Chương 23: Hồng Hoang Giới Chỉ biến đổi
Pentakill344
01/12/2015
Nguồn thiên lực trong cơ thể của Tiêu Phong đột nhiên bị Hồng Hoang Giới Chỉ hút sạch, ngay lập tức mày Tiêu Phong nhíu chặt mà lúc này Vạn Hồn Châu trong đan điền Tiêu Phong cũng có dị động muốn bay ra ngoài, thật ra khi Tiêu Phong được Vạn Hồn Châu nhận chủ rồi gặp được Thiên Giao lúc đã biết nhau Tiêu Phong có hỏi nguồn gốc của Vạn Hồn Châu nhưng chính Thiên Giao cũng không biết nó có từ lúc nào mà chỉ tình cờ có được khi giao đấu tranh đoạt với các yêu thú khác mà thôi
Ngay lúc Tiêu Phong cố gắng đè ép nó xuống thì lực bất tong tâm, Vạn Hồn Châu bay ra ngoài sau đó lươn vòng trên đầu Tiêu Phong tỏa ra một suối nguồn năng lượng chui vào người Tiêu Phong, mà năng lượng kia chui vào bao nhiu thì Hồng Hoang Giới Chỉ lại hút hết bấy nhiêu. Thiên Mã và Hỏa Hồ thấy tình hình như vậy thì lập tức nhìn nhau rồi xông thẳng ra ngoài cửa động canh chừng, lúc này ngoài hang động hai hộ pháp một nam mộ nữ dang đứng tại đó mà ma thú khi thấy được dị động cũng kéo lũ lượt tới xem nhưng khi thấy Thiên Mã thì lập tức hoảng hốt sau đó cúi đầu lui xuống, lúc này ngoài cửa động là hàng ngàn, hàng vạn yêu thú với đủ mọi chủng loại và cấp bậc.
Sắc trời bên ngoài càng ngày càng u ám, trên đỉnh đầu Thiên Mã có một vòng soáy màu xám xịt cứ xoay tròn như cuốn cả thiên địa vào trong tâm của nó, lúc này nhìn như trời và đất là một thể thống nhất a. Bên trong hang động, Tiêu Phong vẫn không ngừng ngồi hấp thu thiên lực vào cơ thể, lúc Tiêu Phong đang tập trung thì Hồng Hoang Giới Chỉ lại phát ra anh sang sau đó “ Vụt, vụt” Hồng Hoang Giới Chỉ bay ra khỏi ngón tay của Tiêu Phong sau đó Hồng Hoang Giới Chỉ và Vạn Hồn Châu cứ quấn lấy nhau, xoay vòng trên đỉnh đầu Tiêu Phong, nhưng lúc này suối năng lượng kia không còn chảy vào người Tiêu Phong nữa mà lại bị Hồng Hoang Giới Chỉ hút hết vào trong nó.
Sau khỏang nữa ngày quá trình mới kết thúc, lúc này Vạn Hồn Châu lại mờ nhạt đi sau đó hoàn toàn tắt hẳn, rồi một chum ánh sang trắng từ trong Hồng Hoang Giới Chỉ chui ra bao trọn Vạn Hồn Châu lại, sau một khắc Vạn Hồn Châu hoàn toàn biến mất rồi ngoài hình Hồng Hoang Giới Chỉ lại có biến hòa, lúc này xung quanh trên Hồng Hoang Giới Chỉlại xuất hiện them các chấm nhỏ màu trắng phát ra những tia sang mờ ảo, khi thành hình Hồng Hoang Giới Chỉ phóng ra một loại năng lượng cực lớn sau đó năng lượng ấy phóng thẳng lên bầu trời, xuyên qua đất đá và các đám mây “Rẹt” một cái tâm của vòng xoáy kia hoàn toàn biến mất, ánh sáng bầu trời lại trở lại/
Hồng Hoang Giới Chỉ thành hình lại bay vào chỗ ngón tay Tiêu Phong mà nằm yên vị ờ đó, nhưng lúc Tiêu Phong nghĩ quá trình đã kết thúc ai ngờ trong Hồng Hoang Giới Chỉ lại phóng ra một nguồn thiên lục kinh hồn phóng vào người Tiêu Phong, Tiêu Phong nói
- “ Ngươi mượn thiên lực của ta dung xong rồi định trả lại à, tốt, ta sẽ hấp thu hết, nào tới đây.”
Không như Tiêu Phong nghĩ nguồn Thiên Lực không ít ỏi như của Tiêu Phong mà còn dồi dào hơn rất nhiều.thấy vậy Tiêu Phong vui mừng sau đó mới lợi dụng cơ hội phá đi bức bình trướng kia thăng cấp thành Ma Pháp Sư cấp bậc Tông Sư a
- “ Ầm, Ầm…. rẹt rẹt” – Tiếng thăng cấp vang lên, bên ngoài Thiên Mã thấy lien tục các chum ánh sang phát ra thì cũng lo lắng nhưng không biết chuyện gì xảy ra với Vạn Hồn Châu và Tiêu Phong.
Lúc Thiên Mã miên mang suy nghĩ thì Tiêu Phong lững thững bước ra thì bắt gặp một cảnh tượng khó tin bên ngoài, hang vạn yêu thú đang đứng bên ngoài mà lại không dám tới gần cửa hang, còn Hỏa Hồ thì đang đứng mắn chưởi ai đó.
- “ Ta nói, cái bộ tộc Hỏa Lang của ngươi tại sao lại kéo cả bầy cả lũ tới cửa hang ta a, các ngươi chèn ép, đòi ăn cướp Hỏa Linh Chi của lão nương bao nhiêu lâu nay mà hôm nay còn mặt mũi đứng trước mặt ta mà nhìn à, ta phi, phi chết ngươi, chết cái Tộc Hỏa Lang của ngươi a”
Mà Tiêu phong cũng chỉ để ý một tý thì thấy không ổn vội gọi Thiên Mã và Hỏa Hồ lại rời khỏi hang động của Hỏa Hồ.
Lúc nhóm người Tiêu Phong rời đi thì có một nhóm người đang hướng hang động của Hỏa Hồ mà tiến tới.
Ngay lúc Tiêu Phong cố gắng đè ép nó xuống thì lực bất tong tâm, Vạn Hồn Châu bay ra ngoài sau đó lươn vòng trên đầu Tiêu Phong tỏa ra một suối nguồn năng lượng chui vào người Tiêu Phong, mà năng lượng kia chui vào bao nhiu thì Hồng Hoang Giới Chỉ lại hút hết bấy nhiêu. Thiên Mã và Hỏa Hồ thấy tình hình như vậy thì lập tức nhìn nhau rồi xông thẳng ra ngoài cửa động canh chừng, lúc này ngoài hang động hai hộ pháp một nam mộ nữ dang đứng tại đó mà ma thú khi thấy được dị động cũng kéo lũ lượt tới xem nhưng khi thấy Thiên Mã thì lập tức hoảng hốt sau đó cúi đầu lui xuống, lúc này ngoài cửa động là hàng ngàn, hàng vạn yêu thú với đủ mọi chủng loại và cấp bậc.
Sắc trời bên ngoài càng ngày càng u ám, trên đỉnh đầu Thiên Mã có một vòng soáy màu xám xịt cứ xoay tròn như cuốn cả thiên địa vào trong tâm của nó, lúc này nhìn như trời và đất là một thể thống nhất a. Bên trong hang động, Tiêu Phong vẫn không ngừng ngồi hấp thu thiên lực vào cơ thể, lúc Tiêu Phong đang tập trung thì Hồng Hoang Giới Chỉ lại phát ra anh sang sau đó “ Vụt, vụt” Hồng Hoang Giới Chỉ bay ra khỏi ngón tay của Tiêu Phong sau đó Hồng Hoang Giới Chỉ và Vạn Hồn Châu cứ quấn lấy nhau, xoay vòng trên đỉnh đầu Tiêu Phong, nhưng lúc này suối năng lượng kia không còn chảy vào người Tiêu Phong nữa mà lại bị Hồng Hoang Giới Chỉ hút hết vào trong nó.
Sau khỏang nữa ngày quá trình mới kết thúc, lúc này Vạn Hồn Châu lại mờ nhạt đi sau đó hoàn toàn tắt hẳn, rồi một chum ánh sang trắng từ trong Hồng Hoang Giới Chỉ chui ra bao trọn Vạn Hồn Châu lại, sau một khắc Vạn Hồn Châu hoàn toàn biến mất rồi ngoài hình Hồng Hoang Giới Chỉ lại có biến hòa, lúc này xung quanh trên Hồng Hoang Giới Chỉlại xuất hiện them các chấm nhỏ màu trắng phát ra những tia sang mờ ảo, khi thành hình Hồng Hoang Giới Chỉ phóng ra một loại năng lượng cực lớn sau đó năng lượng ấy phóng thẳng lên bầu trời, xuyên qua đất đá và các đám mây “Rẹt” một cái tâm của vòng xoáy kia hoàn toàn biến mất, ánh sáng bầu trời lại trở lại/
Hồng Hoang Giới Chỉ thành hình lại bay vào chỗ ngón tay Tiêu Phong mà nằm yên vị ờ đó, nhưng lúc Tiêu Phong nghĩ quá trình đã kết thúc ai ngờ trong Hồng Hoang Giới Chỉ lại phóng ra một nguồn thiên lục kinh hồn phóng vào người Tiêu Phong, Tiêu Phong nói
- “ Ngươi mượn thiên lực của ta dung xong rồi định trả lại à, tốt, ta sẽ hấp thu hết, nào tới đây.”
Không như Tiêu Phong nghĩ nguồn Thiên Lực không ít ỏi như của Tiêu Phong mà còn dồi dào hơn rất nhiều.thấy vậy Tiêu Phong vui mừng sau đó mới lợi dụng cơ hội phá đi bức bình trướng kia thăng cấp thành Ma Pháp Sư cấp bậc Tông Sư a
- “ Ầm, Ầm…. rẹt rẹt” – Tiếng thăng cấp vang lên, bên ngoài Thiên Mã thấy lien tục các chum ánh sang phát ra thì cũng lo lắng nhưng không biết chuyện gì xảy ra với Vạn Hồn Châu và Tiêu Phong.
Lúc Thiên Mã miên mang suy nghĩ thì Tiêu Phong lững thững bước ra thì bắt gặp một cảnh tượng khó tin bên ngoài, hang vạn yêu thú đang đứng bên ngoài mà lại không dám tới gần cửa hang, còn Hỏa Hồ thì đang đứng mắn chưởi ai đó.
- “ Ta nói, cái bộ tộc Hỏa Lang của ngươi tại sao lại kéo cả bầy cả lũ tới cửa hang ta a, các ngươi chèn ép, đòi ăn cướp Hỏa Linh Chi của lão nương bao nhiêu lâu nay mà hôm nay còn mặt mũi đứng trước mặt ta mà nhìn à, ta phi, phi chết ngươi, chết cái Tộc Hỏa Lang của ngươi a”
Mà Tiêu phong cũng chỉ để ý một tý thì thấy không ổn vội gọi Thiên Mã và Hỏa Hồ lại rời khỏi hang động của Hỏa Hồ.
Lúc nhóm người Tiêu Phong rời đi thì có một nhóm người đang hướng hang động của Hỏa Hồ mà tiến tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.