Chương 35: Tìm Ca Sĩ Hữu Duyên
Ngã Tối Bạch
21/04/2024
Lâm Hi lái xe ra khỏi gara dưới biệt thự, đi thẳng tới Thần Thoại Entertainment, dọc đường đi giống như không có chướng ngại gì có thể làm khó nàng.
Vị trí lái.
Lâm Hi nhìn thẳng về phía trước, giọng nói gấp gáp: "Đệ đệ thối không cần thừa nước đục thả câu, trên tay ngươi có phải còn có bài hát mới không? ”
"Ừm."
Lâm Trí Bạch ngồi tại ghế phụ, mỉm cười.
Phi Hồng quả nhiên là một hệ thống tốt, bài hát này đến thật rất đúng lúc.
Lâm Trí Bạch từ sau lần trước rút thưởng đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ cho những nhiệm vụ tự phát như thế này rồi.
Quả nhiên!
Lâm Hi nhất thời vừa mừng vừa sợ, ngay sau đó lại có chút oán giận:” Có bài hát mới tại sao không đưa cho ta sớm, chúng ta tranh giành vị trí thứ nhất không tốt sao? Ngươi cho rằng mình là cây đại thụ à, đừng tưởng mỗi lần ra bài hát mới đều giống như « Tiêu Sầu » trong vòng mười ngày tạo nên kỳ tích, trừ phi là ngươi không muốn lọt vào top mười bảng xếp hạng tháng này. Thôi thì hãy đợi tháng sau phát hành vậy, thật là hết cách với ngươi.”
“Nhất định phát hành trong tháng này.”
Lâm Trí Bạch cũng không hề muốn như thế này, nhưng hắn càng không muốn phải lãng phí thời gian mà chờ đến tháng sau. Dù sao thì hắn cũng vừa mới nhận được bài hát: “Mùa giải này chỉ vừa mới bắt đầu, chúng ta cứ bình tĩnh mà ra sân thôi.”
“Chắc chưa đó!”
Lâm Hi không thuyết phục Lâm Trí Bạch nữa, hiện tại mấu chốt của bài hát này là chọn ca sĩ phù hợp: “« Tiêu Sầu » của ngươi giành được ví trí thứ hai trên bảng xếp hạng, chỉ riêng điều này đã có thể khiến ngươi tùy ý lựa chọn ca sĩ trong Music13. Nói chung là ca sĩ thể loại nào cũng có, ngươi muốn chơi kiểu nào cũng được!”
Sao mà dùng từ ngữ, nghe giống như hắn là một tên phong lưu khoái lạc?
Lâm Trí Bạch hiếu kỳ: "Ca vương cũng có thể chọn sao?"
Lâm Hi lập tức hơi nghẹn họng lại: “Ngươi mở miệng ra đã đòi ca vương, Thần Thoại Entertainment mặc dù có đến hai mươi bộ phận âm nhạc, nhưng chỉ có hai vị ca vương và hai vị ca hậu, Music13 của chúng ta đến cả móng chân của họ cũng không được động vào.”
“Ít như vậy sao?”
“Khúc Đa thì càng thiếu.”
Lâm Hi lắc đầu, "Bản thân ngươi tưởng ca vương là bắp cải trên cánh đồng à, chỉ riêng ca vương cho dù là Thiên Quang đứng đầu trong giới âm nhạc cũng chỉ có năm người. Ví dụ như Chu Hàn Tẫn tháng trước ngươi gặp phải, chính là một trong ngũ đại ca vương của Thiên Quang, nếu như không phải gặp ca vương thì tháng trước ngươi đã có khả năng lấy được top một.”
Chu Hàn Tẫn?
Lâm Trí Bạch nói: “Hắn quả thật rất lợi hại.”
Bảng xếp hạng mùa giải tháng trước, Lâm Trí Bạch cũng có chú ý, tự nhiên có chút tò mò về vị trí số một. Kết quả là đi nghe thử bài hát của đối phương, phát hiện sáng tác cũng không tốt hơn « Tiêu Sầu » chút nào, thậm chí còn kém hơn một bậc.
Đương nhiên đây chỉ là góc nhìn cá nhân của Lâm Trí Bạch.
Lâm Trí Bạch cảm thấy ca sĩ của top một quả nhiên là lợi hại, hắn cũng chính là ca vương của Thiên Quang Chu Hàn Tẫn, thế nhưng hắn lại dùng bài hát kém hơn để hát ra một sức hấp dẫn kinh người, làm cho bất kì ai nghe phải cũng phải say mê trong giọng hát của hắn.
"Ngươi phải biết làm ca vương ca hậu có bao nhiêu khó khăn..."
Lâm Hi liền giải thích cho Lâm Trí Bạch: “Trong giới âm nhạc thì các Khúc Đa là lớn nhất, tiếp theo chính là ca vương và ca hậu. Thậm chí cho dù là ca vương và ca hậu có đứng cùng Khúc Đa, thì cả hai đều phải ngang hàng đối đãi.”
Dừng lại một chút.
Lâm Hi cười nói: "Đương nhiên ca vương ca hậu khi đối mặt với Khúc Đa thì càng xem là hậu bối, đều ở vai thấp hơn, dù sao thì các Khúc Đa mới chính là gốc rể của giới âm nhạc. Điều này là không thể thay đổi!”
"Ừm."
Lâm Trí Bạch nhẹ gật đầu.
Luôn luôn có một số ca sĩ như rồng như phượng có được sự ưu ái của ông trời, bọn họ giống như được Thượng Đế hôn lên cổ họng nên hát bài hát nào cũng có cảm xúc. Loại người này nếu cùng Khúc Đa hợp tác, thường cả hai bên sẽ cùng thành công, dù sao cũng có một số bài hát không phải ai cũng có thể hát được.
Nói chuyện thêm một chút.
Thoáng cái đã đến công ty.
Lái xe tiến vào bãi đỗ xe dưới tầng hầm của Thần Thoại Entertainment, Lâm Hi bỗng nhiên nói: “Hai vị ca vương của Thần Thoại làm việc ở MusicOne và MusicTwo. Hai bộ này ngươi không cần phải hao tâm tốn sức nghĩ đến làm gì, trưởng bộ phận ở MusicTwo chính là Lâm Liễu. Tên khốn này năm ngoái còn cố tình lôi kéo người của ta, nhưng người ở MusicOne, ta có thể thay ngươi đi đàm phán.”
Lâm Trí Bạch nhíu mày: “Vậy thành tích sẽ thuộc về ai?”
Lâm Hi cười khổ nói: "Cụ thể phải xem hai bên thương lượng như thế nào, bất quá đối phương là ca vương, thành tích khẳng định phần lớn là của bọn họ, chúng ta rất khó có được quyền chủ động.”
"Vậy thì quên đi."
Lâm Trí Bạch không có ý định tìm ca sĩ ở bộ phận khác hợp tác, hắn rất rõ bản thân phải làm gì, trong miêu tả nhiệm vụ của hệ thống có một câu "Thống lĩnh Music13 của Thần Thoại lần nữa tấn công bảng xếp hạng mùa giải", rõ ràng là muốn mình tìm người dưới trướng tỷ tỷ.
Lâm Hi dừng xe nhưng không hề vội vã đi xuống, nàng ta quay đầu chằm chằm chằm chằm Lâm Trí Bạch.
"Sao vậy?"
Lâm Trí Bạch có một cảm giác rất kỳ lạ.
Vị trí lái.
Lâm Hi nhìn thẳng về phía trước, giọng nói gấp gáp: "Đệ đệ thối không cần thừa nước đục thả câu, trên tay ngươi có phải còn có bài hát mới không? ”
"Ừm."
Lâm Trí Bạch ngồi tại ghế phụ, mỉm cười.
Phi Hồng quả nhiên là một hệ thống tốt, bài hát này đến thật rất đúng lúc.
Lâm Trí Bạch từ sau lần trước rút thưởng đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ cho những nhiệm vụ tự phát như thế này rồi.
Quả nhiên!
Lâm Hi nhất thời vừa mừng vừa sợ, ngay sau đó lại có chút oán giận:” Có bài hát mới tại sao không đưa cho ta sớm, chúng ta tranh giành vị trí thứ nhất không tốt sao? Ngươi cho rằng mình là cây đại thụ à, đừng tưởng mỗi lần ra bài hát mới đều giống như « Tiêu Sầu » trong vòng mười ngày tạo nên kỳ tích, trừ phi là ngươi không muốn lọt vào top mười bảng xếp hạng tháng này. Thôi thì hãy đợi tháng sau phát hành vậy, thật là hết cách với ngươi.”
“Nhất định phát hành trong tháng này.”
Lâm Trí Bạch cũng không hề muốn như thế này, nhưng hắn càng không muốn phải lãng phí thời gian mà chờ đến tháng sau. Dù sao thì hắn cũng vừa mới nhận được bài hát: “Mùa giải này chỉ vừa mới bắt đầu, chúng ta cứ bình tĩnh mà ra sân thôi.”
“Chắc chưa đó!”
Lâm Hi không thuyết phục Lâm Trí Bạch nữa, hiện tại mấu chốt của bài hát này là chọn ca sĩ phù hợp: “« Tiêu Sầu » của ngươi giành được ví trí thứ hai trên bảng xếp hạng, chỉ riêng điều này đã có thể khiến ngươi tùy ý lựa chọn ca sĩ trong Music13. Nói chung là ca sĩ thể loại nào cũng có, ngươi muốn chơi kiểu nào cũng được!”
Sao mà dùng từ ngữ, nghe giống như hắn là một tên phong lưu khoái lạc?
Lâm Trí Bạch hiếu kỳ: "Ca vương cũng có thể chọn sao?"
Lâm Hi lập tức hơi nghẹn họng lại: “Ngươi mở miệng ra đã đòi ca vương, Thần Thoại Entertainment mặc dù có đến hai mươi bộ phận âm nhạc, nhưng chỉ có hai vị ca vương và hai vị ca hậu, Music13 của chúng ta đến cả móng chân của họ cũng không được động vào.”
“Ít như vậy sao?”
“Khúc Đa thì càng thiếu.”
Lâm Hi lắc đầu, "Bản thân ngươi tưởng ca vương là bắp cải trên cánh đồng à, chỉ riêng ca vương cho dù là Thiên Quang đứng đầu trong giới âm nhạc cũng chỉ có năm người. Ví dụ như Chu Hàn Tẫn tháng trước ngươi gặp phải, chính là một trong ngũ đại ca vương của Thiên Quang, nếu như không phải gặp ca vương thì tháng trước ngươi đã có khả năng lấy được top một.”
Chu Hàn Tẫn?
Lâm Trí Bạch nói: “Hắn quả thật rất lợi hại.”
Bảng xếp hạng mùa giải tháng trước, Lâm Trí Bạch cũng có chú ý, tự nhiên có chút tò mò về vị trí số một. Kết quả là đi nghe thử bài hát của đối phương, phát hiện sáng tác cũng không tốt hơn « Tiêu Sầu » chút nào, thậm chí còn kém hơn một bậc.
Đương nhiên đây chỉ là góc nhìn cá nhân của Lâm Trí Bạch.
Lâm Trí Bạch cảm thấy ca sĩ của top một quả nhiên là lợi hại, hắn cũng chính là ca vương của Thiên Quang Chu Hàn Tẫn, thế nhưng hắn lại dùng bài hát kém hơn để hát ra một sức hấp dẫn kinh người, làm cho bất kì ai nghe phải cũng phải say mê trong giọng hát của hắn.
"Ngươi phải biết làm ca vương ca hậu có bao nhiêu khó khăn..."
Lâm Hi liền giải thích cho Lâm Trí Bạch: “Trong giới âm nhạc thì các Khúc Đa là lớn nhất, tiếp theo chính là ca vương và ca hậu. Thậm chí cho dù là ca vương và ca hậu có đứng cùng Khúc Đa, thì cả hai đều phải ngang hàng đối đãi.”
Dừng lại một chút.
Lâm Hi cười nói: "Đương nhiên ca vương ca hậu khi đối mặt với Khúc Đa thì càng xem là hậu bối, đều ở vai thấp hơn, dù sao thì các Khúc Đa mới chính là gốc rể của giới âm nhạc. Điều này là không thể thay đổi!”
"Ừm."
Lâm Trí Bạch nhẹ gật đầu.
Luôn luôn có một số ca sĩ như rồng như phượng có được sự ưu ái của ông trời, bọn họ giống như được Thượng Đế hôn lên cổ họng nên hát bài hát nào cũng có cảm xúc. Loại người này nếu cùng Khúc Đa hợp tác, thường cả hai bên sẽ cùng thành công, dù sao cũng có một số bài hát không phải ai cũng có thể hát được.
Nói chuyện thêm một chút.
Thoáng cái đã đến công ty.
Lái xe tiến vào bãi đỗ xe dưới tầng hầm của Thần Thoại Entertainment, Lâm Hi bỗng nhiên nói: “Hai vị ca vương của Thần Thoại làm việc ở MusicOne và MusicTwo. Hai bộ này ngươi không cần phải hao tâm tốn sức nghĩ đến làm gì, trưởng bộ phận ở MusicTwo chính là Lâm Liễu. Tên khốn này năm ngoái còn cố tình lôi kéo người của ta, nhưng người ở MusicOne, ta có thể thay ngươi đi đàm phán.”
Lâm Trí Bạch nhíu mày: “Vậy thành tích sẽ thuộc về ai?”
Lâm Hi cười khổ nói: "Cụ thể phải xem hai bên thương lượng như thế nào, bất quá đối phương là ca vương, thành tích khẳng định phần lớn là của bọn họ, chúng ta rất khó có được quyền chủ động.”
"Vậy thì quên đi."
Lâm Trí Bạch không có ý định tìm ca sĩ ở bộ phận khác hợp tác, hắn rất rõ bản thân phải làm gì, trong miêu tả nhiệm vụ của hệ thống có một câu "Thống lĩnh Music13 của Thần Thoại lần nữa tấn công bảng xếp hạng mùa giải", rõ ràng là muốn mình tìm người dưới trướng tỷ tỷ.
Lâm Hi dừng xe nhưng không hề vội vã đi xuống, nàng ta quay đầu chằm chằm chằm chằm Lâm Trí Bạch.
"Sao vậy?"
Lâm Trí Bạch có một cảm giác rất kỳ lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.