Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1513: Cầm kiếm xông Bình Thiên. (Trung)

Lục Đạo Trầm Luân

08/06/2020

Lý Kỳ Viêm cười nói: 

- Được thôi.

Vừa ra tay không hề thăm dò mà trực tiếp bùng nổ thực lực.

Lý Kỳ Viêm không bằng Chung Mộc Thần nhưng mạnh hơn Nhiếp Hành Không đôi chút. Đệ tử Bình Thiên viện tuy thiên phú hơn đệ tử Trùng Thiên viện nhưng không nhiều người lĩnh ngộ kiếm kỹ tứ phẩm, chỉ có hai người, có thể thấy độ khó lĩnh ngộ kiếm kỹ tứ phẩm cao sâu cỡ nào.

Lý Kỳ Viêm làm đệ tử xếp hạng hai trong Trùng Thiên viện, không, bây giờ đã là hạng ba thì tất nhiên gã rất mạnh.

Lý Kỳ Viêm đánh bại đối thủ theo kiểu cuồng bạo hơn Nhiếp Hành Không, gã tiếp tục khiêu chiến người thứ hai.

Phe mình liên tục đánh bại ba người, các đệ tử Trùng Thiên viện khí thế càng lên cao, ai nấy kích động hò reo rách họng:

- Hay, Lý sư huynh hay quá!

- Lý sư huynh đúng là lợi hại!

Chung Mộc Thần nói: 

- Lý sư đệ, đến lượt ta.

Lý Kỳ Viêm bình tĩnh bay xuống:

- Đúng rồi, nên đến lượt Chung sư huynh ra tay.

Lý Kỳ Viêm đã mất nhiều sức, không chắc sẽ đánh bại đối thủ trận thứ bốn.

Sở Mộ không nói chuyện, hắn mạnh nhất, là áp trục, trước mắt chưa phải lúc để hắn ra tay.

- Là Chung Mộc Thần.

- Nguy rồi, Chung Mộc Thần rất mạnh, chỉ có Đào sư huynh và thủ tịch sư huynh mới đánh bại hắn được.

- Chúng ta không đấu lại Chung Mộc Thần, làm sao bây giờ?

Chung Mộc Thần đứng thẳng trên Bách Chiến đài, không nói một lời nhưng dáng vẻ tỏ rõ khiêu khích.

Chung Mộc Thần bình thường là một người tính cách ôn hòa, nhưng trong lòng gã bây giờ rất kích động bất giác lộ ra ngoài.

Một lúc lâu sau vẫn không ai dám lên đài đấu, Chung Mộc Thần mở miệng hỏi: 

- Không lẽ Bình Thiên viện to lớn mà không ai dám chiến một trận với ta sao?

- Đúng rồi, nói sao thì đệ tử Bình Thiên viện có thiên phú hơn Trùng Thiên viện chúng ta, vậy mà không dám chiến với đệ tử Trùng Thiên viện chúng ta?



- Bình thường các ngươi uy phong lắm mà giờ co vòi vậy?

Ba mươi đệ tử Trùng Thiên viện liên tiếp lao nhao trào phúng kích thích, các đệ tử Bình Thiên viện đỏ mặt tía tai nhưng vẫn không dám lên đài. Hết cách, Chung Mộc Thần có luyện khí công.

Từ bên ngoài vọng vào tiếng quát:

- Ai nói Bình Thiên viện của ta không có người, đừng tưởng rằng có kiếm kỹ tứ phẩm thì ghê gớm. Chung Mộc Thần, ta không sợ ngươi!

Khi nói chữ cúôi thì một bóng người nhảy vọt ra đáp xuống Bách Chiến đài, trực diện Chung Mộc Thần.

Đệ tử Bình Thiên viện nhướng mày nói: 

- Chung Mộc Thần, ta công nhận uy lực kiếm kỹ tứ phẩm rất mạnh, nhưng ngươi có dám chiến với ta mà không dùng kiếm kỹ tứ phẩm không? Nếu không thì dù thua ta cũng sẽ không tâm phục khẩu phục.

Đệ tử Trùng Thiên viện tức giận lao nhao chỉ trích:

- Vô sỉ!

- Mặt lì quá, đòi Chung sư huynh không dùng kiếm kỹ tứ phẩm!

- Nói thì dễ nghe, ngươi có giỏi đừng dùng kiếm!

Nhưng người này da mặt quá dày, như không nghe tiếng la ó vẫn nhìn Chung Mộc Thần chằm chằm, cười khẩy nói: 

- Chung Mộc Thần, ngươi nên biết thiên phú của ta cao hơn ngươi, có ngày ta cũng sẽ lĩnh ngộ kiếm kỹ tứ phẩm, hơn nữa ta lĩnh ngộ năm loại áo nghĩa sẽ có cơ hội lĩnh ngộ kiếm kỹ ngũ phẩm, ngươi thì không.

Chung Mộc Thần hỏi ngược lại:

- Ngươi nói mấy lời này liên quan gì đến việc ta có dùng kiếm kỹ tứ phẩm hay không?

