Chương 2992: Chuộc mạng. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
- Thiếu chủ.
Đám người Âm Dương Nhị lão và Tác Mệnh Thất Nhận không ngừng kinh hô, bọn họ rất khiếp sợ, khó có thể tưởng tượng tình hình chiến đấu lại đảo ngược như thế, hết lần này tới lần khác bọn họ không có khả năng nhúng tay.
Tuyết Vực chắc chắn lại bị kiếm của Sở Mộ đánh phá liên tục, nó tan vỡ thất linh bát lạc, khó có thể thành hình.
Thập tứ!
Nguyệt Lạc!
Tinh Nguyệt Đồng Huy.
Kính Hoa Thủy Nguyệt!
Một thế giới do mặt kính hình thành phản chiếu tất cả, loại cảm giác này làm Hách Liên Tuyết Y cảm thấy hoảng hốt.
Trong tích tắc hắn hoảng hốt, Sở Mộ bắt lấy, thi triển Nguyệt Tàn giam cầm thời không và sử dụng kiếm quang như sao băng đánh tới.
Hách Liên Tuyết Y bộc phát toàn lực giãy dụa ra khỏi giam cầm, lực lượng cường đại đánh nát Tuyết Vực của hắn, đánh nát kiếm quang của Hàn Tuyết Linh trên thân, Sở Mộ không chút do dự phi thân truy kích, song kiếm chém liên tục.
- Dừng tay!
Âm Dương Nhị lão cùng Tác Mệnh Thất Nhận liều lĩnh xông lên, bọn họ xuất kiếm toàn lực vây công Sở Mộ, giải cứu Hách Liên Tuyết Y, bởi vì Hách Liên Tuyết Y lúc này đã lâm vào hạ phong hoàn toàn, tùy thời có thể mất mạng.
- Cút!
Song kiếm Sở Mộ bổ mạnh, thập tự kiếm quang khuếch tán, uy lực khủng bố không chỉ đánh tan kiếm quang của đám người Âm Dương Nhị lão và Tác Mệnh Thất Nhận, nó còn đánh bay đám người này ra xa, bọn họ không ngừng phun máu tươi, từ một kích này, bọn họ ý thức được thực lực Sở Mộ vượt qua bọn họ không biết bao nhiêu lần.
- Dừng tay.
Chỉ một giây, Hách Liên Tuyết Y đạt được thời gian thở dốc nên nhanh chóng lui ra sau kéo dài khoảng cách, hắn ngăn cản Sở Mộ đang thừa thắng truy kích.
- Ngươi thắng, Cổ Thánh Huyết Liên Đan là của ngươi.
- Không đủ.
Sở Mộ nói ra hai chữ sau đó lao thẳng về phía Hách Liên Tuyết Y, bộ dạng không chém giết đối phương thề không bỏ qua.
- Ta nguyện ý trả cái giá lớn!
Hách Liên Tuyết Y nói ra những lời này, nội tâm của hắn không ngừng rung động, cảm giác khuất nhục xuất hiện.
Từ trước tới nay chỉ có hắn nói với người khác như thế, hôm nay lại tới phiên hắn nói thế với người khác.
Thân hình lóe lên, Sở Mộ dừng lại trước mặt Hách Liên Tuyết Y, đôi mắt lạnh lùng như kiếm:
- Cái giá lớn là gì?
- Một khối Thiên Nguyên tinh phách.
Hách Liên Tuyết Y nói nhanh, hắn cũng không muốn chết, bởi vì hắn còn tiền đồ rộng lớn.
- Thiên Nguyên tinh phách. . .
Sở Mộ lặp lại một lần.
- Đúng vậy, một khối Thiên Nguyên tinh phách, nó sẽ giúp tu vi của ngươi đột phá Vạn Cổ cửu trọng thiên.
Hách Liên Tuyết Y nói ra.
- So với tính mạng của ngươi, một khối Thiên Nguyên tinh phách còn chưa đủ.
Sở Mộ nói ra.
- Vậy ngươi muốn cái gì?
Sắc mặt Hách Liên Tuyết Y không thay đổi, nội tâm của hắn xuất hiện thần thái tức giận.
- Lực lượng thiên địa tinh hoa, ngũ hành bát tương.
Sở Mộ không chút do dự nói ra, ai kêu Hách Liên Tuyết Y tự tiện cầm lấy Cổ Thánh Huyết Liên Đan của hắn, ai kêu Hách Liên Tuyết Y không phải đối thủ của hắn, ai kêu Hách Liên Tuyết Y tự nguyện nói trả giá thật nhiều.
- Ta chỉ có một khối phong chi tinh thạch.
Hách Liên Tuyết Y nói ra.
