Chương 2041: Cuộc chiến cuối cùng. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Lâm Dịch tràn đầy niềm tin vào Sở Mộ nói:
- Yên tâm, Sở sư đệ có thể ứng đối.
Vô số long xà trùng kích, Sở Mộ cầm Thiên Trảm kiếm, kiếm của hắn như biến mất vì tốc độ kiếm siêu nhanh.
Mỗi đường kiếm đánh bay một con long xà lao tới, mỗi nhát kiếm ẩn chứa lực lượng Thần Hoang kiếm nguyên, lực lượng khí lực cường đại, chấn động trùng kích liên tục.
Mỗi lần trùng kích đem đến phản lực rất mạnh, đã giảm bớt sức cho Sở Mộ nhưng hắn vẫn cảm thấy cổ tay tê rần lan tràn đến cánh tay.
Uy lực tuyệt học rất lợi hại, bộc phát ra cực kỳ đáng sợ. Sở Mộ tự mình thể nghiệm nó, buộc lòng thi triển tuyệt học của mình, Xung Hư kiếm khí.
Xung Hư kiếm khí uẩn dưỡng trong đan điền của Sở Mộ, lúc này được thả ra uy lực mạnh mẽ, nơi đi qua kiếm quang long xà vỡ nát.
Sở Mộ thi triển Xung Hư kiếm khí không vì đối kháng Long Xà Loạn Vũ mà muốn đánh bại Dương Hiên. Xung Hư kiếm khí đánh nát long xà bắn thẳng vào Dương Hiên, để lại một dấu hằn bạc nhạt, Thiên Trảm kiếm không ngừng đánh bay long xà ập đến.
Dương Hiên nhìn Sở Mộ bị kiếm quang long xà nhấn chìm, mặt lộ nét đắc ý.
Tuyệt học vì sao là tuyệt học? Vì nó uy lực cường đại nhưng không thể sử dụng nhiều lần, Dương Hiên thi triển lần này là bất chấp thắng thua. Thắng thì Sở Mộ bị loại, đệ tử Dạ Minh kiếm tông bọn họ vui vẻ. Thua thì buộc Sở Mộ lộ ra thủ đoạn, thậm chí là tuyệt học, cống hiến một chút cho các sư huynh Dạ Minh kiếm tông sau đó đánh bại hắn.
Dương Hiên đang nghĩ vậy chợt mắt bắt giữ một vệt bạc bắn ra từ kiếm quang long xà, nhanh đến tột độ, không thể hình dung. Não Dương Hiên mới có suy nghĩ né tránh, thân thể phản ứng càng nhanh sắp trốn thì ánh sáng bạc đâm thủng vào giữa trán gã.
Dương Hiên trợn to mắt nhìn kiếm quang long xà càng lúc càng ít, mặt lộ nụ cười quái dị.
Dương Hiên bị xuyên thủng giữa trán không thể sống được, gã chết, người biến mất, bị loại. Sở Mộ thắng, thành công thăng cấp, hắn quay về tiểu không gian.
Sở Mộ mới vào tiểu không gian liền vội ngồi xếp bằng phục hồi tiêu hao.
Dạ Minh Đại Đế kinh ngạc nói:
- Tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ vượt qua hai trọng thiên đánh bại đối thủ, còn là đối thủ thiên tài, tiểu tử Sở Mộ này . . .
Tần Trấn Vũ nghe vậy mắt lóe tia sáng sắc bén, gã chợt nghĩ đến điều gì, khóe môi cong lên nghiền ngẫm.
Tu vi vượt qua hai trọng thiên đánh bại đối thủ thiên tài, kết quả này cực kỳ rung động. Người Ngũ Hành kiếm tông cười toe toét.
Sở Mộ ngồi xếp bằng trong tiểu không gian vận chuyển công pháp phục hồi lực lượng. Tu vi Dương Hiên cao thâm, thực lực mạnh mẽ không dễ đối phó, đánh bại gã làm Sở Mộ thi triển Xung Hư kiếm khí, xem như lật một con bài ra.
Tuyệt học Xung Hư kiếm khí khiến Sở Mộ rất buồn bực, uẩn dưỡng một cái trong đan điền, thi triển xong bị hao hết phải tu luyện lại, cần mất chút thời gian tức là trận chiến tiếp theo hắn không thể dùng Xung Hư kiếm khí.
Nhưng chuyện này cũng bất đắc dĩ, tuyệt học khác nhau cũng có kiểu khác đi.
May mắn uy lực Xung Hư kiếm khí không khiến Sở Mộ thất vọng, tuy là tuyệt học bình thường nhưng mạnh hơn các tuyệt học bình thường khác.
Lại một trận so tài, hai bên là Trần Cương và Bắc Thần Liệt.
Hai người này tranh đấu nhiều lần trong Thiên Thanh Hư Giới khó phân thắng thua, bây giờ lại đụng độ. Mắt Trần Cương bốc cháy lửa.
Nói đến người Trần Cương hận nhất là Sở Mộ, thứ hai là Bắc Thần Liệt.
Đụng độ Bắc Thần Liệt khiến sát ý tích lũy trong lòng Trần Cương như sóng mãnh liệt dâng trào tràn ngập trong không gian chiến đấu, tựa các lớp sóng khiến người run rẩy.
Tuy Bắc Thần Liệt xuất thân thấp kém nhưng thiên phú không nhỏ, còn có kỳ ngộ, tu vi ngang ngửa Trần Cương. Đối mặt sát ý như sóng gió của Trần Cương chẳng làm Bắc Thần Liệt dao động chút nào, mặt không biểu tình, quanh thân như có khí hạo nhiên vờn quanh.
Hai người mâu thuẫn nhiều lần, tu vi tương đương nhau cùng xuất hiện.
Kiếm của Bắc Thần Liệt nhanh lẹ uy mãnh như sấm sét phá không, sấm nổ đì đùng, kiếm quang như sét đánh bá tuyệt đến mức tận cùng, đóng băng hư không.
Kiếm quang của Trần Cương đỏ rực như máu, mùi máu nồng nặc khuếch tán. Khiến người kinh dị là kiếm quang màu máu kia như biến thành một con sông dài, trong sông có xương cốt chìm nổi.
Lôi đình chính đạo, bá liệt vô song, hết thảy võng lượng đều bị xóa sổ.
Huyết quang tà dị, âm lạnh âm trầm, sông dài màu máu như có thể nuốt tất cả.
Hai thiên tài tu vi tương đương, thực lực ngang ngửa, tu luyện công pháp, kiếm pháp khác nhau bắt đầu cuộc chiến kịch liệt.
Chiến đấu như vậy mới gay cấn, hấp dẫn ánh mắt mọi người. Sở Mộ mở mắt ra, phân tâm nhiều việc, vừa phục hồi lực lượng vừa xem chiến đấu, vừa thay thế bản thân vào. Hoặc làm đối thủ của Bắc Thần Liệt hoặc làm đối thủ của Trần Cương.
Trận chiến này kéo dài ba mươi phút, hai người tiêu hao nhiều sức mạnh, không còn sót lại bao nhiêu, chưa phân ra thắng thua.
Đã thi triển kiếm pháp mấy lần, dùng hết tuyệt học nhưng vẫn không cách nào đánh bại đối phương.
Hai người thở hồng hộc, Sở Mộ và Trần Cương đối diện nhau, người ướt đẫm mồ hôi, tiêu hao lực lượng gần hết nhưng ánh mắt vẫn sắc bén.
Có người suy đoán:
- Không lẽ đánh ngang tay?
Tình huống trước mắt không nhìn ra thắng thua được.
Hai người tiêu hao gần hết lực lượng không thể thi triển kiếm pháp uy lực mạnh nữa, vì thế so bằng kiếm pháp cơ bản.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Bắc Thần Liệt sắp thắng.
Đối chiến bằng kiếm pháp cơ bản thì Sở Mộ phát hiện tạo nghệ của Bắc Thần Liệt cao hơn Trần Cương một chút, nếu không có gì bất ngờ Bắc Thần Liệt chắc chắn thắng.
Quả nhiên, lại qua mười phút chiến đấu thì Bắc Thần Liệt bắt giữ một cơ hội kiếm xẹt qua cổ họng Trần Cương.
Trần Cương bịt cổ họng, tơ máu chảy xuống, mắt trợn to nhìn Bắc Thần Liệt chằm chằm rồi chuyển hướng Sở Mộ, đáy mắt tràn ngập hận thù và không cam lòng.
Sở Mộ mới là người Trần Cương muốn giết nhất, nhưng bây giờ gã bị Bắc Thần Liệt giết, đã mất cơ hội.
Không cam lòng, Trần Cương tràn đầy không cam lòng. Trần Cương không cam lòng rời khỏi Tinh Thiên giới, Bắc Thần Liệt thắng thì được đưa vào tiểu không gian.
Bắc Thần Liệt kiệt sức vội ngồi xếp bằng vận chuyển công pháp phục hồi tiêu hao.
Chu Thiên Đồng chiến đấu kịch liệt thành công đánh bại đối thủ, nhưng lực lượng cũng tiêu hao gần hết, gã quay về tiểu không gian vội vàng phục hồi.
Chiến đấu bây giờ thực lực sàn sàn như nhau, muốn hạ gục đối phương gần như dốc hết sức ra.
Tuy tiểu không gian có hiệu quả tăng tốc độ phục hồi lực lượng, nhưng không thể khiến người trong chớp mắt hoàn toàn khỏe lại.
- Yên tâm, Sở sư đệ có thể ứng đối.
Vô số long xà trùng kích, Sở Mộ cầm Thiên Trảm kiếm, kiếm của hắn như biến mất vì tốc độ kiếm siêu nhanh.
Mỗi đường kiếm đánh bay một con long xà lao tới, mỗi nhát kiếm ẩn chứa lực lượng Thần Hoang kiếm nguyên, lực lượng khí lực cường đại, chấn động trùng kích liên tục.
Mỗi lần trùng kích đem đến phản lực rất mạnh, đã giảm bớt sức cho Sở Mộ nhưng hắn vẫn cảm thấy cổ tay tê rần lan tràn đến cánh tay.
Uy lực tuyệt học rất lợi hại, bộc phát ra cực kỳ đáng sợ. Sở Mộ tự mình thể nghiệm nó, buộc lòng thi triển tuyệt học của mình, Xung Hư kiếm khí.
Xung Hư kiếm khí uẩn dưỡng trong đan điền của Sở Mộ, lúc này được thả ra uy lực mạnh mẽ, nơi đi qua kiếm quang long xà vỡ nát.
Sở Mộ thi triển Xung Hư kiếm khí không vì đối kháng Long Xà Loạn Vũ mà muốn đánh bại Dương Hiên. Xung Hư kiếm khí đánh nát long xà bắn thẳng vào Dương Hiên, để lại một dấu hằn bạc nhạt, Thiên Trảm kiếm không ngừng đánh bay long xà ập đến.
Dương Hiên nhìn Sở Mộ bị kiếm quang long xà nhấn chìm, mặt lộ nét đắc ý.
Tuyệt học vì sao là tuyệt học? Vì nó uy lực cường đại nhưng không thể sử dụng nhiều lần, Dương Hiên thi triển lần này là bất chấp thắng thua. Thắng thì Sở Mộ bị loại, đệ tử Dạ Minh kiếm tông bọn họ vui vẻ. Thua thì buộc Sở Mộ lộ ra thủ đoạn, thậm chí là tuyệt học, cống hiến một chút cho các sư huynh Dạ Minh kiếm tông sau đó đánh bại hắn.
Dương Hiên đang nghĩ vậy chợt mắt bắt giữ một vệt bạc bắn ra từ kiếm quang long xà, nhanh đến tột độ, không thể hình dung. Não Dương Hiên mới có suy nghĩ né tránh, thân thể phản ứng càng nhanh sắp trốn thì ánh sáng bạc đâm thủng vào giữa trán gã.
Dương Hiên trợn to mắt nhìn kiếm quang long xà càng lúc càng ít, mặt lộ nụ cười quái dị.
Dương Hiên bị xuyên thủng giữa trán không thể sống được, gã chết, người biến mất, bị loại. Sở Mộ thắng, thành công thăng cấp, hắn quay về tiểu không gian.
Sở Mộ mới vào tiểu không gian liền vội ngồi xếp bằng phục hồi tiêu hao.
Dạ Minh Đại Đế kinh ngạc nói:
- Tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ vượt qua hai trọng thiên đánh bại đối thủ, còn là đối thủ thiên tài, tiểu tử Sở Mộ này . . .
Tần Trấn Vũ nghe vậy mắt lóe tia sáng sắc bén, gã chợt nghĩ đến điều gì, khóe môi cong lên nghiền ngẫm.
Tu vi vượt qua hai trọng thiên đánh bại đối thủ thiên tài, kết quả này cực kỳ rung động. Người Ngũ Hành kiếm tông cười toe toét.
Sở Mộ ngồi xếp bằng trong tiểu không gian vận chuyển công pháp phục hồi lực lượng. Tu vi Dương Hiên cao thâm, thực lực mạnh mẽ không dễ đối phó, đánh bại gã làm Sở Mộ thi triển Xung Hư kiếm khí, xem như lật một con bài ra.
Tuyệt học Xung Hư kiếm khí khiến Sở Mộ rất buồn bực, uẩn dưỡng một cái trong đan điền, thi triển xong bị hao hết phải tu luyện lại, cần mất chút thời gian tức là trận chiến tiếp theo hắn không thể dùng Xung Hư kiếm khí.
Nhưng chuyện này cũng bất đắc dĩ, tuyệt học khác nhau cũng có kiểu khác đi.
May mắn uy lực Xung Hư kiếm khí không khiến Sở Mộ thất vọng, tuy là tuyệt học bình thường nhưng mạnh hơn các tuyệt học bình thường khác.
Lại một trận so tài, hai bên là Trần Cương và Bắc Thần Liệt.
Hai người này tranh đấu nhiều lần trong Thiên Thanh Hư Giới khó phân thắng thua, bây giờ lại đụng độ. Mắt Trần Cương bốc cháy lửa.
Nói đến người Trần Cương hận nhất là Sở Mộ, thứ hai là Bắc Thần Liệt.
Đụng độ Bắc Thần Liệt khiến sát ý tích lũy trong lòng Trần Cương như sóng mãnh liệt dâng trào tràn ngập trong không gian chiến đấu, tựa các lớp sóng khiến người run rẩy.
Tuy Bắc Thần Liệt xuất thân thấp kém nhưng thiên phú không nhỏ, còn có kỳ ngộ, tu vi ngang ngửa Trần Cương. Đối mặt sát ý như sóng gió của Trần Cương chẳng làm Bắc Thần Liệt dao động chút nào, mặt không biểu tình, quanh thân như có khí hạo nhiên vờn quanh.
Hai người mâu thuẫn nhiều lần, tu vi tương đương nhau cùng xuất hiện.
Kiếm của Bắc Thần Liệt nhanh lẹ uy mãnh như sấm sét phá không, sấm nổ đì đùng, kiếm quang như sét đánh bá tuyệt đến mức tận cùng, đóng băng hư không.
Kiếm quang của Trần Cương đỏ rực như máu, mùi máu nồng nặc khuếch tán. Khiến người kinh dị là kiếm quang màu máu kia như biến thành một con sông dài, trong sông có xương cốt chìm nổi.
Lôi đình chính đạo, bá liệt vô song, hết thảy võng lượng đều bị xóa sổ.
Huyết quang tà dị, âm lạnh âm trầm, sông dài màu máu như có thể nuốt tất cả.
Hai thiên tài tu vi tương đương, thực lực ngang ngửa, tu luyện công pháp, kiếm pháp khác nhau bắt đầu cuộc chiến kịch liệt.
Chiến đấu như vậy mới gay cấn, hấp dẫn ánh mắt mọi người. Sở Mộ mở mắt ra, phân tâm nhiều việc, vừa phục hồi lực lượng vừa xem chiến đấu, vừa thay thế bản thân vào. Hoặc làm đối thủ của Bắc Thần Liệt hoặc làm đối thủ của Trần Cương.
Trận chiến này kéo dài ba mươi phút, hai người tiêu hao nhiều sức mạnh, không còn sót lại bao nhiêu, chưa phân ra thắng thua.
Đã thi triển kiếm pháp mấy lần, dùng hết tuyệt học nhưng vẫn không cách nào đánh bại đối phương.
Hai người thở hồng hộc, Sở Mộ và Trần Cương đối diện nhau, người ướt đẫm mồ hôi, tiêu hao lực lượng gần hết nhưng ánh mắt vẫn sắc bén.
Có người suy đoán:
- Không lẽ đánh ngang tay?
Tình huống trước mắt không nhìn ra thắng thua được.
Hai người tiêu hao gần hết lực lượng không thể thi triển kiếm pháp uy lực mạnh nữa, vì thế so bằng kiếm pháp cơ bản.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Bắc Thần Liệt sắp thắng.
Đối chiến bằng kiếm pháp cơ bản thì Sở Mộ phát hiện tạo nghệ của Bắc Thần Liệt cao hơn Trần Cương một chút, nếu không có gì bất ngờ Bắc Thần Liệt chắc chắn thắng.
Quả nhiên, lại qua mười phút chiến đấu thì Bắc Thần Liệt bắt giữ một cơ hội kiếm xẹt qua cổ họng Trần Cương.
Trần Cương bịt cổ họng, tơ máu chảy xuống, mắt trợn to nhìn Bắc Thần Liệt chằm chằm rồi chuyển hướng Sở Mộ, đáy mắt tràn ngập hận thù và không cam lòng.
Sở Mộ mới là người Trần Cương muốn giết nhất, nhưng bây giờ gã bị Bắc Thần Liệt giết, đã mất cơ hội.
Không cam lòng, Trần Cương tràn đầy không cam lòng. Trần Cương không cam lòng rời khỏi Tinh Thiên giới, Bắc Thần Liệt thắng thì được đưa vào tiểu không gian.
Bắc Thần Liệt kiệt sức vội ngồi xếp bằng vận chuyển công pháp phục hồi tiêu hao.
Chu Thiên Đồng chiến đấu kịch liệt thành công đánh bại đối thủ, nhưng lực lượng cũng tiêu hao gần hết, gã quay về tiểu không gian vội vàng phục hồi.
Chiến đấu bây giờ thực lực sàn sàn như nhau, muốn hạ gục đối phương gần như dốc hết sức ra.
Tuy tiểu không gian có hiệu quả tăng tốc độ phục hồi lực lượng, nhưng không thể khiến người trong chớp mắt hoàn toàn khỏe lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.