Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 82: Tiền tài từ trên trời rơi xuống (2)

KK Cố Hương

25/01/2024

“Mà sau khi ta lấy tu vi áp đảo đánh giết phân thân của vu nữ kia, càng làm cho uy năng của phân thân kia bị lấy ra, toàn bộ đều phong ấn vào trong Tham Lang Chỉ Tâm.

“Mà thời gian ta phong ấn là trước khi phần đầu của phân thân tiêu tán, dẫn đến tuyệt đại bộ phận ký ức của phân thân kia đều đã bị phong ấn lại trong này, nói cách khác, bản thể mặc dù biết phân thân đã bị giết, nhưng cũng không có cách nào biết được là ai ra tay. Cho nên... chuyện này không cần phải lo sau này có phiền phức gì, chỉ cần ngươi không nói ra đi, hoàn toàn không có người thứ ba biết.”

“Cẩu Cẩu, chúng ta lần này đúng là phát đại tài rồi, ha ha...”

Tả Tiểu Niệm lúc này hẳn là đang rất vui vẻ, nên nàng mới thao thao bất tuyệt nói rất nhiều.

Mặc dù nói nhỏ, nhưng Tả Tiểu Đa vẫn có thể cảm nhận được, Tả Tiểu Niệm đang rất vui, đó là một loại vui vẻ mà mặt mày hớn hở cơ hồ muốn nhảy dựng lên reo hò vậy!

Mà loại trạng thái gần như không có có hình tượng này, cực kỳ lâu rồi cũng không nhìn thấy ở trên người Tả Tiểu Niệm.

“Cho nên, ngươi đưa lực lượng của Tham Lang Chi Tâm kia cho ta?”

Tả Tiểu Đa sắc mặt rất khó nhìn.

“Nếu không thì tại sao ta lại nói ngươi may mắn, tự nhiên có cục tiền trên trời rơi xuống đầu chứ?”

Tả Tiểu Niệm mở tròn mắt nói: “Sau khi ta luyện hóa, uy năng ẩn bên trong Tham Lang Chỉ Tâm đã chuyển hóa thành nguyên năng thuần túy nhất, so sánh với Tỉnh Hồn lực lượng tỉnh thuần nhất còn dễ dàng thu nạp dung hợp hơn, rất thích hợp với tình hình hiện tại của ngươi.”

Tả Tiểu Đa cả giận nói: “Luyện hóa? Chính vì luyện hóa nó nên ngươi mới biến thành cái quỷ bộ dạng này saol?”

Tả Tiểu Niệm hơi ngơ ngác một chút, lúng túng hắng giọng một cái, giải thích: “Tham Lang Chi Tâm này dù là Kim Sơn từ trên trời rơi xuống, nhưng khai quật Kim Sơn cũng phải tốn chút sức lực, ta cũng chỉ là hơi mệt mỏi một chút thôi, cũng không tổn thương tự thân căn cơ, tất cả chỗ tốt đều là ngươi hưởng rồi, ngươi còn quát ra nữa?”

Tả Tiểu Đa đau lòng nói: “Ngươi thế kia mà gọi là là mệt muốn chết mệt mỏi một chút sao, rõ ràng lấy công lực tự thân luyện hóa cái đồ bỏ đi Tham Lang Chỉ Tâm kia, nếu là dùng trên người ngươi, khẳng định càng tốt hơn, thế nhưng ngươi lại chuyển đến trên người của ta, không những chẳng có lợi gì cho ngươi, ngươi còn phải hao tổn rất nhiều nguyên khí, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, món hời này, ta thà rằng không cần...”

Tả Tiểu Niệm không cười nữa, trên mặt lộ ra một tia dịu dàng, lẳng lặng nhìn Tả Tiểu Đa, đột nhiên lại nhếch môi nở nụ cười, dịu dàng nói: “Cẩu Cẩu, ngươi đây là thương ta à?”

“Hừ”



Tả Tiểu Đa chật vật nói: “Làm em trai, thương chị mình còn không được à?”

Khóe miệng Tả Tiểu Niệm ý cười càng sâu, càng ngọt ngào.

Tả Tiểu Đa nói không sai, nếu như Tả Tiểu Niệm hấp thu năng lượng của khối ngọc bội này, cũng là một lần cơ duyên, mà ích lợi đạt được còn nhiều hơn là cho Tả Tiểu Đa nữa.

Cũng giống như Tả Tiểu Đa phán đoán, Tả Tiểu Niệm luyện hóa cỗ năng lượng này, rôi chuyển vào cơ thể Tả Tiểu Đa, không những rất gian nan, mà trong quá trình đó cũng tiêu hao rất nhiều.

Phải biết, tố chất thân thể của Tả Tiểu Đa chỉ là đẳng cấp Võ Sĩ, căn bản là không chịu nổi quá lớn ngoại lực quán chú vào, cho nên suốt cả một buổi tối, Tả Tiểu Niệm đã dùng tu vi của mình, chia cỗ lực lượng này thành bốn phần, lao tâm lao lực nghiêm mật khống chế bốn phần uy năng cân bằng, trước hết để cho Tả Tiểu Đa hấp thu phần thứ nhất, sau đó lại giúp hắn thư giãn kinh mạch, dẫn đạo lực lượng, tiến vào đan điền, hoàn thành tuần hoàn.

Sau nhiều lần tuần hoàn như thế, cho đến khi toàn bộ uy năng quán chú vào biến thành lực lượng của chính Tả Tiểu Đa, lại tiếp tục cho hắn hấp thu phần thứ hai, cứ lặp lại như thế, thẳng đến khi hấp thụ hoàn tất toàn bộ bốn phần uy năng.

Quá trình này nói ra nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng ẩn chứa vô vàn nguy hiểm, hơi không cẩn thận một chút thôi, ngọc bội sẽ nổ tung, Tả Tiểu Niệm cũng sẽ bị lực lượng phản phệ.

Càng nguy hiểm hơn là ở trong toàn bộ quá trình này, Tả Tiểu Đa đều ở trạng thái hôn mê bên trong, hoàn toàn không biết rõ tình hình, tự nhiên cũng không cách nào phối hợp với nàng, hết thảy tất cả đều phải từ Tả Tiểu Niệm phân tâm đa dụng để hoàn thành!

Dù cho nàng là thiên chỉ kiêu nữ, một thân thực lực đã đạt đến cảnh giới siêu phàm, nhưng chờ tất cả lực lượng chuyển vào thân thể Tả Tiểu Đa, hoàn thành thao tác, Tả Tiểu Niệm cũng đến sức cùng lực kiệt, xém chút tổn thương căn cơ!

Cho nên lúc Tả Tiểu Đa tỉnh lại, hình dáng thê thảm của Tả Tiểu Niệm mà hắn nhìn thấy cũng không phải là nàng giả bộ, mà là nàng thật sự rất mệt mỏi, mệt mỏi đến tê liệt, mệt mỏi đến ngủ thiếp đi.

“Sao ngươi không tự mình hấp thu?!”

Nhìn khuôn mặt tươi cười của Tả Tiểu Niệm, Tả Tiểu Đa tức giận đến tóc đều dựng lên, cả giận nói: “Ngươi bây giờ đang là thời điểm quan trọng sắp đột phá bình cảnh, nếu ngươi luyện hóa nó, hơn nữa nó lại còn là năng lượng thuần nhiên nhất, ngươi tự mình hấp thu không tốt hơn sao?”

Tả Tiểu Đa tức đến mức đi đi lại lại trong phòng: “Ngươi tưởng trước đó ta nói với ngươi là gần đây ngươi sẽ gặp nguy hiểm là nói đùa sao?”

“Ngươi... Ngươi thật sự là làm ta tức chết đi được! Ngươi biết chính ngươi nguy hiểm cỡ nào không hả?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook