Chương 3694: Đại Đế tam bộ. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Sở Mộ mất năm ngày củng cố tu vi và tu luyện kiếm pháp, hắn bắt đầu luyện hóa quang chi bản nguyên.
Sở Mộ hấp thu lực lượng quang chi bản nguyên, dần luyện hóa nó, Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo chuyển động, bên trong ẩn chứa huyền diệu của quang chi bản nguyên cũng dần được tăng mạnh. Cùng lúc đó, một phần lực lượng của quang chi bản nguyên tiến vào Chư Thiên kiếm khí hòa cùng Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo, bắt đầu ngưng tụ Chư Thiên Quang Kiếm.
Bàn về huyền diệu thì quang chi bản nguyên quang chi đại đạo hơn một loại kim, mộc, thủy, hỏa, thổ phong, băng, lôi, uy lực cũng mạnh hơn chút nên độ khó tham ngộ càng lớn.
Nếu lúc bình thường Sở Mộ sẽ mất rất nhiều thời gian mới làm được, nhưng bây giờ có quang chi bản nguyên, không khó làm đến bước này, thậm chí có thể nói là dễ như trở bàn tay.
Đây là quang chi bản nguyên thuần khiết, là quang chi bản nguyên do cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh ngưng tụ ra, chẳng có một chút tạp chất, có thể hoàn toàn hấp thu luyện hóa mà không bị lãng phí chút nào.
Sở Mộ vận chuyển Cầu Chân công, Đại Chân Luân lăn bánh nhanh chóng luyện hóa quang chi bản nguyên.
Đại Chân Luân như một bánh xe to chư thiên có thể nghiền luyện hóa tất cả lực lượng, tốc độ luyện hóa là cường giả Đại Đế cảnh khác không bằng được.
Trong lúc luyện hóa Sở Mộ nắm giữ Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo càng lúc càng nhiều hơn, tu vi dần tăng lên, lĩnh ngộ quang chi đại đạo tăng vùn vụt, Chư Thiên Quang Kiếm đang ngưng tụ.
Ánh sáng trắng vòng quanh người Sở Mộ khiến hắn tựa như vật sáng.
Ánh sáng trắng này thoạt trông không chói mắt chút nào nhưng rất sáng, trong đó dường như ẩn chứa chút sắc bén.
Sở Mộ phát ra ánh sáng dao động, hơi thở trên người hắn tăng vọt từ đỉnh Đại Đế nhị bộ đột phá đến cực hạn Đại Đế nhị bộ.
Tức là tính thực lực thì Sở Mộ lúc này đủ sức so cao thấp với cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường, thậm chí mạnh hơn chút.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Không đủ, thực lực như vậy còn kém rất nhiều.
Với thực lực hiện tại Sở Mộ không nắm chắc có thể đánh bại Lôi Đình Đao Đế từng tấn công mình, càng không nói tới các cường giả xếp hạng trên bảng Địa Sát.
Cần tu vi cao hơn nữa, thực lực mạnh hơn nữa.
Còn hơn một nửa quang chi bản nguyên chưa bị luyện hóa, có lẽ hắn có thể thử trùng kích Đại Đế tam bộ.
Sở Mộ ôm ý tưởng thừa thắng xông lên, hắn trừ bỏ mọi tạp niệm lo tập trung luyện hóa.
Lúc này Chư Thiên Quang Kiếm đã ngưng tụ thành công nhưng là đẳng cấp Đại Đế hạ phẩm, cần hấp thu nhiều lực lượng quang chi bản nguyên hơn để tăng tiến.
Trong đoàn quang chi bản nguyên này ẩn chứa lực lượng khá hoàn chỉnh, không như hỏa chi bản nguyên lúc trước Xích Hỏa Lão Tổ để lại, giúp ích cho Sở Mộ nhiều hơn.
Nhưng tu vi càng cao mỗi lần tiến bộ cần tiêu hao năng lượng càng nhiều.
Chớp mắt lại mười ngày trôi qua, ánh sáng trên người Sở Mộ chói mắt đến tột độ, trông như mặt trời nhỏ tỏa ánh sáng trắng che khuất người hắn, hơi thở khoảnh khắc tăng vọt càng mạnh hơn nữa.
Mật thất bế quan có thể hoàn toàn ngăn cách hơi thở, không ai biết biến đổi lúc này của Sở Mộ.
Mười phút sau người Sở Mộ dâng lên hơi thở dần bình ổn lại, lắng đọng xuống. Ánh sáng chói lòa quanh người Sở Mộ cũng rút về, nhập vào trong cơ thể.
Sở Mộ gằn từng chữ:
- Đại Đế tam bộ sơ giai!
