Chương 2503: Cường thế. (Trung)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Sắc mặt của cường giả Thánh cấp bát tinh này bỗng nhiên biến đổi, trong hai mắt thoáng hiện lên vẻ rung động và hồi hộp. Thân thể dừng lại một lát rồi bộc phát ra tốc độ cao nhất lùi về phía sau.
Một kiếm bức lui cường giả Thánh cấp bát tinh, kiếm của Sở Mộ chuyenr mục tiêu, bổ ra một đạo kiếm quang cực lớn về phía lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp cao bốn mươi thước này.
Oanh một tiếng, ngoài lực lượng phòng hộ xuất hiện từng tầng gợn sóng, lan tràn ra, có chút rung động.
Cường giả Thánh cấp bát tinh bị bức lui không có rời đi mà đứng ở phía xa nhìn qua. Hắn chưa từ bỏ ý định, dường như còn định ra tay.
Sở Mộ không có để ý tới đối phương. Chỉ cần đối phương không có tới gần, hắn sẽ không ra tay đối phó.
Song kiêm xuất kích, Tư tượng kiếm trận chuyển động. Ba người Cổ Loạn Không và Luyện Hồng Vân, Dương Chiến Thiên cũng lần lượt xuất kiếm. Công kích có tiết tấu đánh lên trên cùng một điểm, không bao lâu sau lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp cũng bị phá.
Bốn người giống như một thể, thả người bay vọt lên, xông lên độ cao chừng ba mươi mấy thước, tiến vào trong tòa tháp.
Vừa vào bên trong đã gặp công kích.
Kẻ tập kích là một đầu quái vật, toàn thân màu đen, trên người dường như có hỏa diễm nhàn nhạt thiêu đốt. Cái đầu dữ tợn như là ác ma, mọc ra một sừng. Hai tay tráng kiện nổi lên từng khối cơ bắp, ẩn chứa lực lượng khủng bố vô cùng.
Liếc mắt cũng có thể thấy được đầy là một đầu quái vật có được lực lượng khủng bố.
Quái vật này đánh ra một quyền, mạnh mẽ tạo thành trạng thái chân không, có uy năng kinh người, phá nát hết thảy.
Sở Mộ tiện tay bổ một kiếm ra, kiếm phong mạnh mẽ chém đôi quyền kình, bắn thẳng tới quái vật.
Tiếng ầm ầm vang vọng, như là kim loại va chạm. Tia lửa bắn ra, thân kiếm điên cuồng rung động không thôi.
Mượn lực, đem lực lượng phản chấn hóa cho mình dùng, lại bổ ra một kiếm. Dưới Chấn Địa kính, thân kiếm chấn động với tần suất cao, mở ra trạng thái chân không, lại một lần nữa chém về phía người quái vật.
Dưới Chân bí Tứ tượng kiếm trận chuyển động, bốn người không ngừng triển khai công kích.
Quái vật kia có lực lượng vô cùng mạnh mẽ, nhưng tốc độ tương đối yếu, căn bản không có cách nào né tránh công kích của bốn người Sở Mộ.
Trảm Đạo kiếm thức.
Trảm Đạo kiếm thức ẩn chứa tinh thần trùng kích của Trảm Thần kiếm thức, ẩn chứa mở ra hư vô của Trảm Không kiếm thức, ẩn chứa cắt đứt mềm dẻo, ôn nhu của Trảm Lưu kiếm thức, ẩn chứa chặt đứt hết thảy cứng rắn của Trảm cực kiếm thức.
Quái vật Thánh cấp bát tinh này chỉ chống đỡ được một hồi, lập tức chết dưới thân kiếm của đám người Sở Mộ.
Quái vật biến mất, chỉ để lại một vật. Đó là một cái bao tay màu đen, nhìn qua giống như là được đặc chế từ một loại kim loại màu đen nào đó mà thành, tản mát ra lực lượng cường đại chấn động.
Cái bao tay này thuộc về Sở Mộ. Sở Mộ thu bao tay kim loại này vào trong không gian tùy thân.
Nhanh chóng rời khỏi tòa tháp, đi tới tòa tháp khác.
Lúc này tuyệt đại đa số các tòa tháp đã bị người ta mở ra, chỉ còn lại số ít tòa tháp lực lượng phòng hộ vẫn còn hoàn chỉnh.
Chọn một tòa tháp cao năm mươi thước, bốn người Sở Mộ bộc phát tốc độ cao nhất, nhanh chóng chạy tới. Tốc độ kia không ngờ lại đạt tới cấp độ Thánh cấp cửu tinh.
Số lượng của tòa tháp cao năm mươi thước ít nhất, vẫn chưa tới một trăm tòa, càng thêm trân quý.
Hơn một ngàn cường giả Thánh cấp cao giai các tộc tới đây, cường giả Thánh cấp cửu tinh còn chưa đủ một trăm.
Trên lý luận, tòa tháp cao năm mươi thước này không cần tranh đoạt, nhưng mà sự thực cũng không phải như vậy.
Tòa tháp cao ba mươi thước tương đương với cấp độ Thánh cấp thất tinh, tòa tháp cao bốn mươi thước tương đương với Thánh cấp bát tinh. Cao năm mươi thước thì tương ứng với Thánh cấp cửu tinh.
Nói cách khác, không có thực lực Thánh cấp cửu tinh thì căn bản không có khả năng phá vỡ lực lượng phòng hộ ở bên ngoài những tòa tháp cao năm mươi thước này.
Mặc dù nói vậy, nhưng mà bảo vật trong những tòa tháp này lại vô cùng hấp dẫn người. Những cường giả Thánh cấp thất tinh, bát tinh kia căn bản không muốn buông tha.
Cường giả Thánh cấp cao giai hơn một ngàn, tranh đoạt lúc này càng thêm kịch liệt.
Tòa tháp cao năm mươi thước mà bốn người Sở Mộ lựa chọn cũng nhanh chóng tụ tập một đám Thánh cấp thất tinh và Thánh cấp cửu tinh.
- Chính là hắn.
Dương Chiến Thiên bỗng nhiên nói, chỉ vào một Thánh cấp bát tinh trong đó.
Ba người Sở Mộ lập tức hiểu rõ, người trong lời của Dương Chiến Thiên chính là kẻ cướp đoạt bảo vật của hắn trước đó.
- Giết.
Không cần phải nói nhiều.
Bốn người nhanh chóng di chuyển, xuất hiện ở bên cạnh cường giả Thánh cấp bát tinh kia, xuất kiếm công kích.
Nhất kiếm xuyên vân, mây mù khởi động, mọi người ở bốn phía chỉ cảm giác mình bị mây mù không biết từ đâu xuất hiện bao phủ. Động tác dường như cũng bị ảnh hưởng một chút, trở nên chậm chạp.
Toàn thân cường giả Thánh cấp bát tinh kia chấn động, một tia hàn ý trong người khởi động. Ngoài kinh hãi ra cũng không có rối loạn, vội vàng thi triển thân pháp, hóa thành từng đạo tàn ảnh, thật giả khó phân, khó có thể nắm bắt.
Nhưng mà chân thân hắn đã sớm bị Sở Mộ tập trung, hiện tại bất quá chỉ là phí công dãy dụa mà thôi.
Nhất kiếm xuyên vân tới, không chút lưu tình chém giết đối thủ.
Xuyên thủng mi tâm, ngay cả nguyên thần cũng bị cắn nát, không rên một tiếng, hai mắt trợn trừng, chậm rãi ngã xuống.
Bên cạnh có một người tay mắt nhanh nhẹn, lập tức vươn tay chụp vào giới chỉ không gian trên thân người này. Nhưng mà thứ đón hắn lại là một đạo kiếm quang lạnh lẽo, tràn ngập sát cơ.
Người này quyết định rất nhanh, nhanh chóng thu tay lại, liều lĩnh bộc phát tốc độ cao nhất, thậm chí còn thiêu đốt tinh huyết. Cả người dùng tốc độ cao tới mức khó có thể tưởng tượng nổi lùi về phía sau, nhanh chóng rời xa. Sợ bị đám người Sở Mộ chém giết.
Quá mạnh mẽ, một kiếm miểu sát cường giả Thánh cấp bát tinh, lại dọa sợ một cường giả Thánh cấp bát tinh khác, khiến cho người này không thể không thiêu đốt tinh huyết đào tẩu. Những người khác chung quanh đều bị trấn trụ.
Mũi kiếm nhảy lên, giới chỉ không gian rơi vào trong tay Sở Mộ.
Hai mắt của Thiên Hoang khôi lỗi từ từ đảo qua bốn phía, xẹt qua mặt đám cường giả Thánh cấp thất tinh, bát tinh. Ánh mắt lạnh lẽo như băng mà vô tình này khiến cho bọn hắn biến sắc.
- Cút.
Thanh âm lạnh lẽo như băng từ trong miệng Sở Mộ thốt ra, phối hợp với hai mắt màu trắng, lạnh lẽo như băng càng làm cho người ta run rẩy.
- Không phải sợ, chúng ta liên thủ.