- Đường đường thiếu chủ thành Tội Diễn lại chỉ có chút giá trị này sao?
Sở Mộ hỏi ngược lại, Hách Liên Tuyết Y chưa trả lời, hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
- Lấy ra!
Sở Mộ nói.
Hách Liên Tuyết Y cầm hai bình Cổ Thánh Huyết Liên Đan, một khối Thiên Nguyên tinh phách và một khối phong chi tinh phách giao cho Sở Mộ, Sở Mộ thu nhanh.
- Ta không ngại ngươi tiếp tục gây phiền toái cho ta, nếu có lần tiếp theo, ngươi nên chuẩn bị nhiều lực lượng tinh hoa hơn đi.
Thân ảnh Sở Mộ bay ngược ra sau, hắn hóa thành một đạo hào quang rời xa phủ Thiếu chủ, cũng rời đi thật xa.
Sở dĩ không giết Hách Liên Tuyết Y, Sở Mộ cũng có cân nhắc của mình, tổng thể mà nói, hắn và Hách Liên Tuyết Y không có bao nhiêu thù hận đáng nói, hiện tại đã lấy lại Cổ Thánh Huyết Liên Đan, còn có Thiên Nguyên tinh phách và phong chi tinh phách, Âm Dương Nhị lão cùng Tác Mệnh Thất Nhận đều trọng thương, Hách Liên Tuyết Y cũng trả cái giá rất lớn, còn nữa, giết chết Hách Liên Tuyết Y sẽ bị thành chủ thành Tội Diễn đuổi giết, bị Kiếm Thánh cấp hạo dương uy tín lâu năm đuổi giết, Sở Mộ tự nhận hiện tại không thể thừa nhận, hắn cũng không muốn xuất hiện tình hình giống Cổ Hành Đao đuổi giết.
- Hài tử, có một ít người là Chân Long trên cửu thiên, không theo kịp bước chân của hắn thì chỉ có thể nhìn lên...
Đường Thiên Hào nói với Đường Thiên Tuyết, hắn thở ra một hơi, nội tâm của hắn cũng có chút tiếc nuối.
- Ta hiểu rồi, gia gia.
Đường Thiên Tuyết dùng sức gật đầu, mặc dù như thế nhưng nước mắt vẫn tuôn rơi, đó là cảm giác chôn giấu ưa thích và hảo cảm của mình vào sâu trong nội tâm, cũng đốt nén hương tang lễ tiễn đưa đoạn tình cảm này vào cõi hư vô.
Lau nước mắt trên mặt, ánh mắt Đường Thiên Tuyết biến thành kiên định, ánh mắt càng lợi hại, dường như nội tâm của nàng đã hạ quyết tâm.
...
Sau khi rời khỏi phủ Thiếu chủ, Sở Mộ không có quay về trang viên kia, hắn nhanh chóng rời khỏi thành Tội Diễn, đi thẳng về hướng bắc thành Tội Diễn, hắn khởi hành đi về năm đại thành thị.
Trận chiến trong phủ Thiếu chủ, trừ số rất ít người biết ra, những người khác có biết cũng không dám truyền ra ngoài, bởi vậy không có người nào biết rõ đệ nhị cường giả thành Tội Diễn, thiên tài trẻ tuổi mạnh nhất thành Tội Diễn, Thiếu chủ Hách Liên Tuyết Y uy danh vô thượng lại bị người ta đánh bại, hơn nữa đánh bại trong đối kháng chính diện, bị một thiên tài trẻ tuổi khác đánh bại, cuối cùng không thể không dùng bảo vật chuộc mạng cho mình.
Những người khác không biết cũng không có nghĩa không xảy ra, chiến bại dưới kiếm của Sở Mộ, Hách Liên Tuyết Y đã bị đả kich thật lớn.
Hắn từ trước tới nơi làm việc xuôi gió xuôi nước, thực lực không ngừng tăng lên, không gặp người nào có thể đối địch với hắn, cho dù là rất nhiều cường giả thế hệ trước cũng bị hắn đánh bại.
Chiến bại và dùng bảo vật chuộc mạng, Hách Liên Tuyết Y cảm thấy khuất nhục, khuất nhục lớn lao nhưng hắn lại không muốn chết, chỉ có thể làm như vậy.
Sau khi Hách Liên Tuyết Y lâm vào đả kích trong thời gian ngắn, hắn lại nghĩ thông suốt và tỉnh lại, tinh khí thần toàn thân rực rỡ hẳn lên, hắn giống như có thêm sinh cơ.
- Chờ thực lực của ta chính thức đạt tới cấp hạo dương, ta nhất định tiến về năm đại thành thị tìm ngươi, cũng quyết chiến lần nữa.
Hách Liên Tuyết Y nhìn chằm chằm vào phương xa, hắn đi bế quan.
...
Đám người Âm Dương Nhị lão và Tác Mệnh Thất Nhận không ngừng kinh hô, bọn họ rất khiếp sợ, khó có thể tưởng tượng tình hình chiến đấu lại đảo ngược như thế, hết lần này tới lần khác bọn họ không có khả năng nhúng tay.
Tuyết Vực chắc chắn lại bị kiếm của Sở Mộ đánh phá liên tục, nó tan vỡ thất linh bát lạc, khó có thể thành hình.
Thập tứ!
Nguyệt Lạc!
Tinh Nguyệt Đồng Huy.
Kính Hoa Thủy Nguyệt!
Một thế giới do mặt kính hình thành phản chiếu tất cả, loại cảm giác này làm Hách Liên Tuyết Y cảm thấy hoảng hốt.
Trong tích tắc hắn hoảng hốt, Sở Mộ bắt lấy, thi triển Nguyệt Tàn giam cầm thời không và sử dụng kiếm quang như sao băng đánh tới.
Hách Liên Tuyết Y bộc phát toàn lực giãy dụa ra khỏi giam cầm, lực lượng cường đại đánh nát Tuyết Vực của hắn, đánh nát kiếm quang của Hàn Tuyết Linh trên thân, Sở Mộ không chút do dự phi thân truy kích, song kiếm chém liên tục.
- Dừng tay!
Âm Dương Nhị lão cùng Tác Mệnh Thất Nhận liều lĩnh xông lên, bọn họ xuất kiếm toàn lực vây công Sở Mộ, giải cứu Hách Liên Tuyết Y, bởi vì Hách Liên Tuyết Y lúc này đã lâm vào hạ phong hoàn toàn, tùy thời có thể mất mạng.
- Cút!
Song kiếm Sở Mộ bổ mạnh, thập tự kiếm quang khuếch tán, uy lực khủng bố không chỉ đánh tan kiếm quang của đám người Âm Dương Nhị lão và Tác Mệnh Thất Nhận, nó còn đánh bay đám người này ra xa, bọn họ không ngừng phun máu tươi, từ một kích này, bọn họ ý thức được thực lực Sở Mộ vượt qua bọn họ không biết bao nhiêu lần.
- Dừng tay.
Chỉ một giây, Hách Liên Tuyết Y đạt được thời gian thở dốc nên nhanh chóng lui ra sau kéo dài khoảng cách, hắn ngăn cản Sở Mộ đang thừa thắng truy kích.
- Ngươi thắng, Cổ Thánh Huyết Liên Đan là của ngươi.
- Không đủ.
Sở Mộ nói ra hai chữ sau đó lao thẳng về phía Hách Liên Tuyết Y, bộ dạng không chém giết đối phương thề không bỏ qua.
- Ta nguyện ý trả cái giá lớn!
Hách Liên Tuyết Y nói ra những lời này, nội tâm của hắn không ngừng rung động, cảm giác khuất nhục xuất hiện.
Từ trước tới nay chỉ có hắn nói với người khác như thế, hôm nay lại tới phiên hắn nói thế với người khác.
Thân hình lóe lên, Sở Mộ dừng lại trước mặt Hách Liên Tuyết Y, đôi mắt lạnh lùng như kiếm:
- Cái giá lớn là gì?
- Một khối Thiên Nguyên tinh phách.
Hách Liên Tuyết Y nói nhanh, hắn cũng không muốn chết, bởi vì hắn còn tiền đồ rộng lớn.
- Thiên Nguyên tinh phách. . .
Sở Mộ lặp lại một lần.
- Đúng vậy, một khối Thiên Nguyên tinh phách, nó sẽ giúp tu vi của ngươi đột phá Vạn Cổ cửu trọng thiên.
Hách Liên Tuyết Y nói ra.
- So với tính mạng của ngươi, một khối Thiên Nguyên tinh phách còn chưa đủ.
Sở Mộ nói ra.
- Vậy ngươi muốn cái gì?
Sắc mặt Hách Liên Tuyết Y không thay đổi, nội tâm của hắn xuất hiện thần thái tức giận.
- Lực lượng thiên địa tinh hoa, ngũ hành bát tương.
Sở Mộ không chút do dự nói ra, ai kêu Hách Liên Tuyết Y tự tiện cầm lấy Cổ Thánh Huyết Liên Đan của hắn, ai kêu Hách Liên Tuyết Y không phải đối thủ của hắn, ai kêu Hách Liên Tuyết Y tự nguyện nói trả giá thật nhiều.
- Ta chỉ có một khối phong chi tinh thạch.
Hách Liên Tuyết Y nói ra.
- Đường đường thiếu chủ thành Tội Diễn lại chỉ có chút giá trị này sao?
Sở Mộ hỏi ngược lại, Hách Liên Tuyết Y chưa trả lời, hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
- Lấy ra!
Sở Mộ nói.
Hách Liên Tuyết Y cầm hai bình Cổ Thánh Huyết Liên Đan, một khối Thiên Nguyên tinh phách và một khối phong chi tinh phách giao cho Sở Mộ, Sở Mộ thu nhanh.
- Ta không ngại ngươi tiếp tục gây phiền toái cho ta, nếu có lần tiếp theo, ngươi nên chuẩn bị nhiều lực lượng tinh hoa hơn đi.
Thân ảnh Sở Mộ bay ngược ra sau, hắn hóa thành một đạo hào quang rời xa phủ Thiếu chủ, cũng rời đi thật xa.
Sở dĩ không giết Hách Liên Tuyết Y, Sở Mộ cũng có cân nhắc của mình, tổng thể mà nói, hắn và Hách Liên Tuyết Y không có bao nhiêu thù hận đáng nói, hiện tại đã lấy lại Cổ Thánh Huyết Liên Đan, còn có Thiên Nguyên tinh phách và phong chi tinh phách, Âm Dương Nhị lão cùng Tác Mệnh Thất Nhận đều trọng thương, Hách Liên Tuyết Y cũng trả cái giá rất lớn, còn nữa, giết chết Hách Liên Tuyết Y sẽ bị thành chủ thành Tội Diễn đuổi giết, bị Kiếm Thánh cấp hạo dương uy tín lâu năm đuổi giết, Sở Mộ tự nhận hiện tại không thể thừa nhận, hắn cũng không muốn xuất hiện tình hình giống Cổ Hành Đao đuổi giết.
- Hài tử, có một ít người là Chân Long trên cửu thiên, không theo kịp bước chân của hắn thì chỉ có thể nhìn lên...
Đường Thiên Hào nói với Đường Thiên Tuyết, hắn thở ra một hơi, nội tâm của hắn cũng có chút tiếc nuối.
- Ta hiểu rồi, gia gia.
Đường Thiên Tuyết dùng sức gật đầu, mặc dù như thế nhưng nước mắt vẫn tuôn rơi, đó là cảm giác chôn giấu ưa thích và hảo cảm của mình vào sâu trong nội tâm, cũng đốt nén hương tang lễ tiễn đưa đoạn tình cảm này vào cõi hư vô.
Lau nước mắt trên mặt, ánh mắt Đường Thiên Tuyết biến thành kiên định, ánh mắt càng lợi hại, dường như nội tâm của nàng đã hạ quyết tâm.
...
Sau khi rời khỏi phủ Thiếu chủ, Sở Mộ không có quay về trang viên kia, hắn nhanh chóng rời khỏi thành Tội Diễn, đi thẳng về hướng bắc thành Tội Diễn, hắn khởi hành đi về năm đại thành thị.
Trận chiến trong phủ Thiếu chủ, trừ số rất ít người biết ra, những người khác có biết cũng không dám truyền ra ngoài, bởi vậy không có người nào biết rõ đệ nhị cường giả thành Tội Diễn, thiên tài trẻ tuổi mạnh nhất thành Tội Diễn, Thiếu chủ Hách Liên Tuyết Y uy danh vô thượng lại bị người ta đánh bại, hơn nữa đánh bại trong đối kháng chính diện, bị một thiên tài trẻ tuổi khác đánh bại, cuối cùng không thể không dùng bảo vật chuộc mạng cho mình.
Những người khác không biết cũng không có nghĩa không xảy ra, chiến bại dưới kiếm của Sở Mộ, Hách Liên Tuyết Y đã bị đả kich thật lớn.
Hắn từ trước tới nơi làm việc xuôi gió xuôi nước, thực lực không ngừng tăng lên, không gặp người nào có thể đối địch với hắn, cho dù là rất nhiều cường giả thế hệ trước cũng bị hắn đánh bại.
Chiến bại và dùng bảo vật chuộc mạng, Hách Liên Tuyết Y cảm thấy khuất nhục, khuất nhục lớn lao nhưng hắn lại không muốn chết, chỉ có thể làm như vậy.
Sau khi Hách Liên Tuyết Y lâm vào đả kích trong thời gian ngắn, hắn lại nghĩ thông suốt và tỉnh lại, tinh khí thần toàn thân rực rỡ hẳn lên, hắn giống như có thêm sinh cơ.
- Chờ thực lực của ta chính thức đạt tới cấp hạo dương, ta nhất định tiến về năm đại thành thị tìm ngươi, cũng quyết chiến lần nữa.
Hách Liên Tuyết Y nhìn chằm chằm vào phương xa, hắn đi bế quan.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.