giống như một chú chó cưng đang cầu xin lòng thương xót, dùng khẩu hình nói: “Tha mạng...”
Cuối cùng khối da thịt mềm mại trên eo cũng được buông tha.
Tả Tiểu Niệm thản nhiên thu tay về, toàn bộ quá "trình này không hề có mùi thuốc súng, mọi thứ đều rất dễ dàng, qua loa hời hợt mà đạt được ý muốn.
“Cứ vậy ba năm trôi qua, một năm sau khi Ninh Khuynh Thành chào đời, Mộng Trăm Ngư cũng chào.
đời. Sau khi kiểm tra đo lường tinh hồn của Mộng Trầm Ngự, thiên phú của nàng là cửu ngũ tinh hồn, chẳng những là tuyệt thế thiên tài, mà còn có thêm mệnh cách đế vương, do đó được xếp trên Ninh Khuynh Thành!”
“Đại khái là năm năm trước khi Ninh Khuynh Thành chào đời, nhà họ Ninh đã từng đột nhiên di dời mộ phần tổ tiên một lần. Khi đó, chính là Hồng Hạt Tử - Vọng Khí Sĩ nổi tiếng tới xem phong thuỷ. Uhm, khi ấy Hồng Hạt Tử chưa mù, hẳn chỉ bị mù mất một mắt sau khi xem xong phong thủy mồ mả cho Gia tộc Ninh thị”
“Cũng khoảng bốn năm trước khi Ninh Khuynh Thành chào đời, Mộng Thiên Nguyệt cũng đột nhiên di dời vị trí trụ sở chính của tập đoàn Mộng Thị. Trong khoảng thời gian này, hẳn không ngại chỉ thêm một khoản tiền lớn để rút ngắn thời gian thi công, toàn bộ dự án được hoàn thành chỉ trong nửa năm, sau đó dọn vào ở một cách bất chấp.”
“Mà Hồng Hạt Tử cũng chính là người xem phong thủy cho tập đoàn Mộng Thị. Sau khi xem xong phong thủy cho tập đoàn Mộng Thị, Hồng Hạt Tử đã thật sự biến thành người mù, mù cả hai mắt”
Hà Viên Nguyệt nói tới đây, đột nhiên dừng lại.
Tâm trạng của Tân Phương Dương và Mục Yên Yên cũng theo đó mà trở nên vô cùng nặng nề.
Tuy những bí mật này vẫn chưa thể làm sáng rõ mọi chuyện, nhưng với trí tuệ của hai người, kết hợp với những gì đã nhìn thấy trong tối nay, bọn họ đã có thể đoán được gần hết rồi.
Hà Viên Nguyệt uống nước, uống một viên đan dược, nghỉ ngơi một lát, tồi mới nói tiếp: “Theo điều tra xác nhận của ta, ngày tháng năm sinh của Mộng Trầm Ngư và Ninh Khuynh Thành... đều là giả!"
“Không ai biết ngày tháng năm sinh thật sự của hai nàng”
Hà Viên Nguyệt tự cười giễu, nói: “Phải nói là, với thực lực vô cùng lớn của hai đại gia tộc này, thật sự là quá dễ để giở trò che giấu lừa gạt một mụ già như ta ~ kẻ bình thường luôn ở Nhị Trung hiếm khi ra ngoài”
Mắt Tần Phương Dương bùng lên lửa giận.
“Sau khi kiểm tra đo lường ra tư chất tỉnh hồn tuyệt đỉnh của Mộng Trầm Ngư và Ninh Khuynh Thành, hắn cũng từng bị Vu Minh ám sát một vài lần... Uhm, hiện tại nghĩ tới, liệu kẻ chủ mưu đứng sau những lần ám sát kia có phải là Vụ Minh hay không, thật sự là rất khó để đưa ra kết luận ở hiện tại, tạm thời cứ cho là như vậy đi”
“Sau đó hai nhà tới tìm ta, xin ta chỉ cho một con đường tươi sáng. Ta nhớ tới ân tình khi trước của hai nhà và tư cách gánh vác Phượng Mạch Chỉ Lực của hai cô nhóc kia, nên đã mặt dày mày dạn, lần lượt mời cao thủ của một số môn phái tới. Cuối cùng là Mục sư phụ từ Côn Lôn Đạo Môn..."
Hà Viên Nguyệt gật đầu với Mục Yên Yên, nói: “ Và Khâu sư phụ từ Tự Tại Đạo Môn, ở lại thành Phượng Hoàng, lần lượt nhận Mộng Trầm Ngư và Ninh Khuynh Thành làm đồ đệ”
“Khâu sư phụ tới sớm hơn nên nhận Ninh Khuynh Thành. Còn Mục sư phụ tới muộn hơn một năm, nên nhận Linh Niệm trước, rồi nhận Mộng Tiầm Ngư vào năm sau”
Hà Viên Nguyệt nói: "Ban đầu, nếu gia tộc Ninh thị và tập đoàn Mộng Thị chỉ vì Phượng mạch mà sinh lòng ham muốn, tất nhiên ta cũng không cần tức giận, có thể giúp người giúp mình luôn là giải pháp tốt trong mọi tình thế. Nhưng hôm nay ta mới phát hiện ra, hai nhà bọn họ vì muốn đảm bảo sự thành công cho kế, hoạch của mình..... Một phần mộ, một trụ sở chính, hai nơi này đã giữ chặt hai chân của Phượng mạch!”
“Mà hai chân này... Hôm nay, ta và Tiểu Đa mới nhận ra được khi ở Phượng Hồi Đầu
Hà Viên Nguyệt khẽ thở dài: “Lợi dụng địa thế kẹp chặt hai chân phượng hoàng, như thế thì phượng hoàng làm sao mà bay lên được?”
“Cũng trong tối nay, sau khi đã xác nhận rất nhiều lần, ta lại có một suy nghĩ mới. Kẹp chặt hai chân phượng hoàng không cho phượng hoàng bay lên, tuy vẫn còn Phượng Mạch Xung Hồn, nhưng cho dù Phượng Mạch Xung Hồn Chỉ Lực có diễn sinh đi nữa... cũng không thể hoàn chỉnh”
“Đồng thời, ta đã có thể khắng định Linh Niệm chính là người kế thừa Phượng mạch chân chính của Phượng Mạch Xung Hồn! Nhưng với tình hình trước mất, hai chân phượng hoàng bị trói không thể bay lên, Phượng Mạch Xung Hồn của Linh Niệm, tất nhiên sẽ không thể tránh khỏi thất bại. Chẳc chắn không có may mắn!"
“Nếu ta đoán đúng; sau khi Phượng Mạch Xung Hồn thất bại, người kế thừa Phượng mạch chân chính chắc chẳn sẽ chết! Và sức mạnh mà Phượng mạch đã phóng ra, cũng không thể thu lại.”
“Hơn nữa, nếu không phải là người kế thừa Phượng mạch, sẽ không thể tiếp nhận sức mạnh của Phượng Mạch Xung Hồn.”
“Vì chân của phượng hoàng bị kẹp chặt, bị khống chế, nên sức mạnh sau khi Phượng Mạch Xung Hồn thất bại sẽ bị chia làm ba. Phượng mạch bên trái sẽ phóng vào thân thể Mộng Trầm Ngư, Phượng mạch bên phải sẽ phóng vào người Ninh Khuynh Thành. Và phần lớn Phượng Mạch Chỉ Lực sẽ phóng lên không trung”
“Linh mạch chỉ lực phóng lên không trung, nhưng vì hai chân vẫn bị kẹp chặt như trước nên nó khó có thể bay lên; lúc đó sẽ có hai khả năng xảy ra. Một là Tiêu tán vào không trung trở về với núi sông. Hai là bị người khác thu thập.”
“Nhiều năm như vậy, cấp trên của chúng ta chưa từng để ý tới chuyện này. Cho nên đến lúc đó nếu có người tới thu thập Phượng Hoàng linh mạch chỉ lực, vậy thì kẻ đó chắc chản là người của Vu Minh! Điều này có thể nghĩ cũng biết”
Nói tới đây, giọng của Hà Viên Nguyệt trở nên. nặng nề, giống như bị hết hơi vậy, nên nàng dừng lại uống nước.
Khi hẳn còn đang miên man suy nghĩ về những điều này, trên eo bỗng truyền tới cảm giác đau đớn vô cùng.
Tả Tiểu Đa há miệng song không dám kêu lên vì sợ ngắt lời Hà Viên Nguyệt, nhưng mà vẻ mặt lại vặn vẹo vì đau đớn...
Quay đầu nhìn Tả Tiểu Niệm, Tả Tiểu Đa lộ ra vẻ mặt giống như một chú chó cưng đang cầu xin lòng thương xót, dùng khẩu hình nói: “Tha mạng...”
Cuối cùng khối da thịt mềm mại trên eo cũng được buông tha.
Tả Tiểu Niệm thản nhiên thu tay về, toàn bộ quá "trình này không hề có mùi thuốc súng, mọi thứ đều rất dễ dàng, qua loa hời hợt mà đạt được ý muốn.
“Cứ vậy ba năm trôi qua, một năm sau khi Ninh Khuynh Thành chào đời, Mộng Trăm Ngư cũng chào.
đời. Sau khi kiểm tra đo lường tinh hồn của Mộng Trầm Ngự, thiên phú của nàng là cửu ngũ tinh hồn, chẳng những là tuyệt thế thiên tài, mà còn có thêm mệnh cách đế vương, do đó được xếp trên Ninh Khuynh Thành!”
“Đại khái là năm năm trước khi Ninh Khuynh Thành chào đời, nhà họ Ninh đã từng đột nhiên di dời mộ phần tổ tiên một lần. Khi đó, chính là Hồng Hạt Tử - Vọng Khí Sĩ nổi tiếng tới xem phong thuỷ. Uhm, khi ấy Hồng Hạt Tử chưa mù, hẳn chỉ bị mù mất một mắt sau khi xem xong phong thủy mồ mả cho Gia tộc Ninh thị”
“Cũng khoảng bốn năm trước khi Ninh Khuynh Thành chào đời, Mộng Thiên Nguyệt cũng đột nhiên di dời vị trí trụ sở chính của tập đoàn Mộng Thị. Trong khoảng thời gian này, hẳn không ngại chỉ thêm một khoản tiền lớn để rút ngắn thời gian thi công, toàn bộ dự án được hoàn thành chỉ trong nửa năm, sau đó dọn vào ở một cách bất chấp.”
“Mà Hồng Hạt Tử cũng chính là người xem phong thủy cho tập đoàn Mộng Thị. Sau khi xem xong phong thủy cho tập đoàn Mộng Thị, Hồng Hạt Tử đã thật sự biến thành người mù, mù cả hai mắt”
Hà Viên Nguyệt nói tới đây, đột nhiên dừng lại.
Tâm trạng của Tân Phương Dương và Mục Yên Yên cũng theo đó mà trở nên vô cùng nặng nề.
Tuy những bí mật này vẫn chưa thể làm sáng rõ mọi chuyện, nhưng với trí tuệ của hai người, kết hợp với những gì đã nhìn thấy trong tối nay, bọn họ đã có thể đoán được gần hết rồi.
Hà Viên Nguyệt uống nước, uống một viên đan dược, nghỉ ngơi một lát, tồi mới nói tiếp: “Theo điều tra xác nhận của ta, ngày tháng năm sinh của Mộng Trầm Ngư và Ninh Khuynh Thành... đều là giả!"
“Không ai biết ngày tháng năm sinh thật sự của hai nàng”
Hà Viên Nguyệt tự cười giễu, nói: “Phải nói là, với thực lực vô cùng lớn của hai đại gia tộc này, thật sự là quá dễ để giở trò che giấu lừa gạt một mụ già như ta ~ kẻ bình thường luôn ở Nhị Trung hiếm khi ra ngoài”
Mắt Tần Phương Dương bùng lên lửa giận.
“Sau khi kiểm tra đo lường ra tư chất tỉnh hồn tuyệt đỉnh của Mộng Trầm Ngư và Ninh Khuynh Thành, hắn cũng từng bị Vu Minh ám sát một vài lần... Uhm, hiện tại nghĩ tới, liệu kẻ chủ mưu đứng sau những lần ám sát kia có phải là Vụ Minh hay không, thật sự là rất khó để đưa ra kết luận ở hiện tại, tạm thời cứ cho là như vậy đi”
“Sau đó hai nhà tới tìm ta, xin ta chỉ cho một con đường tươi sáng. Ta nhớ tới ân tình khi trước của hai nhà và tư cách gánh vác Phượng Mạch Chỉ Lực của hai cô nhóc kia, nên đã mặt dày mày dạn, lần lượt mời cao thủ của một số môn phái tới. Cuối cùng là Mục sư phụ từ Côn Lôn Đạo Môn..."
Hà Viên Nguyệt gật đầu với Mục Yên Yên, nói: “ Và Khâu sư phụ từ Tự Tại Đạo Môn, ở lại thành Phượng Hoàng, lần lượt nhận Mộng Trầm Ngư và Ninh Khuynh Thành làm đồ đệ”
“Khâu sư phụ tới sớm hơn nên nhận Ninh Khuynh Thành. Còn Mục sư phụ tới muộn hơn một năm, nên nhận Linh Niệm trước, rồi nhận Mộng Tiầm Ngư vào năm sau”
Hà Viên Nguyệt nói: "Ban đầu, nếu gia tộc Ninh thị và tập đoàn Mộng Thị chỉ vì Phượng mạch mà sinh lòng ham muốn, tất nhiên ta cũng không cần tức giận, có thể giúp người giúp mình luôn là giải pháp tốt trong mọi tình thế. Nhưng hôm nay ta mới phát hiện ra, hai nhà bọn họ vì muốn đảm bảo sự thành công cho kế, hoạch của mình..... Một phần mộ, một trụ sở chính, hai nơi này đã giữ chặt hai chân của Phượng mạch!”
“Mà hai chân này... Hôm nay, ta và Tiểu Đa mới nhận ra được khi ở Phượng Hồi Đầu
Hà Viên Nguyệt khẽ thở dài: “Lợi dụng địa thế kẹp chặt hai chân phượng hoàng, như thế thì phượng hoàng làm sao mà bay lên được?”
“Cũng trong tối nay, sau khi đã xác nhận rất nhiều lần, ta lại có một suy nghĩ mới. Kẹp chặt hai chân phượng hoàng không cho phượng hoàng bay lên, tuy vẫn còn Phượng Mạch Xung Hồn, nhưng cho dù Phượng Mạch Xung Hồn Chỉ Lực có diễn sinh đi nữa... cũng không thể hoàn chỉnh”
“Đồng thời, ta đã có thể khắng định Linh Niệm chính là người kế thừa Phượng mạch chân chính của Phượng Mạch Xung Hồn! Nhưng với tình hình trước mất, hai chân phượng hoàng bị trói không thể bay lên, Phượng Mạch Xung Hồn của Linh Niệm, tất nhiên sẽ không thể tránh khỏi thất bại. Chẳc chắn không có may mắn!"
“Nếu ta đoán đúng; sau khi Phượng Mạch Xung Hồn thất bại, người kế thừa Phượng mạch chân chính chắc chẳn sẽ chết! Và sức mạnh mà Phượng mạch đã phóng ra, cũng không thể thu lại.”
“Hơn nữa, nếu không phải là người kế thừa Phượng mạch, sẽ không thể tiếp nhận sức mạnh của Phượng Mạch Xung Hồn.”
“Vì chân của phượng hoàng bị kẹp chặt, bị khống chế, nên sức mạnh sau khi Phượng Mạch Xung Hồn thất bại sẽ bị chia làm ba. Phượng mạch bên trái sẽ phóng vào thân thể Mộng Trầm Ngư, Phượng mạch bên phải sẽ phóng vào người Ninh Khuynh Thành. Và phần lớn Phượng Mạch Chỉ Lực sẽ phóng lên không trung”
“Linh mạch chỉ lực phóng lên không trung, nhưng vì hai chân vẫn bị kẹp chặt như trước nên nó khó có thể bay lên; lúc đó sẽ có hai khả năng xảy ra. Một là Tiêu tán vào không trung trở về với núi sông. Hai là bị người khác thu thập.”
“Nhiều năm như vậy, cấp trên của chúng ta chưa từng để ý tới chuyện này. Cho nên đến lúc đó nếu có người tới thu thập Phượng Hoàng linh mạch chỉ lực, vậy thì kẻ đó chắc chản là người của Vu Minh! Điều này có thể nghĩ cũng biết”
Nói tới đây, giọng của Hà Viên Nguyệt trở nên. nặng nề, giống như bị hết hơi vậy, nên nàng dừng lại uống nước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.