Có người hô, vừa mới dứt lời, một đạo kiếm quang màu bạc lạnh lẽo xé rách không trung chém tới, một kiếm chém đôi người này thành hai đoạn.
Một kiếm bức lui cường giả Thánh cấp bát tinh, kiếm của Sở Mộ chuyenr mục tiêu, bổ ra một đạo kiếm quang cực lớn về phía lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp cao bốn mươi thước này.
Oanh một tiếng, ngoài lực lượng phòng hộ xuất hiện từng tầng gợn sóng, lan tràn ra, có chút rung động.
Cường giả Thánh cấp bát tinh bị bức lui không có rời đi mà đứng ở phía xa nhìn qua. Hắn chưa từ bỏ ý định, dường như còn định ra tay.
Sở Mộ không có để ý tới đối phương. Chỉ cần đối phương không có tới gần, hắn sẽ không ra tay đối phó.
Song kiêm xuất kích, Tư tượng kiếm trận chuyển động. Ba người Cổ Loạn Không và Luyện Hồng Vân, Dương Chiến Thiên cũng lần lượt xuất kiếm. Công kích có tiết tấu đánh lên trên cùng một điểm, không bao lâu sau lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp cũng bị phá.
Bốn người giống như một thể, thả người bay vọt lên, xông lên độ cao chừng ba mươi mấy thước, tiến vào trong tòa tháp.
Vừa vào bên trong đã gặp công kích.
Kẻ tập kích là một đầu quái vật, toàn thân màu đen, trên người dường như có hỏa diễm nhàn nhạt thiêu đốt. Cái đầu dữ tợn như là ác ma, mọc ra một sừng. Hai tay tráng kiện nổi lên từng khối cơ bắp, ẩn chứa lực lượng khủng bố vô cùng.
Liếc mắt cũng có thể thấy được đầy là một đầu quái vật có được lực lượng khủng bố.
Quái vật này đánh ra một quyền, mạnh mẽ tạo thành trạng thái chân không, có uy năng kinh người, phá nát hết thảy.
Sở Mộ tiện tay bổ một kiếm ra, kiếm phong mạnh mẽ chém đôi quyền kình, bắn thẳng tới quái vật.
Tiếng ầm ầm vang vọng, như là kim loại va chạm. Tia lửa bắn ra, thân kiếm điên cuồng rung động không thôi.
Mượn lực, đem lực lượng phản chấn hóa cho mình dùng, lại bổ ra một kiếm. Dưới Chấn Địa kính, thân kiếm chấn động với tần suất cao, mở ra trạng thái chân không, lại một lần nữa chém về phía người quái vật.
Dưới Chân bí Tứ tượng kiếm trận chuyển động, bốn người không ngừng triển khai công kích.
Quái vật kia có lực lượng vô cùng mạnh mẽ, nhưng tốc độ tương đối yếu, căn bản không có cách nào né tránh công kích của bốn người Sở Mộ.
Trảm Đạo kiếm thức.
Trảm Đạo kiếm thức ẩn chứa tinh thần trùng kích của Trảm Thần kiếm thức, ẩn chứa mở ra hư vô của Trảm Không kiếm thức, ẩn chứa cắt đứt mềm dẻo, ôn nhu của Trảm Lưu kiếm thức, ẩn chứa chặt đứt hết thảy cứng rắn của Trảm cực kiếm thức.
Quái vật Thánh cấp bát tinh này chỉ chống đỡ được một hồi, lập tức chết dưới thân kiếm của đám người Sở Mộ.
Quái vật biến mất, chỉ để lại một vật. Đó là một cái bao tay màu đen, nhìn qua giống như là được đặc chế từ một loại kim loại màu đen nào đó mà thành, tản mát ra lực lượng cường đại chấn động.
Cái bao tay này thuộc về Sở Mộ. Sở Mộ thu bao tay kim loại này vào trong không gian tùy thân.
Nhanh chóng rời khỏi tòa tháp, đi tới tòa tháp khác.
Lúc này tuyệt đại đa số các tòa tháp đã bị người ta mở ra, chỉ còn lại số ít tòa tháp lực lượng phòng hộ vẫn còn hoàn chỉnh.
Chọn một tòa tháp cao năm mươi thước, bốn người Sở Mộ bộc phát tốc độ cao nhất, nhanh chóng chạy tới. Tốc độ kia không ngờ lại đạt tới cấp độ Thánh cấp cửu tinh.
Số lượng của tòa tháp cao năm mươi thước ít nhất, vẫn chưa tới một trăm tòa, càng thêm trân quý.
