Chương 1402: Chiến đấu không ngừng! Ai là đối thủ của ta
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Đừng nói hiện tại, cho dù lúc tu vi Sở Mộ chưa đột phá, muốn chém giết Ngưu Bạo quá dễ dàng, một kiếm miểu sát, hiện tại nếu không phải đang tiếp nâận khiêu chiến, chỉ sợ hắn không thèm quan tâm đối phương.
Nhìn bộ dáng phong đạm vân khinh của Sở Mộ, dường như không đặt hắn vào trong mắt, lập tức chọc giận Ngưu Bạo, hắn tức giận không nhỏ.
- Xem ta bổ ngươi.
Hắn nổi giận đùng đùng rút kiếm ra khỏi vỏ, hai tay giơ lên cao tiến lên phía trước muốn chém xuống, khí thế tăng vọt, bộ dạng chẳng khác gì có thể chém nát cả núi cao.
=Không thể không nói tính khí của Ngưu Bạo táo bạo chút ít nhưng thực học và trụ cột rất đủ, thực lực trong kiếm giả cùng giai cũng không tệ, đáng tiếc đối thủ của hắn là Sở Mộ.
Trong mắt Sở Mộ, toàn thân Ngưu Bạo là sơ hở chồng chất.
Cầm kiếm trong tay nhưng chưa từng ra khỏi vỏ, hắn chỉ lạnh lùng nhìn sang Ngưu Bạo.
Thân ảnh Sở Mộ biến hóa và biến mất, sắc mặt Ngưu Bạo thay đổi, kiếm của hắn không chém trúng thực tể, chỉ chém tàn ảnh àm thôi.
Lúc ý thức được điểm này, Ngưu Bạo cảm giác sườn của mình trúng trọng kích, lực lượng cường đại rót vào người của hắn, ngay sau đó hắn như quả bóng da bắn ra xa xa, thân thể cường tráng bay ra khỏi kiếm thai.
Có ít người chưa nhìn ra biến hóa trong đó, có một ít người khiếp sợ, trong nháy Sở Mộ dùng tốc độ cực nhanh né tránh, lưu lại tàn ảnh sau đó rót lực lượng vào kiếm vỗ vào sườn Ngưu Bạo, chính là sơ hở của Ngưu Bạo.
Kiếm không ra khỏi vỏ, chỉ là một kiếm tùy ý đã đánh bại Ngưu Bạo, phải biết rằng tu vi Ngưu Bạo chính là Thần Ngưng Cảnh tiểu thành đỉnh phong, hắn cũng ít có đối thủ trong cùng giai.
Ngưu Bạo bay ra khỏi kiếm thai, gian nan giãy dụa đứng dậy nhưng cảm giác toàn thân tê liệt nên hành động vô cùng gian nan.
Hắn vừa thẹn vừa giận nhìn Sở Mộ, hắn không có mặt mũi ở lại nơi này, hắn nhảy xuống kiếm thai và chạy như điên.
Sắc mặt người Bách Kiếm Minh không tốt chút nào, thậm chí mắng thầm, Ngưu Bạo quá phế vật, thành sự không đủ, bại sự có thừa.
- Cơ hội chỉ lần này, không ra tay, về sau gặp ta phải gọi ta là thiếu cung chủ.
Sở Mộ nhìn quanh một vòng sau đó lên tiếng.
Có nhiều kẻ nhìn thấy Sở Mộ hời hợt đánh bại Ngưu Bạo, không ít người do dự, suy nghĩ có đi lên hay không, hiện tại nhìn thấy Sở Mộ thực lực không tầm thường, cho dù là kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành cũng không phải đối thủ của hắn, cho dù là kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đại thành muốn đánh bại Ngưu Bạo cũng không đơn giản như thế.
Trong lúc do dự, Sở Mộ nói một câu như châm dầu vào lửa, rất nhiều người xôn xao, ánh mắt bốc lửa nhìn chằm chằm vào hắn.
- Đồ đáng chết, đừng tưởng rằng đánh bại một phế vật là có thể hung hăng càn quấy, ta sẽ chiếu cố ngươi.
Một kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đại thành giận dữ bay lên kiếm thai, hắn vừa đáp xuống liền rút kiếm xông tới, thân như hào quang, hắn khác với Ngưu Bạo, tốc độ của hắn cực nhanh, còn nhanh hơn cả Ngưu Bạo khi đối mặt Sở Mộ.
Đáng tiếc thực lực của hắn trong mắt Sở Mộ quá yếu.
Vẫn đánh trúng tàn ảnh Sở Mộ, ngay sau đó người này cảm thấy phần lưng của mình trúng một kích, lực lượng cường đại xâm nhập thân thể, khí lực toàn thân xói mòn, hắn như chó chết té xuống phía trước sau đó đâm vào phong cấm, bộ dạng chật vật không chịu nổi.
