Chương 2538: Chờ diệt môn. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Chớp mắt, hai đạo lưu quang màu vàng lao ra khỏi tông môn đại điện. Ngay sau đó, các cường giả Thánh cấp Chân Kiếm Tông đều đuổi kịp ra.
Hơn mười đạo ánh sáng lướt qua ở trên không trung, khí thế cường đại, kinh động tám phương.
- Tặc tử đừng hòng trốn thoát!
Đại trưởng lão gầm lên một tiếng. Tu thân dưỡng tính nhiều năm cũng không phai mờ huyết khí của hắn. Hắn giơ cao kiếm chém xuống. Kiếm quang cực lớn dường như một mặt trời ban trưa dâng lên, mang theo lực lượng vô cùng kinh người, bắn về phía hai sứ giả Chiến Vương Môn.
Kiếm ý đáng sợ mang đến áp lực kinh người, sắc mặt hai sứ giả Chiến Vương Môn chợt biến đổi. Không hổ danh là Kiếm Thánh thấm nhuần kiếm đạo mấy nghìn năm. Tuy rằng thiên phú tương đối bình thường, nhưng căn cơ vô cùng vững chắc. Ở trên kiếm đạo có thành tựu kinh người.
Hai sứ giả Chiến Vương Môn đều ra tay. Khí thế toàn thân phóng lên cao. Trong hai tay mỗi người xuất hiện một thanh kiếm kim sắc, thoạt nhìn vô cùng uy mãnh khí phách.
Giơ kiếm chém xuống. Hai đạo kiếm quang kim sắc cực lớn bổ ra. Bất chợt, hai người lại đều vươn một tay ra. Trong lòng bàn tay có ánh sáng màu vàng ngưng tụ, công kích ra. Thanh thế cường đại. Uy lực cường đại hơn so với kiếm quang kim sắc bổ ra.
Người tu luyện Chiến Vương Môn cũng tu luyện cái khác. Phần lớn không phải là kiếm tu, nhưng bọn họ cũng có thực lực cường đại.
Va chạm, phát ra sóng năng lượng vô cùng kinh người, trùng kích tám phương.
Mượn dư âm năng lượng, hai sứ giả Chiến Vương Môn bay nhanh về phía sau, vội vàng rời khỏi đó.
- Không nên đuổi theo.
Sở Mộ cũng bay tới. Hắn không phát ra tất cả tốc độ, chỉ duy trì ở cấp bậc Thánh cấp tam tinh.
Nghe được Sở Mộ nói, các trưởng lão đều dừng lại.
Sở dĩ Sở Mộ bảo các trưởng lão không nên đuổi nữa, vì Sở Mộ có quyết định của chính mình.
Hai sứ giả Chiến Vương Môn cấp bậc Thánh cấp lục tinh hậu kỳ, thực lực toàn thân sẽ không kém hơn Thánh cấp lục tinh đỉnh phong bình thường. Nếu muốn bắt bọn họ lại, có thể nói là rất khó. Bởi vì thực lực của đám người đại trưởng lão không có cách nào áp chế bọn họ. Một khi thật sự triển khai chiến đấu, chắc chắn sẽ phải tạo thành sự phá hủy không cần thiết đối với bên trong Chân Kiếm Tông. Thậm chí còn sẽ làm rất nhiều đệ tử Chân Kiếm Tông phải chết.
Muốn nói không khó cũng không khó. Chỉ cần Sở Mộ sử dụng Thiên Lỗi là được.
Lấy Thiên Hoang Thiên Lỗi với thực lực Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, trong lúc đó có thể dễ dàng bắt được hai sứ giả của Chiến Vương Môn. Nhưng Sở Mộ không dự định làm như vậy. Hai sứ giả Chiến Vương Môn lần này rời khỏi đây, nhất định không sẽ bỏ qua. Lần tiếp theo, sẽ không chỉ là hai người bọn họ.
Dựa theo tin tức trưởng lão Vân Phong nhận được, Chiến Vương Môn hiển nhiên không phải một môn phái dễ đối phó. Phàm là môn phái từ chối thần phục Chiến Vương Môn, bất luận là tam lưu hay chuẩn nhị lưu, đều bị Chiến Vương Môn tiêu diệt.
Lần này Chân Kiếm Tông trực tiếp từ chối thần phục Chiến Vương Môn, Chiến Vương Môn tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Cho nên, Sở Mộ để cho Chiến Vương Môn hai sứ giả sống sót rời khỏi, chính là tạo bọn họ một loại biểu hiện giả dối. Thực lực Chân Kiếm Tông cũng chỉ có như thế. Nếu không lưu hai người này lại, Chiến Vương Môn sẽ đem tới cho Chân Kiếm Tông trình độ uy hiếp lớn hơn, phái ra càng nhiều cường giả đến.
Đến lúc đó quy mô Chiến Vương Môn xuất động trả thù, ở dưới tình huống đánh giá sai thực lực của Chân Kiếm Tông, chẳng khác nào cầm bánh bao thịt đi đánh chó, có đi không có về.
Hoặc là không làm, hoặc là thì dứt khoát một chút.
Chớp mắt, hai sứ giả Chiến Vương Môn đã chạy ra khỏi bên ngoài sơn môn Chân Kiếm Tông.
Đại trận Chân Kiếm Tông vẫn chưa mở ra. Lúc này có thể ra vào như thường.
- Người của Chân Kiếm Tông nghe đây, bởi vì tông chủ các ngươi quyết định ngu xuẩn, Chân Kiếm Tông đã trở thành kẻ địch của Chiến Vương Môn ta. Không bao lâu nữa, chính là thời điểm Chân Kiếm Tông diệt môn. Các ngươi tốt nhất là nhân lúc cường giả Chiến Vương Môn ta còn chưa tới, rời khỏi Chân Kiếm Tông. Bằng không chờ các ngươi, chỉ có một con đường chết.
Nam tử mặc áo bào màu vàng sứ giả của Chiến Vương Môn lớn tiếng quát.
Nữ tử chanh chua mặc báo bào màu vàng lại không có lên tiếng, mà dùng hai mắt hẹp dài đảo qua sơn môn Chân Kiếm Tông, đảo qua các đệ tử Chân Kiếm Tông. Trong mắt lộ ra vẻ xem thường vô cùng rõ ràng. Người tâm tính kém sẽ trực tiếp phát điên. Trên đôi môi cay nghiệt treo lên một nụ cười mỉa mai. Nữ tử mặc báo bào màu vàng này dùng nét mặt của nàng nói rõ cái gì gọi là kéo thù hận.
- Muốn đánh thì đánh, không cần nói thừa.
Giọng nói Sở Mộ lang lảnh truyền đến.
- Được. Vậy xem thử đến lúc đó, ngươi còn có thể khí phách như vậy hay không.
Nam tử sứ giả mặc áo bào màu vàng cả giận nói. Nữ sứ giả mặc báo bào màu vàng đưa ánh mắt hung ác mang theo tinh quang sắc bén như lưỡi đao, lướt qua gương mặt Sở Mộ, dường như muốn lóc một miếng thịt của hắn.
Bất chợt, hai người quay người lại, hóa thành hai đạo lưu quang màu vàng, nhanh chóng rời xa.
Bọn họ rời đi, không phải là kết thúc, mà chỉ vừa mới bắt đầu.
. . .
- Tông chủ, người của Chiến Vương Môn này thật sự quá càn dỡ.
Bên trong tông môn đại điện, tam trưởng lão nói.
- Có càn dỡ hay không càn dỡ cũng không sao. Tiếp theo phải chuẩn bị một chút. Không lâu nữa, người của Chiến Vương Môn sẽ lại đến đây.
Nhị trưởng lão nói.
- Về lai lịch và nội tình của Chiến Vương Môn, chúng ta đều không biết được rõ ràng. Đây là tai họa.
Sở Mộ nói: “Chỉ có điều, nội tình về Chân Kiếm Tông chúng ta, Chiến Vương Môn cũng không hiểu. Cho nên đến lúc đó, chúng ta sẽ cho bọn họ một niềm vui bất ngờ.
- Tông chủ, Chân Kiếm Tông chúng ta ngoại trừ chúng ta ra, còn có cứu viện từ bên ngoài không?
Tứ trưởng lão hỏi.
Các trưởng lão khác cũng mang theo thần sắc hỏi thăm.
Bọn họ biết, toàn bộ cường giả Thánh cấp trong Chân Kiếm Môn, tính cả tông chủ là mười bốn người. Tính cả ba người trưởng lão khách khanh khác, cũng chỉ mới mười bảy người. Trong đó, bảy người vẫn là cấp bậc Thánh cấp nhất tinh. Mặc dù Sở Mộ không phải Thánh cấp nhất tinh bình thường, nghĩ đến cũng chỉ tương đương với Thánh cấp tam tinh mà thôi.
Mà lợi hại nhất là đại trưởng lão, chỉ là Thánh cấp lục tinh đỉnh phong.
Về phần Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không, mặc dù là cường giả Thánh cấp thất tinh, nhưng hắn không phải là trưởng lão Chân Kiếm Tông, chỉ là trưởng lão khách khanh, lại vực khác xa xôi. Đi thông báo cho hắn vội vàng trở về, tối thiểu phải mất thời gian hơn một tháng. Chiến Vương Môn không có khả năng cho Chân Kiếm Tông thời gian lâu như vậy.
Hơn mười đạo ánh sáng lướt qua ở trên không trung, khí thế cường đại, kinh động tám phương.
- Tặc tử đừng hòng trốn thoát!
Đại trưởng lão gầm lên một tiếng. Tu thân dưỡng tính nhiều năm cũng không phai mờ huyết khí của hắn. Hắn giơ cao kiếm chém xuống. Kiếm quang cực lớn dường như một mặt trời ban trưa dâng lên, mang theo lực lượng vô cùng kinh người, bắn về phía hai sứ giả Chiến Vương Môn.
Kiếm ý đáng sợ mang đến áp lực kinh người, sắc mặt hai sứ giả Chiến Vương Môn chợt biến đổi. Không hổ danh là Kiếm Thánh thấm nhuần kiếm đạo mấy nghìn năm. Tuy rằng thiên phú tương đối bình thường, nhưng căn cơ vô cùng vững chắc. Ở trên kiếm đạo có thành tựu kinh người.
Hai sứ giả Chiến Vương Môn đều ra tay. Khí thế toàn thân phóng lên cao. Trong hai tay mỗi người xuất hiện một thanh kiếm kim sắc, thoạt nhìn vô cùng uy mãnh khí phách.
Giơ kiếm chém xuống. Hai đạo kiếm quang kim sắc cực lớn bổ ra. Bất chợt, hai người lại đều vươn một tay ra. Trong lòng bàn tay có ánh sáng màu vàng ngưng tụ, công kích ra. Thanh thế cường đại. Uy lực cường đại hơn so với kiếm quang kim sắc bổ ra.
Người tu luyện Chiến Vương Môn cũng tu luyện cái khác. Phần lớn không phải là kiếm tu, nhưng bọn họ cũng có thực lực cường đại.
Va chạm, phát ra sóng năng lượng vô cùng kinh người, trùng kích tám phương.
Mượn dư âm năng lượng, hai sứ giả Chiến Vương Môn bay nhanh về phía sau, vội vàng rời khỏi đó.
- Không nên đuổi theo.
Sở Mộ cũng bay tới. Hắn không phát ra tất cả tốc độ, chỉ duy trì ở cấp bậc Thánh cấp tam tinh.
Nghe được Sở Mộ nói, các trưởng lão đều dừng lại.
Sở dĩ Sở Mộ bảo các trưởng lão không nên đuổi nữa, vì Sở Mộ có quyết định của chính mình.
Hai sứ giả Chiến Vương Môn cấp bậc Thánh cấp lục tinh hậu kỳ, thực lực toàn thân sẽ không kém hơn Thánh cấp lục tinh đỉnh phong bình thường. Nếu muốn bắt bọn họ lại, có thể nói là rất khó. Bởi vì thực lực của đám người đại trưởng lão không có cách nào áp chế bọn họ. Một khi thật sự triển khai chiến đấu, chắc chắn sẽ phải tạo thành sự phá hủy không cần thiết đối với bên trong Chân Kiếm Tông. Thậm chí còn sẽ làm rất nhiều đệ tử Chân Kiếm Tông phải chết.
Muốn nói không khó cũng không khó. Chỉ cần Sở Mộ sử dụng Thiên Lỗi là được.
Lấy Thiên Hoang Thiên Lỗi với thực lực Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, trong lúc đó có thể dễ dàng bắt được hai sứ giả của Chiến Vương Môn. Nhưng Sở Mộ không dự định làm như vậy. Hai sứ giả Chiến Vương Môn lần này rời khỏi đây, nhất định không sẽ bỏ qua. Lần tiếp theo, sẽ không chỉ là hai người bọn họ.
Dựa theo tin tức trưởng lão Vân Phong nhận được, Chiến Vương Môn hiển nhiên không phải một môn phái dễ đối phó. Phàm là môn phái từ chối thần phục Chiến Vương Môn, bất luận là tam lưu hay chuẩn nhị lưu, đều bị Chiến Vương Môn tiêu diệt.
Lần này Chân Kiếm Tông trực tiếp từ chối thần phục Chiến Vương Môn, Chiến Vương Môn tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Cho nên, Sở Mộ để cho Chiến Vương Môn hai sứ giả sống sót rời khỏi, chính là tạo bọn họ một loại biểu hiện giả dối. Thực lực Chân Kiếm Tông cũng chỉ có như thế. Nếu không lưu hai người này lại, Chiến Vương Môn sẽ đem tới cho Chân Kiếm Tông trình độ uy hiếp lớn hơn, phái ra càng nhiều cường giả đến.
Đến lúc đó quy mô Chiến Vương Môn xuất động trả thù, ở dưới tình huống đánh giá sai thực lực của Chân Kiếm Tông, chẳng khác nào cầm bánh bao thịt đi đánh chó, có đi không có về.
Hoặc là không làm, hoặc là thì dứt khoát một chút.
Chớp mắt, hai sứ giả Chiến Vương Môn đã chạy ra khỏi bên ngoài sơn môn Chân Kiếm Tông.
Đại trận Chân Kiếm Tông vẫn chưa mở ra. Lúc này có thể ra vào như thường.
- Người của Chân Kiếm Tông nghe đây, bởi vì tông chủ các ngươi quyết định ngu xuẩn, Chân Kiếm Tông đã trở thành kẻ địch của Chiến Vương Môn ta. Không bao lâu nữa, chính là thời điểm Chân Kiếm Tông diệt môn. Các ngươi tốt nhất là nhân lúc cường giả Chiến Vương Môn ta còn chưa tới, rời khỏi Chân Kiếm Tông. Bằng không chờ các ngươi, chỉ có một con đường chết.
Nam tử mặc áo bào màu vàng sứ giả của Chiến Vương Môn lớn tiếng quát.
Nữ tử chanh chua mặc báo bào màu vàng lại không có lên tiếng, mà dùng hai mắt hẹp dài đảo qua sơn môn Chân Kiếm Tông, đảo qua các đệ tử Chân Kiếm Tông. Trong mắt lộ ra vẻ xem thường vô cùng rõ ràng. Người tâm tính kém sẽ trực tiếp phát điên. Trên đôi môi cay nghiệt treo lên một nụ cười mỉa mai. Nữ tử mặc báo bào màu vàng này dùng nét mặt của nàng nói rõ cái gì gọi là kéo thù hận.
- Muốn đánh thì đánh, không cần nói thừa.
Giọng nói Sở Mộ lang lảnh truyền đến.
- Được. Vậy xem thử đến lúc đó, ngươi còn có thể khí phách như vậy hay không.
Nam tử sứ giả mặc áo bào màu vàng cả giận nói. Nữ sứ giả mặc báo bào màu vàng đưa ánh mắt hung ác mang theo tinh quang sắc bén như lưỡi đao, lướt qua gương mặt Sở Mộ, dường như muốn lóc một miếng thịt của hắn.
Bất chợt, hai người quay người lại, hóa thành hai đạo lưu quang màu vàng, nhanh chóng rời xa.
Bọn họ rời đi, không phải là kết thúc, mà chỉ vừa mới bắt đầu.
. . .
- Tông chủ, người của Chiến Vương Môn này thật sự quá càn dỡ.
Bên trong tông môn đại điện, tam trưởng lão nói.
- Có càn dỡ hay không càn dỡ cũng không sao. Tiếp theo phải chuẩn bị một chút. Không lâu nữa, người của Chiến Vương Môn sẽ lại đến đây.
Nhị trưởng lão nói.
- Về lai lịch và nội tình của Chiến Vương Môn, chúng ta đều không biết được rõ ràng. Đây là tai họa.
Sở Mộ nói: “Chỉ có điều, nội tình về Chân Kiếm Tông chúng ta, Chiến Vương Môn cũng không hiểu. Cho nên đến lúc đó, chúng ta sẽ cho bọn họ một niềm vui bất ngờ.
- Tông chủ, Chân Kiếm Tông chúng ta ngoại trừ chúng ta ra, còn có cứu viện từ bên ngoài không?
Tứ trưởng lão hỏi.
Các trưởng lão khác cũng mang theo thần sắc hỏi thăm.
Bọn họ biết, toàn bộ cường giả Thánh cấp trong Chân Kiếm Môn, tính cả tông chủ là mười bốn người. Tính cả ba người trưởng lão khách khanh khác, cũng chỉ mới mười bảy người. Trong đó, bảy người vẫn là cấp bậc Thánh cấp nhất tinh. Mặc dù Sở Mộ không phải Thánh cấp nhất tinh bình thường, nghĩ đến cũng chỉ tương đương với Thánh cấp tam tinh mà thôi.
Mà lợi hại nhất là đại trưởng lão, chỉ là Thánh cấp lục tinh đỉnh phong.
Về phần Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không, mặc dù là cường giả Thánh cấp thất tinh, nhưng hắn không phải là trưởng lão Chân Kiếm Tông, chỉ là trưởng lão khách khanh, lại vực khác xa xôi. Đi thông báo cho hắn vội vàng trở về, tối thiểu phải mất thời gian hơn một tháng. Chiến Vương Môn không có khả năng cho Chân Kiếm Tông thời gian lâu như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.