Hơn một ngàn cường giả Thánh cấp cao giai các tộc tới đây, cường giả Thánh cấp cửu tinh còn chưa đủ một trăm.
Trên lý luận, tòa tháp cao năm mươi thước này không cần tranh đoạt, nhưng mà sự thực cũng không phải như vậy.
Tòa tháp cao ba mươi thước tương đương với cấp độ Thánh cấp thất tinh, tòa tháp cao bốn mươi thước tương đương với Thánh cấp bát tinh. Cao năm mươi thước thì tương ứng với Thánh cấp cửu tinh.
Nói cách khác, không có thực lực Thánh cấp cửu tinh thì căn bản không có khả năng phá vỡ lực lượng phòng hộ ở bên ngoài những tòa tháp cao năm mươi thước này.
Mặc dù nói vậy, nhưng mà bảo vật trong những tòa tháp này lại vô cùng hấp dẫn người. Những cường giả Thánh cấp thất tinh, bát tinh kia căn bản không muốn buông tha.
Cường giả Thánh cấp cao giai hơn một ngàn, tranh đoạt lúc này càng thêm kịch liệt.
Tòa tháp cao năm mươi thước mà bốn người Sở Mộ lựa chọn cũng nhanh chóng tụ tập một đám Thánh cấp thất tinh và Thánh cấp cửu tinh.
- Chính là hắn.
Dương Chiến Thiên bỗng nhiên nói, chỉ vào một Thánh cấp bát tinh trong đó.
Ba người Sở Mộ lập tức hiểu rõ, người trong lời của Dương Chiến Thiên chính là kẻ cướp đoạt bảo vật của hắn trước đó.
- Giết.
Không cần phải nói nhiều.
Bốn người nhanh chóng di chuyển, xuất hiện ở bên cạnh cường giả Thánh cấp bát tinh kia, xuất kiếm công kích.
Nhất kiếm xuyên vân, mây mù khởi động, mọi người ở bốn phía chỉ cảm giác mình bị mây mù không biết từ đâu xuất hiện bao phủ. Động tác dường như cũng bị ảnh hưởng một chút, trở nên chậm chạp.
Toàn thân cường giả Thánh cấp bát tinh kia chấn động, một tia hàn ý trong người khởi động. Ngoài kinh hãi ra cũng không có rối loạn, vội vàng thi triển thân pháp, hóa thành từng đạo tàn ảnh, thật giả khó phân, khó có thể nắm bắt.
Nhưng mà chân thân hắn đã sớm bị Sở Mộ tập trung, hiện tại bất quá chỉ là phí công dãy dụa mà thôi.
Nhất kiếm xuyên vân tới, không chút lưu tình chém giết đối thủ.
Xuyên thủng mi tâm, ngay cả nguyên thần cũng bị cắn nát, không rên một tiếng, hai mắt trợn trừng, chậm rãi ngã xuống.
Bên cạnh có một người tay mắt nhanh nhẹn, lập tức vươn tay chụp vào giới chỉ không gian trên thân người này. Nhưng mà thứ đón hắn lại là một đạo kiếm quang lạnh lẽo, tràn ngập sát cơ.
Người này quyết định rất nhanh, nhanh chóng thu tay lại, liều lĩnh bộc phát tốc độ cao nhất, thậm chí còn thiêu đốt tinh huyết. Cả người dùng tốc độ cao tới mức khó có thể tưởng tượng nổi lùi về phía sau, nhanh chóng rời xa. Sợ bị đám người Sở Mộ chém giết.
Quá mạnh mẽ, một kiếm miểu sát cường giả Thánh cấp bát tinh, lại dọa sợ một cường giả Thánh cấp bát tinh khác, khiến cho người này không thể không thiêu đốt tinh huyết đào tẩu. Những người khác chung quanh đều bị trấn trụ.
Mũi kiếm nhảy lên, giới chỉ không gian rơi vào trong tay Sở Mộ.
Hai mắt của Thiên Hoang khôi lỗi từ từ đảo qua bốn phía, xẹt qua mặt đám cường giả Thánh cấp thất tinh, bát tinh. Ánh mắt lạnh lẽo như băng mà vô tình này khiến cho bọn hắn biến sắc.
- Cút.
Thanh âm lạnh lẽo như băng từ trong miệng Sở Mộ thốt ra, phối hợp với hai mắt màu trắng, lạnh lẽo như băng càng làm cho người ta run rẩy.
- Không phải sợ, chúng ta liên thủ.
Có người hô, vừa mới dứt lời, một đạo kiếm quang màu bạc lạnh lẽo xé rách không trung chém tới, một kiếm chém đôi người này thành hai đoạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.