Lực lượng quá lớn, hắn va chạm đầu choáng mắt hoa.
Đám người phía dưới há hốc mồm.
Bại, đánh bại kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đại thành đơn giản như thế, là một đòn miểu sát.
Cho dù Nam Vô Xi Tiếu Lạc Thu Thủy tấn cấp Thần Ngưng Cảnh sớm hơn Sở Mộ cũng tới quan sát, bọn họ bị đả kích khi thấy thực lực của Sở Mộ.
Mạnh, thật sự quá mạnh mẽ.
Bọn họ cũng là thiên tài, luận kiếm ý và áo nghĩa cũng đều rèn luyện đến bảy chuyển cực hạn bảy chuyển hậu kỳ, không phải kiếm giả bình thường có thể so sánh, hiện tại bọn họ chỉ có lực hoành hành đối thủ ngang cấp, cho dù đối mặt kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành, đa số chỉ chiếm thượng phong chứ không thể đánh bại.
Bọn họ tuyệt đối không thể hời hợt đánh bại kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành đỉnh phong, càng không có khả năng chưa rút kiếm ra khỏi vỏ là đánh bại kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đại thành.
Bọn họ cho rằng mình đột phá Thần Ngưng Cảnh là có thể vượt qua Sở Mộ, sẽ ném Sở Mộ ra sau lưng, không nghĩ tới sự thật ngược lại, bọn họ kém Sở Mộ quá lớn.
Lúc này nội tâm bọn họ đắng chát, liên tục chịu đả kích, cảm giác xem Sở Mộ là mục tiêu là việc không thực tế.
Ý niệm vừa xuất hiện trong đầu, bọn họ lập tức dập tắt, đúng, đúng vậy, hiện tại Sở Mộ lợi hại hơn bọn họ, với thiên phú của bọn họ hoàn toàn có thể đuổi theo, thậm chí vượt qua.
Trong thời gian ngắn, đám người Nam Vô nhặt lại tintuowngr.
Sở Mộ không nói gì, hắn đứng trên kiếm thai.
Qua một lát mới có kiếm giả Thần Ngưng Cảnh viên mãn nhảy lên kiếm thai.
- Sở Mộ, ta đến chiếu cố ngươi.
Người này chắp tay lên tiếng, rút kiếm ra, hai mắt nghiêm túc nhìn Sở Mộ, một kiếm hoành trước ngực, bước chân chạy quanh, tốc độ nhanh hơn, bắt đầu xuất hiện vô số ảo ảnh làm người ta không phân biệt thật giả.
Vây quanh Sở Mộ, ảo ảnh tới gần giống như đang xuất kiếm từ bốn phương tám hướng.
Sở Mộ không quan tân, toàn bộ ảo ảnh kiếm chém vào người Sở Mộ, Sở Mộ lại làm ra động tác kinh người, hắn cầm kiếm chưa ra khỏi vỏ đâm tới, dường như hắn đã sớm biết đối thủ ở nơi nào.
Không hề nghi ngờ, vỏ kiếm Sở Mộ đâm tới còn mang theo lực lượng vô cùng cường đại, thân ảnh đối thủ bay ngược ra sau, sắc mặt người này tái nhợt và thở dốc liên tục.
Bại, thậm chí kiếm giả Thần Ngưng Cảnh viên mãn cũng thua dưới kiếm Sở Mộ.
Bọn họ cảm thấy có phải mình nhìn lầm hay không.
Hậu Thanh Minh và các đệ tử bài danh top một trăm không bình tĩnh nữa.
Đây có thật là đệ tử vừa đột phá Thần Ngưng Cảnh không?
Thực lực như vậy còn mạnh hơn không ít đệ tử lâu năm, nếu như cho hắn thêm chút thời gian, không chừng có thể nhanh chóng tiến vào top ba mươi người mạnh nhất nội môn.
Đệ tử nội cung thứ mười có tu vi Thần Ngưng Cảnh viên mãn đỉnh phong cũng thua dưới kiếm Sở Mộ, đám người đứng xem lặng ngắt như tờ.
Trưởng lão nội cung âm thầm gật đầu, thực lực kẻ này vô cùng cường đại, tuy không biết vì sao tam cung chủ phát tin tức thiết lập danh hiệu thiếu cung chủ do Sở Mộ đảm nhiệm, hiện tại xem ra cũng được.
Sở Mộ che dấu khí tức bản thân, bởi vậy rất ít người nhìn ra tu vi của hắn, kỳ thật hắn đã đạt tới Thần Ngưng Cảnh tiểu thành đỉnh phong, nhiều người cho rằng hắn vừa đột phá Thần Ngưng Cảnh không lâu mà thôi.
Nhìn bộ dáng phong đạm vân khinh của Sở Mộ, dường như không đặt hắn vào trong mắt, lập tức chọc giận Ngưu Bạo, hắn tức giận không nhỏ.
- Xem ta bổ ngươi.
Hắn nổi giận đùng đùng rút kiếm ra khỏi vỏ, hai tay giơ lên cao tiến lên phía trước muốn chém xuống, khí thế tăng vọt, bộ dạng chẳng khác gì có thể chém nát cả núi cao.
=Không thể không nói tính khí của Ngưu Bạo táo bạo chút ít nhưng thực học và trụ cột rất đủ, thực lực trong kiếm giả cùng giai cũng không tệ, đáng tiếc đối thủ của hắn là Sở Mộ.
Trong mắt Sở Mộ, toàn thân Ngưu Bạo là sơ hở chồng chất.
Cầm kiếm trong tay nhưng chưa từng ra khỏi vỏ, hắn chỉ lạnh lùng nhìn sang Ngưu Bạo.
Thân ảnh Sở Mộ biến hóa và biến mất, sắc mặt Ngưu Bạo thay đổi, kiếm của hắn không chém trúng thực tể, chỉ chém tàn ảnh àm thôi.
Lúc ý thức được điểm này, Ngưu Bạo cảm giác sườn của mình trúng trọng kích, lực lượng cường đại rót vào người của hắn, ngay sau đó hắn như quả bóng da bắn ra xa xa, thân thể cường tráng bay ra khỏi kiếm thai.
Có ít người chưa nhìn ra biến hóa trong đó, có một ít người khiếp sợ, trong nháy Sở Mộ dùng tốc độ cực nhanh né tránh, lưu lại tàn ảnh sau đó rót lực lượng vào kiếm vỗ vào sườn Ngưu Bạo, chính là sơ hở của Ngưu Bạo.
Kiếm không ra khỏi vỏ, chỉ là một kiếm tùy ý đã đánh bại Ngưu Bạo, phải biết rằng tu vi Ngưu Bạo chính là Thần Ngưng Cảnh tiểu thành đỉnh phong, hắn cũng ít có đối thủ trong cùng giai.
Ngưu Bạo bay ra khỏi kiếm thai, gian nan giãy dụa đứng dậy nhưng cảm giác toàn thân tê liệt nên hành động vô cùng gian nan.
Hắn vừa thẹn vừa giận nhìn Sở Mộ, hắn không có mặt mũi ở lại nơi này, hắn nhảy xuống kiếm thai và chạy như điên.
Sắc mặt người Bách Kiếm Minh không tốt chút nào, thậm chí mắng thầm, Ngưu Bạo quá phế vật, thành sự không đủ, bại sự có thừa.
- Cơ hội chỉ lần này, không ra tay, về sau gặp ta phải gọi ta là thiếu cung chủ.
Sở Mộ nhìn quanh một vòng sau đó lên tiếng.
Có nhiều kẻ nhìn thấy Sở Mộ hời hợt đánh bại Ngưu Bạo, không ít người do dự, suy nghĩ có đi lên hay không, hiện tại nhìn thấy Sở Mộ thực lực không tầm thường, cho dù là kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành cũng không phải đối thủ của hắn, cho dù là kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đại thành muốn đánh bại Ngưu Bạo cũng không đơn giản như thế.
Trong lúc do dự, Sở Mộ nói một câu như châm dầu vào lửa, rất nhiều người xôn xao, ánh mắt bốc lửa nhìn chằm chằm vào hắn.
- Đồ đáng chết, đừng tưởng rằng đánh bại một phế vật là có thể hung hăng càn quấy, ta sẽ chiếu cố ngươi.
Một kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đại thành giận dữ bay lên kiếm thai, hắn vừa đáp xuống liền rút kiếm xông tới, thân như hào quang, hắn khác với Ngưu Bạo, tốc độ của hắn cực nhanh, còn nhanh hơn cả Ngưu Bạo khi đối mặt Sở Mộ.
Đáng tiếc thực lực của hắn trong mắt Sở Mộ quá yếu.
Vẫn đánh trúng tàn ảnh Sở Mộ, ngay sau đó người này cảm thấy phần lưng của mình trúng một kích, lực lượng cường đại xâm nhập thân thể, khí lực toàn thân xói mòn, hắn như chó chết té xuống phía trước sau đó đâm vào phong cấm, bộ dạng chật vật không chịu nổi.
Lực lượng quá lớn, hắn va chạm đầu choáng mắt hoa.
