Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2405: Bước trên con đường Thánh cấp. (Thượng)

Lục Đạo Trầm Luân

08/06/2020

Nếu như lật xem một phần tư liệu về lịch sử ghi chép có liên quan đến Vạn Cổ Thánh Thành, sẽ biết, sau mỗi lần Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống, đều sẽ có khoảng thời gian bảo vệ. Trong lúc đó, bất kỳ kẻ nào, cho dù là Thánh Hoàng, cũng có không cách nào đột phá phong cấm bảo vệ, tiến vào bên trong Vạn Cổ Thánh Thành. Chỉ có đợi đến khi lực lượng bảo vệ tự động biến mất.

Cho nên, sớm một bước hoặc trễ một bước tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành, thật ra không có khác biệt quá lớn, đều phải chờ đợi.

Ngay cả như vậy, người của bốn Đại Thiên Môn cũng không có kéo dài thời gian, sau khi chuẩn bị xong, nên xuất phát vẫn sẽ xuất phát.

Người của Hải tộc trùng trùng điệp điệp đi tới địa phương Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống.

Vô số cường giả Nhân tộc nối liền không dứt, đông bay qua bên trong không trung, che khuất bầu trời, giống như đàn châu chấu bay.

Mục tiêu của bọn họ chỉ có một: Vạn Cổ Thánh Thành.

Trong tiểu thế giới Thiên Tài, Sở Mộ cũng xuất phát.

Hắn đã chuẩn bị kỹ càng.

Các loại đan dược, của bản thân mình, nhận được từ những cường giả bị giết chết, hắn có tương đối nhiều, không cần phải đặc biệt chuẩn bị.

Vạn Cổ Thánh Thành hạ xuống. Những thiên tài trong tiểu thế giới Thiên Tài gần như đều muốn đi vào trong đó.

Vạn Cổ Thánh Thành là một lần kỳ ngộ, một lần kỳ ngộ cực lớn. Chỉ cần là người tu luyện muốn tiếp tục đi xuống, muốn trở nên càng cường đại hơn, đều sẽ không bỏ qua.

Đây là một bữa tiệc lớn, một bữa tiệc mà ai cũng sẽ từ chối không được.

Lần này Sở Mộ không phải hành động một mình, mà đi cùng với các cường giả Thánh cấp cao giai của tiểu thế giới Thiên Tài.

Vì hắn là yêu nghiệt duy nhất của tiểu thế giới Thiên Tài, vô cùng trân quý. Có lẽ ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành, bọn họ khó có thể bảo vệ được Sở Mộ, nhưng trên đoạn đường trước khi đi vào Vạn Cổ Thánh Thành, bọn họ sẽ tận lực bảo vệ Sở Mộ.

Phải biết rằng, lần này có rất nhiều người đi tới Vạn Cổ Thánh Thành. Cường giả Thánh cấp giống như cá diếc qua sông, đông nghịt. Sở Mộ có thiên tài lợi hại hơn đi nữa, vẫn có rất nhiều cường giả có thể dồn hắn vào chỗ chết.

Cường giả Thánh cấp cao giai muốn bảo vệ Sở Mộ, Sở Mộ cũng sẽ không từ chối. Tinh lực của hắn sẽ đặt ở trong Vạn Cổ Thánh Thành, mà không phải bên ngoài Vạn Cổ Thánh Thành.



Kiếm giả chú ý chính là tiến thẳng không lùi, vượt mọi chông gai, lấy dũng khí khiêu chiến tất cả khó khăn cường đại. Nhưng chỉ cần dũng khí lớn chưa đủ, còn cần có trí tuệ lớn.

. . .

Lạc Phượng Sơn là một ngọn núi cao hơn ba ngàn trượng bên trong Thiên Cổ Vực.

Có người nói, thật lâu trước đây, trên núi này từng có thánh thú phượng hoàng sống, nên được gọi là Lạc Phượng Hoàng. Nhưng rốt cuộc có thánh thú phượng hoàng từng sống hay không, không người nào biết. Dù sao đã qua rất nhiều năm. Còn lại chỉ là một lời đồn đại.

Lạc Phượng Sơn có thánh thú phượng hoàng từng sống hay không, thật ra cũng không quan trọng. Đây là một ngọn núi hoang, nguyên khí thiên địa loãng, tài nguyên thiếu thốn, không thích hợp tu luyện. Bởi vậy, trên Lạc Phượng Sơn không có môn phái tổ chức nào. Dưới chân núi, cũng không có nơi tập trung người ở giống như thành trấn.

Bình thường chỗ này căn bản cũng không sẽ có người nào đến thăm. Nhưng lần này, vô số người từ phía xa bay đến, làm cho Lạc Phượng Sơn nghênh đón số lượng khách nhiều nhất từ trước tới nay.

- Thật đồ sộ.

- Đó chính là Vạn Cổ Thánh Thành sao?

Những người tu luyện từ phía xa chạy tới dưới chân Lạc Phượng Sơn. Mỗi người đều chịu áp lực cực lớn, không thể không hạ xuống mặt đất. Bọn họ ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, nhìn về phía đỉnh Lạc Phượng Sơn. Tất cả đều lộ ra biểu tình thán phục.

Chỉ thấy trên đỉnh Lạc Phượng Sơn có một thành thị khổng lồ đứng sừng sững, vững trãi, giống như được một lực lượng thần bí nâng đỡ.

Một tòa thành thị này chiếm cứ phạm vi hơn mười dặm trên bầu trời, lơ lửng ở trên đỉnh đầu của mọi người, khiến người ta cảm giác được áp lực cực lớn, áp lực trong lòng khiến mọi người ngay cả hít thở cũng trở nên khó khăn.

- Không phải nói Vạn Cổ Thánh Thành lớn vô cùng, gần như vô biên vô hạn sao? Thế nào mới hơn mười dặm? Chút như vậy, mọi người chúng ta đều tiến vào trong đó, chỉ sợ ngay cả chỗ đứng cũng không tìm được, còn có thể có được cơ duyên gì tốt chứ?

Sau khi có người thán phục, còn nói thêm.

- Kiến thức nông cạn.

Bên cạnh có người cười lạnh, khinh thường nói.



- Ngươi nói ai nông cạn? Nói rõ cho ta xem nào.

Mắt thấy sắp có một trận xung đột sẽ triển khai.

- Nhìn từ bề ngoài Vạn Cổ Thánh Thành chỉ có hơn mười dặm. Nhưng tiến vào trong đó, lại một trời đất khác hẳn, giống như một thế giới, rộng lớn vô cùng.

Một phía khác, có người hình như chuyên môn nghiên cứu qua Vạn Cổ Thánh Thành, không nhanh không chậm nói.

Lời này vừa nói ra, không ít người đều lộ ra biểu tình bừng tỉnh hiểu ra.

Đây là một loại thủ đoạn, một loại ứng dụng vô cùng cao thâm đối với đạo không gian.

Nhìn bề ngoài, thành thị chỉ có hơn mười dặm, thật ra bên trong có khả năng mấy ngàn, mấy vạn dặm. Thậm chí lớn hơn nữa.

Đừng nói hiện tại đám người đông nghịt này, cho dù là nhiều hơn gấp mười gấp trăm lần tiến vào trong đó, cũng chỉ chiếm một phần nhỏ bên trong Vạn Cổ Thánh Thành mà thôi.

Không bao lâu, đoàn người Sở Mộ đã đến dưới Lạc Phượng Sơn.

Vừa đến đây, bọn họ lập tức cảm giác được áp lực khổng lồ từ trên bầu trời trấn áp xuống, rơi vào trên người mỗi người, làm cho không người nào có thể duy trì bay được ở trên không trung. Bọn họ chỉ có thể hạ xuống mặt đất. Vừa xuống tới trên mặt đất, một áp lực đáng sợ này đã biến mất không thấy.

Nhìn một cái đã thấy vô số bóng người, vô số khí tức đan xen hỗn hợp vào nhau. Có vẻ vô cùng hỗn loạn.

Sở Mộ ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào thành thị hơn mười dặm trên không trung. Chỉ thấy bên ngoài tòa thành thị kia, một tầng ánh sáng huyết sắc bao quanh. Từng lưu quang huyết sắc giống như dòng nước chảy xuôi, tầng tầng gợn sóng huyết sắc mờ nhạt rung động. Thoạt nhìn hết sức mỹ lệ.

Càng lúc càng nhiều người chạy tới nơi này. Nhân tộc, Hải tộc, còn có những chủng tộc khác, ví dụ như Thiên tộc v.v.

Thiên tộc vô cùng cao ngạo, mỗi người tuấn nam mỹ nữ đến, trên người tản ra một loại xấp xỉ vu thánh khiết thuần túy khí tức, vô cùng làm người khác chú ý.

Dẫn đầu một đám người Thiên tộc, khí tức mỗi người không rõ ràng, sâu không lường được, là cường giả Thiên tộc vô cùng đáng sợ.

Thiên tộc vừa xuất hiện, rất nhiều người đều lộ ra thần sắc kiêng kỵ. Cho dù là càn rỡ bá đạo như người của Hải tộc, cũng hiện lên một tia thần sắc kiêng kỵ, không muốn chủ động trêu chọc người Thiên tộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook