Chương 744: Ai có thể cùng ta hết sức chiến một trận? (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Đường trưởng lão cảm giác tinh thần hoảng hốt.
- Sở Mộ thật sự thắng.
- Một kiếm đánh bại . . . thật sự một kiếm đánh bại . . . Ha ha ha ha . . . -
- Hãnh diện! Hãnh diện!
Chín vị Kiếm Hào như con nít hò reo, lúc trước họ đã chịu nhiều áp lực.
Người Đại Khôn Kiếm phủ mừng như điên, cực kỳ kích động, nhịp tim đập nhanh hơn mấy lần, mặt đỏ hồng. Trần Bất Nhị cũng vì nỗi lòng kích động mà tay khẽ run.
Trần Bất Nhị thầm nghĩ:
- Thật là một kiếm kinh tâm động phách, trong mười năm cũng có thể . . . đối địch với Hoàng Phủ Hoàng Thiên.
Trong Trần Bất Nhị dâng trào chiến ý.
Ngày so đấu cuộc chiến tranh giành khí vận thứ nhất kết thúc, bàn tán nhiệt liệt chưa từng có, vì trận chiến của Sở Mộ, vì nhát kiếm của hắn.
Kinh tâm động phách!
Kinh diễm tuyệt luân!
Không chỉ trăm vạn khán giả không dám xem thường Sở Mộ, người chín Kiếm phủ khác cũng hết sức chú trọng. Bọn họ biết đó không phải ăn may, không có chút xíu thành phần may mắn nào, đó là thực lực thật sự.
Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ hỏi:
- Không Dương, ngươi thấy nhát kiếm kia thế nào?
Liệt Không Dương lạnh nhạt nói:
- Không tệ, chỉ có vậy.
Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ cười:
- Cũng đúng.
Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ thầm than mình hỏi sai người. Liệt Không Dương là vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực, thực lực của Sở Mộ Đại Khôn Kiếm phủ không tồi nhưng so với Liệt Không Dương thì như trời và đất.
Tin tưởng nhát kiếm đánh bại Diêu Tường đã là Sở Mộ dốc hết sức.
Còn về Diêu Tường xui xẻo bị Sở Mộ một kiếm tổn hại nặng hộc máu hôn mê, được mang về dùng đan dược chữa trị nhưng tiếc rằng hắn thúc giục Thiên Hoang kiếm khí chứa trong kiếm đó. Đặc tính xâm thực của Thiên Hoang kiếm khí không ngừng ăn mòn thân thể Diêu Tường, muốn trừ bỏ đặc tính xâm thực sẽ mất nhiều thời gian.
Nói đơn giản là trong thời gian ngắn Diêu Tường đã phế, dù có lên sân thì thực lực không phát huy được năm mươi phần trăm.
- Quyết chiến ngày mai xin Đường trưởng lão xếp cho ngươi và Sở Mộ quyết đấu đi.
Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ cười nói, mắt lóe tia sáng:
- Ngươi biết nên làm như thế nào phải không?
Liệt Không Dương mỉm cười nói:
- Yên tâm, hắn hại Diêu sư đệ như vậy thì ta bảo đảm sẽ cho hắn đau đớn hơn Diêu sư đệ gấp mười lần.
***
Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ xếp hạng hai trong mười Kiếm phủ mỉm cười nói:
- Lần này Đại Khôn Kiếm phủ khiến người bất ngờ, có Kiếm Hào lợi hại như vậy.
Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ nhìn thanh niên bên cạnh mình, hỏi:
- Lục Nguyên, ngươi cảm thấy nhát kiếm của hắn thế nào?
- Chỉ tầm thường.
Mặt Lục Nguyên không biểu tình trả lời:
- Ta chỉ có một đối thủ, những người khác ta không để vào mắt.
Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ cười:
- Ha ha ha!
Vì Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ biết Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ nói đối thủ là vương giả Kiếm Hào: Liệt Không Dương.
***
Ngày quyết chiến thứ nhất kết thúc, Đại Khôn Kiếm phủ với chiến tích thắng một thua chín trận quay về Đại Khôn viên.
Cuộc chiến tranh giành khí vận không thể hoàn thành chỉ trong một, hai ngày, dù thua chín trận nhưng trận thắng của Sở Mộ khiến bọn họ đặc biệt hãnh diện, lòng sung sướng.
Long Liệt cười to bảo:
- Nhát kiếm đó của Sở sư đệ quá là kinh diễm!
Khương Ly Trần cười nói:
- Ta nghĩ bọn họ sẽ cho rằng Sở sư đệ đã dốc hết sức.
Phó Vân Tiêu cười hùa theo:
- Sở sư đệ, ngày mai quyết chiến lại cho bọn họ giật mình đi, để bọn họ thấy uy phong của sư đệ.
Vì Sở Mộ nổi lên quá đột ngột, đảo điên kết luận có sẵn trong lòng mọi người, khiến bọn họ cảm giác không kịp trở tay.
- Các vị sư huynh đừng lạc quan quá sớm.
Nét mặt Du Miểu Miểu ưu sầu nói:
- Quyết chiến hôm nay nhìn là biết Đường trưởng lão Đông Thánh Điện cố ý giúp đỡ Đại Càn Kiếm phủ nhằm vào Đại Khôn Kiếm phủ chúng ta, không thì chúng ta đã chẳng bị thua chín trận. Nếu không nhờ thực lực của Sở sư đệ không theo lẽ thường thì hôm nay chúng ta thua liền mười trận rồi, hầu như không còn mặt mũi nào tiếp tục tham gia quyết chiến tiếp theo.
Mọi người nghe Du Miểu Miểu nói thì cứng người, sắc mặt âm trầm.
Rất rõ ràng, đối thủ của Kiếm phủ khác xen kẽ nhau, chỉ có Đại Khôn Kiếm phủ là mãi đấu với Đại Càn Kiếm phủ, đồ ngốc đều nhìn ra có mờ ám.
Nhưng Đông Thánh Điện cao cao tại thượng, địa vị trưởng lão của Đông Thánh Điện không thua gì tổng phủ chủ mười Kiếm phủ, thực lực càng cao sâu khó dò.
Thân phận, địa vị hay thực lực của bọn họ đều không cách nào chất vấn ngay mặt một vị trưởng lão Đông Thánh Điện.
Mặt cả đám trắng bệch, mắt tràn ngập lo lắng nhìn Sở Mộ:
- Nếu vậy quyết chiến ngày mai . . .
Bọn họ bỗng căm hận cảm giác vui sướng lúc trước của mình.
Vì bọn họ nghĩ đến một tình huống.
Quyết chiến ngày mai rất có thể sẽ sắp xếp cho Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương Đại Càn Kiếm phủ quyết đấu với Sở Mộ.
Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương, cái tên này dù không đọc quyển sách kia cũng như sấm bên tai. Kiếm Hào đệ nhất Đông Kiếm Vực, vương giả trong Kiếm Hào.
Bọn họ không biết thực lực của Liệt Không Dương mạnh cỡ nào, bọn họ chỉ biết rằng cho đến nay những Kiếm Hào cường đại không phục danh hiệu vương giả Kiếm Hào của Liệt Không Dương đều không đấu qua ba nhát kiếm trong tay gã.
Nghe đồn chưa ai thấy Liệt Không Dương dốc hết sức mạnh, bởi vì, không đủ tư cách.
Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương, bảy chữ này như góc trời đè trên đầu tất cả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực, khiến bọn họ chỉ có thể ngước nhìn, tuyệt vọng dưới sự trấn áp đó. Dù có ngày Liệt Không Dương không thể ức chế tích lũy buộc phải đột phá thì bóng ma này sẽ mãi bám theo bọn họ.
Sở Mộ có lợi hại không?
Lợi hại, ít ra trong đệ tử Vương phủ Đại Khôn Kiếm phủ thì Sở Mộ ghê gớm nhất, năm nay hắn mới chỉ hai mươi ba tuổi.
Hai mươi tuổi thành tựu Kiếm Hào, duy nhất của Đại Khôn vương triều trong ngàn năm, dù tính nguyên Đông Kiếm Vực cũng đủ xếp mười hàng đầu. Sở Mộ hai mươi tuổi đã đè đầu Kiếm Hào tích lũy năm năm, bây giờ hắn hai mươi ba tuổi thi triển ra một kiếm kinh tâm động phách tổn hại nặng Kiếm Hào tích lũy năm năm gần sáu năm trời.
Bọn họ tin nếu cho Sở Mộ đủ thời gian, cho hắn thêm mấy năm nữa thì thành tựu tương lai của hắn chưa chắc không bằng Liệt Không Dương, có thể giành danh hiệu vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực đời mới.
Nhưng nếu ngày mai Sở Mộ đấu với Liệt Không Dương, thực lực vô cùng cường đại của gã khiến người cảm thấy tuyệt vọng. Nếu thua dưới kiếm của Liệt Không Dương sẽ đả kích rất lớn cho Sở Mộ, để lại bóng ma trong lòng hắn, cản trở tiến bộ về sau.
- Sở Mộ thật sự thắng.
- Một kiếm đánh bại . . . thật sự một kiếm đánh bại . . . Ha ha ha ha . . . -
- Hãnh diện! Hãnh diện!
Chín vị Kiếm Hào như con nít hò reo, lúc trước họ đã chịu nhiều áp lực.
Người Đại Khôn Kiếm phủ mừng như điên, cực kỳ kích động, nhịp tim đập nhanh hơn mấy lần, mặt đỏ hồng. Trần Bất Nhị cũng vì nỗi lòng kích động mà tay khẽ run.
Trần Bất Nhị thầm nghĩ:
- Thật là một kiếm kinh tâm động phách, trong mười năm cũng có thể . . . đối địch với Hoàng Phủ Hoàng Thiên.
Trong Trần Bất Nhị dâng trào chiến ý.
Ngày so đấu cuộc chiến tranh giành khí vận thứ nhất kết thúc, bàn tán nhiệt liệt chưa từng có, vì trận chiến của Sở Mộ, vì nhát kiếm của hắn.
Kinh tâm động phách!
Kinh diễm tuyệt luân!
Không chỉ trăm vạn khán giả không dám xem thường Sở Mộ, người chín Kiếm phủ khác cũng hết sức chú trọng. Bọn họ biết đó không phải ăn may, không có chút xíu thành phần may mắn nào, đó là thực lực thật sự.
Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ hỏi:
- Không Dương, ngươi thấy nhát kiếm kia thế nào?
Liệt Không Dương lạnh nhạt nói:
- Không tệ, chỉ có vậy.
Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ cười:
- Cũng đúng.
Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ thầm than mình hỏi sai người. Liệt Không Dương là vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực, thực lực của Sở Mộ Đại Khôn Kiếm phủ không tồi nhưng so với Liệt Không Dương thì như trời và đất.
Tin tưởng nhát kiếm đánh bại Diêu Tường đã là Sở Mộ dốc hết sức.
Còn về Diêu Tường xui xẻo bị Sở Mộ một kiếm tổn hại nặng hộc máu hôn mê, được mang về dùng đan dược chữa trị nhưng tiếc rằng hắn thúc giục Thiên Hoang kiếm khí chứa trong kiếm đó. Đặc tính xâm thực của Thiên Hoang kiếm khí không ngừng ăn mòn thân thể Diêu Tường, muốn trừ bỏ đặc tính xâm thực sẽ mất nhiều thời gian.
Nói đơn giản là trong thời gian ngắn Diêu Tường đã phế, dù có lên sân thì thực lực không phát huy được năm mươi phần trăm.
- Quyết chiến ngày mai xin Đường trưởng lão xếp cho ngươi và Sở Mộ quyết đấu đi.
Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ cười nói, mắt lóe tia sáng:
- Ngươi biết nên làm như thế nào phải không?
Liệt Không Dương mỉm cười nói:
- Yên tâm, hắn hại Diêu sư đệ như vậy thì ta bảo đảm sẽ cho hắn đau đớn hơn Diêu sư đệ gấp mười lần.
***
Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ xếp hạng hai trong mười Kiếm phủ mỉm cười nói:
- Lần này Đại Khôn Kiếm phủ khiến người bất ngờ, có Kiếm Hào lợi hại như vậy.
Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ nhìn thanh niên bên cạnh mình, hỏi:
- Lục Nguyên, ngươi cảm thấy nhát kiếm của hắn thế nào?
- Chỉ tầm thường.
Mặt Lục Nguyên không biểu tình trả lời:
- Ta chỉ có một đối thủ, những người khác ta không để vào mắt.
Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ cười:
- Ha ha ha!
Vì Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ biết Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ nói đối thủ là vương giả Kiếm Hào: Liệt Không Dương.
***
Ngày quyết chiến thứ nhất kết thúc, Đại Khôn Kiếm phủ với chiến tích thắng một thua chín trận quay về Đại Khôn viên.
Cuộc chiến tranh giành khí vận không thể hoàn thành chỉ trong một, hai ngày, dù thua chín trận nhưng trận thắng của Sở Mộ khiến bọn họ đặc biệt hãnh diện, lòng sung sướng.
Long Liệt cười to bảo:
- Nhát kiếm đó của Sở sư đệ quá là kinh diễm!
Khương Ly Trần cười nói:
- Ta nghĩ bọn họ sẽ cho rằng Sở sư đệ đã dốc hết sức.
Phó Vân Tiêu cười hùa theo:
- Sở sư đệ, ngày mai quyết chiến lại cho bọn họ giật mình đi, để bọn họ thấy uy phong của sư đệ.
Vì Sở Mộ nổi lên quá đột ngột, đảo điên kết luận có sẵn trong lòng mọi người, khiến bọn họ cảm giác không kịp trở tay.
- Các vị sư huynh đừng lạc quan quá sớm.
Nét mặt Du Miểu Miểu ưu sầu nói:
- Quyết chiến hôm nay nhìn là biết Đường trưởng lão Đông Thánh Điện cố ý giúp đỡ Đại Càn Kiếm phủ nhằm vào Đại Khôn Kiếm phủ chúng ta, không thì chúng ta đã chẳng bị thua chín trận. Nếu không nhờ thực lực của Sở sư đệ không theo lẽ thường thì hôm nay chúng ta thua liền mười trận rồi, hầu như không còn mặt mũi nào tiếp tục tham gia quyết chiến tiếp theo.
Mọi người nghe Du Miểu Miểu nói thì cứng người, sắc mặt âm trầm.
Rất rõ ràng, đối thủ của Kiếm phủ khác xen kẽ nhau, chỉ có Đại Khôn Kiếm phủ là mãi đấu với Đại Càn Kiếm phủ, đồ ngốc đều nhìn ra có mờ ám.
Nhưng Đông Thánh Điện cao cao tại thượng, địa vị trưởng lão của Đông Thánh Điện không thua gì tổng phủ chủ mười Kiếm phủ, thực lực càng cao sâu khó dò.
Thân phận, địa vị hay thực lực của bọn họ đều không cách nào chất vấn ngay mặt một vị trưởng lão Đông Thánh Điện.
Mặt cả đám trắng bệch, mắt tràn ngập lo lắng nhìn Sở Mộ:
- Nếu vậy quyết chiến ngày mai . . .
Bọn họ bỗng căm hận cảm giác vui sướng lúc trước của mình.
Vì bọn họ nghĩ đến một tình huống.
Quyết chiến ngày mai rất có thể sẽ sắp xếp cho Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương Đại Càn Kiếm phủ quyết đấu với Sở Mộ.
Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương, cái tên này dù không đọc quyển sách kia cũng như sấm bên tai. Kiếm Hào đệ nhất Đông Kiếm Vực, vương giả trong Kiếm Hào.
Bọn họ không biết thực lực của Liệt Không Dương mạnh cỡ nào, bọn họ chỉ biết rằng cho đến nay những Kiếm Hào cường đại không phục danh hiệu vương giả Kiếm Hào của Liệt Không Dương đều không đấu qua ba nhát kiếm trong tay gã.
Nghe đồn chưa ai thấy Liệt Không Dương dốc hết sức mạnh, bởi vì, không đủ tư cách.
Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương, bảy chữ này như góc trời đè trên đầu tất cả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực, khiến bọn họ chỉ có thể ngước nhìn, tuyệt vọng dưới sự trấn áp đó. Dù có ngày Liệt Không Dương không thể ức chế tích lũy buộc phải đột phá thì bóng ma này sẽ mãi bám theo bọn họ.
Sở Mộ có lợi hại không?
Lợi hại, ít ra trong đệ tử Vương phủ Đại Khôn Kiếm phủ thì Sở Mộ ghê gớm nhất, năm nay hắn mới chỉ hai mươi ba tuổi.
Hai mươi tuổi thành tựu Kiếm Hào, duy nhất của Đại Khôn vương triều trong ngàn năm, dù tính nguyên Đông Kiếm Vực cũng đủ xếp mười hàng đầu. Sở Mộ hai mươi tuổi đã đè đầu Kiếm Hào tích lũy năm năm, bây giờ hắn hai mươi ba tuổi thi triển ra một kiếm kinh tâm động phách tổn hại nặng Kiếm Hào tích lũy năm năm gần sáu năm trời.
Bọn họ tin nếu cho Sở Mộ đủ thời gian, cho hắn thêm mấy năm nữa thì thành tựu tương lai của hắn chưa chắc không bằng Liệt Không Dương, có thể giành danh hiệu vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực đời mới.
Nhưng nếu ngày mai Sở Mộ đấu với Liệt Không Dương, thực lực vô cùng cường đại của gã khiến người cảm thấy tuyệt vọng. Nếu thua dưới kiếm của Liệt Không Dương sẽ đả kích rất lớn cho Sở Mộ, để lại bóng ma trong lòng hắn, cản trở tiến bộ về sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.