Chương 2206: Đại Quang Minh sơn
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Chiếc phi hạm này lớn hơn Số Hiệu Cự Kiếm của Sở Mộ rất nhiều, xem thể hình chắc là phi hạm cỡ trung, không biết đẳng cấp là gì.
Tóm lại nhìn vẻ ngoài chiếc phi hạm là biết nó có giá trị rất lớn, hơn Số Hiệu Cự Kiếm rất nhiều.
Được Hạ Trấn Không mời, Tô Nguyệt Tịch liếc hướng Sở Mộ như chờ hắn quyết định. Hạ Trấn Không cũng nhìn hắn, đợi Sở Mộ trả lời.
Sở Mộ đồng ý ngay:
- Được thôi!
Mục đích chuyến đi này đã xong, Thần Châu Thâm Lam thứ năm rơi vào tay Sở Mộ, không biết nên đi đâu tìm cái khác. Hạ Trấn Không hiện là trưởng lão khách khanh của Chân kiếm tông, đến chỗ ở của gã cũng hay.
Ba người lần lượt vào phi hạm Số Hiệu Quang Minh, phi hạm bay lên trời, khí lưu thô to dâng lên tựa như ánh sáng, lực lượng cường đại đẩy hư không thúc đẩy phi hạm Số Hiệu Quang Minh hóa thành luồng sáng bay nhanh tới trước.
- Chiếc phi hạm đó . . .
- Đẹp quá đi!
- Ta không nói cái kia, chiếc phi hạm đó làm ta nghĩ đến một người.
- Ai vậy?
- Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không!
***
Phi hạm màu trắng tốc độ siêu nhanh khiến Sở Mộ hiểu rằng đây là phi hạm cao cấp, còn trang bị vũ khí, nó có lực công kích đáng sợ.
Trên bầu trời xanh biếc trừ phi hạm Số Hiệu Quang Minh hóa thành cực quang ra còn có phi hạm khác. Ví dụ phía trước có tia chớp màu tím thô to xé gió bay đi, đó không phải tia chớp thật sự mà là một chiếc phi hạm màu tím lấp lánh tia điện tím, vẻ ngoài bá đạo, tốc độ siêu nhanh như tia chớp thật sự.
Phi hạm Số Hiệu Quang Minh và phi hạm Sấm Sét bay cách nhau mấy ngàn thước, dòng khí va chạm phát ra tiếng bùm bùm, thanh thế kinh người.
Người trong phi hạm Lôi Đình khẽ kêu, khoảnh khắc đến gần và lướt qua phi hạm Số Hiệu Quang Minh thì cảm giác dao động lực lượng quen thuộc.
Thanh niên nhíu mày nói:
- Ấn ký Tử Lôi? Tại sao có dao động ấn ký Tử Lôi? Là ta lầm lẫn sao?
Thanh niên ngẫm nghĩ, xác định dao động vừa rồi là ấn ký Tử Lôi nhưng không dám tin. Vì nếu là dao động ấn ký Tử Lôi đại biểu có người thân của thanh niên bị giết, hung thủ ở trên chiếc phi hạm kia.
Nếu thanh niên không nhìn lầm thì chiếc phi hạm đó là phi hạm Số Hiệu Quang Minh nổi tiếng lừng lẫy, chủ nhân là Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không.
Hạ Trấn Không không phải người bình thường, phải ứng đối cẩn thận, thanh niên quyết định nhanh chóng trở về Tử Lôi cung báo cáo cho phụ thân, tức là Tử Lôi cung chủ.
***
Tốc độ của Số Hiệu Quang Minh siêu nhanh, mau hơn phi hạm cao cấp bình thường rất nhiều, dù gì là phi hạm dành riêng cho Hạ Trấn Không nên có điểm đặc biệt.
Không gian trong Số Hiệu Quang Minh khá lớn, đủ sức chứa ba người. Hạ Trấn Không lấy rượu ngon, thức ăn ngon ra chiêu đãi Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch. Ba người ngồi trong Số Hiệu Quang Minh hưởng dụng đồ ngon, trò chuyện với nhau. Hạ Trấn Không giới thiệu sơ xuất thân của mình cho Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch.
Hạ Trấn Không thật lòng công nhận Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch, nhưng không đến mức kể hết mọi chuyện về mình. Hạ Trấn Không chỉ nói đơn giản nhiều năm trước từng có kỳ ngộ, bước lên đường tu luyện cho đến hôm nay.
Tuy Hạ Trấn Không không có tông môn hay sư môn nhưng khi thành tựu Kiếm Thánh thì chiếm một đỉnh núi nguyên khí thiên địa, đặt tên là Đại Quang Minh sơn làm nơi ở lại tu luyện.
Trong Thiên Khung vực thì bốn chữ Quang Minh Kiếm Thánh là chiêu bài sống, tiếng tăm lừng lẫy, cường giả không dễ chọc. Từng có chuyện cường giả Thánh cấp nhìn trúng Đại Quang Minh sơn, ỷ vào tu vi của mình hơn Hạ Trấn Không một trọng thiên muốn bắt chẹt cướp đất, kết quả bị gã giết, từ nay gã càng nổi tiếng hơn.
Đại Quang Minh sơn là nơi duy nhất không tính là thế lực nhưng làm các thế lực trong Thiên Khung vực kiêng dè, vì thực lực mạnh mẽ của Hạ Trấn Không.
Khoảng vài ngày sau phi hạm Số Hiệu Quang Minh đến gần một ngọn núi cao hơn ba ngàn thước.
Cao hơn ba ngàn thước là độ cao trung bình trong nhiều sơn phong ở Thiên Khung vực. Nhưng Đại Quang Minh sơn cực kỳ không tầm thường trong Thiên Khung vực, vì đây là núi của Quang Minh Kiếm Thánh.
Phi hạm Số Hiệu Quang Minh bay vào Đại Quang Minh sơn, thẳng hướng đỉnh núi.
Đỉnh núi có một tòa cung điện, không lớn, màu trắng ngà tỏa vầng sáng, kiến trúc đơn giản nhưng rộng lớn hùng vĩ, đại thế đường hoàng, rất hợp với kiếm pháp của Hạ Trấn Không.
Tòa cung điện này tên là Đại Quang Minh điện, chỗ Hạ Trấn Không cư ngụ tu luyện.
Ba người đi xuống phi hạm Số Hiệu Quang Minh, chưa vào Đại Quang Minh điện đã có hai người bước nhanh ra khỏi điện, đứng hành lễ trước mặt Hạ Trấn Không hơn mười thước.
- Sư tôn đã trở lại!
Hai người nói xong cùng nhìn mặt Tô Nguyệt Tịch, ngơ ngẩn kinh diễm như cục sắt bị nam châm hút không thể dời mắt.
Hạ Trấn Không tằng hắng đánh thức hai người:
- Khụ, đã về.
Hạ Trấn Không kêu:
- Lục Huy, Hứa Chiến qua đây chào Sở sư thúc, Tô sư cô.
Hạ Trấn Không nói câu thứ hai khiến hai đệ tử Lục Huy, Hứa Chiến biến sắc mặt. Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch cũng biến sắc, dở khóc dở cười.
Trong mắt Lục Huy, Hứa Chiến thì Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch một người tu vi Niết Bàn ngũ trọng thiên, một người là Niết Bàn thất trọng thiên, trông còn khá trẻ, phỏng chừng nhỏ còn hơn hai người. Bắt bọn họ mở miệng kêu sư thúc, sư cô là không thể nào, không kêu được.
Hai người không kiềm được nhìn hướng Tô Nguyệt Tịch, lại bị hấp dẫn ánh mắt.
Hạ Trấn Không thấy hết biểu tình của hai đệ tử, mắt lóe tia bực mình, tức giận quát:
- Như thế nào? Lời sư phụ nói cũng không nghe?
Lục Huy, Hứa Chiến tái mặt, hơi hoảng.
- Hạ đại ca, chúng ta không phải người của mạch đại ca, không phải sư huynh đệ.
Sở Mộ mỉm cười từ tốn nói:
- Hai vị là cao đồ của Hạ đại ca sao? Quả nhiên khí vũ phi phàm, ta tên Sở Mộ, các người gọi ta là Sở Mộ được rồi.
- Sở huynh, ta tên Lục Huy, rất vui được biết huynh.
Hứa Chiến ít lời hơn Lục Huy:
- Sở huynh, ta tên Hứa Chiến.
Hạ Trấn Không thấy hai đệ tử nghe Sở Mộ nói liền mở miệng nói theo thì lắc đầu, không răn dạy nữa. Tuy Hạ Trấn Không là sư tôn của Lục Huy, Hứa Chiến, sẽ suy nghĩ cho bọn họ nhưng hai người này không nghe theo thì gã không cưỡng ép.
Đặc biệt trông Sở Mộ rất trẻ, tu vi không cao, không phải người mạch Đại Quang Minh sơn, bọn họ không phải sư huynh đệ với hắn, không thể cưỡng ép bắt buộc Hứa Chiến, Lục Huy. Giả dụ Hạ Trấn Không là bọn họ, nếu không thấy tận mắt thực lực của Sở Mộ thì ai kêu gã đối xử ngang hàng với tu luyện giả Niết Bàn ngũ trọng thiên phản ứng đầu tiên của gã là không chấp nhận.
Tóm lại nhìn vẻ ngoài chiếc phi hạm là biết nó có giá trị rất lớn, hơn Số Hiệu Cự Kiếm rất nhiều.
Được Hạ Trấn Không mời, Tô Nguyệt Tịch liếc hướng Sở Mộ như chờ hắn quyết định. Hạ Trấn Không cũng nhìn hắn, đợi Sở Mộ trả lời.
Sở Mộ đồng ý ngay:
- Được thôi!
Mục đích chuyến đi này đã xong, Thần Châu Thâm Lam thứ năm rơi vào tay Sở Mộ, không biết nên đi đâu tìm cái khác. Hạ Trấn Không hiện là trưởng lão khách khanh của Chân kiếm tông, đến chỗ ở của gã cũng hay.
Ba người lần lượt vào phi hạm Số Hiệu Quang Minh, phi hạm bay lên trời, khí lưu thô to dâng lên tựa như ánh sáng, lực lượng cường đại đẩy hư không thúc đẩy phi hạm Số Hiệu Quang Minh hóa thành luồng sáng bay nhanh tới trước.
- Chiếc phi hạm đó . . .
- Đẹp quá đi!
- Ta không nói cái kia, chiếc phi hạm đó làm ta nghĩ đến một người.
- Ai vậy?
- Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không!
***
Phi hạm màu trắng tốc độ siêu nhanh khiến Sở Mộ hiểu rằng đây là phi hạm cao cấp, còn trang bị vũ khí, nó có lực công kích đáng sợ.
Trên bầu trời xanh biếc trừ phi hạm Số Hiệu Quang Minh hóa thành cực quang ra còn có phi hạm khác. Ví dụ phía trước có tia chớp màu tím thô to xé gió bay đi, đó không phải tia chớp thật sự mà là một chiếc phi hạm màu tím lấp lánh tia điện tím, vẻ ngoài bá đạo, tốc độ siêu nhanh như tia chớp thật sự.
Phi hạm Số Hiệu Quang Minh và phi hạm Sấm Sét bay cách nhau mấy ngàn thước, dòng khí va chạm phát ra tiếng bùm bùm, thanh thế kinh người.
Người trong phi hạm Lôi Đình khẽ kêu, khoảnh khắc đến gần và lướt qua phi hạm Số Hiệu Quang Minh thì cảm giác dao động lực lượng quen thuộc.
Thanh niên nhíu mày nói:
- Ấn ký Tử Lôi? Tại sao có dao động ấn ký Tử Lôi? Là ta lầm lẫn sao?
Thanh niên ngẫm nghĩ, xác định dao động vừa rồi là ấn ký Tử Lôi nhưng không dám tin. Vì nếu là dao động ấn ký Tử Lôi đại biểu có người thân của thanh niên bị giết, hung thủ ở trên chiếc phi hạm kia.
Nếu thanh niên không nhìn lầm thì chiếc phi hạm đó là phi hạm Số Hiệu Quang Minh nổi tiếng lừng lẫy, chủ nhân là Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không.
Hạ Trấn Không không phải người bình thường, phải ứng đối cẩn thận, thanh niên quyết định nhanh chóng trở về Tử Lôi cung báo cáo cho phụ thân, tức là Tử Lôi cung chủ.
***
Tốc độ của Số Hiệu Quang Minh siêu nhanh, mau hơn phi hạm cao cấp bình thường rất nhiều, dù gì là phi hạm dành riêng cho Hạ Trấn Không nên có điểm đặc biệt.
Không gian trong Số Hiệu Quang Minh khá lớn, đủ sức chứa ba người. Hạ Trấn Không lấy rượu ngon, thức ăn ngon ra chiêu đãi Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch. Ba người ngồi trong Số Hiệu Quang Minh hưởng dụng đồ ngon, trò chuyện với nhau. Hạ Trấn Không giới thiệu sơ xuất thân của mình cho Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch.
Hạ Trấn Không thật lòng công nhận Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch, nhưng không đến mức kể hết mọi chuyện về mình. Hạ Trấn Không chỉ nói đơn giản nhiều năm trước từng có kỳ ngộ, bước lên đường tu luyện cho đến hôm nay.
Tuy Hạ Trấn Không không có tông môn hay sư môn nhưng khi thành tựu Kiếm Thánh thì chiếm một đỉnh núi nguyên khí thiên địa, đặt tên là Đại Quang Minh sơn làm nơi ở lại tu luyện.
Trong Thiên Khung vực thì bốn chữ Quang Minh Kiếm Thánh là chiêu bài sống, tiếng tăm lừng lẫy, cường giả không dễ chọc. Từng có chuyện cường giả Thánh cấp nhìn trúng Đại Quang Minh sơn, ỷ vào tu vi của mình hơn Hạ Trấn Không một trọng thiên muốn bắt chẹt cướp đất, kết quả bị gã giết, từ nay gã càng nổi tiếng hơn.
Đại Quang Minh sơn là nơi duy nhất không tính là thế lực nhưng làm các thế lực trong Thiên Khung vực kiêng dè, vì thực lực mạnh mẽ của Hạ Trấn Không.
Khoảng vài ngày sau phi hạm Số Hiệu Quang Minh đến gần một ngọn núi cao hơn ba ngàn thước.
Cao hơn ba ngàn thước là độ cao trung bình trong nhiều sơn phong ở Thiên Khung vực. Nhưng Đại Quang Minh sơn cực kỳ không tầm thường trong Thiên Khung vực, vì đây là núi của Quang Minh Kiếm Thánh.
Phi hạm Số Hiệu Quang Minh bay vào Đại Quang Minh sơn, thẳng hướng đỉnh núi.
Đỉnh núi có một tòa cung điện, không lớn, màu trắng ngà tỏa vầng sáng, kiến trúc đơn giản nhưng rộng lớn hùng vĩ, đại thế đường hoàng, rất hợp với kiếm pháp của Hạ Trấn Không.
Tòa cung điện này tên là Đại Quang Minh điện, chỗ Hạ Trấn Không cư ngụ tu luyện.
Ba người đi xuống phi hạm Số Hiệu Quang Minh, chưa vào Đại Quang Minh điện đã có hai người bước nhanh ra khỏi điện, đứng hành lễ trước mặt Hạ Trấn Không hơn mười thước.
- Sư tôn đã trở lại!
Hai người nói xong cùng nhìn mặt Tô Nguyệt Tịch, ngơ ngẩn kinh diễm như cục sắt bị nam châm hút không thể dời mắt.
Hạ Trấn Không tằng hắng đánh thức hai người:
- Khụ, đã về.
Hạ Trấn Không kêu:
- Lục Huy, Hứa Chiến qua đây chào Sở sư thúc, Tô sư cô.
Hạ Trấn Không nói câu thứ hai khiến hai đệ tử Lục Huy, Hứa Chiến biến sắc mặt. Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch cũng biến sắc, dở khóc dở cười.
Trong mắt Lục Huy, Hứa Chiến thì Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch một người tu vi Niết Bàn ngũ trọng thiên, một người là Niết Bàn thất trọng thiên, trông còn khá trẻ, phỏng chừng nhỏ còn hơn hai người. Bắt bọn họ mở miệng kêu sư thúc, sư cô là không thể nào, không kêu được.
Hai người không kiềm được nhìn hướng Tô Nguyệt Tịch, lại bị hấp dẫn ánh mắt.
Hạ Trấn Không thấy hết biểu tình của hai đệ tử, mắt lóe tia bực mình, tức giận quát:
- Như thế nào? Lời sư phụ nói cũng không nghe?
Lục Huy, Hứa Chiến tái mặt, hơi hoảng.
- Hạ đại ca, chúng ta không phải người của mạch đại ca, không phải sư huynh đệ.
Sở Mộ mỉm cười từ tốn nói:
- Hai vị là cao đồ của Hạ đại ca sao? Quả nhiên khí vũ phi phàm, ta tên Sở Mộ, các người gọi ta là Sở Mộ được rồi.
- Sở huynh, ta tên Lục Huy, rất vui được biết huynh.
Hứa Chiến ít lời hơn Lục Huy:
- Sở huynh, ta tên Hứa Chiến.
Hạ Trấn Không thấy hai đệ tử nghe Sở Mộ nói liền mở miệng nói theo thì lắc đầu, không răn dạy nữa. Tuy Hạ Trấn Không là sư tôn của Lục Huy, Hứa Chiến, sẽ suy nghĩ cho bọn họ nhưng hai người này không nghe theo thì gã không cưỡng ép.
Đặc biệt trông Sở Mộ rất trẻ, tu vi không cao, không phải người mạch Đại Quang Minh sơn, bọn họ không phải sư huynh đệ với hắn, không thể cưỡng ép bắt buộc Hứa Chiến, Lục Huy. Giả dụ Hạ Trấn Không là bọn họ, nếu không thấy tận mắt thực lực của Sở Mộ thì ai kêu gã đối xử ngang hàng với tu luyện giả Niết Bàn ngũ trọng thiên phản ứng đầu tiên của gã là không chấp nhận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.