Khóe môi Sở Mộ cong lên, Cầu Chân công chuyển động, Đại Chân Luân vận chuyển, từng đợt lực lượng mạnh mẽ bắn ra nhanh như tia chớp quét khắp người hắn.
Tu vi đột phá đạt tới Đại Đế tam bộ sơ giai, củng cố một phần nhưng quang chi bản nguyên cũng bị luyện hóa hết. Tuy hơi tiếc nuối nhưng Sở Mộ càng vui vẻ vì nhận được thu hoạch.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Đại Đế tam bộ sơ giai và cực hạn Đại Đế nhị bộ là một lạch trời, khi đã bước qua thực lực của ta chắc càng mạnh hơn nữa.
Sở Mộ có thể chắc chắn một điều rằng thực lực của hắn bây giờ tuyệt đối mạnh hơn cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường, thậm chí tranh phong với cường giả trên bảng Địa Sát. Nhưng đến trình độ cỡ nào thì chưa biết.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Lôi Đình Đao Đế, Lưu Quang Kiếm Đế, các ngươi chờ đó!
Tuy tu vi đã lên Đại Đế tam bộ sơ giai nhưng Sở Mộ không định ra khỏi mật thất bế quan ngay bây giờ.
Tu vi tăng cao là chuyện tốt, Sở Mộ cũng cần củng cố nó, sau khi củng cố cần hoàn toàn thích ứng với lực lượng tăng vọt, phát huy mỗi phần lực lượng đến tột độ, để không xảy ra tình huống dùng sức quá độ hoặc không đủ sức.
Củng cố tu vi, tu luyện kiếm pháp.
Tay phải chộp hư không, ánh sáng trắng tràn ngập phun ra nuốt vào, một thanh kiếm quang trắng ngưng tụ tỏa ra hơi thở sắc bén hùng hồn ngang nhiên, là Chư Thiên Quang Kiếm.
Phẩm cấp của Chư Thiên Quang Kiếm cũng đến cấp Đại Đế trung phẩm.
Sở Mộ đi vào mật thất bế quan tổng cộng một tháng, hắn không chỉ củng cố tu vi cũng quen thuộc lực lượng, thói quen Chư Thiên Quang Kiếm mới ngưng tụ ra, còn nắm giữ sát chiêu.
Sở Mộ nhủ thầm:
- Nên rời đi.
Sau khi đến chiến trường Nguyên Thần Sở Mộ luôn sống trong áp lực, mãi đến bây giờ hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Vì Sở Mộ bây giờ xem như đứng trên đỉnh trong tầng lớp Đại Đế cảnh, Chúa Tể cảnh thì trong thời gian ngắn khó đạt được.
Sở Mộ đứng dậy đi ra mật thất bế quan, chấm dứt bế quan một tháng.
Chuyến đi di tích của Thần đem đến ích lợi to lớn đến khó tưởng tượng cho Sở Mộ.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Tiếp theo lấy ra các loại linh dược trong Tuyết Thần sơn nhờ người luyện hóa thành đan dược, vậy là sẽ tăng tiến tu vi, thực lực hơn nữa.
- Đứng lại!
Lưu Quang Kiếm Đế chờ mòn mỏi một tháng trông thấy Sở Mộ xuất hiện thì sát ý dâng lên nhưng rất nhanh thu về, gã lắc người chặn đường hắn lại.
Sở Mộ nhìn người trước mặt, khóe môi cong lên:
- Hóa ra là ngươi.
Lưu Quang Kiếm Đế lạnh lùng nói:
- Là ta, quang chi bản nguyên đâu? Đưa quang chi bản nguyên cho ta, ngươi có thể nêu một yêu cầu với ta.
Lưu Quang Kiếm Đế cố gắng thấp giọng chỉ hai người nghe thấy.
Sở Mộ nói:
- Dùng hết rồi.
Lưu Quang Kiếm Đế tức giận nói:
- Không thể nào! Ngươi chỉ là Đại Đế nhị bộ bình thường làm sao có thể luyện hóa quang chi bản nguyên.
Giây sau Lưu Quang Kiếm Đế kinh ngạc nói:
- Không đúng, tu vi của ngươi đến Đại Đế tam bộ sơ giai, nhưng tu vi như thế cũng không thể luyện hóa quang chi bản nguyên trong một tháng ngắn ngủi.
Lưu Quang Kiếm Đế trợn mắt nhìn, đối mặt chất vấn Sở Mộ chỉ cười cười, ung dung đi tới trước.
Trong Nguyên thành không cho đánh nhau, dù là cường giả Chúa Tể cảnh cũng không được, đây là quy tắc ngầm, không ai được làm trái trừ phi ngươi là Bán Thần Chí Tôn.
Sở Mộ hấp thu lực lượng quang chi bản nguyên, dần luyện hóa nó, Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo chuyển động, bên trong ẩn chứa huyền diệu của quang chi bản nguyên cũng dần được tăng mạnh. Cùng lúc đó, một phần lực lượng của quang chi bản nguyên tiến vào Chư Thiên kiếm khí hòa cùng Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo, bắt đầu ngưng tụ Chư Thiên Quang Kiếm.
Bàn về huyền diệu thì quang chi bản nguyên quang chi đại đạo hơn một loại kim, mộc, thủy, hỏa, thổ phong, băng, lôi, uy lực cũng mạnh hơn chút nên độ khó tham ngộ càng lớn.
Nếu lúc bình thường Sở Mộ sẽ mất rất nhiều thời gian mới làm được, nhưng bây giờ có quang chi bản nguyên, không khó làm đến bước này, thậm chí có thể nói là dễ như trở bàn tay.
Đây là quang chi bản nguyên thuần khiết, là quang chi bản nguyên do cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh ngưng tụ ra, chẳng có một chút tạp chất, có thể hoàn toàn hấp thu luyện hóa mà không bị lãng phí chút nào.
Sở Mộ vận chuyển Cầu Chân công, Đại Chân Luân lăn bánh nhanh chóng luyện hóa quang chi bản nguyên.
Đại Chân Luân như một bánh xe to chư thiên có thể nghiền luyện hóa tất cả lực lượng, tốc độ luyện hóa là cường giả Đại Đế cảnh khác không bằng được.
Trong lúc luyện hóa Sở Mộ nắm giữ Chư Thiên căn nguyên kiếm đạo càng lúc càng nhiều hơn, tu vi dần tăng lên, lĩnh ngộ quang chi đại đạo tăng vùn vụt, Chư Thiên Quang Kiếm đang ngưng tụ.
Ánh sáng trắng vòng quanh người Sở Mộ khiến hắn tựa như vật sáng.
Ánh sáng trắng này thoạt trông không chói mắt chút nào nhưng rất sáng, trong đó dường như ẩn chứa chút sắc bén.
Sở Mộ phát ra ánh sáng dao động, hơi thở trên người hắn tăng vọt từ đỉnh Đại Đế nhị bộ đột phá đến cực hạn Đại Đế nhị bộ.
Tức là tính thực lực thì Sở Mộ lúc này đủ sức so cao thấp với cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường, thậm chí mạnh hơn chút.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Không đủ, thực lực như vậy còn kém rất nhiều.
Với thực lực hiện tại Sở Mộ không nắm chắc có thể đánh bại Lôi Đình Đao Đế từng tấn công mình, càng không nói tới các cường giả xếp hạng trên bảng Địa Sát.
Cần tu vi cao hơn nữa, thực lực mạnh hơn nữa.
Còn hơn một nửa quang chi bản nguyên chưa bị luyện hóa, có lẽ hắn có thể thử trùng kích Đại Đế tam bộ.
Sở Mộ ôm ý tưởng thừa thắng xông lên, hắn trừ bỏ mọi tạp niệm lo tập trung luyện hóa.
Lúc này Chư Thiên Quang Kiếm đã ngưng tụ thành công nhưng là đẳng cấp Đại Đế hạ phẩm, cần hấp thu nhiều lực lượng quang chi bản nguyên hơn để tăng tiến.
Trong đoàn quang chi bản nguyên này ẩn chứa lực lượng khá hoàn chỉnh, không như hỏa chi bản nguyên lúc trước Xích Hỏa Lão Tổ để lại, giúp ích cho Sở Mộ nhiều hơn.
Nhưng tu vi càng cao mỗi lần tiến bộ cần tiêu hao năng lượng càng nhiều.
Chớp mắt lại mười ngày trôi qua, ánh sáng trên người Sở Mộ chói mắt đến tột độ, trông như mặt trời nhỏ tỏa ánh sáng trắng che khuất người hắn, hơi thở khoảnh khắc tăng vọt càng mạnh hơn nữa.
Mật thất bế quan có thể hoàn toàn ngăn cách hơi thở, không ai biết biến đổi lúc này của Sở Mộ.
Mười phút sau người Sở Mộ dâng lên hơi thở dần bình ổn lại, lắng đọng xuống. Ánh sáng chói lòa quanh người Sở Mộ cũng rút về, nhập vào trong cơ thể.
Sở Mộ gằn từng chữ:
- Đại Đế tam bộ sơ giai!
Khóe môi Sở Mộ cong lên, Cầu Chân công chuyển động, Đại Chân Luân vận chuyển, từng đợt lực lượng mạnh mẽ bắn ra nhanh như tia chớp quét khắp người hắn.
Tu vi đột phá đạt tới Đại Đế tam bộ sơ giai, củng cố một phần nhưng quang chi bản nguyên cũng bị luyện hóa hết. Tuy hơi tiếc nuối nhưng Sở Mộ càng vui vẻ vì nhận được thu hoạch.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Đại Đế tam bộ sơ giai và cực hạn Đại Đế nhị bộ là một lạch trời, khi đã bước qua thực lực của ta chắc càng mạnh hơn nữa.
Sở Mộ có thể chắc chắn một điều rằng thực lực của hắn bây giờ tuyệt đối mạnh hơn cường giả cực hạn Đại Đế tam bộ bình thường, thậm chí tranh phong với cường giả trên bảng Địa Sát. Nhưng đến trình độ cỡ nào thì chưa biết.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Lôi Đình Đao Đế, Lưu Quang Kiếm Đế, các ngươi chờ đó!
Tuy tu vi đã lên Đại Đế tam bộ sơ giai nhưng Sở Mộ không định ra khỏi mật thất bế quan ngay bây giờ.
Tu vi tăng cao là chuyện tốt, Sở Mộ cũng cần củng cố nó, sau khi củng cố cần hoàn toàn thích ứng với lực lượng tăng vọt, phát huy mỗi phần lực lượng đến tột độ, để không xảy ra tình huống dùng sức quá độ hoặc không đủ sức.
Củng cố tu vi, tu luyện kiếm pháp.
Tay phải chộp hư không, ánh sáng trắng tràn ngập phun ra nuốt vào, một thanh kiếm quang trắng ngưng tụ tỏa ra hơi thở sắc bén hùng hồn ngang nhiên, là Chư Thiên Quang Kiếm.
Phẩm cấp của Chư Thiên Quang Kiếm cũng đến cấp Đại Đế trung phẩm.
Sở Mộ đi vào mật thất bế quan tổng cộng một tháng, hắn không chỉ củng cố tu vi cũng quen thuộc lực lượng, thói quen Chư Thiên Quang Kiếm mới ngưng tụ ra, còn nắm giữ sát chiêu.
Sở Mộ nhủ thầm:
- Nên rời đi.
Sau khi đến chiến trường Nguyên Thần Sở Mộ luôn sống trong áp lực, mãi đến bây giờ hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Vì Sở Mộ bây giờ xem như đứng trên đỉnh trong tầng lớp Đại Đế cảnh, Chúa Tể cảnh thì trong thời gian ngắn khó đạt được.
Sở Mộ đứng dậy đi ra mật thất bế quan, chấm dứt bế quan một tháng.
Chuyến đi di tích của Thần đem đến ích lợi to lớn đến khó tưởng tượng cho Sở Mộ.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Tiếp theo lấy ra các loại linh dược trong Tuyết Thần sơn nhờ người luyện hóa thành đan dược, vậy là sẽ tăng tiến tu vi, thực lực hơn nữa.
- Đứng lại!
Lưu Quang Kiếm Đế chờ mòn mỏi một tháng trông thấy Sở Mộ xuất hiện thì sát ý dâng lên nhưng rất nhanh thu về, gã lắc người chặn đường hắn lại.
Sở Mộ nhìn người trước mặt, khóe môi cong lên:
- Hóa ra là ngươi.
Lưu Quang Kiếm Đế lạnh lùng nói:
- Là ta, quang chi bản nguyên đâu? Đưa quang chi bản nguyên cho ta, ngươi có thể nêu một yêu cầu với ta.
Lưu Quang Kiếm Đế cố gắng thấp giọng chỉ hai người nghe thấy.
Sở Mộ nói:
- Dùng hết rồi.
Lưu Quang Kiếm Đế tức giận nói:
- Không thể nào! Ngươi chỉ là Đại Đế nhị bộ bình thường làm sao có thể luyện hóa quang chi bản nguyên.
Giây sau Lưu Quang Kiếm Đế kinh ngạc nói:
- Không đúng, tu vi của ngươi đến Đại Đế tam bộ sơ giai, nhưng tu vi như thế cũng không thể luyện hóa quang chi bản nguyên trong một tháng ngắn ngủi.
Lưu Quang Kiếm Đế trợn mắt nhìn, đối mặt chất vấn Sở Mộ chỉ cười cười, ung dung đi tới trước.
Trong Nguyên thành không cho đánh nhau, dù là cường giả Chúa Tể cảnh cũng không được, đây là quy tắc ngầm, không ai được làm trái trừ phi ngươi là Bán Thần Chí Tôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.