Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 814: Chỉ có ta đăng lâm tuyệt đỉnh. (Hạ)

Lục Đạo Trầm Luân

08/06/2020

Sở Mộ không hề ngạc nhiên, mặt rắn đanh tiếp tục né tránh và đón đỡ, tìm cơ hội di chuyển tốt nhất.

Thời gian chậm rãi trôi, chớp mắt đã qua mười lăm phút nhưng Sở Mộ chỉ giết được bốn Kiếm Giả ảo cường đại, bây giờ còn hai mươi tám con.

Ngoài Thông Thiên Kiếm tháp, mỗi người ngước lên nhìn chằm chằm tầng thứ ba mươi hai, quên cả hít thở.

Hiển nhiên thứ hạng hiện tại của Sở Mộ là hạng nhất, hoàn toàn xứng đáng. Mọi người càng muốn biết là Sở Mộ có thể kiên trì bao lâu trong tầng thứ ba mươi hai, hay hắn có thể vượt qua tầng thứ ba mươi hai đi vào tầng ba mươi ba không.

Từ lúc Thông Thiên Kiếm tháp tồn tại đến nay chưa ai có thể xông đến tầng ba mươi ba, dù là tầng thứ ba mươi hai cũng cực kỳ hiếm hoi, mỗi người đều có thể danh truyền vạn cổ.

Con thứ năm!

Trán Sở Mộ chảy ra mồ hôi, ánh mắt trầm trọng.

Con thứ sáu!

Trường bào trên người Sở Mộ bị cắt rách bươm.

Con thứ bảy!

Mặt Sở Mộ trắng bệch, hơi thở hỗn loạn.

Theo lý luận thì tầng thứ ba mươi hai chỉ thêm một con Kiếm Giả ảo so với tầng thứ ba mươi mốt, ngay từ đầu Sở Mộ đã giết hai con khiến số lượng Kiếm Giả ảo còn lại ba mươi, tương đương với tầng thứ ba mươi.

Hơn nữa thiên phú chiến đấu của mỗi Kiếm Giả ảo bị cố định, không tăng lên chút nào. Nhưng không hiểu sao Sở Mộ cảm giác áp lực rất lớn, ở tầng thứ ba mươi, ba mươi mốt không thể cảm nhận được áp lực này, nó gấp mấy lần tầng thứ ba mươi mốt.

Dù hiện tại Kiếm Giả ảo cường đại chỉ còn hai mươi lăm con nhưng vẫn mang đến áp lực lớn cho Sở Mộ còn hơn ba mươi con Kiếm Giả.

Loại tình huống này khiến Sở Mộ biết đừng mơ xa vượt qua tầng thứ ba mươi hai được, nhưng hắn muốn khiêu chiến cực hạn của mình, để xem có thể giết được bao nhiêu Kiếm Giả ảo cường đại.

Con thứ tám!

Lưng Sở Mộ bị một kiếm quang chém trúng bị thương thủng một lỗ, máu chảy ròng ròng.

Con thứ chín!

Ngực Sở Mộ bị hai kiếm quang giao nhau chém trúng, sâu thấy xương, máu ứa ra.

Con thứ mười!

Người Sở Mộ lại thêm một vết thương.



Con thứ mười một!

Chân trái Sở Mộ bị chém đứt, cả người đau nhức, nhưng hắn dựa vào ý chí hơn người cố chống né tránh.

Con thứ mười hai!

Tay trái Sở Mộ bị chặt đứt chỉ còn tay phải nắm Trảm Yêu kiếm.

Con thứ mười ba!

Một luồng kiếm quang cực kỳ sắc bén chém qua eo Sở Mộ, hắn không có cơ hội né tránh.

Đau thấu óc làm trước mắt Sở Mộ tối đen, mấy luồng kiếm quang lại ập đến. Sở Mộ biết hắn bị chém eo thì không thể né đòn được, sẽ bị mấy kiếm quang giết chết.

Trước khi chết phải kéo thêm mấy con chôn cùng!

Mắt Sở Mộ bắn ra sát khí, hắn nhanh chóng chém nhát kiếm, trăng khuyết ám kim dài mười thước phá không.

Trảm Nguyệt đánh nát kiếm quang chém tới, ngay sau đó năm con Kiếm Giả ảo không kịp né đã bị giết.

Giây sau, khi tầm mất Sở Mộ mơ hồ hắn thấy hơn mười kiếm quang rực rỡ sắc màu khác nhau xé rách thiên địa, phô thiên cái địa ập đến. Khí thế đó làm thân hình Sở Mộ tan vỡ.

Mười tám con, Sở Mộ tổng cộng giết mười tám Kiếm Giả ảo cường đại mới thua, bị đưa ra Thông Thiên Kiếm tháp.

Thứ bậc trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào liên quan đến xông qua bao nhiêu tầng, nhưng cùng một tầng thì sẽ tính số lượng giết Kiếm Giả ảo.

Như Tông Kình Thiên, Tuyệt Vô Đạo, Diêm Cửu U, Cổ Giang Hà đều vào tầng thứ ba mươi mốt nhưng số lượng giết Kiếm Giả ảo khác nhau nên thứ hạng của bọn họ khác.

Không chút nghi ngờ, cái tên Sở Mộ lấp lánh sáng vọt lên hạng nhất, chen Tông Kình Thiên xuống.

Đăng lâm tuyệt đỉnh!

Sở Mộ cảm giác bản thân thay đổi, không phải thực lực biến đổi mà là về mặt tinh thần, đó là sự thăng hoa. Sở Mộ cảm giác ngũ giác nhạy bén hơn, dường như tinh thần lực cứng cỏi hơn chút, không biết có phải là ảo giác không.

Trước bao cặp mắt nhìn chăm chú, Sở Mộ ngoái đầu ngó Thông Thiên Kiếm tháp, ánh mắt sâu thẳm thầm nghĩ: 

- Tầng thứ ba mươi hai, giết mười tám Kiếm Giả ảo cường đại là cực hạn hiện nay của ta. Dù có xông Thông Thiên Kiếm tháp thêm mấy lần thì kết quả sẽ không thay đổi, tối đa là giết thêm một Kiếm Giả ảo, không hơn.

Sự vật gì cũng có cực hạn của nó, Kiếm Giả thiên phú chiến đấu mạnh mấy cũng có cực hạn, dù hiện tại chưa phải cực hạn của Sở Mộ nhưng cũng vì thực lực cơ bản không đủ nên không thể phát huy hoàn toàn.

Sở Mộ biết rõ trừ phi hắn cô đọng kiếm phách thì thực lực mới tăng vọt nữa, khi đó xông Thông Thiên Kiếm tháp mới lấy được thành tích càng tốt. Sở Mộ tự tin trong thời gian ngắn thành tích của hắn sẽ không bị vượt qua.



Sau này có bị vượt qua hay không thì đó là chuyện về sau, khi đó Sở Mộ đã đột phá.

Điều Sở Mộ cần là cảm giác đăng lâm tuyệt đỉnh, tinh khí thần thăng hoa rồi đột phá.

Nay đã hoàn thành mục đích cũng tới lúc hắn nên rời đi, Sở Mộ định tìm một chỗ cô đọng kiếm phách sau đó đột phá đến Cửu Chuyển cảnh, dùng thời gian ngắn nhất vượt qua Cửu Chuyển cảnh đạt tới Nguyên Cực cảnh, trở thành cao thủ Nguyên Cực cảnh.

Nghĩ đến đây Sở Mộ hơi kích động. Nguyên Cực cảnh là cảnh giới hắn đã nghe được từ lâu, bây giờ hắn sắp đột phá đến Nguyên Cực cảnh.

Tiêu Thiên Phong giơ ngón cái lên:

- Sở sư đệ!

Sở Mộ cười nói: 

- Sư huynh, hình như chúng ta đang bị theo dõi.

Sở Mộ vừa rời khỏi Thông Thiên Kiếm tháp xuất hiện tại đây lập tức cảm giác vài ánh mắt độc ác tỏa định mình.

- Là người của Táng Thiên Kiếm Môn.

Tiêu Thiên Phong lạnh lùng cười: 

- Sư đệ, ta còn một cơ hội quay về nơi truyền thừa Vô Sinh kiếm đạo, ta định vượt qua Cửu Chuyển cảnh tại đó, chờ thăng lên Nguyên Cực cảnh mới trở ra.

Sở Mộ nói: 

- Sư huynh yên tâm, ta cũng có nơi đi, vậy chờ sau khi chúng ta đột phá đến Nguyên Cực cảnh lại gặp nhau tại đây.

Tiêu Thiên Phong gật đầu, tay cầm một khối kiếm lệnh màu xám. Tiêu Thiên Phong bóp nát kiếm lệnh, khí lưu xám dâng lên như màn sáng bao phủ toàn thân gã. Giây sau Tiêu Thiên Phong bị áp súc thành đốm sáng xám biến mất.

Táng Thiên Tôn Giả, bốn Táng Thiên Kiếm Môn ngây người sau đó tức điên:

- Chết tiệt, sao Tiêu Thiên Phong bỗng dưng biến mất!?

Táng Thiên Tôn Giả sắc mặt âm trầm nói: 

- Chuẩn bị sẵn sàng, tuyệt đối không thể để Sở Mộ chạy trốn được!

Táng Thiên Tôn Giả nhìn Sở Mộ chằm chằm, lòng tràn đầy bất an, sợ hắn cũng đột ngột biến mất như Tiêu Thiên Phong.

Sở Mộ mỉm cười, hắn từng bước đi tới mép đỉnh Thông Thiên sơn như ngắm hoa trong vườn. Bước chân của Sở Mộ kéo theo tầm mắt nhiều người. Táng Thiên Tôn Giả và bốn trưởng lão đi theo, khí thế cường đại tỏa định Sở Mộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook