Chương 129: Nói Rõ Mục Đích.
Vô Hoan Dã Tiếu
24/05/2017
CHƯƠNG 129: NÓI RÕ MỤC ĐÍCH.
“Thần bộ không hổ là thần bộ, Hiên Viên Bất Kinh, đích thật là Hiên Viên Bất Kinh.”
Bạch Khuynh Vận nghe Hiên Viên Bất Kinh nói, cảm thán không ngớt, Hiên Viên Bất Kinh vừa rồi chỉ là liếc nhìn bọn họ, dĩ nhiên phát hiện ra những chi tiết cực nhỏ này.
Liên Cừ có chút ngạc nhiên, Hiên Viên Bất Kinh này, biết đến, hình như quá nhiều, không ai thích người khác vạch trần bí mật bản thân ngay trước mặt mình.
Khóe miệng Hiên Viên Bất Kinh mang theo nụ cười nhàn tản, nhìn thấy sắc mặt Liên Cừ, trong con ngươi hiện lên một tia sáng kỳ dị: “Yên tâm đi, những thứ ta biết, chỉ dùng vào lúc đuổi bắt người khác, thường ngày, ta sẽ không nói nhiều nửa câu.”
Những lời này của hắn vừa ra, Liên Cừ lại mở miệng: “Bất Kinh huynh, cửu ngưỡng đại danh.”
Hiên Viên Bất Kinh cười to: “Đâu có đâu có. . . Tinh tượng y thuật của Thiên Cơ đảo chủ mới khiến cho người ta nể phục.”
Đang lúc nói chuyện, nữ lão bản của ‘Vị danh cư’ đang tiến đến bưng rượu và thức ăn lên, đi đến còn trêu đùa vài câu với Hiên Viên Bất Kinh.
Liên Cừ âm thầm nhíu mày, Hiên Viên Bất Kinh này, mặt ngoài nhìn qua, cũng không đáng giá tín nhiệm như danh tiếng của hắn.
Đáng tiếc, bọn họ chỉ có thể trông cậy vào hắn đi tìm giang hồ Ma quân Dạ Lạc Huyền.
“Ta có chút tò mò. . .”
Hiên Viên Bất Kinh đột nhiên mở miệng nói.
Liên Cừ và Bạch Khuynh Vận cùng lúc nhìn về phía hắn: “Chuyện gì?”
Hiên Viên Bất Kinh lắc đầu cười:
“Không cần khẩn trương. Ta chỉ là tò mò các ngươi vì sao mà đến? ? ? Chẳng lẽ là vì tân hoa khôi của ‘Văn hương các’ ? ? Tuy rằng có rất nhiều người vì nàng mà đến, nhưng các ngươi cũng không giống. . .
Bởi vì, đáy mắt các ngươi mang theo nôn nóng lo lắng, trên khuôn mặt các ngươi tuy rằng không hiện vẻ tiều tụy, thế nhưng vẫn mang theo uể oải khi bôn ba. . .
Đương nhiên, nếu các ngươi không muốn nói cho ta biết, ta tuyệt không miễn cưỡng.”
Hiên Viên Bất Kinh cầm đũa, không chút khách khí bắt đầu ăn.
Liên Cừ và Bạch Khuynh Vận nhìn nhau, mục đích tới đây của bọn họ sớm muộn gì cũng phải nói cho Hiên Viên Bất Kinh, căn bản không cần giấu diếm.
Xác định được điểm này, Liên Cừ cúi đầu nói: “Chúng ta muốn tìm một người, để tìm người kia, còn cần thỉnh Bất Kinh huynh hỗ trợ.”
Đôi đũa của Hiên Viên Bất Kinh dừng một chút, giương mắt nhìn Liên Cừ: “Các ngươi tìm ai? ? ? Giang hồ Ma quân Dạ Lạc Huyền? ? ?”
Dù sao, người giang hồ gần đây đều biết hắn và Sở Tiếu Ca đang đuổi bắt Dạ Lạc Huyền, lúc này tìm hắn đến hỗ trợ, hơn phân nửa chính là tìm Dạ Lạc Huyền.
Liên Cừ và Bạch Khuynh Vận cùng nhau gật đầu.
Hiên Viên Bất Kinh buông đũa thở dài: “Các ngươi thỉnh trở về đi, tuy rằng ta và Tiếu Ca nhận được thiếp mời truy tìm Dạ Lạc Huyền, nhưng cũng không dự định thương tổn hắn. . .
Vị phía sau ‘Văn hương các’ kia cũng nói, tìm Dạ Lạc Huyền chỉ là muốn một lý do mà thôi. . .
Thế lực phía sau Dạ Lạc Huyền nói vậy Thiên Cơ đảo chủ cũng biết, Lưu Ly tiểu trúc, ở Huỳnh Quang, thâm căn cố đế tới mức nào. . .”
Nói hết lời này, Hiên Viên Bất Kinh cũng không nói thêm.
Chắc hẳn tất cả mọi người biết, tiếp tục quấn quýt, nhất định chính là phiền phức, sẽ phát triển thành song phương ngày hôm nay ngươi một đao giết người của ta, ngày mai ta báo thù giết người của ngươi.
Ngày tháng như vậy, cũng không phải nhiều người muốn trải qua.
“Không, ngươi hiểu lầm.”
Liên Cừ lãnh tĩnh mở miệng: “Nếu Bất Kinh huynh cũng biết Dạ Lạc Huyền đến từ Lưu Ly tiểu trúc, như vậy tự nhiên cũng biết ta và hắn là đồng môn, ta sao có thể làm ra loại chuyện tương tàn đồng môn, chúng ta chỉ là muốn gặp hắn, mượn hắn một thứ mà thôi.”
“Nga? ? ?”
Ngón tay thon dài của Hiên Viên Bất Kinh đặt ở trên cằm, có chút suy nghĩ: “Nếu là như vậy. . . Ta tin tưởng các ngươi.”
Hiên Viên Bất Kinh bỗng nhiên cười, trên khuôn mặt tuấn mỹ giống như nữ tử, toát ra dáng cười khiến người ta lóa mắt: “Như vậy, các ngươi đi theo ta đi, ta tự nhiên sẽ mang bọn ngươi tìm đến Dạ Lạc Huyền.”
Nụ cười của Hiên Viên Bất Kinh, đơn thuần ngoài ý muốn, Bạch Khuynh Vận nhìn thấy lại có chút phản cảm, hừ lạnh một tiếng: “Bất Kinh huynh, chúng ta tìm Dạ Lạc Huyền là có hạn chế thời gian. . . Không thể dừng lại quá lâu.”
Hiên Viên Bất Kinh lắc đầu: “Không sao không sao, không quá ba ngày, ta và Tiếu Ca sẽ tìm được Dạ Lạc Huyền, đêm nay, các ngươi theo ta đi ‘Văn hương các’ xem tân hoa khôi một lần, quyết định ra sao!” Đăng bởi: admin
“Thần bộ không hổ là thần bộ, Hiên Viên Bất Kinh, đích thật là Hiên Viên Bất Kinh.”
Bạch Khuynh Vận nghe Hiên Viên Bất Kinh nói, cảm thán không ngớt, Hiên Viên Bất Kinh vừa rồi chỉ là liếc nhìn bọn họ, dĩ nhiên phát hiện ra những chi tiết cực nhỏ này.
Liên Cừ có chút ngạc nhiên, Hiên Viên Bất Kinh này, biết đến, hình như quá nhiều, không ai thích người khác vạch trần bí mật bản thân ngay trước mặt mình.
Khóe miệng Hiên Viên Bất Kinh mang theo nụ cười nhàn tản, nhìn thấy sắc mặt Liên Cừ, trong con ngươi hiện lên một tia sáng kỳ dị: “Yên tâm đi, những thứ ta biết, chỉ dùng vào lúc đuổi bắt người khác, thường ngày, ta sẽ không nói nhiều nửa câu.”
Những lời này của hắn vừa ra, Liên Cừ lại mở miệng: “Bất Kinh huynh, cửu ngưỡng đại danh.”
Hiên Viên Bất Kinh cười to: “Đâu có đâu có. . . Tinh tượng y thuật của Thiên Cơ đảo chủ mới khiến cho người ta nể phục.”
Đang lúc nói chuyện, nữ lão bản của ‘Vị danh cư’ đang tiến đến bưng rượu và thức ăn lên, đi đến còn trêu đùa vài câu với Hiên Viên Bất Kinh.
Liên Cừ âm thầm nhíu mày, Hiên Viên Bất Kinh này, mặt ngoài nhìn qua, cũng không đáng giá tín nhiệm như danh tiếng của hắn.
Đáng tiếc, bọn họ chỉ có thể trông cậy vào hắn đi tìm giang hồ Ma quân Dạ Lạc Huyền.
“Ta có chút tò mò. . .”
Hiên Viên Bất Kinh đột nhiên mở miệng nói.
Liên Cừ và Bạch Khuynh Vận cùng lúc nhìn về phía hắn: “Chuyện gì?”
Hiên Viên Bất Kinh lắc đầu cười:
“Không cần khẩn trương. Ta chỉ là tò mò các ngươi vì sao mà đến? ? ? Chẳng lẽ là vì tân hoa khôi của ‘Văn hương các’ ? ? Tuy rằng có rất nhiều người vì nàng mà đến, nhưng các ngươi cũng không giống. . .
Bởi vì, đáy mắt các ngươi mang theo nôn nóng lo lắng, trên khuôn mặt các ngươi tuy rằng không hiện vẻ tiều tụy, thế nhưng vẫn mang theo uể oải khi bôn ba. . .
Đương nhiên, nếu các ngươi không muốn nói cho ta biết, ta tuyệt không miễn cưỡng.”
Hiên Viên Bất Kinh cầm đũa, không chút khách khí bắt đầu ăn.
Liên Cừ và Bạch Khuynh Vận nhìn nhau, mục đích tới đây của bọn họ sớm muộn gì cũng phải nói cho Hiên Viên Bất Kinh, căn bản không cần giấu diếm.
Xác định được điểm này, Liên Cừ cúi đầu nói: “Chúng ta muốn tìm một người, để tìm người kia, còn cần thỉnh Bất Kinh huynh hỗ trợ.”
Đôi đũa của Hiên Viên Bất Kinh dừng một chút, giương mắt nhìn Liên Cừ: “Các ngươi tìm ai? ? ? Giang hồ Ma quân Dạ Lạc Huyền? ? ?”
Dù sao, người giang hồ gần đây đều biết hắn và Sở Tiếu Ca đang đuổi bắt Dạ Lạc Huyền, lúc này tìm hắn đến hỗ trợ, hơn phân nửa chính là tìm Dạ Lạc Huyền.
Liên Cừ và Bạch Khuynh Vận cùng nhau gật đầu.
Hiên Viên Bất Kinh buông đũa thở dài: “Các ngươi thỉnh trở về đi, tuy rằng ta và Tiếu Ca nhận được thiếp mời truy tìm Dạ Lạc Huyền, nhưng cũng không dự định thương tổn hắn. . .
Vị phía sau ‘Văn hương các’ kia cũng nói, tìm Dạ Lạc Huyền chỉ là muốn một lý do mà thôi. . .
Thế lực phía sau Dạ Lạc Huyền nói vậy Thiên Cơ đảo chủ cũng biết, Lưu Ly tiểu trúc, ở Huỳnh Quang, thâm căn cố đế tới mức nào. . .”
Nói hết lời này, Hiên Viên Bất Kinh cũng không nói thêm.
Chắc hẳn tất cả mọi người biết, tiếp tục quấn quýt, nhất định chính là phiền phức, sẽ phát triển thành song phương ngày hôm nay ngươi một đao giết người của ta, ngày mai ta báo thù giết người của ngươi.
Ngày tháng như vậy, cũng không phải nhiều người muốn trải qua.
“Không, ngươi hiểu lầm.”
Liên Cừ lãnh tĩnh mở miệng: “Nếu Bất Kinh huynh cũng biết Dạ Lạc Huyền đến từ Lưu Ly tiểu trúc, như vậy tự nhiên cũng biết ta và hắn là đồng môn, ta sao có thể làm ra loại chuyện tương tàn đồng môn, chúng ta chỉ là muốn gặp hắn, mượn hắn một thứ mà thôi.”
“Nga? ? ?”
Ngón tay thon dài của Hiên Viên Bất Kinh đặt ở trên cằm, có chút suy nghĩ: “Nếu là như vậy. . . Ta tin tưởng các ngươi.”
Hiên Viên Bất Kinh bỗng nhiên cười, trên khuôn mặt tuấn mỹ giống như nữ tử, toát ra dáng cười khiến người ta lóa mắt: “Như vậy, các ngươi đi theo ta đi, ta tự nhiên sẽ mang bọn ngươi tìm đến Dạ Lạc Huyền.”
Nụ cười của Hiên Viên Bất Kinh, đơn thuần ngoài ý muốn, Bạch Khuynh Vận nhìn thấy lại có chút phản cảm, hừ lạnh một tiếng: “Bất Kinh huynh, chúng ta tìm Dạ Lạc Huyền là có hạn chế thời gian. . . Không thể dừng lại quá lâu.”
Hiên Viên Bất Kinh lắc đầu: “Không sao không sao, không quá ba ngày, ta và Tiếu Ca sẽ tìm được Dạ Lạc Huyền, đêm nay, các ngươi theo ta đi ‘Văn hương các’ xem tân hoa khôi một lần, quyết định ra sao!” Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.