Chương 566: Đại Khôn đệ nhị thành.
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Sở Mộ thu được không ít Thiên Hoang căn, lúc này hắn định đi tới Biên Hoang thành tìm Luyện Dược sư đem chúng luyện hóa thành Thiên Hoang đan. Dù cho không có cách nào so sánh với Thiên Hoang đan thượng cổ thì cũng không kém xa. Thuận tiện cũng có thể dạo chơi Biên Hoang thành, trải nghiệm một chút mị lực của đệ nhất đại thành ngoài vương thành ra.
Thu hồi ánh mắt, trong lòng Sở Mộ khôi phục bình tĩnh, mang theo tâm tình giống như hành hương bước tới cửa thành Biên Hoang thành.
Ở cửa thành có bốn kiếm vệ, toàn thân mặc chiến giáp, eo giắt trườg kniếm. Trên người bọn họ tỏa ra một cỗ khí tức thiết huyết, lạnh lẽo, sắc bén. Hiển nhiên là tinh anh thân kinh bách chiến, hơn nữa bọn hắn đều có tu vi Hóa Khí cảnh.
Sở Mộ liếc mắt đảo qua, lập tức phát hiện ra tu vi kiếm khí của kiếm vệ bốn phía Biên Hoang thành đều đạt tới Hóa Khí cảnh tiểu thành đỉnh phong. Dùng Kiếm giả Hóa Khí cảnh tiểu thành đỉnh phong làm thủ vệ ở cửa thành, đủ để thấy được lực lượng của Biên Hoang thành cường đại tới đâu.
Đám người đi tới đi lui dày đặc, trong lúc nhất thời Sở Mộ có cảm giác như đi chợ phiên. Bất quá, đại bộ phận người hành tẩu trên đường eo đều giắt trườgn kiếm, hoặc là lưng đeo kiếm khí. HIển nhiên người trong Biên hoang thành chủ yếu là Kiếm giả, người bình thường tương đối ít.
Một tòa thành như vậy Kiếm giả vô số, nhất định sẽ hỗn loạn. Muốn thống trị một tòa thành như vậy tốt, trừ việc có thủ đoạn hơn người ra còn cần có đủ lực lượgn mạnh mẽ để trấn áp, bằng không đã sớm bạo loạn.
Thế giới Kiếm giả từ trước tới nay đều là mạnh được yếu thua.
- Tiểu ca... Vị tiểu ca này, tới đây xem một bản Biên hoang kỷ sự đi.
Trong lúc Sở Mộ đang đứng một bên nhìn ngắm chung quanh, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng gọi. Hắn quay đầu nhìn lại, ở cách hắn mười thước đang có một hán tử gầy gò ngoắc tay với Sở Mộ, hơn nữa còn nhanh chóng bước tới. Hắn đeo một thứ giống như ba lô trước ngực, bên trong có một ít sách vở.
- Biên Hoang kỷ sự?
Sở Mộ nao nao, vẻ mặt này lập tức bị đối phương nắm bắt.
- Tiểu ca, đây là lần đầu tiên ngươi tới Biên Hoang thành sao? Nhất định không đủ lý giải về Biên Hoang thành rồi.
Hán tử gầy gò này lập tức hớn hở nói:
- Không sao, chỉ cần ngươi mua một bản Biên Hoang kỷ sự là có thể hiểu rõ. Biên Hoang kỷ sự là do lịch đại tổ tông ta biên soạn lại, là tâm huyết của mấy đời người chắt lọc ra. Bên trong ghi tất cả mọi chuyện về Biên Hoang thành, vô cùng kỹ càng. Có một bản trong tay, đi ngang Biên Hoang thành không cần phải lo.
Giống như để quảng cáo, hán tử gầy gò này còn vung vẩy một quyển sách trong tay.
- Bao nhiêu bạc?
Trong lòng Sở Mộ khẽ động, lạnh nhạt hỏi.
- Mười lượng, chỉ cần mười lượng bạc. Không, chỉ cần chín lượng tám, chỉ cần chín lượng tám là ngài có thể mua được một bản chép tay Biên Hoang kỷ sự của nhà chúng ta. Chỉ cần chín lượng tám, số tiền này đáng giá.
Hán tử gầy gò một mặt thuần thục quảng cáo, một mặt đưa quyển sách tới trước mặt Sở Mộ.
- Mười lượng, không cần giảm.
Sở Mộ lấy ra mười lượng đưa cho đối phương rồi tiếp lấy quyển sách.
- Đa tạ tiểu ca, ngài nhất định sẽ không thất vọng, chúc ngài ở Biên Hoang thành vui vẻ.