- Hừ! Có liên quan hay không chẳng sao cả, ta chỉ nói cho ngươi biết bây giờ ngươi có kiếm kỹ tứ phẩm đúng là lợi hại hơn ta một chút nhưng tương lai của ta rộng lớn hơn ngươi.

Đệ tử Bình Thiên viện hầm hừ nói: 

- Ngươi hãy trả lời chính xác cho ta biết có dám không dùng kiếm kỹ tứ phẩm đấu với ta không? Nếu không dám thì mang theo đệ tử Trùng Thiên viện các ngươi cút xéo ra Bình Thiên viện!

Mười thấy đệ tử Bình Thiên viện hùa theo:

- Không dám thì cút ra Bình Thiên viện!

Các đệ tử Bình Thiên viện như tìm được cách trút bực tức nghẹn trong ngực, tuy cách này chẳng hay ho gì nhưng lúc này trong lòng bọn họ tràn ngập lửa giận.

Khuôn mặt Chung Mộc Thần lạnh nhạt nói: 

- Được, vậy ta không dùng kiếm kỹ tứ phẩm, mở to hai mắt nhìn kỹ ta đánh bại ngươi như thế nào đi.



Đệ tử Bình Thiên viện đứng đối diện Chung Mộc Thần nghe câu trả lời thì cười ngoác mồm:

- Được, ta sẽ chống mắt xem!

Người này cảm thấy nếu Chung Mộc Thần không dùng kiếm kỹ tứ phẩm thì chẳng đánh lại gã được.

Chung Mộc Thần có bốn loại áo nghĩa, mỗi loại rèn luyện đến bát chuyển trung kỳ. Đối thủ của Chung Mộc Thần, đệ tử Bình Thiên viện được năm loại áo nghĩa, mỗi loại rèn luyện đến bát chuyển hậu kỳ.

Nên gã mới tự tin nếu Chung Mộc Thần không vận dụng kiếm kỹ tứ phẩm, chỉ dùng kiếm kỹ tam phẩm hoặc dưới tam phẩm đối chiến thì gã dư sức đánh bại Chung Mộc Thần.

Vẻ mặt Chung Mộc Thần nhẹ nhàng không hề lo âu, còn cười tủm tỉm.

Đối thủ thầm nhủ:

- Rất nhanh ngươi sẽ không cười nổi.

Đối thủ liên tục chém ba kiếm, ba chiêu kiếm kỹ tam phẩm từ góc độ khác nhau điên cuồng oanh kích như muốn hủy diệt Chung Mộc Thần.

Sắc mặt Chung Mộc Thần như thường, thầm nghĩ: 

- Bàn về rèn luyện kiếm ý, áo nghĩa, thiên phú tu luyện thì đúng là ta không bằng ngươi. Nhưng cùng thời gian ta có thể lĩnh ngộ ra kiếm kỹ tứ phẩm còn ngươi thì không, ngộ tính của ta cao hơn ngươi, trình độ nắm giữ kiếm kỹ tam phẩm cao hơn ngươi đủ đề bù đắp lực lượng chênh lệch.

Chung Mộc Thần rút kiếm phản kích.

Sở Mộ vừa thấy liền biết Chung Mộc Thần nắm giữ kiếm kỹ tam phẩm cao hơn đối phương.

Không sai, liên tục nửa năm không ngừng đối chiến với Sở Mộ, Chung Mộc Thần liên tục thi triển kiếm kỹ tứ phẩm, hoàn thiện nó.

Độ khó điều khiển kiếm kỹ tứ phẩm hơn xa kiếm kỹ tam phẩm, Chung Mộc Thần có thể hoàn thiện kiếm kỹ tứ phẩm đến trình độ hoàn mỹ thì kiếm kỹ tam phẩm càng khỏi phải nói.

Sự thật chứng minh không sử dụng kiếm kỹ tứ phẩm thì Chung Mộc Thần vẫn mạnh như thường, không phải chó mèo gì cũng đánh lại gã.

Đối thủ vẻ mặt ủ rũ, mặt như nhọ nồi. Quá xấu hổ, Chung Mộc Thần không dùng kiếm kỹ tứ phẩm vẫn đánh bại gã, đối thủ không còn mặt mũi tiếp tục ở lại.

Các đệ tử Bình Thiên viện quanh Bách Chiến đài há hốc mồm, vẻ mặt không tin được.

Lúc này một thanh âm giễu cợt vang lên:

- Ô, đúng là khách hiếm, người Trùng Thiên viện lần đầu tiên đến chỗ Bình Thiên viện chúng ta đúng không?

- Nhiếp Hành Không, kẻ thua cuộc nhà ngươi cũng tới chơi?

Nhiếp Hành Không biến sắc mặt giây sau trở lại bình thường, nhếch mép cười nhạt.

Người đến là Tào Thanh Phong, có Đào Thế Hùng đi chung. Còn thủ tịch sư huynh của Bình Thiên viện Tiêu Linh thì dường như chưa ra mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook