Chương 42: Giới thiệu phần hai
Hồng Thu Phong
12/09/2019
Diệp Thu giật mình tỉnh dậy trên chiếc giường nệm cọt kẹt của mình trong căn phòng trọ chật hẹp. Cổ họng hắn bỏng cháy vì cơn khát, cơn ác mộng
vừa rồi thật sự quá chân thật. Hắn thấy mình xuyên không đến một thế
giới tiên hiệp, có được thân xác mới trải qua rất nhiều chuyện kinh
biến. Cuối cùng giao đấu cùng Lý Đồ khiến hắn bị thương và ngất đi cũng
là lúc hắn tỉnh dậy sau giấc mộng. những giọt mồ hôi đầm đìa lăn dài
trên khuôn mặt còn non nớt. Lau sơ mồ hôi trên trán, hắn vội vàng nhìn
lại thì thấy mình vẫn còn hai cánh tay, lắc đầu rồi cười nhẹ sau đó đi
xuống tủ lạnh uống nước.
- Thật là một giấc mơ kỳ lạ, mọi thứ mình trả qua rất chân thật đến nổi mình có thể cảm nhận được nội lực đang chảy trong cơ thể mình.
Giật mình vì suy nghĩ vu vơ ấy, Diệp Thu lập tức theo bản năng huy động chân khí trong đan điền, lập tức những luồng chân khí màu trắng đục tuôn ra bị âm dương bát quái bàn trong nảo hải hút lấy rồi chuyển hóa thành dòng nước chảy khắp toàn thân. Xung quanh Diệp Thu những luồng khói trắng tỏa ra rồi xoáy lên cao.
Bất tri bất giác hắn hóa chỉ làm kiếm, truyền nội lực đang cuồn cuộn trong cơ thể vào hai ngón tay, sau đó chém xéo vào hướng bức tường. Một âm thanh thật lớn vang lên sau đó là một mãng trắng xóa.
- Bùm.
- Tiểu tử mạng lớn cuối cùng cũng chịu tĩnh lại, ngủ 1 giấc mất 3 năm, báo hại thân già như ta ngày nào cũng phải dậy sớm truyền chân khí cho ngươi.
GIọng nói trong trẻo của nữ nhân, cùng mùi thuốc nồg nặc, DIệp Thu hoảng hốt nhìn lại thì thấy mình đang nằm trong căn phòng với phong cách trang trí cổ xưa, xung quanh hắn là 4 bức tường bằng gỗ quý được trang trí cầu kì, giữa căn phòng có 1 cái bàn tròn, đang ngồi đối diện nhìn hắn là một mĩ phụ, da trắng như tuyết, khoác một bộ lam y chỉnh tề, với mái tóc bạch kim dài tới eo.
DIệp Thu dùng tay sờ vào vai trái của mình. Khiến hắn giật mình lần nữa là cánh tay đã bị thiếu đi.
- Đây mới là thế giới thật, ta thật sự vẫn còn sống, ta đang ở Thiên Linh thế giới.
- Thật là một giấc mơ kỳ lạ, mọi thứ mình trả qua rất chân thật đến nổi mình có thể cảm nhận được nội lực đang chảy trong cơ thể mình.
Giật mình vì suy nghĩ vu vơ ấy, Diệp Thu lập tức theo bản năng huy động chân khí trong đan điền, lập tức những luồng chân khí màu trắng đục tuôn ra bị âm dương bát quái bàn trong nảo hải hút lấy rồi chuyển hóa thành dòng nước chảy khắp toàn thân. Xung quanh Diệp Thu những luồng khói trắng tỏa ra rồi xoáy lên cao.
Bất tri bất giác hắn hóa chỉ làm kiếm, truyền nội lực đang cuồn cuộn trong cơ thể vào hai ngón tay, sau đó chém xéo vào hướng bức tường. Một âm thanh thật lớn vang lên sau đó là một mãng trắng xóa.
- Bùm.
- Tiểu tử mạng lớn cuối cùng cũng chịu tĩnh lại, ngủ 1 giấc mất 3 năm, báo hại thân già như ta ngày nào cũng phải dậy sớm truyền chân khí cho ngươi.
GIọng nói trong trẻo của nữ nhân, cùng mùi thuốc nồg nặc, DIệp Thu hoảng hốt nhìn lại thì thấy mình đang nằm trong căn phòng với phong cách trang trí cổ xưa, xung quanh hắn là 4 bức tường bằng gỗ quý được trang trí cầu kì, giữa căn phòng có 1 cái bàn tròn, đang ngồi đối diện nhìn hắn là một mĩ phụ, da trắng như tuyết, khoác một bộ lam y chỉnh tề, với mái tóc bạch kim dài tới eo.
DIệp Thu dùng tay sờ vào vai trái của mình. Khiến hắn giật mình lần nữa là cánh tay đã bị thiếu đi.
- Đây mới là thế giới thật, ta thật sự vẫn còn sống, ta đang ở Thiên Linh thế giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.