Khuynh Thiên Chi Hậu (Bản Dịch)

Chương 37: Lần Đầu Tiên Dẫn Đạo (2)

Phật Tiền Hiến Hoa

31/05/2024

Hắn không có lập tức dẫn đạo năng lượng vũ trụ tiến vào khoang tu hành, mà chậm rãi bắt được một chút năng lượng vũ trụ xung quanh dẫn đạo qua trước.

Lý Dịch cũng không muốn bại lộ chuyện mình có được kỳ vật không trọn vẹn, cho nên hắn định tiến hành theo chất lượng, khống chế số lượng cho tốt đồng thời trong thời gian này mình cũng có thể tu hành.

Thời gian dần trôi qua.

Tất cả mọi người đều tiến vào trạng thái làm việc, chung quanh cũng trở nên yên tĩnh lạ thường.

Sáu giờ nhập định, trong thời gian này không thể gián đoạn, nếu không tiền lương giảm phân nửa.

Nhưng mà đối với những người có kinh nghiệm tu hành như bọn họ thì chuyện này không khó làm, bởi vì ngày thường mỗi lần bọn họ tình huống một lần ít nhất là bảy tám giờ, thậm chí là mười giờ.

Chỉ là hôm nay đối với Ngô Chấn thì lại có chút độ khó.

Hắn bị thương, đau đớn vẫn còn, chuyện này khiến hai giờ sau hắn tỉnh lại rời khỏi trạng thái nhập định.

"Đáng chết." Ngô Chấn thấp giọng mắng một câu, tâm tình cực kỳ hỏng bét, hắn biết hôm nay mình chỉ có thể lấy được bốn ngàn.

Bây giờ hắn không kịp đi ghi hận Lý Dịch, đành phải điều chỉnh trạng thái cho tốt tiếp tục làm việc.

Cũng may phần công tác này trả trong ngày, chỉ cần ngày mai thân thể khôi phục, tiền lương của hắn lại sẽ bình ổn lại.

Mà giờ khắc này Lý Dịch lại cảm thấy thời cơ không sai biệt lắm, bắt đầu len lén dẫn đạo năng lượng vũ trụ trong đao tệ tiến vào khoang tu hành.

Khi hắn làm như vậy đồng thời bên cạnh, thiết bị giám sát, trị số biểu hiện số lượng năng lượng vũ trụ của vị trí số sáu đang nhanh chóng tiêu thăng.

Ba mươi lăm. . . . . bảy mươi... chín mươi... hoàn mỹ, trị số còn đang lên cao.

Trong thời gian ngắn, Lý Dịch đã dẫn đạo hơn một trăm phần năng lượng vũ trụ, cái này cho thấy trong thời gian này hắn đã đã kiếm được một vạn khối.

Nhưng hắn không dám kéo trị số quá cao, cho nên một lát sau hắn ngừng lại.

Sau đó, Lý Dịch đợi hai giờ sau lại lặp lại thao tác như vậy.

Mục đích làm như vậy là bắt chước năng lượng lỗ sâu bộc phát.

Nếu như tiếp tục ổn định như thế, số lượng năng lượng vũ trụ dẫn đạo lại cao, người thuê trong khoang tu hành sẽ lập tức phát hiện được hắn không thích hợp.

Nhưng thời gian ngắn bộc phát sẽ không khiến cho người ta hoài nghi.

Mỗi người vị trí không giống, số lượng lỗ sâu bên người và năng lượng vũ trụ tràn lan bao nhiêu cũng không giống nhau.

Cho dù là cách xa nhau một mét, chênh lệch đều có thể như trời và đất.

Cho nên ai cũng không có cách nào chứng minh Lý Dịch có vấn đề.

Bất tri bất giác, thời gian đã đến rạng sáng sáu giờ.

Công việc dẫn đạo của ngày đầu tiên kết thúc.

Khi Lý Dịch mở mắt, phát hiện bên cạnh đã có mấy người tu hành xa lạ ngồi đó.

Bọn họ vừa mới bắt đầu nhập định, hiển nhiên là một nhóm dẫn đạo viên khác đến thay ca.



Chủ quản Từ Minh lại tới, hắn ra hiệu bọn người Lý Dịch, Triệu Hiểu Hiểu, Trương Cao có thể rời đi.

Bọn họ không nói một lời, yên lặng ngồi thang máy tiến về nhà ăn ăn cơm.

"Công việc rất nhẹ nhàng, sáu giờ nhoáng lên đã qua." Trương Cao vui vẻ cười nói: "Còn có thể nuôi cơm, rất tốt, đáng tiếc người thuê không mướn người dài kỳ, nếu không ta nỡ đi."

"Khoang tu hành đó đúng là thần kỳ, lại có thể ngăn cách năng lượng vũ trụ bị ô nhiễm, không biết làm được như thế nào." Bên cạnh có người cực kỳ tò mò nói.

Triệu Hiểu Hiểu lại nói: "Thần kỳ nhất chính là khối pha lê đó, năng lượng vũ trụ thuần khiết có thể thấm vào, năng lượng vũ trụ bị ô nhiễm lại không thẩm thấu vào được."

"Đây không phải là pha lê, là lân phiến." Chợt, chủ quản Từ Minh giải đáp.

"Động vật lân phiến? Động vật gì? Cá a?" Trương Cao truy vấn.

Lý Dịch suy nghĩ một chút nói ra: "Nếu như đó là lân phiến, vậy chắc chắn không thể nào là vảy cá, cá trên Địa Cầu không có lân phiến như vậy, hơn nữa còn có năng lực có thể ngăn cách năng lượng ô nhiễm, là lân phiến của sinh vật siêu phàm a?"

Từ Minh nói: "Không sai, đó là cầu lân."

Cầu?

"Đó là vật gì." Có người không hiểu.

Từ Minh nói: "Cầu có lẽ mọi người rất lạ lẫm, nhưng nó còn có một cái tên khác, Cầu Long."

"Rồng?" Tất cả mọi người lập tức chấn kinh.

Cầu Long có liên quan đến rồng trong truyền thuyết thần thoại.

"Cầu Long cũng không phải là rồng, là một loại rắn sừng dài, loại sinh vật này không tồn tại ở Địa Cầu, là sinh vật siêu phàm từ thế giới khác xâm lấn đến chúng ta sau sự kiện trời nghiêng, con cầu đó là được tìm thấy trong khu vực nguy hiểm trong một tòa thành thị, bị một đám người tu hành liên thủ săn giết, thi thể bán cho công ty y dược, khoang tu hành là thông qua giải phẫu các loại thi thể sinh vật siêu phàm, nghiên cứu sản xuất chế tạo ra." Từ Minh nói.

"Cùng loại với chuyện như vậy còn có không ít, nếu như rất có lòng tin với thực lực của mình, có thể thử tiến vào khu vực nguy hiểm, nếu có thể bắt sống hay là săn giết một loại sinh vật siêu phàm, có thể kiếm lấy không ít thu nhập."

Trương Cao liên tục khoát tay: "Quên đi, chúng ta đi khu vực nguy hiểm chính là đi đưa đồ ăn, đối mặt những sinh vật siêu phàm đó còn chưa đủ nhét kẽ răng, ta vẫn nên thành thành thật thật làm dẫn đạo viên kiếm tiền, Lý Dịch, ngươi nói đúng không."

Lý Dịch lại nói: "Làm công chỉ là quá độ, ngươi thấy người nào làm công phát tài, nếu ta có năng lực đó thì chắc chắn sẽ đi khu vực nguy hiểm bắt một con sinh vật siêu phàm, chỉ cần thành công, tiền kiếm được đủ ngươi xài cả đời, nếu không có đầy đủ lợi ích, ngươi cho rằng con Cầu Long đó biến thành linh kiện trên khoang tu hành như thế nào?"

"Những người tình huống đi trước ngươi không phải người ngu, chắc chắn là có lợi mới chịu mạo hiểm săn giết Cầu Long."

Từ Minh gật đầu nói: "Không sai, trước mặt lợi ích cực lớn cho dù người tu hành mạnh cũng sẽ đánh bạc mệnh đi làm một chút chuyện nguy hiểm."

"Tốt, các vị ăn cơm trước đi, trong phòng ăn có rất nhiều đồ ăn, nếu như các ngươi không muốn lãng phí thời gian ăn cơm, chúng ta sẽ cung cấp dịch dinh dưỡng, nhưng mà chỉ có thể uống ở nhà ăn, không thể đem đi."

Mọi người trông thấy trong phòng ăn tầng này đã làm xong đủ loại đồ ăn tinh mỹ, có bò bít tết, thịt cá tươi mới, canh thịt, trái cây rau quả chất thành đống.

Những thứ này đều có thể bổ sung dinh dưỡng cho người tu hành.

"Đã có cơm, vậy ta sẽ ăn cơm." Trương Cao nói ra: "Dịch dinh dưỡng chỉ thích hợp sử dụng trong lúc tu hành, bây giờ không tu hành thì ăn cơm tốt hơn."

"Đây là tại sao? Không phải dịch dinh dưỡng càng nhanh gọn hơn sao?" Lý Dịch hỏi.

Trương Cao lập tức giải thích rõ cho hắn biết: "Đó là bởi vì thân thể người tu hành chúng ta đang thuế biến và tiến hóa, ăn uống đúng bữa có thể kích hoạt năng lực tiêu hóa và hấp thu đồ ăn của chúng ta, trường kỳ uống dịch dinh dưỡng, chức năng dạ dày của chúng ta sẽ dần dần yếu đi, cuối cùng theo không kịp tốc độ thân thể tiến hóa, từ đó để lại tai hoạ ngầm, mà đa số thời gian chúng ta dùng để tu hành, thời gian rèn luyện năng lực tiêu hóa hấp thu không nhiều, cho nên nếu có thể ăn cơm thì vẫn nên ăn cơm."



"Hóa ra là như vậy." Lý Dịch lập tức giật mình, vừa học được tri thức tu hành mới.

"Đa tạ ngươi giải đáp, đã như vậy, vậy ta cũng ăn cơm."

Trương Cao lập tức nở nụ cười, sau đó tiếp tục nói: "Lý Dịch, ngươi ăn cơm tốt nhất lựa chọn bò bít tết, gà vịt, nếu như có thể thì ăn luôn cả xương cốt, như vậy thì hiệu quả rèn luyện dạ dày của chúng ta sẽ tốt hơn."

"Không sai, trong tự nhiên, một ít mãnh thú ngay cả xương cốt cũng có thể tiêu hóa, người tu hành chúng ta đang không ngừng tiến hóa, cơ năng thân thể sớm muộn gì cũng sẽ vượt qua bất cứ một con mãnh thú nào trong tự nhiên, cho nên năng lực tiêu hóa xương cốt sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ nắm giữ, rèn luyện là chuyện không thể thiếu, được rồi, không nói nhiều nữa, bắt đầu ăn cơm đi." Bên cạnh, một người tu hành khác lên tiếng bày tỏ đồng ý.

Rất nhanh, mấy người bắt đầu điên cuồng lấy đồ ăn, sau đó tìm chỗ ngồi xuống dùng cơm.

Lý Dịch cũng không khách khí, tùy ý cầm lấy các món ăn ngon, lần này hắn muốn no bụng có lộc ăn, bởi vì nơi này có rất nhiều thứ bình thường hắn đều không nỡ ăn, bây giờ vất vả lắm mới đụng phải cơ hội, đương nhiên là phải hung hăng ăn.

"Lý Dịch, chuyện lúc trước là hiểu lầm, ta trịnh trọng xin lỗi ngươi, hi vọng ngươi đừng để trong lòng, sau này nếu như ngươi có chuyện gì cần giúp một tay, ta nhất định sẽ giúp."

Lúc này, một người tu hành bưng bàn ăn đi tới, trịnh trọng xin lỗi.

Hắn tên là Lữ Giác, cũng không muốn bởi vì chuyện như vậy mà làm mất lòng một người tu hành có tiềm lực, hơn nữa hắn cũng không phải kẻ đầu têu, cho nên hắn muốn mượn lần ăn cơm này hóa giải hiểu lầm.

Nếu như hiểu lầm này hóa giải trễ, về sau mâu thuẫn lại bạo phát, vậy sẽ thành cừu địch thật.

Dù sao người tu hành ở thành phố Thiên Xương không tính nhiều, sau này cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy.

Lý Dịch khẽ giật mình, buông bát đũa xuống, bình tĩnh nhìn hắn: "Ta không phải loại người bụng dạ nhỏ hẹp, ngươi chủ động xin lỗi ta, chịu hóa giải hiểu lầm, ta rất tình nguyện tiếp nhận, mọi người đi ra ngoài cũng là vì kiếm tiền, không phải là vì kết thù, hơn nữa ta với các ngươi cũng không có thâm cừu đại hận gì."

"Đa tạ."

Lữ Giác hít sâu một hơi, cả người buông lỏng xuống: "Lúc ấy ta bị mời đi, ta không ngờ được là Ngô Chấn sẽ làm như vậy."

"Chuyện lúc trước đã qua, ăn cơm đi." Lý Dịch khẽ gật đầu.

Cường giả mới xứng được thiện đãi, ngươi càng yếu thì sẽ càng bị khi dễ, đạo lý này hắn hiểu.

"Lý Dịch, ta cũng muốn xin lỗi ngươi, lúc ấy dưới tình huống đó hẳn là ta nên đứng ra, không nên tránh trong phòng không quan tâm." Lúc này Trương Cao cũng bu lại, hắn có chút ảo não nói.

Lý Dịch nói: "Chuyện này không liên quan tới ngươi, ngươi không cần xin lỗi ta, ta không trách ngươi."

Hắn cũng sẽ không oán hận Trương Cao không có ra tay giúp đỡ, dù sao lần đầu tiên gặp mặt, mọi người đều là người xa lạ, Trương Cao chọn bo bo giữ mình cũng là bình thường, trên thế giới này nào có nhiều người tốt thấy việc nghĩa hăng hái làm như vậy.

"Vậy là tốt rồi, cho nên có chút hiểu lầm vẫn nên nhanh chóng hóa giải, đi ra ngoài bên ngoài có thêm một bằng hữu tốt hơn có thêm một kẻ địch, được rồi, không nói chuyện này, ăn cơm, ăn cơm." Trương Cao nở nụ cười, sau đó bắt đầu vùi đầu ăn cơm.

Lý Dịch không nói lời nào, tiếp tục ăn.

Mà cách đó không xa, trông thấy một màn này, sắc mặt Triệu Hiểu Hiểu lộ ra vẻ chần chờ.

"Ta có nên đi xin lỗi Lý Dịch hóa giải hiểu lầm hay không?" Nàng rất do dự.

"Ngươi xin lỗi có tác dụng không?"

Giờ phút này, Ngô Chấn sưng mặt sưng mũi cười lạnh một tiếng đi tới: "Ngươi ngay từ đầu đã xem thường người ta."

Triệu Hiểu Hiểu cắn răng nói: "Đúng là ngay từ đầu ta đã xem thường hắn nhưng cũng không muốn khi dễ hắn, hơn nữa, làm người bợ đỡ một chút có lỗi gì, ta chỉ nhìn nhầm thôi."

"Quá trình không quan trọng, chuyện này có ngươi nữa, ngươi xem như kết thù với Lý Dịch, so với nói xin lỗi còn không bằng nghĩ cách khiến cho Lý Dịch này thất nghiệp, bây giờ hắn tu hành không thuận là bởi vì thiếu tiền, nếu như lần này hắn làm việc để dành được một khoản tiền, lại mượn hoàn cảnh nơi này tiến hành tu hành thì nguy hiểm."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khuynh Thiên Chi Hậu (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook