Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân
Chương 212: Mặc cả
Lam Bạch Cách Tử
12/08/2018
Trên gương mặt Lãnh Lăng Sương lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nói bóng nói gió lại mang theo vài phần ẩn ý khiêu khích và nhắc nhở.
Nhiệm vụ lần này là nhiệm vụ cấp cao do Trì gia khởi xướng, Thất Thải thần mộc quả thực đã tìm được, tuy nhiên lại bị người khác đoạt mất, nếu Trì Mặc Nhiễm không động thủ thì căn bản chẳng còn cách gì để ăn nói.
Ngu Thanh Thiển nghe được Lãnh Lăng Sương nói, cũng biết ý sâu xa trong lời nói của đối phương biểu thị điều gì.
Người nữ nhân này không chỉ suy nghĩ thâm sâu, linh hoạt mà còn biết dựa thế, nếu để cho ả tiếp tục trưởng thành ở bên ngoài, chắc chắn sẽ là một đối thủ lớn mạnh.
Nhưng ở chỗ này bất luận là Ngu Thanh Thiển hay Lãnh Lăng Sương, cũng không thể ra tay sát hại đối phương, nếu không khéo sẽ đánh vào thể diện của Trì gia, hoặc là sẽ đánh vào thể diện của Học viện Hoàng gia, về điểm chừng mực này cả hai người đều hiểu.
"Nếu là mọi người cùng nhau tìm được Thất Thải thần mộc, đương nhiên người tìm thấy cũng có phần." Ngu Thanh Thiển tựa người lên Thất Thải thần mộc, khẽ cười một tiếng, cũng phá vỡ âm mưu công khai muốn kích động người bênTrì gia động thủ của Lãnh Lăng Sương.
Gương mặt Lãnh Lăng Sương hiện lên nụ cười nhạt nhẽo nhưng dịu dàng, trong ánh mắt lại không biểu hiện nhiều vẻ ấm áp: "Vậy phải xem Ngu tiểu thư ngươi làm cách nào để chém đứt Thất Thải thần mộc để phân cho mọi người rồi."
Tu vi của ả cao hơn Ngu Thanh Thiển rất nhiều, triển toàn lực cũng không có cách gì để lay động, chém đứt Thất Thải thần mộc, Ngu Thanh Thiển lại càng không thể nào làm được.
Bây giờ ả đang nóng lòng muốn xem một chút Ngu Thanh Thiển bằng cách nào có thể hoàn thành lời hứa chia phần cho những người nhìn thấy, nếu như không chặt đứt nổi Thất Thải thần mộc, vậy sẽ bị khó chịu và mất mặt hơn ả đã chịu lúc nãy rất nhiều.
Ngu Thanh Thiển hiểu ý đồ của Lãnh Lăng Sương, gương mặt tươi cười, tự tay chạm nhẹ vuốt ve lên Thất Thải thần mộc, nói: "Mộc chi linh, tặng một ít Thất Thải thần mộc của ngươi cho ta dùng với nhé."
"..." Nghe thấy Ngu Thanh Thiển nói như vậy, không ít người ở chỗ này cũng không nhịn được giật giật khóe miệng một cái.
Ngu Thanh Thiển này cũng đùa giỡn quá trớn nhỉ? Dụ Thất Thải thần mộc tặng cho nàng một ít thần mộc, Thất Thải thần mộc có thể nghe hiểu được sao?
Hơn nữa coi như nghe hiểu được, Thất Thải thần mộc thật sự sẽ tặng cho nàng sao?
Nếu như Linh Thực Sư săn lùng linh mộc, lúc thấy linh vật đều mở miệng nói giống như vậy mà có thể đạt thành nguyện vọng, vậy thì cũng chẳng có khó khăn thử thách chút nào rồi.
Nhưng mọi người ở đây vẫn không khỏi hoài nghi, ngay lúc này Thất Thải thần mộc ở bên kia đã làm ra động tác khiến đoàn người này đều há hốc mồm không biết nói điều gì.
Từng đoạn cành cây cứng cáp rắn chắc từ trên thân Thất Thải thần mộc tách ra, chất thành đống ở dưới mặt đất.
Ngu Thanh Thiển nhìn các cành cây dưới đất, vỗ về Thất Thải thần mộc dùng nụ cười thương lượng, nói: "Thất Thải thần mộc, những cành cây này của ngươi ta lấy về cũng không thể làm được một thanh pháp trượng hoàn chỉnh, đừng keo kiệt như vậy, lấy một ít từ chính thân thể của ngươi cho ta đi, dù sao qua mấy năm nữa ngươi cũng sẽ mọc ra tiếp thôi, nói không chừng còn có thể càng dồi dào sức sống hơn."
"..." Việc làm mới đây của Thất Thải thần mộc cũng đủ làm cho người ta giật mình, lúc này Ngu Thanh Thiển còn thương lượng kiểu được voi đòi tiên, bọn họ đều sợ Thất Thải thần mộc sẽ đột nhiên trở mặt.
"Rắc rắc!"
Một cảnh tượng có thể khiến cho người ta khiếp sợ lại xảy ra, Ngu Thanh Thiển đang đứng trên thân Thất Thải thần mộc đột nhiên nhảy đến một gốc cây khô to màu tím, thân chính của Thất Thải thần mộc ngay lập tức tự động nứt ra, hai phần ba thân cây rất nhanh ngã xuống trên mặt đất, quả nhiên đã đáp ứng yêu cầu của Ngu Thanh Thiển.
"Đây cũng có phần quá thần kỳ, quá dễ nói chuyện nhỉ." Trì Mặc Hoan dụi dụi hai con mắt, nếu không phải những người khác xem thấy cũng đều lộ ra ánh mắt ngạc nhiên đến khó tin, hắn cũng sẽ cho rằng mình đang nằm mơ.
Loại Thất Thải thần mộc này đã sinh trưởng qua hàng vạn năm rồi, hơn nữa sản sinh ra linh mộc của mộc chi linh lại hiểu chuyện như vậy sao?
Trì Hiên bĩu môi nói: "Đây chỉ là vì Ngu Thanh Thiển huyền diệu biết cách nói chuyện với mọi người, nếu đổi lại là ngươi đi mặc cả với Thất Thải thần mộc, coi thử nó để ý tới ngươi hay không."
Những người khác đều rất đồng ý với ý kiến của Trì Hiên, Thất Thải thần mộc nguyện ý thỏa hiệp, lý do tuyệt đối không thể tách rời với Ngu Thanh Thiển, mặc dù mọi người đều không biết bằng cách nào nàng đã làm được, nhưng vẫn vô cùng bội phục.
Nhiệm vụ lần này là nhiệm vụ cấp cao do Trì gia khởi xướng, Thất Thải thần mộc quả thực đã tìm được, tuy nhiên lại bị người khác đoạt mất, nếu Trì Mặc Nhiễm không động thủ thì căn bản chẳng còn cách gì để ăn nói.
Ngu Thanh Thiển nghe được Lãnh Lăng Sương nói, cũng biết ý sâu xa trong lời nói của đối phương biểu thị điều gì.
Người nữ nhân này không chỉ suy nghĩ thâm sâu, linh hoạt mà còn biết dựa thế, nếu để cho ả tiếp tục trưởng thành ở bên ngoài, chắc chắn sẽ là một đối thủ lớn mạnh.
Nhưng ở chỗ này bất luận là Ngu Thanh Thiển hay Lãnh Lăng Sương, cũng không thể ra tay sát hại đối phương, nếu không khéo sẽ đánh vào thể diện của Trì gia, hoặc là sẽ đánh vào thể diện của Học viện Hoàng gia, về điểm chừng mực này cả hai người đều hiểu.
"Nếu là mọi người cùng nhau tìm được Thất Thải thần mộc, đương nhiên người tìm thấy cũng có phần." Ngu Thanh Thiển tựa người lên Thất Thải thần mộc, khẽ cười một tiếng, cũng phá vỡ âm mưu công khai muốn kích động người bênTrì gia động thủ của Lãnh Lăng Sương.
Gương mặt Lãnh Lăng Sương hiện lên nụ cười nhạt nhẽo nhưng dịu dàng, trong ánh mắt lại không biểu hiện nhiều vẻ ấm áp: "Vậy phải xem Ngu tiểu thư ngươi làm cách nào để chém đứt Thất Thải thần mộc để phân cho mọi người rồi."
Tu vi của ả cao hơn Ngu Thanh Thiển rất nhiều, triển toàn lực cũng không có cách gì để lay động, chém đứt Thất Thải thần mộc, Ngu Thanh Thiển lại càng không thể nào làm được.
Bây giờ ả đang nóng lòng muốn xem một chút Ngu Thanh Thiển bằng cách nào có thể hoàn thành lời hứa chia phần cho những người nhìn thấy, nếu như không chặt đứt nổi Thất Thải thần mộc, vậy sẽ bị khó chịu và mất mặt hơn ả đã chịu lúc nãy rất nhiều.
Ngu Thanh Thiển hiểu ý đồ của Lãnh Lăng Sương, gương mặt tươi cười, tự tay chạm nhẹ vuốt ve lên Thất Thải thần mộc, nói: "Mộc chi linh, tặng một ít Thất Thải thần mộc của ngươi cho ta dùng với nhé."
"..." Nghe thấy Ngu Thanh Thiển nói như vậy, không ít người ở chỗ này cũng không nhịn được giật giật khóe miệng một cái.
Ngu Thanh Thiển này cũng đùa giỡn quá trớn nhỉ? Dụ Thất Thải thần mộc tặng cho nàng một ít thần mộc, Thất Thải thần mộc có thể nghe hiểu được sao?
Hơn nữa coi như nghe hiểu được, Thất Thải thần mộc thật sự sẽ tặng cho nàng sao?
Nếu như Linh Thực Sư săn lùng linh mộc, lúc thấy linh vật đều mở miệng nói giống như vậy mà có thể đạt thành nguyện vọng, vậy thì cũng chẳng có khó khăn thử thách chút nào rồi.
Nhưng mọi người ở đây vẫn không khỏi hoài nghi, ngay lúc này Thất Thải thần mộc ở bên kia đã làm ra động tác khiến đoàn người này đều há hốc mồm không biết nói điều gì.
Từng đoạn cành cây cứng cáp rắn chắc từ trên thân Thất Thải thần mộc tách ra, chất thành đống ở dưới mặt đất.
Ngu Thanh Thiển nhìn các cành cây dưới đất, vỗ về Thất Thải thần mộc dùng nụ cười thương lượng, nói: "Thất Thải thần mộc, những cành cây này của ngươi ta lấy về cũng không thể làm được một thanh pháp trượng hoàn chỉnh, đừng keo kiệt như vậy, lấy một ít từ chính thân thể của ngươi cho ta đi, dù sao qua mấy năm nữa ngươi cũng sẽ mọc ra tiếp thôi, nói không chừng còn có thể càng dồi dào sức sống hơn."
"..." Việc làm mới đây của Thất Thải thần mộc cũng đủ làm cho người ta giật mình, lúc này Ngu Thanh Thiển còn thương lượng kiểu được voi đòi tiên, bọn họ đều sợ Thất Thải thần mộc sẽ đột nhiên trở mặt.
"Rắc rắc!"
Một cảnh tượng có thể khiến cho người ta khiếp sợ lại xảy ra, Ngu Thanh Thiển đang đứng trên thân Thất Thải thần mộc đột nhiên nhảy đến một gốc cây khô to màu tím, thân chính của Thất Thải thần mộc ngay lập tức tự động nứt ra, hai phần ba thân cây rất nhanh ngã xuống trên mặt đất, quả nhiên đã đáp ứng yêu cầu của Ngu Thanh Thiển.
"Đây cũng có phần quá thần kỳ, quá dễ nói chuyện nhỉ." Trì Mặc Hoan dụi dụi hai con mắt, nếu không phải những người khác xem thấy cũng đều lộ ra ánh mắt ngạc nhiên đến khó tin, hắn cũng sẽ cho rằng mình đang nằm mơ.
Loại Thất Thải thần mộc này đã sinh trưởng qua hàng vạn năm rồi, hơn nữa sản sinh ra linh mộc của mộc chi linh lại hiểu chuyện như vậy sao?
Trì Hiên bĩu môi nói: "Đây chỉ là vì Ngu Thanh Thiển huyền diệu biết cách nói chuyện với mọi người, nếu đổi lại là ngươi đi mặc cả với Thất Thải thần mộc, coi thử nó để ý tới ngươi hay không."
Những người khác đều rất đồng ý với ý kiến của Trì Hiên, Thất Thải thần mộc nguyện ý thỏa hiệp, lý do tuyệt đối không thể tách rời với Ngu Thanh Thiển, mặc dù mọi người đều không biết bằng cách nào nàng đã làm được, nhưng vẫn vô cùng bội phục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.