Hán tử gầy gò mặt mày hớn hở lấy mười lượng bạc, vừa nói vừa rời đi, tìm kiếm người mua tiếp theo.
Sách cũng không dày, đoán chừng có ba bốn mươi trang, trên mặt có bốn chữ Biên Hoang kỷ sự ố vàng. Sau khi mở ra còn có thể ngửi được mùi hương nhàn nhạt, hiển nhiên đây là bản chép tay mới.
Tờ thứ nhất là mục lục, vì sao Biên Hoang thành này tồn tại, mấy thế lực lớn trong Biên Hoang thành, cường giả Biên Hoang thành, ác nhân Biên Hoang thành .... Nhìn qua dường như còn phân chia rất rõ ràng, tuy rằng là bản chép tay, nhưng mà người sao chép hiển nhiên cũng dụng tâm viết chữ. Chữ này nhìn qua không có gì đặc sắc, nhưng mà cũng trong quy củ, nhìn rất dễ hiểu.
Sau khi xem hết mục lục, Sở Mộ cảm thấy mất mười lượng bạc cũng không uổng.
Mười lượng bạc đối với người nghèo mà nói là một khoản tài phú rất lớn, đối với Sở Mộ lại không có giá trị nhiều lắm. Nhưng mà Sở Mộ cũng không phải là người lãng phí, phô trương.
Vốn đi vào Biên Hoang thành, Sở Mộ định hỏi thăm một phen, trước tiên hiểu rõ thì mới có thể biết rõ mình nên làm thế nào. Hiện tại có bản Biên Hoang kỷ sự này, chỉ cần nhìn qua một chút là có thể.
Mở ra xem, Sở Mộ cơ hồ chăm chú đọc. Hắn có được trí nhớ siêu cường, cơ hồ gặp qua là không quên. Mà mỗi một tờ đại khái chỉ mất một chút thời gian, xem hết còn chưa tới một phút đồng hồ. Nội dung của cả bản Biên Hoang kỷ sự bị Sở Mộ nhớ rõ hoàn toàn.
Tiện tay thu bản Biên Hoang kỷ sự vào trong oản luân không gian trung phẩm, Sở Mộ nhớ lại nội dung trên Biên Hoang kỷ sự, lập tức có mục tiêu.
Trên đường đi tới cũng có rất nhiều đồng hành cùng. Sở Mộ cũng không nóng nảy, tuy rằng hắn rất gấp gáp, nhưng mà đã đi vào Biên Hoang thành, không cảm thụ một phen chẳng phải quá đáng tiếc hay sao?
Phải biết kiếm thuật sư tu hành không đơn thuần là tu luyện kiếm thuật, tu tâm cũng rất quan trọng. Nhất cử nhất động trong sinh hoạt hàng ngày kỳ thực đều có thể coi là một loại tu hành.
Dựa theo ghi chép trên Biên Hoang kỷ sự, Biên Hoang thành được tạo ra từ một ngàn tám trăm năm trước. Khi đó chỉ là một tòa thôn trang, gọi là Khương gia thôn. Lúc ấy Hắc Ưng vương triều muốn xâm lấn Đại Khôn vương triều, hai đại vương triều triển khai đại chiến kéo dài hơn mười năm.
Vương thất Đại Khôn vương triều dùng Khương gia là điểm tiếp tế, vận chuyển vật tư, khiến cho Khương gia thôn nhanh chóng mở rộng, phát triển. Bởi vì trận chiến tranh kia kéo quá dài, khiến cho Kiếm giả của hai đại vương triều liên tục gia nhập chiến đấu. Toàn dân Khương gia thôn cũng là người luyện kiếm, tự nhiên cũng gia nhập chiến đấu. Thôn trưởng Khương gia thôn đức cao vọng trọng, tu vi thậm hậu. Trong chiến đấu nhiều lần đánh gục Kiếm giả cường đại của Hắc Ưng vương triều lập nhiều đại công.
Đại chiến hơn mười năm cuối cùng Đại Khôn vương triều chiến thắng, Hắc Ưng vương triều tổn thất thảm trọng mà lui binh.
Đại Khôn vương triều khánh công chúc mừng. Đế vương Đại Khôn vương triều cũng phong thưởng cho người có công. Lúc ấy thôn trưởng Khương gia thôn Khương Diệp lập công lao lớn, được phong làm Biên Hoang vương, địa phương Biên Hoang do hắn quản hạt, hơn nữa còn ban thưởng một lượng lớn vật tư.
