Chương 2227: Bạch y tham thượng. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Lửa giận từ trong lòng bốc lên. Thiêu đốt, lôi quang càng hừng hực, càng thêm cuồng bạo.
Tử Dị rút kiếm, bắn thẳng về phía Sở Mộ. Dưới lửa giận thiêu đốt, thực lực của hắn tối thiểu cũng tăng lên ba thành. Trên thân kiếm có lực lượng Lôi đình tràn ngập.
Lôi thuật của Tử Lôi cung rất độc đáo, nhưng mà cũng có kiếm pháp Lôi hệ không yếu. Tử Dị là Đại thiếu cung chủ, tương lai sẽ tiếp quản Tử Lôi cung, trừ tu luyện bí thuật lôi hệ ra cũng vô cùng tinh thông một môn kiếm pháp Lôi hệ bí truyền
.
Nhưng mà hắn không biết hắn làm như vậy càng chết nhanh hơn.
Vẻ mặt Sở Mộ bình tĩnh, nhưng mà không biết tại sao cung chủ Tử Lôi cung lại bỗng nhiên có cảm giác không quá tốt.
Loại cảm giác không quá tốt này mới vừa xuất hiện thì Tử Dị đã tới trước mặt Sở Mộ, triển khai kiếm pháp công kishc.
Kiếm pháp Lôi hệ bí truền của Tử Lôi cung gọi là Đại Lôi đình kiếm, uy lực mạnh mẽ, có chỗ độc đáo. Sở Mộ cũng không ngạnh kháng mà né tránh. Cảnh này khiến cho cung chủ Tử Lôi cung hơi yên tâm một chút.
Tử Dị cảm thấy vô cùng thuận tay, một môn Đại Lôi Đình kiếm thi triển không ngừng. Từng chiêu đều có uy lực kinh người. Kiếm khí của Đại Lôi đình kiếm đâm rách hư không, quả thực có khí thế người cản giết người thần cản giết thần.
Rất hưng phấn, Tử Dị cảm thấy từ khi tu luyện Đại Lôi đình kiếm tới nay hắn chưa từng có lần nào thoải mái như vậy. Thi triển kiếm pháp thuận tay như thế, liền mạch như thế. Một ít chỗ không lưu loát bình thường lúc này thi triển rất là nhẹ nhàng, uy lực kinh người.
Lôi Đình kiếm khí đáng sợ rơi xuống, một ngọn núi trong phạm vi ngàn trượng phía dưới nổ tung, núi đá nghiền nát, cây cối cháy đen. Ngọn núi bị tàn phá hầu như không còn, có vô số vết nứt chằng chịt, hầu như muốn sụp đổ.
Cung chủ Tử Lôi cung lại nhíu mày, hắn càng nhìn càng cảm thấy không đúng. Một lúc lâu sau hắn mới bừng tỉnh, chợt nở nụ cười lạnh:
- Không ngờ lại học trộm Đại Lôi đình kiếm, vậy cũng phải có mạng tu luyện mới được.
Sau khi hiểu rõ cách làm của Sở Mộ, cung chủ Tử Lôi cung lại yên lòng hơn. coi như Sở Mộ thực sự học được Đại Lôi đình kiếm, nhưng mà sinh tử còn nằm trong lòng bàn tay hắn, cho nên hắn không lo lắng một chút nào tới việc Đại Lôi đình kiếm sẽ lưu lạc ra bên ngoài.
Đây là tự tin, tự tin tuyệt tối. Là tự tin từ tu vi Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đem lại cho hắn.
- Kiếm pháp không tệ, đa tạ ngươi tự mình thi triển. Vì cảm tạ ngươi, ta sẽ cho ngươi ra đi mà không phải chịu thống khổ.
Sau khi Tử Dị thi triển Đại Lôi đình kiếm được hai lần, Sở Mộ bỗng nhiên mở miệng nói.
- Ngươi dám.
Cung chủ Tử Lôi cung đột nhiên nhảy dựng lên, run rẩy quát, lại lập tức điểm một ngón tay ra, muốn bắn chết sm
Cùng lúc đó kiếm của Sở Mộ khẽ động, kiếm quang kia giống như một dòng nước, lại giống như pháo hoa, lại giống như sấm sét.
Tử Dị không có cách nào nhúc nhích, hắn ở quá gần, tốc độ của một kiếm kia lại quá nhanh, như được thần trợ giúp.
Theo như lời Sở Mộ nói, hắn không có cảm nhận được một chút thống khổ nào. Thế giới trước mắt hắn nhanh chóng trở nên đen kịt, ý thức dần dần mất đi.
- Ta chết? Sao ta có thể chết được? Ta chính là chủ nhân tương lai của Tử Lôi cung... Ta sắp sửa quân lâm Thiên Khung vực...
Oanh một tiếng, thân thể Tử Dị bị một đạo sấm sét đánh trúng, vỡ nát. Sở Mộ lại thừa cơ tránh đi.
Một kiếm tinh diệu không những giết chết Tử Dị này, mà còn khiến cho Tử Dị trở thành tấm lá chắn, ngăn cản một kích đột nhiên của cung chủ Tử Lôi cung.
Cung chủ Tử Lôi cung sửng sốt, công kích của hắn lại đánh con hắn thành một đống thịt vụt, một kích này giống như xé rách trái tim của hắn vậy.
Giống như là thiên băng địa liệt vậy.
- Ngươi đáng chết... Ngươi đáng chết.
Hai nhi tử đều chết, đều chết dưới tay một người .Loại thống khổ này, loại lửa giận này khiến cho cả người hắn như bị thiêu đốt.
Lửa giận, lửa giận của cung chủ Tử Lôi cung tràn ngập. Một cường giả Thánh cấp thất tinh, hắn lại không phải là Thánh cấp thất tinh tầm thường, mà là cung chủ một cung. Có được tài nguyên của một cung, có được bí bảo trên người.
Lửa giận của hắn coi như là Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không cũng phải cẩn thận đối phó.
Sở Mộ sẽ đích thân đi thừa nhận lửa giận của cung chủ Tử Lôi cung sao?
Đáp án dĩ nhiên là không. Không biết từ khi nào bên cạnh hắn đã xuất hiện một đạo thân ảnh, một đạo thân ảnh bồng bềnh mặc áo bào trắng, vẻ mặt lạnh nhạt, khí chất phiêu dật. Thân thể gầy dò, tư thái tuyệt thế, phong độ vô cùng.
Hắn vừa mới xuất hiện, cung chủ Tử Lôi cung đang bị lửa giận che kín tâm trí cũng phải nhìn qua, nhìn vào trên người mặc áo bào trắng kia.
- Bạch Y tham kiến thiếu chủ.
Người mặc áo bào trắng ở bên cạnh Sở Mộ hơi khom người, phong độ tuyệt thế.
- Bạch Y, giao cho ngươi.
Sở Mộ lạnh nhạt nói, thân thể khẽ động, nhanh chóng lùi về phía sauu. Bởi vì kế tiếp sẽ có một trận chiến vô cùng kịch liệt, ảnh hưởng rất lớn, nếu như hắn ở gần quá cũng sẽ không may.
Cung churu Tử Lôi cung có tu vi Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong. Bạch Y cũng có tu vi Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong. Tu vi hai người bằng nhau, không phân cao thấp.
Cung chuur Tử Lôi cung, một thân pháp bảo lôi hệ, Bạch Y chỉ có một thanh kiếm trong tay mà thôi.
Ai mạnh ai yếu?
Sở Mộ tin vào Bạch Y, không có lý do gì đặc biệt, chỉ là trực giác của hắn nói cho hắn biết vậy mà thôi.
...
- Ngươi là ai?
Cung chủ Tử Lôi cung tập trung vào người mặc áo bào trắng, lôi quang trầm tĩnh, trầm giọng quát.
Bạch y nhân đột nhiên xuất hiện trước mắt này không ngờ hắn lại không cảm nhận được bất kỳ dấu hiệu ba động nào. Cứ như vậy đột nhiên xuất hiện, giống như trước đó rất lâu đã ở đó, chưa từng động đậy qua.
Không chỉ có như vậy, trên người Bạch y nhân này nhìn như không có khí tức chấn động. Nhưng mà hắn lại có thể cảm giác được phong mang tuyệt thế đang nội liễm. Giống như là một thanh tuyệt thế thần kiếm ẩn vào trong vỏ. Không rời vỏ thì thôi, một khi rời vỏ, tất kinh thiên động địa.
Kiếm Thánh.
Đây tuyệt đối là một Kiếm Thánh.
Mỗi một Kiếm Thánh đều là cường giả vô cùng đáng sợ, loại Kiếm Thánh tuyệt thế như bạch y nhân này càng là cường giả trong cường giả. Cung chủ Tử Lôi cung dù thế nào cũng không dám khinh thị.
- Người giết nguơi.
Đối mặt với câu hỏi của cung chủ Tử Lôi cung, người mặc áo bào trắng chỉ khẽ mở miệng, nhẹ giọng trả lời. Thanh âm kia giống như khí chất của hắn vậy, nhẹ nhàng mà phiêu dật.
Tử Dị rút kiếm, bắn thẳng về phía Sở Mộ. Dưới lửa giận thiêu đốt, thực lực của hắn tối thiểu cũng tăng lên ba thành. Trên thân kiếm có lực lượng Lôi đình tràn ngập.
Lôi thuật của Tử Lôi cung rất độc đáo, nhưng mà cũng có kiếm pháp Lôi hệ không yếu. Tử Dị là Đại thiếu cung chủ, tương lai sẽ tiếp quản Tử Lôi cung, trừ tu luyện bí thuật lôi hệ ra cũng vô cùng tinh thông một môn kiếm pháp Lôi hệ bí truyền
.
Nhưng mà hắn không biết hắn làm như vậy càng chết nhanh hơn.
Vẻ mặt Sở Mộ bình tĩnh, nhưng mà không biết tại sao cung chủ Tử Lôi cung lại bỗng nhiên có cảm giác không quá tốt.
Loại cảm giác không quá tốt này mới vừa xuất hiện thì Tử Dị đã tới trước mặt Sở Mộ, triển khai kiếm pháp công kishc.
Kiếm pháp Lôi hệ bí truền của Tử Lôi cung gọi là Đại Lôi đình kiếm, uy lực mạnh mẽ, có chỗ độc đáo. Sở Mộ cũng không ngạnh kháng mà né tránh. Cảnh này khiến cho cung chủ Tử Lôi cung hơi yên tâm một chút.
Tử Dị cảm thấy vô cùng thuận tay, một môn Đại Lôi Đình kiếm thi triển không ngừng. Từng chiêu đều có uy lực kinh người. Kiếm khí của Đại Lôi đình kiếm đâm rách hư không, quả thực có khí thế người cản giết người thần cản giết thần.
Rất hưng phấn, Tử Dị cảm thấy từ khi tu luyện Đại Lôi đình kiếm tới nay hắn chưa từng có lần nào thoải mái như vậy. Thi triển kiếm pháp thuận tay như thế, liền mạch như thế. Một ít chỗ không lưu loát bình thường lúc này thi triển rất là nhẹ nhàng, uy lực kinh người.
Lôi Đình kiếm khí đáng sợ rơi xuống, một ngọn núi trong phạm vi ngàn trượng phía dưới nổ tung, núi đá nghiền nát, cây cối cháy đen. Ngọn núi bị tàn phá hầu như không còn, có vô số vết nứt chằng chịt, hầu như muốn sụp đổ.
Cung chủ Tử Lôi cung lại nhíu mày, hắn càng nhìn càng cảm thấy không đúng. Một lúc lâu sau hắn mới bừng tỉnh, chợt nở nụ cười lạnh:
- Không ngờ lại học trộm Đại Lôi đình kiếm, vậy cũng phải có mạng tu luyện mới được.
Sau khi hiểu rõ cách làm của Sở Mộ, cung chủ Tử Lôi cung lại yên lòng hơn. coi như Sở Mộ thực sự học được Đại Lôi đình kiếm, nhưng mà sinh tử còn nằm trong lòng bàn tay hắn, cho nên hắn không lo lắng một chút nào tới việc Đại Lôi đình kiếm sẽ lưu lạc ra bên ngoài.
Đây là tự tin, tự tin tuyệt tối. Là tự tin từ tu vi Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đem lại cho hắn.
- Kiếm pháp không tệ, đa tạ ngươi tự mình thi triển. Vì cảm tạ ngươi, ta sẽ cho ngươi ra đi mà không phải chịu thống khổ.
Sau khi Tử Dị thi triển Đại Lôi đình kiếm được hai lần, Sở Mộ bỗng nhiên mở miệng nói.
- Ngươi dám.
Cung chủ Tử Lôi cung đột nhiên nhảy dựng lên, run rẩy quát, lại lập tức điểm một ngón tay ra, muốn bắn chết sm
Cùng lúc đó kiếm của Sở Mộ khẽ động, kiếm quang kia giống như một dòng nước, lại giống như pháo hoa, lại giống như sấm sét.
Tử Dị không có cách nào nhúc nhích, hắn ở quá gần, tốc độ của một kiếm kia lại quá nhanh, như được thần trợ giúp.
Theo như lời Sở Mộ nói, hắn không có cảm nhận được một chút thống khổ nào. Thế giới trước mắt hắn nhanh chóng trở nên đen kịt, ý thức dần dần mất đi.
- Ta chết? Sao ta có thể chết được? Ta chính là chủ nhân tương lai của Tử Lôi cung... Ta sắp sửa quân lâm Thiên Khung vực...
Oanh một tiếng, thân thể Tử Dị bị một đạo sấm sét đánh trúng, vỡ nát. Sở Mộ lại thừa cơ tránh đi.
Một kiếm tinh diệu không những giết chết Tử Dị này, mà còn khiến cho Tử Dị trở thành tấm lá chắn, ngăn cản một kích đột nhiên của cung chủ Tử Lôi cung.
Cung chủ Tử Lôi cung sửng sốt, công kích của hắn lại đánh con hắn thành một đống thịt vụt, một kích này giống như xé rách trái tim của hắn vậy.
Giống như là thiên băng địa liệt vậy.
- Ngươi đáng chết... Ngươi đáng chết.
Hai nhi tử đều chết, đều chết dưới tay một người .Loại thống khổ này, loại lửa giận này khiến cho cả người hắn như bị thiêu đốt.
Lửa giận, lửa giận của cung chủ Tử Lôi cung tràn ngập. Một cường giả Thánh cấp thất tinh, hắn lại không phải là Thánh cấp thất tinh tầm thường, mà là cung chủ một cung. Có được tài nguyên của một cung, có được bí bảo trên người.
Lửa giận của hắn coi như là Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không cũng phải cẩn thận đối phó.
Sở Mộ sẽ đích thân đi thừa nhận lửa giận của cung chủ Tử Lôi cung sao?
Đáp án dĩ nhiên là không. Không biết từ khi nào bên cạnh hắn đã xuất hiện một đạo thân ảnh, một đạo thân ảnh bồng bềnh mặc áo bào trắng, vẻ mặt lạnh nhạt, khí chất phiêu dật. Thân thể gầy dò, tư thái tuyệt thế, phong độ vô cùng.
Hắn vừa mới xuất hiện, cung chủ Tử Lôi cung đang bị lửa giận che kín tâm trí cũng phải nhìn qua, nhìn vào trên người mặc áo bào trắng kia.
- Bạch Y tham kiến thiếu chủ.
Người mặc áo bào trắng ở bên cạnh Sở Mộ hơi khom người, phong độ tuyệt thế.
- Bạch Y, giao cho ngươi.
Sở Mộ lạnh nhạt nói, thân thể khẽ động, nhanh chóng lùi về phía sauu. Bởi vì kế tiếp sẽ có một trận chiến vô cùng kịch liệt, ảnh hưởng rất lớn, nếu như hắn ở gần quá cũng sẽ không may.
Cung churu Tử Lôi cung có tu vi Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong. Bạch Y cũng có tu vi Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong. Tu vi hai người bằng nhau, không phân cao thấp.
Cung chuur Tử Lôi cung, một thân pháp bảo lôi hệ, Bạch Y chỉ có một thanh kiếm trong tay mà thôi.
Ai mạnh ai yếu?
Sở Mộ tin vào Bạch Y, không có lý do gì đặc biệt, chỉ là trực giác của hắn nói cho hắn biết vậy mà thôi.
...
- Ngươi là ai?
Cung chủ Tử Lôi cung tập trung vào người mặc áo bào trắng, lôi quang trầm tĩnh, trầm giọng quát.
Bạch y nhân đột nhiên xuất hiện trước mắt này không ngờ hắn lại không cảm nhận được bất kỳ dấu hiệu ba động nào. Cứ như vậy đột nhiên xuất hiện, giống như trước đó rất lâu đã ở đó, chưa từng động đậy qua.
Không chỉ có như vậy, trên người Bạch y nhân này nhìn như không có khí tức chấn động. Nhưng mà hắn lại có thể cảm giác được phong mang tuyệt thế đang nội liễm. Giống như là một thanh tuyệt thế thần kiếm ẩn vào trong vỏ. Không rời vỏ thì thôi, một khi rời vỏ, tất kinh thiên động địa.
Kiếm Thánh.
Đây tuyệt đối là một Kiếm Thánh.
Mỗi một Kiếm Thánh đều là cường giả vô cùng đáng sợ, loại Kiếm Thánh tuyệt thế như bạch y nhân này càng là cường giả trong cường giả. Cung chủ Tử Lôi cung dù thế nào cũng không dám khinh thị.
- Người giết nguơi.
Đối mặt với câu hỏi của cung chủ Tử Lôi cung, người mặc áo bào trắng chỉ khẽ mở miệng, nhẹ giọng trả lời. Thanh âm kia giống như khí chất của hắn vậy, nhẹ nhàng mà phiêu dật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.