Chương 32: Âm mưu
Pentakill344
12/12/2015
Lúc Tiêu Phong nói chuyện xong với mọi người thì cũng lui ra đi về phía hậu viện của mình. Mà ngay khi Tiêu Phong rời đi trên nóc nhà đối diện cũng xuất hiện một bóng đen biến mất.
-“ Mọi người trong thời gian này cần chú ý cham sóc và bảo vệ Phong Nhi kỹ hơn, lúc này là thời gian nhạy cảm không nên lơ là” – Tiêu Viễn nói
-“ Vâng, Cha / Gia Gia”- mọi người đồng thanh nói
-“Tốt mọi người lui về đi, ta còn có chuyện giải quyết” – Tiêu Viễn vừa lòng gật đầu nói
Khi mọi người đã ra khỏi phòng Tiêu Viễn cũng xoay người hướng bài vị Tổ Tông Tiêu Gia mà nói
-“ Mong các vị chiếu cố Phong Nhi a, nó có thể là hy vọng của Tiêu Gia ta a, mong là nó có thể thuận lợi trưởng thành và đủ sức bảo vệ bản thân cùng Tiêu Gia”
Khi bóng đen biến mất ở một nơi sâu trong Sơn Lâm một nhóm người tụ tập đang nói chuyện mà chính giữa để một viên đá, nơi đó phát ra những luồng ánh sáng mờ ảo mà bất ngờ hơn nữa là nó phát ra được tiếng nói, trên Đại Lục này nó là loại vô cùng quý gia a “ Đá Truyền Âm” đáng giá cả một gia tài.
-“Điều tra rõ chưa, cuối cùng thì hắn là ai?” – trên phiến đá phát ra giọng một người đàn ông khàn khàn
-“ Vẫn chưa a, hiện tại chúng tôi đã thăm dò hết tất cả những gia tộc lớn rời nhưng những gia tộc này vẫn không có hành động bất thường gì” – một người bịt kín mặt nói
-“ phải tìm cho ra tên Triêu Hồi Sư kia, có thể hắn có vật mà chúng ta cần” – Tiếng người đàn ông lại phát ra
-“ Vâng, Đại nhân, chúng ta sẽ cố gắng hết sức, hai ngày nữa là đến hội tỷ võ của Trấn này rồi, lúc đó chúng ta sẽ cố gắng thăm dò thật kỹ những người đó” – Người bịt mặt lại nói tiếp, còn những người xung quanh thì cũng gật đầu phụ họa.
-“ Tốt, mong là các ngươi hoàn thành tốt nhiệm vụ lần này, nếu không thì mạng các ngươi ta không thể cứu a, làm Điện Chủ thất vọng thì đừng mong nhận được giải dược của tháng này.
Những người có mặt tại nơi đó liền lâm vào trạng thái căn thẳng, chúng đều biết nếu không có giải dược thì coi như mạng bọn chúng cũng chấm dứt a, loại đọc bọn chúng trúng phải không phải là độc bình thường nó sẽ phát ra vào lúc trăng tròn và sẽ ngứa ngáy vô cùng, nếu trong nữa ngày mà không có giải dược thì thất khiếu ( 2 mắt, 2 mũi, miệng, 2 tai) sẽ chảy máu ra mà chết.
-“ Vâng, Đại nhân, chúng tôi sẽ không làm Điện Chủ thất vọng a”
Trong khi nhóm người kia đang bày mưu tính kế thì Tiêu Phong lại nhàn nhã nằm trên giường vừa gác tay lên trán vứa nhớ tới Bạch Thủy Tiên
-“ Mong rằng nàng vẫn còn nhớ ta khi lần sau chúng ta gặp lại”
-“ Mọi người trong thời gian này cần chú ý cham sóc và bảo vệ Phong Nhi kỹ hơn, lúc này là thời gian nhạy cảm không nên lơ là” – Tiêu Viễn nói
-“ Vâng, Cha / Gia Gia”- mọi người đồng thanh nói
-“Tốt mọi người lui về đi, ta còn có chuyện giải quyết” – Tiêu Viễn vừa lòng gật đầu nói
Khi mọi người đã ra khỏi phòng Tiêu Viễn cũng xoay người hướng bài vị Tổ Tông Tiêu Gia mà nói
-“ Mong các vị chiếu cố Phong Nhi a, nó có thể là hy vọng của Tiêu Gia ta a, mong là nó có thể thuận lợi trưởng thành và đủ sức bảo vệ bản thân cùng Tiêu Gia”
Khi bóng đen biến mất ở một nơi sâu trong Sơn Lâm một nhóm người tụ tập đang nói chuyện mà chính giữa để một viên đá, nơi đó phát ra những luồng ánh sáng mờ ảo mà bất ngờ hơn nữa là nó phát ra được tiếng nói, trên Đại Lục này nó là loại vô cùng quý gia a “ Đá Truyền Âm” đáng giá cả một gia tài.
-“Điều tra rõ chưa, cuối cùng thì hắn là ai?” – trên phiến đá phát ra giọng một người đàn ông khàn khàn
-“ Vẫn chưa a, hiện tại chúng tôi đã thăm dò hết tất cả những gia tộc lớn rời nhưng những gia tộc này vẫn không có hành động bất thường gì” – một người bịt kín mặt nói
-“ phải tìm cho ra tên Triêu Hồi Sư kia, có thể hắn có vật mà chúng ta cần” – Tiếng người đàn ông lại phát ra
-“ Vâng, Đại nhân, chúng ta sẽ cố gắng hết sức, hai ngày nữa là đến hội tỷ võ của Trấn này rồi, lúc đó chúng ta sẽ cố gắng thăm dò thật kỹ những người đó” – Người bịt mặt lại nói tiếp, còn những người xung quanh thì cũng gật đầu phụ họa.
-“ Tốt, mong là các ngươi hoàn thành tốt nhiệm vụ lần này, nếu không thì mạng các ngươi ta không thể cứu a, làm Điện Chủ thất vọng thì đừng mong nhận được giải dược của tháng này.
Những người có mặt tại nơi đó liền lâm vào trạng thái căn thẳng, chúng đều biết nếu không có giải dược thì coi như mạng bọn chúng cũng chấm dứt a, loại đọc bọn chúng trúng phải không phải là độc bình thường nó sẽ phát ra vào lúc trăng tròn và sẽ ngứa ngáy vô cùng, nếu trong nữa ngày mà không có giải dược thì thất khiếu ( 2 mắt, 2 mũi, miệng, 2 tai) sẽ chảy máu ra mà chết.
-“ Vâng, Đại nhân, chúng tôi sẽ không làm Điện Chủ thất vọng a”
Trong khi nhóm người kia đang bày mưu tính kế thì Tiêu Phong lại nhàn nhã nằm trên giường vừa gác tay lên trán vứa nhớ tới Bạch Thủy Tiên
-“ Mong rằng nàng vẫn còn nhớ ta khi lần sau chúng ta gặp lại”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.