Khương Diệp nhân cơ hội này mở rộng Khương gia thôn trở thành Khương gia trấn. Trong khoảng thời gian ngắn xây thành trì, chăm lo việc công. Đem Biên Hoang thành không ngừng phát triển lớn mạnh, cuối cùng trở thành thành trì lớn nhất trừ vương thành trong Đại Khôn vương triều ra, được xưng là Đại Khôn nhị thành.
Thu hồi ánh mắt, trong lòng Sở Mộ khôi phục bình tĩnh, mang theo tâm tình giống như hành hương bước tới cửa thành Biên Hoang thành.
Ở cửa thành có bốn kiếm vệ, toàn thân mặc chiến giáp, eo giắt trườg kniếm. Trên người bọn họ tỏa ra một cỗ khí tức thiết huyết, lạnh lẽo, sắc bén. Hiển nhiên là tinh anh thân kinh bách chiến, hơn nữa bọn hắn đều có tu vi Hóa Khí cảnh.
Sở Mộ liếc mắt đảo qua, lập tức phát hiện ra tu vi kiếm khí của kiếm vệ bốn phía Biên Hoang thành đều đạt tới Hóa Khí cảnh tiểu thành đỉnh phong. Dùng Kiếm giả Hóa Khí cảnh tiểu thành đỉnh phong làm thủ vệ ở cửa thành, đủ để thấy được lực lượng của Biên Hoang thành cường đại tới đâu.
Đám người đi tới đi lui dày đặc, trong lúc nhất thời Sở Mộ có cảm giác như đi chợ phiên. Bất quá, đại bộ phận người hành tẩu trên đường eo đều giắt trườgn kiếm, hoặc là lưng đeo kiếm khí. HIển nhiên người trong Biên hoang thành chủ yếu là Kiếm giả, người bình thường tương đối ít.
Một tòa thành như vậy Kiếm giả vô số, nhất định sẽ hỗn loạn. Muốn thống trị một tòa thành như vậy tốt, trừ việc có thủ đoạn hơn người ra còn cần có đủ lực lượgn mạnh mẽ để trấn áp, bằng không đã sớm bạo loạn.
Thế giới Kiếm giả từ trước tới nay đều là mạnh được yếu thua.
- Tiểu ca... Vị tiểu ca này, tới đây xem một bản Biên hoang kỷ sự đi.
Trong lúc Sở Mộ đang đứng một bên nhìn ngắm chung quanh, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng gọi. Hắn quay đầu nhìn lại, ở cách hắn mười thước đang có một hán tử gầy gò ngoắc tay với Sở Mộ, hơn nữa còn nhanh chóng bước tới. Hắn đeo một thứ giống như ba lô trước ngực, bên trong có một ít sách vở.
- Biên Hoang kỷ sự?
Sở Mộ nao nao, vẻ mặt này lập tức bị đối phương nắm bắt.
- Tiểu ca, đây là lần đầu tiên ngươi tới Biên Hoang thành sao? Nhất định không đủ lý giải về Biên Hoang thành rồi.
Hán tử gầy gò này lập tức hớn hở nói:
- Không sao, chỉ cần ngươi mua một bản Biên Hoang kỷ sự là có thể hiểu rõ. Biên Hoang kỷ sự là do lịch đại tổ tông ta biên soạn lại, là tâm huyết của mấy đời người chắt lọc ra. Bên trong ghi tất cả mọi chuyện về Biên Hoang thành, vô cùng kỹ càng. Có một bản trong tay, đi ngang Biên Hoang thành không cần phải lo.
Giống như để quảng cáo, hán tử gầy gò này còn vung vẩy một quyển sách trong tay.
- Bao nhiêu bạc?
Trong lòng Sở Mộ khẽ động, lạnh nhạt hỏi.
- Mười lượng, chỉ cần mười lượng bạc. Không, chỉ cần chín lượng tám, chỉ cần chín lượng tám là ngài có thể mua được một bản chép tay Biên Hoang kỷ sự của nhà chúng ta. Chỉ cần chín lượng tám, số tiền này đáng giá.
Hán tử gầy gò một mặt thuần thục quảng cáo, một mặt đưa quyển sách tới trước mặt Sở Mộ.
- Mười lượng, không cần giảm.
Sở Mộ lấy ra mười lượng đưa cho đối phương rồi tiếp lấy quyển sách.
- Đa tạ tiểu ca, ngài nhất định sẽ không thất vọng, chúc ngài ở Biên Hoang thành vui vẻ.
Hán tử gầy gò mặt mày hớn hở lấy mười lượng bạc, vừa nói vừa rời đi, tìm kiếm người mua tiếp theo.
Sách cũng không dày, đoán chừng có ba bốn mươi trang, trên mặt có bốn chữ Biên Hoang kỷ sự ố vàng. Sau khi mở ra còn có thể ngửi được mùi hương nhàn nhạt, hiển nhiên đây là bản chép tay mới.
Tờ thứ nhất là mục lục, vì sao Biên Hoang thành này tồn tại, mấy thế lực lớn trong Biên Hoang thành, cường giả Biên Hoang thành, ác nhân Biên Hoang thành .... Nhìn qua dường như còn phân chia rất rõ ràng, tuy rằng là bản chép tay, nhưng mà người sao chép hiển nhiên cũng dụng tâm viết chữ. Chữ này nhìn qua không có gì đặc sắc, nhưng mà cũng trong quy củ, nhìn rất dễ hiểu.
Sau khi xem hết mục lục, Sở Mộ cảm thấy mất mười lượng bạc cũng không uổng.
Mười lượng bạc đối với người nghèo mà nói là một khoản tài phú rất lớn, đối với Sở Mộ lại không có giá trị nhiều lắm. Nhưng mà Sở Mộ cũng không phải là người lãng phí, phô trương.
Vốn đi vào Biên Hoang thành, Sở Mộ định hỏi thăm một phen, trước tiên hiểu rõ thì mới có thể biết rõ mình nên làm thế nào. Hiện tại có bản Biên Hoang kỷ sự này, chỉ cần nhìn qua một chút là có thể.
Mở ra xem, Sở Mộ cơ hồ chăm chú đọc. Hắn có được trí nhớ siêu cường, cơ hồ gặp qua là không quên. Mà mỗi một tờ đại khái chỉ mất một chút thời gian, xem hết còn chưa tới một phút đồng hồ. Nội dung của cả bản Biên Hoang kỷ sự bị Sở Mộ nhớ rõ hoàn toàn.
Tiện tay thu bản Biên Hoang kỷ sự vào trong oản luân không gian trung phẩm, Sở Mộ nhớ lại nội dung trên Biên Hoang kỷ sự, lập tức có mục tiêu.
Trên đường đi tới cũng có rất nhiều đồng hành cùng. Sở Mộ cũng không nóng nảy, tuy rằng hắn rất gấp gáp, nhưng mà đã đi vào Biên Hoang thành, không cảm thụ một phen chẳng phải quá đáng tiếc hay sao?
Phải biết kiếm thuật sư tu hành không đơn thuần là tu luyện kiếm thuật, tu tâm cũng rất quan trọng. Nhất cử nhất động trong sinh hoạt hàng ngày kỳ thực đều có thể coi là một loại tu hành.
Dựa theo ghi chép trên Biên Hoang kỷ sự, Biên Hoang thành được tạo ra từ một ngàn tám trăm năm trước. Khi đó chỉ là một tòa thôn trang, gọi là Khương gia thôn. Lúc ấy Hắc Ưng vương triều muốn xâm lấn Đại Khôn vương triều, hai đại vương triều triển khai đại chiến kéo dài hơn mười năm.
Vương thất Đại Khôn vương triều dùng Khương gia là điểm tiếp tế, vận chuyển vật tư, khiến cho Khương gia thôn nhanh chóng mở rộng, phát triển. Bởi vì trận chiến tranh kia kéo quá dài, khiến cho Kiếm giả của hai đại vương triều liên tục gia nhập chiến đấu. Toàn dân Khương gia thôn cũng là người luyện kiếm, tự nhiên cũng gia nhập chiến đấu. Thôn trưởng Khương gia thôn đức cao vọng trọng, tu vi thậm hậu. Trong chiến đấu nhiều lần đánh gục Kiếm giả cường đại của Hắc Ưng vương triều lập nhiều đại công.
Đại chiến hơn mười năm cuối cùng Đại Khôn vương triều chiến thắng, Hắc Ưng vương triều tổn thất thảm trọng mà lui binh.
Đại Khôn vương triều khánh công chúc mừng. Đế vương Đại Khôn vương triều cũng phong thưởng cho người có công. Lúc ấy thôn trưởng Khương gia thôn Khương Diệp lập công lao lớn, được phong làm Biên Hoang vương, địa phương Biên Hoang do hắn quản hạt, hơn nữa còn ban thưởng một lượng lớn vật tư.
Khương Diệp nhân cơ hội này mở rộng Khương gia thôn trở thành Khương gia trấn. Trong khoảng thời gian ngắn xây thành trì, chăm lo việc công. Đem Biên Hoang thành không ngừng phát triển lớn mạnh, cuối cùng trở thành thành trì lớn nhất trừ vương thành trong Đại Khôn vương triều ra, được xưng là Đại Khôn nhị thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.