Đám người phía dưới há hốc mồm.
Bại, đánh bại kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đại thành đơn giản như thế, là một đòn miểu sát.
Cho dù Nam Vô Xi Tiếu Lạc Thu Thủy tấn cấp Thần Ngưng Cảnh sớm hơn Sở Mộ cũng tới quan sát, bọn họ bị đả kích khi thấy thực lực của Sở Mộ.
Mạnh, thật sự quá mạnh mẽ.
Bọn họ cũng là thiên tài, luận kiếm ý và áo nghĩa cũng đều rèn luyện đến bảy chuyển cực hạn bảy chuyển hậu kỳ, không phải kiếm giả bình thường có thể so sánh, hiện tại bọn họ chỉ có lực hoành hành đối thủ ngang cấp, cho dù đối mặt kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành, đa số chỉ chiếm thượng phong chứ không thể đánh bại.
Bọn họ tuyệt đối không thể hời hợt đánh bại kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tiểu thành đỉnh phong, càng không có khả năng chưa rút kiếm ra khỏi vỏ là đánh bại kiếm giả Thần Ngưng Cảnh đại thành.
Bọn họ cho rằng mình đột phá Thần Ngưng Cảnh là có thể vượt qua Sở Mộ, sẽ ném Sở Mộ ra sau lưng, không nghĩ tới sự thật ngược lại, bọn họ kém Sở Mộ quá lớn.
Lúc này nội tâm bọn họ đắng chát, liên tục chịu đả kích, cảm giác xem Sở Mộ là mục tiêu là việc không thực tế.
Ý niệm vừa xuất hiện trong đầu, bọn họ lập tức dập tắt, đúng, đúng vậy, hiện tại Sở Mộ lợi hại hơn bọn họ, với thiên phú của bọn họ hoàn toàn có thể đuổi theo, thậm chí vượt qua.
Trong thời gian ngắn, đám người Nam Vô nhặt lại tintuowngr.
Sở Mộ không nói gì, hắn đứng trên kiếm thai.
Qua một lát mới có kiếm giả Thần Ngưng Cảnh viên mãn nhảy lên kiếm thai.
- Sở Mộ, ta đến chiếu cố ngươi.
Người này chắp tay lên tiếng, rút kiếm ra, hai mắt nghiêm túc nhìn Sở Mộ, một kiếm hoành trước ngực, bước chân chạy quanh, tốc độ nhanh hơn, bắt đầu xuất hiện vô số ảo ảnh làm người ta không phân biệt thật giả.
Vây quanh Sở Mộ, ảo ảnh tới gần giống như đang xuất kiếm từ bốn phương tám hướng.
Sở Mộ không quan tân, toàn bộ ảo ảnh kiếm chém vào người Sở Mộ, Sở Mộ lại làm ra động tác kinh người, hắn cầm kiếm chưa ra khỏi vỏ đâm tới, dường như hắn đã sớm biết đối thủ ở nơi nào.
Không hề nghi ngờ, vỏ kiếm Sở Mộ đâm tới còn mang theo lực lượng vô cùng cường đại, thân ảnh đối thủ bay ngược ra sau, sắc mặt người này tái nhợt và thở dốc liên tục.
Bại, thậm chí kiếm giả Thần Ngưng Cảnh viên mãn cũng thua dưới kiếm Sở Mộ.
Bọn họ cảm thấy có phải mình nhìn lầm hay không.
Hậu Thanh Minh và các đệ tử bài danh top một trăm không bình tĩnh nữa.
Đây có thật là đệ tử vừa đột phá Thần Ngưng Cảnh không?
Thực lực như vậy còn mạnh hơn không ít đệ tử lâu năm, nếu như cho hắn thêm chút thời gian, không chừng có thể nhanh chóng tiến vào top ba mươi người mạnh nhất nội môn.
Đệ tử nội cung thứ mười có tu vi Thần Ngưng Cảnh viên mãn đỉnh phong cũng thua dưới kiếm Sở Mộ, đám người đứng xem lặng ngắt như tờ.
Trưởng lão nội cung âm thầm gật đầu, thực lực kẻ này vô cùng cường đại, tuy không biết vì sao tam cung chủ phát tin tức thiết lập danh hiệu thiếu cung chủ do Sở Mộ đảm nhiệm, hiện tại xem ra cũng được.
Sở Mộ che dấu khí tức bản thân, bởi vậy rất ít người nhìn ra tu vi của hắn, kỳ thật hắn đã đạt tới Thần Ngưng Cảnh tiểu thành đỉnh phong, nhiều người cho rằng hắn vừa đột phá Thần Ngưng Cảnh không lâu mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.