Chương 99: Phòng ngự hoàn mỹ
Từng là người trong giang hồ
30/07/2014
Vẫn là câu nói kia, đứng trước mặt lợi ích, không có kẻ thù vĩnh viễn.
Geriferry hào phóng đi tới trước mặt Chuông Bạc, thoáng nhìn Eugene nằm trên mặt đất, quay lại nói: "Chuông Bạc, nói thật ta rất hoài nghi nhân phẩm của vị đại nhân kỵ sĩ vịnh quang này. Phải biết ngay cả chuyện bắt con tin ép người khác bẻ cánh cô ta cũng làm được, lát nữa không thể đảm bảo cô ta sẽ không đâm dao sau lưng chúng ta!"
"Không đâu. Ta rất hiểu đám hạt giống có cánh chim này. Đối với bọn họ, sứ mạng của thần chí cao là cao hơn hết thảy!" Chuông Bạc vừa nói vừa cho Eugene một ánh mắt cảnh cáo: "Hơn nữa, ta sẽ để ý cô ta".
"Hừ, nếu không phải ta đã bị thương từ trước thì ta lại sợ con cáo con nhà ngươi hay sao?" Eugene bất mãn chống người dậy, xem ra còn muốn đại chiến một trận nữa. Còn Chuông Bạc chỉ khẽ đong đưa những chiếc vòng tay màu bạc trên cổ tay, Eugene lập tức không dám làm bừa nữa. Hoặc nói, cô ta đã nhớ ra sứ mạng của mình quan trọng hơn nhiều so với tạm thời phát tiết cơn giận.
"Ta phải tìm hiểu tình hình một chút". Geriferry nhìn những mảnh xác và máu thịt bốc mùi tanh hôi bên cạnh, hơi bồn chồn hỏi Chuông Bạc: "Những người này là ngươi giết à?"
Chuông Bạc lắc đầu: "Ta đi vào cùng cô ta".
"Vậy những người này là ai giết?" Geriferry không phát hiện con rối hay xác sinh vật dưới nền đất nào xung quanh những thi thể này.
"Ngươi thử một lần là biết". Chuông Bạc chỉ đám sương mù màu đen trên cây cầu, sau đó lập tức lùi đến ven quảng trường. Ngay cả Eugene cũng cố chạy ra xa bất chấp vết thương trên người.
Chỉ có điều hiển nhiên bọn họ đã đánh giá quá cao lòng can đảm của Geriferry. Geriferry hầu như là chạy ngay theo phía sau bọn họ, hắn vừa chạy còn vừa hỏi Nại Hà: "Ngươi có phát hiện gì không?"
Nại Hà đi theo bên cạnh Geriferry, nói: "Căn cứ trí nhớ của Khô Hồn, phía dưới đám sương mù đó có thể là một chiếc đèn phong ấn, bình thường trong đó sẽ phong ấn sinh vật mạnh mẽ".
Geriferry lập tức dừng lại: "Ngươi nói cái đèn kia là thứ giống như túi phong ấn Golem?" Nếu như trong đó phong ấn quái vật cùng cấp bậc với gấu điên hay cá sấu nước sâu thì với sức mạnh của hắn hiện nay và cộng thêm Nại Hà, hắn còn phải sợ quái gì nữa?
"Không phải, bình thường đèn được dùng để phong ấn sinh vật nguyên tố mạnh mẽ hoặc rồng khổng lồ". Nại Hà vừa nói xong, Geriferry nhanh như chớp chạy đến bên cạnh Chuông Bạc. Nếu không phải lúc trước Chuông Bạc đã đe dọa thì thậm chí hắn đã chạy thẳng ra ngoài hang.
Bất chấp ánh mắt khinh thường của hai người đẹp siêu cấp, Geriferry hỏi: "Các ngươi nói thẳng đi, rốt cục tình hình là thế nào. Ta cũng nói thạt với các ngươi, quân đoàn ma pháp của đế quốc Callan sẽ tới đây trong một vài ngày nữa. Nếu như không nắm chắc thì chúng ta sớm ra ngoài rồi giản tán là hơn".
Vừa nghe thấy đế quốc Callan đưa quân đoàn ma pháp đến, vẻ mặt hai người phụ nữ lập tức biến đổi. Chuông Bạc lên tiếng nói: "Bên trong đèn phong ấn một con rồng bóng tối (Shadow Dragon), chỉ cần chúng ta đến cách cầu một trăm mét là rồng bóng tối sẽ đi ra. Sau khi chúng ta rời khỏi cầu năm trăm mét thì nó lại tự trở về!"
Vừa nghe thấy rồng bóng tối, Geriferry trực tiếp đặt mông ngồi xuống đất, trong đầu thầm mắng Nại Hà, con điên này, lần này bố bị hại chết rồi. Bây giờ cơ bản hắn đã rõ ràng, thi thể đầy đất đó đều là kiệt tác của rồng bóng tối. Rồng bóng tối không cần đồ ăn, nó xé nát những người này sau đó lại nhổ ra.
Rồng bóng tối, nghe nói do long tinh ở mộ rồng rữa nát hóa thành, không có thân thể thực chất, dựa vào cắn nuốt năng lượng bóng tối mà sống. Bóng tối ở đây không phải bóng mát dưới ánh mặt trời, mà là dạng bóng dáng ngôi nhà hay lùm cây trong đêm tối mờ sao. Vì vậy khó giải thích tại sao nơi này lại Này một con rồng bóng tối. Ma pháp trận trên cổng hấp thu ánh huỳnh quang, chuyển hóa thành xạ tuyến bóng tối, bị rồng bóng tối trong đèn hấp thu. Chỉ cần có năng lượng bóng tối cuồn cuộn không ngừng cung ứng, có thể nói thế này, rồng bóng tối hầu như là tồn tại bất bại ở đây. Phòng ngự trên cổng hoàn toàn là một thiết kế hoàn mỹ phù hợp tuyệt đối với tình hình ở đây.
"Vậy các ngươi còn chờ cái gì, chạy mau thôi!" Geriferry đứng lên đưa tay chuẩn bị kéo Nại Hà.
"Không được!" Lần này không phải hai người phụ nữ cùng nhau phản đối mà cộng thêm cả Nại Hà là ba.
"Nếu ngươi dám rời khỏi quảng trường một bước, ta nhất định sẽ giết ngươi!" Chuông Bạc trực tiếp làm rõ thái độ.
"Ta sẽ giết sạch toàn bộ đám giun dế phía sau kia để làm bồi táng cho ngươi". Eugene bổ sung thêm.
"Mặc dù bọn họ không giết nổi ta, nhưng nhất định bọn họ sẽ làm cho linh hồn ngươi tiêu tan. Ta cũng không giúp được ngươi!" Nại Hà bóp chết hi vọng cuối cùng của Geriferry.
Geriferry ngơ ngác nhìn bọn họ, trong lòng thầm mắng, ba con thần kinh. Sau đó hắn đi thẳng đến chỗ Chuông Bạc đứng lúc trước. Hắn đã nhạn ra một điểm, vị trí đó cách đám sương đen trên chiếc đèn vừa vặn một trăm mét.
"Vừa rồi các ngươi đã thử mấy lần?" Geriferry hỏi.
"Hai lần". Chuông Bạc nói: "Lần đầu tiên Eugene thu hút rồng bóng tối, ta đi phá vỡ kết giới. Kết quả là không có một chút hiệu quả nào. Lần thứ hai ta dẫn rồng bóng tối đi, Eugene tấn công, quả thật có thể tạo thành một chút tổn hại cho kết giới trên cổng, nhưng kết giới vừa bị tấn công là rồng bóng tối đã quay lại".
Geriferry thông cảm thoáng nhìn Eugene, sau lưng cô ta cháy đen một mảng, hiển nhiên là bị âm viêm rồng bóng tối phun ra bắn trúng. Hắn nghĩ thầm, xem ra Chuông Bạc nói không sai, cô ta chính là đồ đầu đất, thương thế chưa khỏi mà còn muốn cậy mạnh.
"Nại Hà!" Sau khi gọi một tiếng, Geriferry chạy về phía sau rất nhanh, dừng lại cách cầu ngoài năm trăm mét.
Nại Hà lập tức hiểu rõ ý của Geriferry. Trong tình hình này không cần phải giữ bí mật nữa, nàng lập tức vượt qua tuyến canh giữ của rồng bóng tối. Sau phút chốc, sương mù đen trên chiếc đèn đột nhiên hóa thành một con rồng bóng tối dài hơn ba mươi mét lượn vòng phía trên cổng. Không có thực thể, nó chỉ có một bóng rồng hư ảo, hoàn toàn miễn dịch đối với tấn công vật lý. Mặc dù tấn công ma pháp có thể tạo thành tổn thương cho nó, nhưng ở đây có thể hấp thụ năng lượng bóng tối vô cùng vô tận, hầu như nó có thể tu bổ thân thể tổn hại bất cứ lúc nào.
Sau khi nó mở miệng ra, trong đầu mỗi người ở đây đều vang lên tiếng gầm giận dữ của rồng khổng lồ: "Đám người hèn mọn như giun dế kia, dám mấy lần quấy rầy mộng đẹp của đại nhân Durex vĩ đại, ta phải trừng phạt các ngươi!"
"Đây là một con rồng có trí tuệ!" Chuông Bạc giải thích cho Geriferry còn đang khó hiểu.
Sau phút chốc, rồng bóng tối Durex lập tức bay qua khoảng cách hơn hai trăm mét, vung móng vuốt bẩm sinh đã mang theo ma pháp "bóng tối cắt xé" vồ tới Nại Hà. Trong ánh mắt kinh ngạc của Chuông Bạc và ánh mắt đã đoán trước của Eugene và Geriferry, móng vuốt sắc bén của rồng bóng tối xuyên thẳng qua thân thể Nại Hà. Trước khi âm viêm trong miệng nó chạm vào thân thể, bóng dáng Nại Hà đã biến mất tại chỗ, sau đó lại lập tức chui ra từ mắt phải của Geriferry.
Thân thể to lớn của Durex đuổi theo đến lúc hầu như chạm vào mũi Geriferry rồi mới không cam lòng lùi về. Thân hình nó vặn vẹo vùng vẫy phía trên cây đèn: "Đám giun dế đáng chết. Lần sau, lần sau rồng bóng tối Durex vĩ đại tuyệt đối lần sau cho các ngươi". Sau đó lại hóa thành một đám mây đen bay lơ lửng phía trên cây đèn.
Chuông Bạc và Eugene đã quen với khẩu khí tự đại của rồng bóng tối Durex, hai người hầu như đồng thời ngẩn ngơ nhìn mắt phải Geriferry. Bọn họ hiểu rõ, nếu như có con mắt phải của hắn, rất có khả năng họ sẽ có được người phụ nữ thần bí không có thực thể Nại Hà này.
Nói thật, Geriferry vẫn rất sợ hãi bọn họ đột nhiên quay sang dòm ngó con mắt phải của hắn, nên lúc này đương nhiên hắn phải phân tán sức chú ý của bọn họ. Hắn lập tức lên tiếng nói: "Hình như ta đã tìm được biện pháp phá giải".
Câu này của hắn lập tức hấp dẫn ánh mắt của Nại Hà, còn hai người phụ nữ khác, sức chú ý của họ vốn vẫn tập trung vào trên người hắn. Bây giờ chẳng qua bọn họ chỉ chuyển ánh mắt từ mắt phải hắn xuống khuôn mặt hắn mà thôi.
"Các ngươi đã nghĩ tới việc phá hỏng chiếc đèn trước không?" Geriferry vừa nói xong, Chuông Bạc và Eugene đều lườm hắn xem thường, sau đó ánh mắt lần nữa di chuyển đến mắt phải hắn. Đây là một loại đe dọa không tiếng động, hình như đang nói, mau đưa ra chủ ý cho ta!
"Phương pháp này bọn ta đã thử qua đã rồi. Một khi tấn công cây đèn, rồng bóng tối sẽ thi triển bóng tối hóa thân". Khiến Geriferry rất bất ngờ là người trả lời lần này lại là Eugene.
Eugene nói rồi nhìn đám thi thể đầy đất, hình như trong đôi mắt lạnh như băng của cô ta xuất hiện một thoáng đau buồn: "Bọn họ đã hi sinh vì phép thuật bóng tối hóa thân của rồng bóng tối, một lần hai trăm người, không có ai còn sống, bao gồm hai thánh võ sĩ cấp mười!"
Bọn họ trong lời Eugene đương nhiên là chỉ đám liệp thực giả. Geriferry thầm chửi trong lòng: Đáng đời!
"Em gái Nại Hà, chúng ta làm lại lần nữa, để cho hắn ta thấy cái gì gọi là hóa thân". Chuông Bạc nói rồi đi tới tuyến canh gác của rồng bóng tối sát bên khe sâu, Geriferry gật đầu với Nại Hà, Nại Hà lập tức bay qua tuyến canh gác.
Lúc đầu mọi việc hầu như lặp lại tình cảnh rồng bóng tối xuất hiện lần trước, khi rồng bóng tối khởi xướng tấn công Nại Hà, Chuông Bạc liền chạy đến chỗ cây đèn với tốc độ Geriferry khó có thể nhìn thấy bằng mắt trái, vung cánh tay phải đeo vòng bạc lên hung ác đập xuống cây đèn. Cánh tay cô ta vừa chạm vào cây đèn đã bị một luồng sức mạnh thần bí đẩy văng ra, hiển nhiên bên trên cây đèn cũng có kết giới loại phòng ngự.
Cùng lúc đó, vừa phun ra một ngọn âm viêm, Durex đột nhiên khựng lại, hóa thân thành vô số lưỡi đao bóng tối lượn vòng bao trùm phạm vi năm trăm mét lấy cây đèn làm trung tâm. Những lưỡi đao này lượn vòng chạm vào vách đá và mặt đất, phát ra tiếng ma sát chói tai cùng với tia lửa.
Còn Chuông Bạc thì tung bay né tránh từng lưỡi đao bóng tối nhẹ nhàng như một con chim nhỏ, khi không thể tránh được thì cô ta sẽ dùng cánh tay phải ngăn cản, đồng thời nhanh chóng chạy ra bên ngoài. Khi cô ta về đến bên cạnh Geriferry, hai cánh tay trái phải của cô ta đều có một vết thương sâu thấy xương. Cô ta lại không hề để tâm, lập tức dùng cái lưỡi đỏ tươi liếm vết thương. Trong ánh mắt kinh ngạc của Geriferry, cô ta cứ liếm một chút, vết thương trên cánh tay cô ta lại khép lại với tốc độ mắt thường thấy được. Chỉ chốc lát, hai cánh tay bị thương của cô ta đã hoàn hảo như lúc ban đầu, đồng thời vẻ lộng lẫy trên mặt cô ta lại ảm đạm hơn không ít. Vì vậy Geriferry biết, kiểu chữa thương không thể tưởng tượng nổi của cô ta cũng phải dùng đến rất nhiều tinh thần lực.
"Thấy rõ chưa?" Giọng nói của Chuông Bạc tỏ ra hơi suy yếu.
Geriferry gật đầu, sau đó nói: "Ta phải xem lại một lần", trong ánh mắt giận dữ của Chuông Bạc và Eugene, Geriferry nhìn về phía Eugene: "Trước đó, ngươi phải nói thật với ta một vấn đề".
"Ngươi nói đi". Eugene cố gắng kìm nén lửa giận trong lòng.
"Sức mạnh của phàm thế thật sự không thể phá vỡ kết giới thần lực sao? Geriferry hỏi một vấn đề rất nhạy cảm.
Geriferry hào phóng đi tới trước mặt Chuông Bạc, thoáng nhìn Eugene nằm trên mặt đất, quay lại nói: "Chuông Bạc, nói thật ta rất hoài nghi nhân phẩm của vị đại nhân kỵ sĩ vịnh quang này. Phải biết ngay cả chuyện bắt con tin ép người khác bẻ cánh cô ta cũng làm được, lát nữa không thể đảm bảo cô ta sẽ không đâm dao sau lưng chúng ta!"
"Không đâu. Ta rất hiểu đám hạt giống có cánh chim này. Đối với bọn họ, sứ mạng của thần chí cao là cao hơn hết thảy!" Chuông Bạc vừa nói vừa cho Eugene một ánh mắt cảnh cáo: "Hơn nữa, ta sẽ để ý cô ta".
"Hừ, nếu không phải ta đã bị thương từ trước thì ta lại sợ con cáo con nhà ngươi hay sao?" Eugene bất mãn chống người dậy, xem ra còn muốn đại chiến một trận nữa. Còn Chuông Bạc chỉ khẽ đong đưa những chiếc vòng tay màu bạc trên cổ tay, Eugene lập tức không dám làm bừa nữa. Hoặc nói, cô ta đã nhớ ra sứ mạng của mình quan trọng hơn nhiều so với tạm thời phát tiết cơn giận.
"Ta phải tìm hiểu tình hình một chút". Geriferry nhìn những mảnh xác và máu thịt bốc mùi tanh hôi bên cạnh, hơi bồn chồn hỏi Chuông Bạc: "Những người này là ngươi giết à?"
Chuông Bạc lắc đầu: "Ta đi vào cùng cô ta".
"Vậy những người này là ai giết?" Geriferry không phát hiện con rối hay xác sinh vật dưới nền đất nào xung quanh những thi thể này.
"Ngươi thử một lần là biết". Chuông Bạc chỉ đám sương mù màu đen trên cây cầu, sau đó lập tức lùi đến ven quảng trường. Ngay cả Eugene cũng cố chạy ra xa bất chấp vết thương trên người.
Chỉ có điều hiển nhiên bọn họ đã đánh giá quá cao lòng can đảm của Geriferry. Geriferry hầu như là chạy ngay theo phía sau bọn họ, hắn vừa chạy còn vừa hỏi Nại Hà: "Ngươi có phát hiện gì không?"
Nại Hà đi theo bên cạnh Geriferry, nói: "Căn cứ trí nhớ của Khô Hồn, phía dưới đám sương mù đó có thể là một chiếc đèn phong ấn, bình thường trong đó sẽ phong ấn sinh vật mạnh mẽ".
Geriferry lập tức dừng lại: "Ngươi nói cái đèn kia là thứ giống như túi phong ấn Golem?" Nếu như trong đó phong ấn quái vật cùng cấp bậc với gấu điên hay cá sấu nước sâu thì với sức mạnh của hắn hiện nay và cộng thêm Nại Hà, hắn còn phải sợ quái gì nữa?
"Không phải, bình thường đèn được dùng để phong ấn sinh vật nguyên tố mạnh mẽ hoặc rồng khổng lồ". Nại Hà vừa nói xong, Geriferry nhanh như chớp chạy đến bên cạnh Chuông Bạc. Nếu không phải lúc trước Chuông Bạc đã đe dọa thì thậm chí hắn đã chạy thẳng ra ngoài hang.
Bất chấp ánh mắt khinh thường của hai người đẹp siêu cấp, Geriferry hỏi: "Các ngươi nói thẳng đi, rốt cục tình hình là thế nào. Ta cũng nói thạt với các ngươi, quân đoàn ma pháp của đế quốc Callan sẽ tới đây trong một vài ngày nữa. Nếu như không nắm chắc thì chúng ta sớm ra ngoài rồi giản tán là hơn".
Vừa nghe thấy đế quốc Callan đưa quân đoàn ma pháp đến, vẻ mặt hai người phụ nữ lập tức biến đổi. Chuông Bạc lên tiếng nói: "Bên trong đèn phong ấn một con rồng bóng tối (Shadow Dragon), chỉ cần chúng ta đến cách cầu một trăm mét là rồng bóng tối sẽ đi ra. Sau khi chúng ta rời khỏi cầu năm trăm mét thì nó lại tự trở về!"
Vừa nghe thấy rồng bóng tối, Geriferry trực tiếp đặt mông ngồi xuống đất, trong đầu thầm mắng Nại Hà, con điên này, lần này bố bị hại chết rồi. Bây giờ cơ bản hắn đã rõ ràng, thi thể đầy đất đó đều là kiệt tác của rồng bóng tối. Rồng bóng tối không cần đồ ăn, nó xé nát những người này sau đó lại nhổ ra.
Rồng bóng tối, nghe nói do long tinh ở mộ rồng rữa nát hóa thành, không có thân thể thực chất, dựa vào cắn nuốt năng lượng bóng tối mà sống. Bóng tối ở đây không phải bóng mát dưới ánh mặt trời, mà là dạng bóng dáng ngôi nhà hay lùm cây trong đêm tối mờ sao. Vì vậy khó giải thích tại sao nơi này lại Này một con rồng bóng tối. Ma pháp trận trên cổng hấp thu ánh huỳnh quang, chuyển hóa thành xạ tuyến bóng tối, bị rồng bóng tối trong đèn hấp thu. Chỉ cần có năng lượng bóng tối cuồn cuộn không ngừng cung ứng, có thể nói thế này, rồng bóng tối hầu như là tồn tại bất bại ở đây. Phòng ngự trên cổng hoàn toàn là một thiết kế hoàn mỹ phù hợp tuyệt đối với tình hình ở đây.
"Vậy các ngươi còn chờ cái gì, chạy mau thôi!" Geriferry đứng lên đưa tay chuẩn bị kéo Nại Hà.
"Không được!" Lần này không phải hai người phụ nữ cùng nhau phản đối mà cộng thêm cả Nại Hà là ba.
"Nếu ngươi dám rời khỏi quảng trường một bước, ta nhất định sẽ giết ngươi!" Chuông Bạc trực tiếp làm rõ thái độ.
"Ta sẽ giết sạch toàn bộ đám giun dế phía sau kia để làm bồi táng cho ngươi". Eugene bổ sung thêm.
"Mặc dù bọn họ không giết nổi ta, nhưng nhất định bọn họ sẽ làm cho linh hồn ngươi tiêu tan. Ta cũng không giúp được ngươi!" Nại Hà bóp chết hi vọng cuối cùng của Geriferry.
Geriferry ngơ ngác nhìn bọn họ, trong lòng thầm mắng, ba con thần kinh. Sau đó hắn đi thẳng đến chỗ Chuông Bạc đứng lúc trước. Hắn đã nhạn ra một điểm, vị trí đó cách đám sương đen trên chiếc đèn vừa vặn một trăm mét.
"Vừa rồi các ngươi đã thử mấy lần?" Geriferry hỏi.
"Hai lần". Chuông Bạc nói: "Lần đầu tiên Eugene thu hút rồng bóng tối, ta đi phá vỡ kết giới. Kết quả là không có một chút hiệu quả nào. Lần thứ hai ta dẫn rồng bóng tối đi, Eugene tấn công, quả thật có thể tạo thành một chút tổn hại cho kết giới trên cổng, nhưng kết giới vừa bị tấn công là rồng bóng tối đã quay lại".
Geriferry thông cảm thoáng nhìn Eugene, sau lưng cô ta cháy đen một mảng, hiển nhiên là bị âm viêm rồng bóng tối phun ra bắn trúng. Hắn nghĩ thầm, xem ra Chuông Bạc nói không sai, cô ta chính là đồ đầu đất, thương thế chưa khỏi mà còn muốn cậy mạnh.
"Nại Hà!" Sau khi gọi một tiếng, Geriferry chạy về phía sau rất nhanh, dừng lại cách cầu ngoài năm trăm mét.
Nại Hà lập tức hiểu rõ ý của Geriferry. Trong tình hình này không cần phải giữ bí mật nữa, nàng lập tức vượt qua tuyến canh giữ của rồng bóng tối. Sau phút chốc, sương mù đen trên chiếc đèn đột nhiên hóa thành một con rồng bóng tối dài hơn ba mươi mét lượn vòng phía trên cổng. Không có thực thể, nó chỉ có một bóng rồng hư ảo, hoàn toàn miễn dịch đối với tấn công vật lý. Mặc dù tấn công ma pháp có thể tạo thành tổn thương cho nó, nhưng ở đây có thể hấp thụ năng lượng bóng tối vô cùng vô tận, hầu như nó có thể tu bổ thân thể tổn hại bất cứ lúc nào.
Sau khi nó mở miệng ra, trong đầu mỗi người ở đây đều vang lên tiếng gầm giận dữ của rồng khổng lồ: "Đám người hèn mọn như giun dế kia, dám mấy lần quấy rầy mộng đẹp của đại nhân Durex vĩ đại, ta phải trừng phạt các ngươi!"
"Đây là một con rồng có trí tuệ!" Chuông Bạc giải thích cho Geriferry còn đang khó hiểu.
Sau phút chốc, rồng bóng tối Durex lập tức bay qua khoảng cách hơn hai trăm mét, vung móng vuốt bẩm sinh đã mang theo ma pháp "bóng tối cắt xé" vồ tới Nại Hà. Trong ánh mắt kinh ngạc của Chuông Bạc và ánh mắt đã đoán trước của Eugene và Geriferry, móng vuốt sắc bén của rồng bóng tối xuyên thẳng qua thân thể Nại Hà. Trước khi âm viêm trong miệng nó chạm vào thân thể, bóng dáng Nại Hà đã biến mất tại chỗ, sau đó lại lập tức chui ra từ mắt phải của Geriferry.
Thân thể to lớn của Durex đuổi theo đến lúc hầu như chạm vào mũi Geriferry rồi mới không cam lòng lùi về. Thân hình nó vặn vẹo vùng vẫy phía trên cây đèn: "Đám giun dế đáng chết. Lần sau, lần sau rồng bóng tối Durex vĩ đại tuyệt đối lần sau cho các ngươi". Sau đó lại hóa thành một đám mây đen bay lơ lửng phía trên cây đèn.
Chuông Bạc và Eugene đã quen với khẩu khí tự đại của rồng bóng tối Durex, hai người hầu như đồng thời ngẩn ngơ nhìn mắt phải Geriferry. Bọn họ hiểu rõ, nếu như có con mắt phải của hắn, rất có khả năng họ sẽ có được người phụ nữ thần bí không có thực thể Nại Hà này.
Nói thật, Geriferry vẫn rất sợ hãi bọn họ đột nhiên quay sang dòm ngó con mắt phải của hắn, nên lúc này đương nhiên hắn phải phân tán sức chú ý của bọn họ. Hắn lập tức lên tiếng nói: "Hình như ta đã tìm được biện pháp phá giải".
Câu này của hắn lập tức hấp dẫn ánh mắt của Nại Hà, còn hai người phụ nữ khác, sức chú ý của họ vốn vẫn tập trung vào trên người hắn. Bây giờ chẳng qua bọn họ chỉ chuyển ánh mắt từ mắt phải hắn xuống khuôn mặt hắn mà thôi.
"Các ngươi đã nghĩ tới việc phá hỏng chiếc đèn trước không?" Geriferry vừa nói xong, Chuông Bạc và Eugene đều lườm hắn xem thường, sau đó ánh mắt lần nữa di chuyển đến mắt phải hắn. Đây là một loại đe dọa không tiếng động, hình như đang nói, mau đưa ra chủ ý cho ta!
"Phương pháp này bọn ta đã thử qua đã rồi. Một khi tấn công cây đèn, rồng bóng tối sẽ thi triển bóng tối hóa thân". Khiến Geriferry rất bất ngờ là người trả lời lần này lại là Eugene.
Eugene nói rồi nhìn đám thi thể đầy đất, hình như trong đôi mắt lạnh như băng của cô ta xuất hiện một thoáng đau buồn: "Bọn họ đã hi sinh vì phép thuật bóng tối hóa thân của rồng bóng tối, một lần hai trăm người, không có ai còn sống, bao gồm hai thánh võ sĩ cấp mười!"
Bọn họ trong lời Eugene đương nhiên là chỉ đám liệp thực giả. Geriferry thầm chửi trong lòng: Đáng đời!
"Em gái Nại Hà, chúng ta làm lại lần nữa, để cho hắn ta thấy cái gì gọi là hóa thân". Chuông Bạc nói rồi đi tới tuyến canh gác của rồng bóng tối sát bên khe sâu, Geriferry gật đầu với Nại Hà, Nại Hà lập tức bay qua tuyến canh gác.
Lúc đầu mọi việc hầu như lặp lại tình cảnh rồng bóng tối xuất hiện lần trước, khi rồng bóng tối khởi xướng tấn công Nại Hà, Chuông Bạc liền chạy đến chỗ cây đèn với tốc độ Geriferry khó có thể nhìn thấy bằng mắt trái, vung cánh tay phải đeo vòng bạc lên hung ác đập xuống cây đèn. Cánh tay cô ta vừa chạm vào cây đèn đã bị một luồng sức mạnh thần bí đẩy văng ra, hiển nhiên bên trên cây đèn cũng có kết giới loại phòng ngự.
Cùng lúc đó, vừa phun ra một ngọn âm viêm, Durex đột nhiên khựng lại, hóa thân thành vô số lưỡi đao bóng tối lượn vòng bao trùm phạm vi năm trăm mét lấy cây đèn làm trung tâm. Những lưỡi đao này lượn vòng chạm vào vách đá và mặt đất, phát ra tiếng ma sát chói tai cùng với tia lửa.
Còn Chuông Bạc thì tung bay né tránh từng lưỡi đao bóng tối nhẹ nhàng như một con chim nhỏ, khi không thể tránh được thì cô ta sẽ dùng cánh tay phải ngăn cản, đồng thời nhanh chóng chạy ra bên ngoài. Khi cô ta về đến bên cạnh Geriferry, hai cánh tay trái phải của cô ta đều có một vết thương sâu thấy xương. Cô ta lại không hề để tâm, lập tức dùng cái lưỡi đỏ tươi liếm vết thương. Trong ánh mắt kinh ngạc của Geriferry, cô ta cứ liếm một chút, vết thương trên cánh tay cô ta lại khép lại với tốc độ mắt thường thấy được. Chỉ chốc lát, hai cánh tay bị thương của cô ta đã hoàn hảo như lúc ban đầu, đồng thời vẻ lộng lẫy trên mặt cô ta lại ảm đạm hơn không ít. Vì vậy Geriferry biết, kiểu chữa thương không thể tưởng tượng nổi của cô ta cũng phải dùng đến rất nhiều tinh thần lực.
"Thấy rõ chưa?" Giọng nói của Chuông Bạc tỏ ra hơi suy yếu.
Geriferry gật đầu, sau đó nói: "Ta phải xem lại một lần", trong ánh mắt giận dữ của Chuông Bạc và Eugene, Geriferry nhìn về phía Eugene: "Trước đó, ngươi phải nói thật với ta một vấn đề".
"Ngươi nói đi". Eugene cố gắng kìm nén lửa giận trong lòng.
"Sức mạnh của phàm thế thật sự không thể phá vỡ kết giới thần lực sao? Geriferry hỏi một vấn đề rất nhạy cảm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.