Kị Sĩ Thứ Chín

Chương 79: Chân tướng

Từng là người trong giang hồ

30/07/2014



Ngoài cửa, Scialla và Neo đứng cạnh nhau dựa lưng vào tường hành lang.

"Người phụ nữ đó rất mạnh mẽ, ta thề sẽ không bao giờ cho cô ta cơ hội tới gần ta nữa". Tình hình vừa rồi khiến bây giờ Neo nhớ lại vẫn còn thấy sợ.

"Ha ha... Ta nhớ vừa rồi ánh mắt ngươi vẫn không rời khỏi tiểu mỹ nữ đó, sao thế, bị khiếp sợ một lần mà ngươi dã từ bỏ nhanh như vậy à?" Scialla cười đùa trêu chọc.

"Ta là một người đàn ông!" Neo tức giận trợn mắt nhìn Scialla, sau đó nhanh chóng nói sang chuyện khác: "Có điều ta quả thật không cảm nhận được dấu hiệu rung động của đấu khí thần thánh trên người đại nhân Gerry, lạ thật, ngươi thật sự cho rằng hắn có thể cứu được đồng đội của chúng ta sao?"

Tâm tình Scialla lập tức trở nên chán nản: "Nếu không thì chúng ta còn có thể làm thế nào?"

Đúng vậy, đây là một biện pháp còn nước còn tát.

Sau nửa canh giờ, sắc trời đã hoàn toàn sáng lên, Geriferry mang Nại Hà từ trong phòng đi ra với vẻ mặt uể oải. Đương nhiên, cắn nuốt tử khí trên người những nhà mạo hiểm không cần thời gian dài như vậy, nhưng để không làm mọi người quá mức kinh hãi, hắn đã phải cố gắng kéo dài thời gian.

Mặc dù tử khí đã bị bản nguyên sức mạnh trong cơ thể hắn cắn nuốt, chất độc lại bị lớp chất sừng màu xám trên bàn tay hắn ngăn cản bên ngoài, tuy vậy chất độc bá đạo vẫn khiến sắc mặt hắn không được tốt lắm.

Không kịp cảm ơn, Scialla và Neo lập tức chạy vào phòng. Chất độc và tử khí trên gương mặt sáu nhà mạo hiểm đã hoàn toàn biến mất, vết thương đen sẫm đã biến thành màu đỏ, còn trên sàn nhà vẫn còn một bãi nước đen bốc mùi tanh hôi...

Giống như những gì Geriferry đã hứa hẹn với bọn họ, quả thật hắn đã cứu sống sáu nhà mạo hiểm này.

"Đại nhân Gerry, cảm ơn ngài... Tôi thật sự không biết nói gì cho phải". Nước mắt đảo quanh trong viền mắt Scialla, cô ta gần như vui quá mà khóc.

"Thay vì lời cảm ơn đầy kính trọng đó của ngươi, ta lại quan tâm đến thù lao chúng ta đã thỏa thuận lúc trước hơn!" Geriferry nhìn Nại Hà bên cạnh, Nại Hà đã bất mãn cong miệng nhìn Geriferry vì sự lề mề của hắn nãy giờ.

"Mời đi theo tôi!" Scialla đi ra cầu thang trước, nhân cơ hội lén lau nước mắt trong viền mắt còn chưa kịp chảy xuống.

Hiển nhiên những nhà mạo hiểm dưới lầu lúc này cũng đã biết đại nhân Gerry đã cứu sống mấy đồng đội bị thương trên lầu. Vẻ lo lắng trên gương mặt bọn họ đã hóa thành vui sướng, mặc dù họ vẫn duy trì cảnh giác đối với vị thánh võ sĩ đang xuống lầu này, nhưng họ đã không còn cảm thấy chán ghét như lúc trước nữa.

Bốn mươi cái đùi gà nướng vàng rộm được xếp chỉnh tề trên chiếc bàn gần cửa, lần này không cần Geriferry nhắc nhở, Nại Hà đã hai mắt phát sáng, ngồi xuống bên cạnh bàn, cầm một cái đùi gà lên ăn rất nho nhã.

Geriferry cầm lấy chén nước trà Scialla đưa rồi ngồi xuống bên cạnh Nại Hà, còn Scialla và Neo vừa dọn dẹp xong nước độc trong phòng thì ngồi xuống đối diện Geriferry.

"Hôm qua ta vừa mang Nại Hà, em gái ta, từ trong dãy núi Billious đi ra. Ta muốn tìm hiểu tình hình cụ thể một chút". Geriferry nói, lật bàn tay bất đắc dĩ: "Các ngươi biết đấy, những nhà mạo hiểm trong quán rượu có vẻ rất non gan, tin tức bọn họ cung cấp thật sự có hạn".

Sau đó, qua lời kể của Scialla, rốt cục Geriferry cũng hiểu được tình hình đại khái.



Năm nay thành Diack không có chiến tranh, những người Diack đã quen sống cả mùa đông trong chiến tranh lại cảm thấy nhàm chán, bọn họ bắt đầu lập đội đi ra ngoài du lịch và thám hiểm. Không thể nghi ngờ, thành phố ngầm ở thị trấn Ách Tề Á chính là một điểm đến rất tốt. Khi đó Scialla và Neo đã tụ tập hơn hai trăm nhà mạo hiểm liên minh Diack chạy tới nơi này. Thậm chí bọn họ còn chưa kịp thăm dò xem lối vào thành phố ngầm ở đâu thì đã bị tầng tầng lớp lớp sinh vật vong linh bao vây ở trấn nhỏ.

Trong thời gian không đến một tuần này, bọn họ đã thiệt hại một nửa nhân thủ. Cũng không phải bọn họ không nghĩ tới việc rời khỏi nơi này, mà là bọn họ cơ bản không thể nào rời đi. Đoàn kị sĩ thẩm phán thuộc sảnh phán xét dị đoan của Giáo đình thần thánh đã phong tỏa miệng núi duy nhất để rời khỏi nơi này. Bọn họ tuyên bố với bên ngoài rằng cả thị trấn Ách Tề Á đều bị tà ác ăn mòn, đã có ôn dịch xảy ra. Với cái cớ này, người của đoàn kị sĩ thẩm phán đã ngăn cản bất cứ người nào có ý định đi đến thị trấn Ách Tề Á, đồng thời giết chết toàn bộ những nhà mạo hiểm nào định rời khỏi Ách Tề Á. Lý do rất đơn giản, bởi vì những nhà mạo hiểm này có mang theo ôn dịch.

Geriferry lẳng lặng nghe Scialla kể lại tất cả những gì bọn họ đã trải qua tại Ách Tề Á, sau đó hắn rơi vào trầm tư. Cục diện hiện nay càng ngày càng phức tạp, thành phố ngầm thần bí đã kéo vô số nhà mạo hiểm tới, liền sau đó các pháp sư tử linh đã điều khiển sinh vật vong linh tới giết các nhà mạo hiểm trong thị trấn. Đồng thời, những người dân gốc của trấn nhỏ lại được Esra bảo vệ và không nhận được bất cứ xâm phạm nào, ngược lại họ còn từ chối bảo vệ những nhà mạo hiểm. Bây giờ ngay cả sảnh phán xét dị đoan của Giáo đình cũng đã tham gia, bọn họ không phái tế tự cao cấp đến tịnh hoá vong linh mà trực tiếp phong tỏa miệng núi, chẳng lẽ trong chuyện này có bí ẩn gì?

Geriferry thừa nhận, hắn hận Giáo đình hơn bất cứ người nào ở đây, nếu như hắn không bị Giáo đình đuổi giết thì làm sao hắn lại phải bôn ba vạn dặm trong dãy núi Billious, sống cuộc sống như dã nhân suốt bốn năm năm trời như vậy? Nhưng lúc này hắn không thể để tâm tình chủ quan của mình ảnh hưởng đến phán đoán khách quan, hắn cảm thấy mình cần phải đến tìm Esra để nói chuyện.

"Vì sao các ngươi còn phải tử thủ ở đây? Nếu không ra được thì vẫn còn có thể vào núi mà?" Geriferry nhanh chóng phát hiện nghi vấn mới.

Neo lắc đầu: "Chúng tôi không biết rốt cục có bao nhiêu vong linh, cũng không biết đường nào có thể đi được. Ở chỗ này, ít nhất chúng tôi còn có đồ ăn, có nhà cửa để phòng thủ. Hơn nữa chúng tôi cũng đã xin liên minh giúp đỡ, tôi tin rằng liên minh nhất định sẽ phái người tới tìm chúng tôi".

Geriferry suy nghĩ thấy cũng đúng, rất hiển nhiên, mục tiêu của đám vong linh chính là tiêu diệt tất cả những nhà mạo hiểm. Thay vì bị vô cùng vô tận vong linh vây giết trong vùng núi, không bằng dựa vào nhà cửa chắc chắn để ngồi chờ viện binh.

Lúc này Geriferry ngẩng đầu lên, đột nhiên nhìn thấy Jack đang đứng ngoài cửa nhìn vào. Hắn vẫy vẫy tay ra hiệu cho Jack đi vào.

"Có tìm được không?" Geriferry hỏi.

"Có, thưa đại nhân. Chúng tôi tìm được một cái xác của pháp sư". Đứng ở bên cạnh bàn, Jack cung kính trả lời.

"Mang vào đây!" Geriferry dặn dò.

Chỉ chốc lát sau, một cái xác tử linh pháp sư đã được khiêng từ trước cửa quán rượu đến đại sảnh tầng một khách sạn.

Đây là một tử linh pháp sư với bộ mặt khô héo, thân thể gầy yếu được bọc trong một chiếc trường bào pháp sư màu đất. Hai mắt màu xám trong hốc mắt hõm sâu vẫn mở to như cũ, hình như muốn thể hiện rõ nỗi sợ hãi khi linh hồn bị hút ra khỏi thân thể khi đó.

Nhìn thấy vết thương rất rộng trên ngực tử linh pháp sư, các nhà mạo hiểm của liên minh kinh ngạc kêu lên. Lúc đầu quả thật bọn họ cũng đã thử tìm cách tiêu diệt tử linh pháp sư, có điều sau khi liên tục thiệt hại mấy nhóm người mà ngay cả cái bóng của tử linh pháp sư cũng không nhìn thấy, bọn họ đã quyết đoán từ bỏ hành động này.

Mà bây giờ, đại nhân Gerry đã giết chết một tử linh pháp sư chỉ dựa vào sức một người, làm sao bọn họ có thể không ngạc nhiên cho được?

Dưới sự gợi ý của Geriferry, Jack đã bắt đầu lục lọi cái xác trước mắt bao người. Sau một hồi bận rộn, ngoài một quyển bút ký và một số vật liệu để làm phép, thậm chí ngay cả một đồng tiền vàng Geriferry cũng không nhìn thấy.

Ở đây không có ai có thể dùng được bút ký và vật liệu làm phép của tử linh pháp sư, vì vậy Neo bắn ra một quả cầu lửa đốt thành tro bụi. Còn thi thể, sau khi lục lọi xong, Geriferry ra lệnh cho Jack kéo ra ngoài đốt.

"Ta ước tính ít nhất còn có hai đến ba gã tử linh pháp sư cao cấp như thế này vẫn ẩn nấp xung quanh trấn nhỏ". Geriferry vừa nói xong, cả khách sạn lập tức như bùng nổ. Tử linh pháp sư luôn luôn thần bí, bọn họ không bao giờ chiến đấu chính diện với người khác mà chỉ xua từng đàn sinh vật bất tử đi chiến đấu. Quan trọng hơn là thuật nguyền rủa của bọn họ làm người ta rất khó có thể phòng bị được. Nếu đúng như những gì Gerry nói, còn có hai ba gã tử linh pháp sư nữa, vậy thì bọn họ chỉ có thể bị vắt kiệt sức mà chết trong thị trấn nhỏ này.

Lúc này Nại Hà đang say sưa gặm đùi gà đột nhiên dừng lại nhìn Geriferry: "Không phải ba đâu. Có chín tên".

Yên tĩnh, yên tĩnh như chết chóc.



Có lẽ vì nể mặt Gerry nên những nhà mạo hiểm không dám phản bác Nại Hà, chỉ có người từng đích thân thể nghiệm sự đáng sợ của Nại Hà là Neo tin tưởng, hắn tin rằng cô bé vừa nhìn thấy đùi gà hai mắt đã phát sáng trước mặt này không có lý do gì để nói dối.

"Nếu có chín tử linh pháp sư thì bọn chúng còn đang chờ đợi cái gì? Vì sao không đồng loạt tấn công, một lần giết hết toàn bộ chúng ta?" Một nhà mạo hiểm ngồi ở góc trong cùng tức giận bất bình đưa ra nghi vấn của mình.

Mà đây hầu như cũng là nghi vấn của tất cả mọi người.

Những nhà mạo hiểm nhìn về phía Geriferry với ánh mắt nghi ngờ, còn Geriferry thì trông mong nhìn Nại Hà, dùng ý thức hỏi: "Con bé chết tiệt này, tại sao có chín tử linh pháp sư mà bây giờ ngươi mới nói với ta?"

"Ngươi có hỏi ta đâu?" Nại Hà cho Geriferry một ánh mắt vô tội.

"Ngươi sợ nói với ta thì ta sẽ lập tức chạy vào núi trốn đi, như vậy ngươi sẽ không có đùi gà để ăn đúng không?" Geriferry hận nghiến răng nghiến lợi.

Nại Hà đỏ mặt, dù nàng cực hiếm khi đỏ mặt, hiển nhiên Geriferry đã nói trúng tâm sự của nàng.

Những nhà mạo hiểm trong phòng nghi hoặc nhìn hai anh em Gerry mắt to trợn mắt nhỏ, bọn họ đều hi vọng đây không phải thật sự, hi vọng Gerry cho bọn họ một lời giải thích.

"Đại nhân Gerry, có đúng như vậy không?" Scialla vừa hỏi xong, Neo bên cạnh cô ta đã nhẹ nhàng nắm tay cô ta, gật đầu.

Scialla lập tức sợ hãi há miệng, có điều vẫn không hề lên tiếng.

"Vậy thì bây giờ chúng ta cần suy nghĩ một chút, nếu như đúng như con bé tham ăn, à không, đúng như Nại Hà nói, có chín tử linh pháp sư ở xung quanh thị trấn, vậy thì vì sao bọn chúng lại không đồng loạt hủy diệt thị trấn?" Đã tỉnh táo lại, Geriferry vội đá vấn đề vốn thuộc về hắn này ra ngoài, hắn cần một chút thời gian để đầu óc vận hành.

"Chỉ có một cách giải thích, bọn chúng đang chờ đợi gì đó, hoặc nói, bọn chúng đang cố kị điều gì đó". Neo lập tức đưa ra ý kiến.

Geriferry hưng phấn búng ngón tay: "Không được nói khách khí như vậy, nói thẳng là bọn chúng đang sợ hãi gì đó. Như vậy, bây giờ vấn đề là trong thị trấn nhỏ này có thứ gì có thể khiến bọn chúng cảm thấy sợ hãi?"

"Đại nhân Esra!" Lần này trên một nửa số người trong phòng đồng loạt hô lên đáp án.

"Cho nên các pháp sư tử linh không thể không điều động nhiều người đi phòng bị đại nhân Esra, còn tấn công chúng ta trước sau chỉ có hai ba tên đúng không?" Scialla đã nhanh chóng đưa ra đáp án.

"Esra sớm đã phát hiện có tử linh pháp sư đang có mưu đồ gì đó với thị trấn, cho nên ông ta cố ý không bảo vệ những nhà mạo hiểm từ bên ngoài đến như chúng ta này, mục đích là để cho chúng ta cố hết sức ngăn chặn mấy tử linh pháp sư, giảm bớt áp lực cho ông ta". Neo vừa nói vừa kích động đứng lên, bởi vì trước đó hắn vẫn hoài nghi đám vong linh có quan hệ với Esra nếu như bây giờ thật sự có chín tử linh pháp sư, vậy thì những nghi ngờ của hắn trước kia sẽ không tồn tại nữa.

"Nhưng mà, Esra dựa vào cái gì mà có thể khiến các pháp sư tử linh kiêng kỵ?" Scialla lại có thắc mắc mới.

"Ta nghĩ, điều này chỉ có thể rõ ràng sau khi chúng ta tới thăm nhà Esra!" Neo đã rời khỏi bàn, xem ra đã chuẩn bị khởi binh tới nhà Esra hỏi tội rồi.

"Ta nói rồi, không được nói khách sáo như vậy. Không phải tới thăm, là đe dọa!" Geriferry cũng đứng lên: "Mang theo tất cả mọi người, ta nghĩ đại nhân Esra ngạo mạn sẽ không muốn liều mạng với chúng ta đến kiệt sức, sau đó lại phải ứng phó tất cả mọi tử linh pháp sư một mình đâu".

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kị Sĩ Thứ Chín

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook