Chương 1941: Biểu hiện kiếm pháp. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Chuẩn bị lễ vật rất nhanh, Sở Mộ thu lễ vật vào không gian giới chỉ và khởi hành rời khỏi Chấn Thiên điện, hắn cưỡi tinh hạm loại nhỏ đi Huyền Quan Đảo.
Sở Mộ là người đi tới cửa cuối cùng.
- Thập đệ, ngươi cũng tới rồi
Đi vào thần tử điện, Phong Quá Hải lập tức nhìn thấy Sở Mộ và kêu lên.
- Thập đệ, ngồi.
Các thần tử khác chào hỏi.
- Ngươi chính là Thập đệ Sở Mộ sao, lần đầu gặp mặt, ta là Quan Lâm.
Nữ kiếm giả ngồi ở chủ vị cười nói với Sở Mộ.
- Ta là Sở Mộ, lần đầu gặp mặt, lễ vật nho nhỏ, hi vọng đại tỷ không nên ghét bỏ.
Sở Mộ cười nói, hắn chuẩn bị lấy lễ vật đưa cho Quan Lâm, cũng thừa cơ dò xét Quan Lâm.
Quan Lâm có màu da hơi đen lại thập phần sạch sẽ, cho người ta cảm giác cân đối khỏe mạnh, nàng ngồi đó nhưng Sở Mộ cũng có thể nhìn thấy thân hình cao gầy của nàng, tướng mạo Quan Lâm khác với người thường, có phong tình mỹ cảnh khác biệt, làm cho Sở Mộ suy nghĩ nàng giống con lai trên địa cầu.
Nói ngắn lại, Quan Lâm cho Sở Mộ ấn tượng là nữ kiếm giả đầy dã tính và tràn đầy sức sống, hơn nữa trấn định tự nhiên, khí chất phi phàm.
Sở Mộ dò xét Quan Lâm, Quan Lâm cũng cũng đánh giá Sở Mộ.
Nàng vừa xuất quan đã tìm hiểu tin tức, thần tử mới tới, thần tử thứ mười có kiếm ý và quy tắc chi lực thần cấp cao giai, hơn nữa còn nắm giữ không gian quy tắc cường dại, nguyên khí vân lúc Niết Bàn càng là đạt tới chín dặm chín, luận thiên phú và tiềm lực còn hơn cả mình.
Hiểu càng sâu, Quan Lâm lại càng hiếu kỳ, hắn phát thiếp mời gặp các thần tử khác, dù sao từ khi nàng bế quan tới bây giờ cũng được một thời gian ngắn, không có trao đổi với các thần tử khác, lúc này mọi người đều đột phá Niết Bàn Cảnh cho nên càng có chủ đề trao đổi...
Trước cửa là mười thần tử đang đứng, đây là lần đầu tiên bọn họ tụ tập ở đây bàn kiếm luận đạo.
Quan Lâm cũng chuẩn bị cho mọi người không ít mỹ thực và ruwouj ngon, vừa ăn vừa uống vừa bàn, mà Quan Lâm có tửu lượng thật tốt, cũng không có nhăn nhó như tiểu nữ nhi, nàng vô cùng hào sảng, hào phóng phóng khoáng và có phong phạm đại tỷ.
Mười vị thần tử, đệ nhất thần tử Quan Lâm là người Niết Bàn đầu tiên, khí tức trên người của nàng thâm thúy hơn chín thần tử khác, nàng có giải thích về Niết Bàn hơn xa mọi người, nhưng không cùng người Niết Bàn, không có cùng nhận thức, cho nên khi trao đổi về Niết Bàn lại có hiểu biết sâu hơn.
Tiếp thu ý kiến mọi người, hải nạp bách xuyên.
Trao đổi giải thích về Niết Bàn một lúc, cũng thỉnh thoảng có ai đó diễn luyện một bộ kiếm pháp, kiếm pháp cũng không phải kiếm chiêu gì đặc biệt, mà lý giải của mình với kiếm pháp, dùng kiếm trong tay diễn luyện ra, chiêu thức không cố định, thậm chí xem có chút nhàn tản.
Nếu lọt vào mắt của kiếm giả học nghệ không tinh, hoàn toàn chẳng xem hiểu gì cả, còn cảm thấy như hài tử vẽ xấu, không có kết cấu gì đáng nói, trong mắt của kiếm giả tạo nghệ cao minh lại có thể nhìn ra những kiếm pháp này trực chỉ kiếm đạo tinh túy.
Mỗi thần tử có lý giải về kiếm khác nhau, nắm giữ Kiếm Lực, lý giải kiếm pháp cũng hơn xa người khác.
Diễn luyện kiếm pháp cũng không có trình tự gì.
Quan Lâm uống cạn chén rượu liền đứng dậy, đây là lần đầu tiên Sở Mộ nhìn nàng đứng lên, đùi ngọc thon dài thẳng tắp, thân theer cao gầy, thăn cao không kém gì các thần tử khác.
Trường bào trên người Quan Lâm cũng có đặc sắc, là một kiện bảo y nữ thức màu xám, nó tôn lên thân thể cao gầy cân đối của Quan Lâm một cách hoàn mỹ.
Bước chân bước ra, thân ảnh biến mất, Quan Lâm liền xuất hiện trước cửa điện, nơi đó có đủ không gian diễn luyện kiếm pháp.
Ngón tay thon dài vẫy một cái, trường kiếm ra khỏi vỏ lăng không bay vào trong tay của nàng.
Kiếm khí vào tay, khí tức trên người Quan Lâm biến hóa, nàng biến thành một thanh kiếm với tư thế hào hùng, tóc đen không gió mà bay, khí thế lạnh thấu xương.
Nàng chém một kiếm mang theo khí thế đại khai đại hợp, dường như có thể phá núi trảm nhạc, ngay cả thiên địa cũng muốn bị trảm dưới kiếm.
Trong lúc nhất thời các vị thần tử như đưa thân vào chiến trường, nhìn thấy núi thây biển máu.
Lúc đánh một kiếm cuối cùng lại tích thế từ lâu, tất cả đều bộc phát trong một kiếm này. Máu chảy thành sông, khói bay cuồn cuộn, lông tóc mọi người dựng đứng, Quan Lâm không khác gì một người đối mặt thiên quân vạn mã.
Mỗi chiêu mỗi kiếm của Quan Lâm không có chút thần kỳ nào, đại khai đại hợp trực lai trực vãng nhưng lại ẩn chứa lý giải và tinh nghĩa của Quan Lâm về kiếm đạo.
Cát vàng tung bay, chiến đấu thảm thiết...
Thu kiếm đứng đó, khí thế trảm phá tất cả biến thành hư ảo biến mất.
Bàn tay trắng vẫy nhẹ, kiếm khí bay lên, kiếm rơi vào vỏ, thanh ảnh lập loè, Quan Lâm quay về chỗ ngồi.
- Thiên quân vạn mã ah, khí thế mạnh mẻ, đại tỷ không hổ là đệ tử tướng môn.
Thác Bạt Trảm vỗ tay nói ra, Sở Mộ nghe xong mới biết Quan Lâm xuất thân từ thế gia tướng môn, bởi vậy mới có khí phách bực này.
Các thần tử liên tục phát biểu giải thích, cũng không phải nịnh nọt, mà là chân chính nói ra giải thích của bản thân.
- Thập đệ, hiện tại đến phiên ngươi.
Giải thích phát biểu xong, mọi người nhìn sang Sở Mộ, trong các thần tử chỉ có Sở Mộ là chưa diễn luyện.
Sở Mộ cười cười, hắn không làm bộ, thân thể xuất hiện trước cửa, trong tay cầm thánh kiếm thượng phẩm.
Diễn luyện kiếm pháp không cần vận dụng kiếm ý kiếm nguyên, thánh kiếm thượng phẩm là đủ.
Kiếm nơi tay, khí thế ngưng tụ, dường như thổi tới và mây mù tụ tập, có lôi quang trầm tĩnh, kiếm ra bình bình đạm đạm giống như đâm thấu hư không, vẽ một cái lại có thể đoạn giang hà, một gọt có thể gọt đứt núi cao, một điểm có thể nghiền nát sao trời, nhìn thấy giang hà nhật nguyệt trên thân, hắn như trụ cột chống trời, một khi sụp đổ, thiên địa nghiền nát càn quét vạn vật.
Hắn thu kiếm vào vỏ, tất cả những huyễn ảnh kia đều biến mất.
Thoải mái, phát huy vô cùng tinh tế, đây là cảo ngộ của Sở Mộ về kiếm pháp sau Niết Bàn.
Lý giải và nắm giữ giống nhau, trước Niết Bàn và sau Niết Bàn đều có khác nhau.
Kiếm vào vỏ, Sở Mộ đứng bất động lâm vào đốn ngộ, chín thần tử khác kinh hãi không thôi.
Trước cửa điện vô cùng im lặng, hoàn toàn không có chút hô hấp nào.
Sau một lát Sở Mộ thanh tỉnh, ánh mắt của hắn càng thanh tịnh, hắn lý giải kiếm pháp có tăng lên, hắn cảm giác Kiếm Lực của mình không bao lâu nữa sẽ đột phá tam cấp tăng lên tứ cấp.
Các thần tử khác tỉnh táo lại.
- Nhìn kiếm pháp của Thập đệ, về sau ta không bao giờ biểu diễn kiếm pháp của mình.
Sở Mộ là người đi tới cửa cuối cùng.
- Thập đệ, ngươi cũng tới rồi
Đi vào thần tử điện, Phong Quá Hải lập tức nhìn thấy Sở Mộ và kêu lên.
- Thập đệ, ngồi.
Các thần tử khác chào hỏi.
- Ngươi chính là Thập đệ Sở Mộ sao, lần đầu gặp mặt, ta là Quan Lâm.
Nữ kiếm giả ngồi ở chủ vị cười nói với Sở Mộ.
- Ta là Sở Mộ, lần đầu gặp mặt, lễ vật nho nhỏ, hi vọng đại tỷ không nên ghét bỏ.
Sở Mộ cười nói, hắn chuẩn bị lấy lễ vật đưa cho Quan Lâm, cũng thừa cơ dò xét Quan Lâm.
Quan Lâm có màu da hơi đen lại thập phần sạch sẽ, cho người ta cảm giác cân đối khỏe mạnh, nàng ngồi đó nhưng Sở Mộ cũng có thể nhìn thấy thân hình cao gầy của nàng, tướng mạo Quan Lâm khác với người thường, có phong tình mỹ cảnh khác biệt, làm cho Sở Mộ suy nghĩ nàng giống con lai trên địa cầu.
Nói ngắn lại, Quan Lâm cho Sở Mộ ấn tượng là nữ kiếm giả đầy dã tính và tràn đầy sức sống, hơn nữa trấn định tự nhiên, khí chất phi phàm.
Sở Mộ dò xét Quan Lâm, Quan Lâm cũng cũng đánh giá Sở Mộ.
Nàng vừa xuất quan đã tìm hiểu tin tức, thần tử mới tới, thần tử thứ mười có kiếm ý và quy tắc chi lực thần cấp cao giai, hơn nữa còn nắm giữ không gian quy tắc cường dại, nguyên khí vân lúc Niết Bàn càng là đạt tới chín dặm chín, luận thiên phú và tiềm lực còn hơn cả mình.
Hiểu càng sâu, Quan Lâm lại càng hiếu kỳ, hắn phát thiếp mời gặp các thần tử khác, dù sao từ khi nàng bế quan tới bây giờ cũng được một thời gian ngắn, không có trao đổi với các thần tử khác, lúc này mọi người đều đột phá Niết Bàn Cảnh cho nên càng có chủ đề trao đổi...
Trước cửa là mười thần tử đang đứng, đây là lần đầu tiên bọn họ tụ tập ở đây bàn kiếm luận đạo.
Quan Lâm cũng chuẩn bị cho mọi người không ít mỹ thực và ruwouj ngon, vừa ăn vừa uống vừa bàn, mà Quan Lâm có tửu lượng thật tốt, cũng không có nhăn nhó như tiểu nữ nhi, nàng vô cùng hào sảng, hào phóng phóng khoáng và có phong phạm đại tỷ.
Mười vị thần tử, đệ nhất thần tử Quan Lâm là người Niết Bàn đầu tiên, khí tức trên người của nàng thâm thúy hơn chín thần tử khác, nàng có giải thích về Niết Bàn hơn xa mọi người, nhưng không cùng người Niết Bàn, không có cùng nhận thức, cho nên khi trao đổi về Niết Bàn lại có hiểu biết sâu hơn.
Tiếp thu ý kiến mọi người, hải nạp bách xuyên.
Trao đổi giải thích về Niết Bàn một lúc, cũng thỉnh thoảng có ai đó diễn luyện một bộ kiếm pháp, kiếm pháp cũng không phải kiếm chiêu gì đặc biệt, mà lý giải của mình với kiếm pháp, dùng kiếm trong tay diễn luyện ra, chiêu thức không cố định, thậm chí xem có chút nhàn tản.
Nếu lọt vào mắt của kiếm giả học nghệ không tinh, hoàn toàn chẳng xem hiểu gì cả, còn cảm thấy như hài tử vẽ xấu, không có kết cấu gì đáng nói, trong mắt của kiếm giả tạo nghệ cao minh lại có thể nhìn ra những kiếm pháp này trực chỉ kiếm đạo tinh túy.
Mỗi thần tử có lý giải về kiếm khác nhau, nắm giữ Kiếm Lực, lý giải kiếm pháp cũng hơn xa người khác.
Diễn luyện kiếm pháp cũng không có trình tự gì.
Quan Lâm uống cạn chén rượu liền đứng dậy, đây là lần đầu tiên Sở Mộ nhìn nàng đứng lên, đùi ngọc thon dài thẳng tắp, thân theer cao gầy, thăn cao không kém gì các thần tử khác.
Trường bào trên người Quan Lâm cũng có đặc sắc, là một kiện bảo y nữ thức màu xám, nó tôn lên thân thể cao gầy cân đối của Quan Lâm một cách hoàn mỹ.
Bước chân bước ra, thân ảnh biến mất, Quan Lâm liền xuất hiện trước cửa điện, nơi đó có đủ không gian diễn luyện kiếm pháp.
Ngón tay thon dài vẫy một cái, trường kiếm ra khỏi vỏ lăng không bay vào trong tay của nàng.
Kiếm khí vào tay, khí tức trên người Quan Lâm biến hóa, nàng biến thành một thanh kiếm với tư thế hào hùng, tóc đen không gió mà bay, khí thế lạnh thấu xương.
Nàng chém một kiếm mang theo khí thế đại khai đại hợp, dường như có thể phá núi trảm nhạc, ngay cả thiên địa cũng muốn bị trảm dưới kiếm.
Trong lúc nhất thời các vị thần tử như đưa thân vào chiến trường, nhìn thấy núi thây biển máu.
Lúc đánh một kiếm cuối cùng lại tích thế từ lâu, tất cả đều bộc phát trong một kiếm này. Máu chảy thành sông, khói bay cuồn cuộn, lông tóc mọi người dựng đứng, Quan Lâm không khác gì một người đối mặt thiên quân vạn mã.
Mỗi chiêu mỗi kiếm của Quan Lâm không có chút thần kỳ nào, đại khai đại hợp trực lai trực vãng nhưng lại ẩn chứa lý giải và tinh nghĩa của Quan Lâm về kiếm đạo.
Cát vàng tung bay, chiến đấu thảm thiết...
Thu kiếm đứng đó, khí thế trảm phá tất cả biến thành hư ảo biến mất.
Bàn tay trắng vẫy nhẹ, kiếm khí bay lên, kiếm rơi vào vỏ, thanh ảnh lập loè, Quan Lâm quay về chỗ ngồi.
- Thiên quân vạn mã ah, khí thế mạnh mẻ, đại tỷ không hổ là đệ tử tướng môn.
Thác Bạt Trảm vỗ tay nói ra, Sở Mộ nghe xong mới biết Quan Lâm xuất thân từ thế gia tướng môn, bởi vậy mới có khí phách bực này.
Các thần tử liên tục phát biểu giải thích, cũng không phải nịnh nọt, mà là chân chính nói ra giải thích của bản thân.
- Thập đệ, hiện tại đến phiên ngươi.
Giải thích phát biểu xong, mọi người nhìn sang Sở Mộ, trong các thần tử chỉ có Sở Mộ là chưa diễn luyện.
Sở Mộ cười cười, hắn không làm bộ, thân thể xuất hiện trước cửa, trong tay cầm thánh kiếm thượng phẩm.
Diễn luyện kiếm pháp không cần vận dụng kiếm ý kiếm nguyên, thánh kiếm thượng phẩm là đủ.
Kiếm nơi tay, khí thế ngưng tụ, dường như thổi tới và mây mù tụ tập, có lôi quang trầm tĩnh, kiếm ra bình bình đạm đạm giống như đâm thấu hư không, vẽ một cái lại có thể đoạn giang hà, một gọt có thể gọt đứt núi cao, một điểm có thể nghiền nát sao trời, nhìn thấy giang hà nhật nguyệt trên thân, hắn như trụ cột chống trời, một khi sụp đổ, thiên địa nghiền nát càn quét vạn vật.
Hắn thu kiếm vào vỏ, tất cả những huyễn ảnh kia đều biến mất.
Thoải mái, phát huy vô cùng tinh tế, đây là cảo ngộ của Sở Mộ về kiếm pháp sau Niết Bàn.
Lý giải và nắm giữ giống nhau, trước Niết Bàn và sau Niết Bàn đều có khác nhau.
Kiếm vào vỏ, Sở Mộ đứng bất động lâm vào đốn ngộ, chín thần tử khác kinh hãi không thôi.
Trước cửa điện vô cùng im lặng, hoàn toàn không có chút hô hấp nào.
Sau một lát Sở Mộ thanh tỉnh, ánh mắt của hắn càng thanh tịnh, hắn lý giải kiếm pháp có tăng lên, hắn cảm giác Kiếm Lực của mình không bao lâu nữa sẽ đột phá tam cấp tăng lên tứ cấp.
Các thần tử khác tỉnh táo lại.
- Nhìn kiếm pháp của Thập đệ, về sau ta không bao giờ biểu diễn kiếm pháp của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.