Chương 3487: Cực Thánh Tôn khiêu chiến. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Sau một phen nói chuyện phiếm, Sở Mộ đi ra tầng thứ bảy, tiến về tầng thứ năm.
Tầng thứ năm thuộc về cấp độ Cực Thánh Tôn, nhưng Sở Mộ là thiên kiêu, cho nên có tư cách này.
- Nhận thức thoáng một phát, ta gọi Phó Thanh Trì.
Phó Thanh Trì chứng kiến Sở Mộ đến, liền đứng dậy cười nói.
- Sở Mộ.
Sở Mộ đáp lại nói:
- Vừa rồi đa tạ.
- Tiện tay mà thôi, cũng không quá đáng là thủ đoạn nhỏ.
Phó Thanh Trì cười nói.
Dùng tự giới thiệu bắt đầu, sau đó liền tùy ý nói chuyện phiếm.
Ngoại trừ Phó Thanh Trì, trong tầng thứ năm này cũng có những Cực Thánh Tôn khác chủ động mở miệng chào hỏi Sở Mộ, lưu một ấn tượng tốt, nhưng cũng có bộ phận Cực Thánh Tôn chỉ nhìn Sở Mộ, gật gật đầu ý bảo, có thì không nhìn thẳng.
Người bất đồng thái độ tất nhiên bất đồng, Sở Mộ cũng không để ý, bởi vì hắn không phải linh đan diệu dược, không có khả năng được tất cả mọi người hoan nghênh, người cùng mình chào hỏi, Sở Mộ sẽ đáp lễ, những người bỏ qua mình, Sở Mộ tự nhiên cũng bỏ qua.
- Không biết Sở huynh đến từ nơi nào?
Phó Thanh Trì hỏi.
- Một giới vực cấp thấp.
Sở Mộ nói.
- Giới vực cấp thấp!
Phó Thanh Trì nghe vậy hết sức kinh ngạc:
- Thật sự là khó có thể tưởng tượng, giới vực cấp thấp lại có thể ra thiên kiêu như Sở huynh.
Thiên kiêu tựa như Chân Long, giới vực như nước biển, giới vực cấp thấp ở rất nhiều người xem ra, là chỗ nước cạn, rất khó có thể xuất hiện thiên tài cấp thiên kiêu, đương nhiên, mọi thứ luôn luôn có ngoại lệ. Bất quá khi một giới vực cấp thấp xuất hiện một thiên tài cấp thiên kiêu, giới vực cấp thấp kia sẽ gặp hai loại tình huống, loại thứ nhất là theo thiên kiêu phát triển mà đạt được tăng lên, thậm chí ngày sau trở thành giới vực trung cấp cũng không phải không có khả năng, loại thứ hai là số mệnh tiêu hao quá nhiều, càng thêm xuống dốc.
Bất quá loại thứ nhất hay loại thứ hai, đều không phải sức người có khả năng can thiệp.
- Sở huynh còn muốn tiếp tục khiêu chiến hay không?
Phó Thanh Trì lại hỏi.
- Ta là hướng về phía trăm thắng liên tiếp mà đến.
Sở Mộ trả lời, để cho Phó Thanh Trì khẽ giật mình, chợt giơ ngón tay cái lên:
- Ta hi vọng Sở huynh đạt được ước muốn, bất quá rất khó a. Đến nay mới thôi, Bách Chiến lôi đài tồn tại vài vạn năm, người đạt được trăm thắng liên tiếp lại chưa đủ ngàn người.
- Ta chính là kế tiếp.
Sở Mộ thuận miệng nói, ngữ khí bình thản, như nói giỡn, nhưng Phó Thanh Trì có thể từ trong lời nói nghe ra một loại tự tin.
Khiêu chiến trên Bách Chiến lôi đài vẫn còn tiếp tục, lôi chủ là người tới từ Hỏa Sơn tộc, là một Cực Thánh Tôn.
Hỏa Sơn tộc là một trong các tiểu tộc, ngoại hình của bọn hắn cơ bản tương tự Nhân tộc, chỉ có điều tóc hỏa hồng, tóc nam tính thường thường tương đối ngắn, hơn nữa hơi dựng lên, giống như một ngọn hỏa sơn, tóc nữ tính thường thường dài, có chút xoắn.
Làn da của người Hỏa Sơn tộc so sánh với Nhân tộc thì thiên về phía đỏ sậm, hơn nữa không ngừng tản mát ra nhiệt độ tương đối cao. Máu của bọn hắn cũng rất sền sệt, như nham tương lưu động ở trong mạch máu, liền sinh ra một cỗ nhiệt khí.
Người Hỏa Sơn tộc còn có một đặc thù, chính là sinh hoạt ở khu vực núi lửa hoạt động, địa phương núi lửa càng lớn càng nhiều, người Hỏa Sơn tộc sẽ càng nhiều, cường giả cũng sẽ càng nhiều, chỉ có khi tu vi người Hỏa Sơn tộc tăng lên tới Tuyệt Thế cảnh, mới có thể ly khai nơi sinh tồn, nếu không sẽ bị hoàn cảnh ngoại giới ảnh hưởng, chậm rãi trở nên suy yếu.
Mà một khi địa phương có núi lửa, thực lực của người Hỏa Sơn tộc cũng được tăng lên rõ ràng.
Hỏa Sơn tộc Cực Thánh Tôn này là nam tính, sau khi đánh bại lần lượt người khiêu chiến, rất nhanh đã nhận được chín liên thắng, chợt, hai con ngươi của Hỏa Sơn tộc Cực Thánh Tôn này xuyên thấu qua không khí, trực tiếp rơi vào trên mặt Sở Mộ, ánh mắt kia tựa hồ mang theo nhiệt độ cao, để cho Sở Mộ cảm giác mặt mình muốn bốc cháy lên.
- Thiên kiêu của Nhân tộc, có dám cùng ta chiến một trận hay không.
Hỏa Sơn tộc Cực Thánh Tôn trực tiếp khiêu khích.
- Cực Thánh Tôn cũng dám mở miệng khiêu chiến Đại Thánh Tôn, quá vô sỉ rồi.
Lập tức có người giận dữ mắng mỏ.
Nhưng da mặt của Hỏa Sơn tộc này tựa hồ rất dầy, không thèm để ý, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Bất quá này cũng phải nha, ở bên cạnh núi lửa mà không chết cháy, da có thể không dày sao?
- Sở huynh. . .
Phó Thanh Trì mở miệng, Sở Mộ lại đứng dậy, thân hình lóe lên, từ toà nhà hình tháp Nhân tộc bay vọt xuống, rơi vào Bách Chiến lôi đài, tốc độ rất nhanh, để cho Phó Thanh Trì không khỏi lắc đầu cười khổ.
Dù sao, Sở Mộ bày ra thực lực là Đại Thánh Tôn, vẫn chưa tới Cực Thánh Tôn a.
- Chẳng lẽ lúc trước hắn có chỗ giữ lại?
- Ta xem chưa hẳn.
- Đúng vậy a, nếu như hắn có được thực lực của Cực Thánh Tôn, đó cũng không phải thiên kiêu, mà là tuyệt thế thiên kiêu rồi.
- Làm sao có thể.
Sở dĩ Sở Mộ đáp ứng Hỏa Sơn tộc Cực Thánh Tôn khiêu chiến, cũng là có ý nghĩ của mình.
Hắn muốn đạt được trăm thắng liên tiếp, đối thủ không có khả năng đều là Đại Thánh Tôn, xuất hiện Cực Thánh Tôn tới khiêu chiến rất bình thường, làm không tốt cuối cùng thậm chí có thể sẽ xuất hiện cường giả nửa bước Đại Đế.
Mặt khác, người Hỏa Sơn tộc này chiến chín trận, phương thức chiến đấu của hắn để cho Sở Mộ cảm thấy hứng thú, muốn đích thân nếm thử thoáng một phát.
- Có dũng khí.
Hỏa Sơn tộc Cực Thánh Tôn lạnh lùng cười nói, đột nhiên oanh ra một quyền.
Một quyền này, cho Sở Mộ cảm giác như núi lửa bộc phát.
Đúng vậy, đặc điểm công kích của người Hỏa Sơn tộc, là mỗi một kích đều phảng phất như núi lửa bộc phát, bọn hắn ở trên sức bật có chỗ rất độc đáo.
Đối mặt một quyền này, Sở Mộ không né tránh, bởi vì hắn muốn nếm thử công kích của Hỏa Sơn tộc thế nào.
Một kiếm chống cự, Sở Mộ lập tức cảm giác được lực lượng oanh kích tới, lực lượng rất cường hoành, mang theo nhiệt độ cao nóng bỏng, cùng lúc đó, lực lượng kia đánh trúng Ly Thương Kiếm, đột nhiên nổ tung, tạo thành một lực lượng trùng kích mới, loại cảm giác này, giống như là một dòng nước lũ nham tương, từ trong núi lửa oanh kích ra.
Nhiệt độ cao, sức bật mạnh, đánh trúng sau đó bạo tạc trùng kích, này là đặc điểm công kích của người Hỏa Sơn tộc.
- Nếu có thể hấp thu loại ưu điểm này, dung nhập vào trong phát lực của mình, nhất định có thể tăng cường uy lực của kiếm pháp.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Tầng thứ năm thuộc về cấp độ Cực Thánh Tôn, nhưng Sở Mộ là thiên kiêu, cho nên có tư cách này.
- Nhận thức thoáng một phát, ta gọi Phó Thanh Trì.
Phó Thanh Trì chứng kiến Sở Mộ đến, liền đứng dậy cười nói.
- Sở Mộ.
Sở Mộ đáp lại nói:
- Vừa rồi đa tạ.
- Tiện tay mà thôi, cũng không quá đáng là thủ đoạn nhỏ.
Phó Thanh Trì cười nói.
Dùng tự giới thiệu bắt đầu, sau đó liền tùy ý nói chuyện phiếm.
Ngoại trừ Phó Thanh Trì, trong tầng thứ năm này cũng có những Cực Thánh Tôn khác chủ động mở miệng chào hỏi Sở Mộ, lưu một ấn tượng tốt, nhưng cũng có bộ phận Cực Thánh Tôn chỉ nhìn Sở Mộ, gật gật đầu ý bảo, có thì không nhìn thẳng.
Người bất đồng thái độ tất nhiên bất đồng, Sở Mộ cũng không để ý, bởi vì hắn không phải linh đan diệu dược, không có khả năng được tất cả mọi người hoan nghênh, người cùng mình chào hỏi, Sở Mộ sẽ đáp lễ, những người bỏ qua mình, Sở Mộ tự nhiên cũng bỏ qua.
- Không biết Sở huynh đến từ nơi nào?
Phó Thanh Trì hỏi.
- Một giới vực cấp thấp.
Sở Mộ nói.
- Giới vực cấp thấp!
Phó Thanh Trì nghe vậy hết sức kinh ngạc:
- Thật sự là khó có thể tưởng tượng, giới vực cấp thấp lại có thể ra thiên kiêu như Sở huynh.
Thiên kiêu tựa như Chân Long, giới vực như nước biển, giới vực cấp thấp ở rất nhiều người xem ra, là chỗ nước cạn, rất khó có thể xuất hiện thiên tài cấp thiên kiêu, đương nhiên, mọi thứ luôn luôn có ngoại lệ. Bất quá khi một giới vực cấp thấp xuất hiện một thiên tài cấp thiên kiêu, giới vực cấp thấp kia sẽ gặp hai loại tình huống, loại thứ nhất là theo thiên kiêu phát triển mà đạt được tăng lên, thậm chí ngày sau trở thành giới vực trung cấp cũng không phải không có khả năng, loại thứ hai là số mệnh tiêu hao quá nhiều, càng thêm xuống dốc.
Bất quá loại thứ nhất hay loại thứ hai, đều không phải sức người có khả năng can thiệp.
- Sở huynh còn muốn tiếp tục khiêu chiến hay không?
Phó Thanh Trì lại hỏi.
- Ta là hướng về phía trăm thắng liên tiếp mà đến.
Sở Mộ trả lời, để cho Phó Thanh Trì khẽ giật mình, chợt giơ ngón tay cái lên:
- Ta hi vọng Sở huynh đạt được ước muốn, bất quá rất khó a. Đến nay mới thôi, Bách Chiến lôi đài tồn tại vài vạn năm, người đạt được trăm thắng liên tiếp lại chưa đủ ngàn người.
- Ta chính là kế tiếp.
Sở Mộ thuận miệng nói, ngữ khí bình thản, như nói giỡn, nhưng Phó Thanh Trì có thể từ trong lời nói nghe ra một loại tự tin.
Khiêu chiến trên Bách Chiến lôi đài vẫn còn tiếp tục, lôi chủ là người tới từ Hỏa Sơn tộc, là một Cực Thánh Tôn.
Hỏa Sơn tộc là một trong các tiểu tộc, ngoại hình của bọn hắn cơ bản tương tự Nhân tộc, chỉ có điều tóc hỏa hồng, tóc nam tính thường thường tương đối ngắn, hơn nữa hơi dựng lên, giống như một ngọn hỏa sơn, tóc nữ tính thường thường dài, có chút xoắn.
Làn da của người Hỏa Sơn tộc so sánh với Nhân tộc thì thiên về phía đỏ sậm, hơn nữa không ngừng tản mát ra nhiệt độ tương đối cao. Máu của bọn hắn cũng rất sền sệt, như nham tương lưu động ở trong mạch máu, liền sinh ra một cỗ nhiệt khí.
Người Hỏa Sơn tộc còn có một đặc thù, chính là sinh hoạt ở khu vực núi lửa hoạt động, địa phương núi lửa càng lớn càng nhiều, người Hỏa Sơn tộc sẽ càng nhiều, cường giả cũng sẽ càng nhiều, chỉ có khi tu vi người Hỏa Sơn tộc tăng lên tới Tuyệt Thế cảnh, mới có thể ly khai nơi sinh tồn, nếu không sẽ bị hoàn cảnh ngoại giới ảnh hưởng, chậm rãi trở nên suy yếu.
Mà một khi địa phương có núi lửa, thực lực của người Hỏa Sơn tộc cũng được tăng lên rõ ràng.
Hỏa Sơn tộc Cực Thánh Tôn này là nam tính, sau khi đánh bại lần lượt người khiêu chiến, rất nhanh đã nhận được chín liên thắng, chợt, hai con ngươi của Hỏa Sơn tộc Cực Thánh Tôn này xuyên thấu qua không khí, trực tiếp rơi vào trên mặt Sở Mộ, ánh mắt kia tựa hồ mang theo nhiệt độ cao, để cho Sở Mộ cảm giác mặt mình muốn bốc cháy lên.
- Thiên kiêu của Nhân tộc, có dám cùng ta chiến một trận hay không.
Hỏa Sơn tộc Cực Thánh Tôn trực tiếp khiêu khích.
- Cực Thánh Tôn cũng dám mở miệng khiêu chiến Đại Thánh Tôn, quá vô sỉ rồi.
Lập tức có người giận dữ mắng mỏ.
Nhưng da mặt của Hỏa Sơn tộc này tựa hồ rất dầy, không thèm để ý, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Bất quá này cũng phải nha, ở bên cạnh núi lửa mà không chết cháy, da có thể không dày sao?
- Sở huynh. . .
Phó Thanh Trì mở miệng, Sở Mộ lại đứng dậy, thân hình lóe lên, từ toà nhà hình tháp Nhân tộc bay vọt xuống, rơi vào Bách Chiến lôi đài, tốc độ rất nhanh, để cho Phó Thanh Trì không khỏi lắc đầu cười khổ.
Dù sao, Sở Mộ bày ra thực lực là Đại Thánh Tôn, vẫn chưa tới Cực Thánh Tôn a.
- Chẳng lẽ lúc trước hắn có chỗ giữ lại?
- Ta xem chưa hẳn.
- Đúng vậy a, nếu như hắn có được thực lực của Cực Thánh Tôn, đó cũng không phải thiên kiêu, mà là tuyệt thế thiên kiêu rồi.
- Làm sao có thể.
Sở dĩ Sở Mộ đáp ứng Hỏa Sơn tộc Cực Thánh Tôn khiêu chiến, cũng là có ý nghĩ của mình.
Hắn muốn đạt được trăm thắng liên tiếp, đối thủ không có khả năng đều là Đại Thánh Tôn, xuất hiện Cực Thánh Tôn tới khiêu chiến rất bình thường, làm không tốt cuối cùng thậm chí có thể sẽ xuất hiện cường giả nửa bước Đại Đế.
Mặt khác, người Hỏa Sơn tộc này chiến chín trận, phương thức chiến đấu của hắn để cho Sở Mộ cảm thấy hứng thú, muốn đích thân nếm thử thoáng một phát.
- Có dũng khí.
Hỏa Sơn tộc Cực Thánh Tôn lạnh lùng cười nói, đột nhiên oanh ra một quyền.
Một quyền này, cho Sở Mộ cảm giác như núi lửa bộc phát.
Đúng vậy, đặc điểm công kích của người Hỏa Sơn tộc, là mỗi một kích đều phảng phất như núi lửa bộc phát, bọn hắn ở trên sức bật có chỗ rất độc đáo.
Đối mặt một quyền này, Sở Mộ không né tránh, bởi vì hắn muốn nếm thử công kích của Hỏa Sơn tộc thế nào.
Một kiếm chống cự, Sở Mộ lập tức cảm giác được lực lượng oanh kích tới, lực lượng rất cường hoành, mang theo nhiệt độ cao nóng bỏng, cùng lúc đó, lực lượng kia đánh trúng Ly Thương Kiếm, đột nhiên nổ tung, tạo thành một lực lượng trùng kích mới, loại cảm giác này, giống như là một dòng nước lũ nham tương, từ trong núi lửa oanh kích ra.
Nhiệt độ cao, sức bật mạnh, đánh trúng sau đó bạo tạc trùng kích, này là đặc điểm công kích của người Hỏa Sơn tộc.
- Nếu có thể hấp thu loại ưu điểm này, dung nhập vào trong phát lực của mình, nhất định có thể tăng cường uy lực của kiếm pháp.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.