Chương 517: Địa cung xuất hiện. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Đột nhiên hắn chỉ cảm thấy trước mặt mơ hồ, một đạo quang mang màu vàng lập lòe trước mắt hắn.
Thậm chí hắn còn chưa kịp làm gì, cũng không kịp tránh né, đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ đã cảm thấy cổ mình dường như bị một thứ vô cùng sắc bén chém qua.
Đầu và thân thể mỗi thứ một nơi, trên mặt còn mang theo vẻ kích động vô cùng quỷ dị, xen lẫn hoảng sợ, hai mắt trợn lớn lên.
Máu tươi phun ra, đầu và thân thể nhanh chóng rơi xuống mặt đất.
Phanh một tiếng, đầu trên mặt đất lăn lông lốc, mà thân thể hung hăng nện xuống mặt đất khôn cạn, máu tươi phun ra.
Sở Mộ bay lên trên không trung, thân thể hơi ngừng lại, cùng lúc đó một đoàn hoang khí đạn từ trên không trung giống như lưu tinh đánh xuống.
Không thể nào né tránh, kiếm giơ lên. Thiên nguyên kiếm khí mang theo lực lượng Tê Liệ tý cảnh giao nhau, trực tiếp chém đám hoang khí đan kia thành bốn mảnh.
Một đầu hoang thú ngoại hình giống như giao long xông ra, mở miệng hung hăng phóng tới Sở Mộ, dường như muốn nuốt Sở Mộ vậy.
Thân thể Sở Mộ đang rơi xuống, hai kiếm vung vẩy chém ra mấy đạo kiếm khí.
Vừa đáp xuống, căn bản không có ý nhìn thi thể kia, hai chân đạp mặt đất, cả người giống như viên đạn bay lên, giao thủ với hoang thú, song kiếm chém giết.
Hoang thú tán loạn, thân thể Sở Mộ lần nữa rơi xuống. Hắn cảm thấy lại có một tia linh khí tinh thuần tự động tiến vào trong cơ thể hắn, dung nhập vào trong huyế nthục, khiến cho bản thân lần nữa được cường hóa.
- Nếu cứ tiếp tục cường hóa không ngừng như vậy, không biết cực hạn là tới trình độ nào.
Vừa đáp xuống, một mặt Sở Mộ thầmghi ĩ.
Đáp xuống đất, nhanh chóng nhìn về phía thi thể kia, Sở Mộ vừa vặn nhìn thấy thi thể khẽ run lên, giống như muốn sống lại.
Thân ảnh hắn vội vàng lóe lên, trực tiếp lấy oản luân không gian từ trên ngườidđối phương. Lúc này Sở Mộ mới phát hiện ra không phải là thi thể không đầu này muốn sống lại, mà là có những hạt cát màu vàng nâu, nhanh chóng bao phủ thi thể, ngay cả cái đầu bên kia cũng vậy.
Có thể là bởi vì đi vào Thiên Hoang cảnh trong Thiên Hoang địa cung, mọi người liên tục thanh lý oản luân không gian một lần, dọn khoảng trống để đề phòng có thể nhận được bảo vật bên trong Thiên Hoang địa cung.
- ha ha, hết thảy bảo vật trong địa cung là của ta.
Ở các nơi trong Thiên Hoang cảnh, các đệ tử tới từ các thế lực khác nhau cũng liên tục chứng kiến hư ảnh một tòa cung điện cực lớn.
Bọn hắn cũng không biết, rốt cuộc là bọn hắn không ngừng tiến lên mới thấy, hay là tòa cung điện kia đột nhiên xuất hiện. Đây không phải là trọng điểm, nói ngắn gọn, địa cung hiện lên trước mặt bọn họ.
Tục ngữ nói nhìn núi làm ngựa chết, chạy chừng nửa canh giờ, Sở Mộ vẫn không có tới gần được tòa cung điện cực lớn kia. Hắn chỉ cảm thấy tòa cung điện kia dường như không được rút ngắn khoảng cách với hắn.
Lại trải qua nửa giờ, Sở Mộ dừng bước, bởi vì hắn khó có thể tiếp tục đi tới được, phía trước là một mảnh thung lũng thâm uyên, mà tất cả những cảnh trước mắt lại khiến cho hắn rung động thật sâu.
Tiếng sưu sưu không ngừng vang lên, không ngừng có người từ phương hướng khác chạy tới. Tiếp theo, lục tục có người tchajy tới, dừng trước mặt thung lũng giống như thâm uyên này.
Liếc mắt nhìn xuống, sâu không thấy đáy, chỉ có một mảnh hắc ám khiến cho người ta kinh hãi, lạnh mình, giống như vô biên vô hạn. Một khi rớt xuống cũng không biết sống chết ra sao.
Mảnh thung lũng này diện tích rất lớn, hình tròn, đoán chừng có đường kính mười vạn, mà ở trung tâm thung lũng sâu không thấy đáy này có môt tòa cung điện cực lớn đang lơ lửng. Cung điện này ít nhất cũng dài rộng vạn thước, so với cung điện của Đế hoàng còn lớn hơn, khí phách hơn, còn tràn ngập cảm giác tang thương, nặng nề không nói rõ.
Mọi người vừa nhìn qua đã biết rõ, đó chính là tòa cung điện cực lớn mà bọn hắn chứng kiến từ xa, bị bọn hắn coi là cung điện của Thiên Hoang địa cung.
Nhưng mà bây giờ càng tới gần mới càng phát hiện ra, đó cũng không phải là cung điện chính thức, chỉ là hình chiếu, một hình chiếu của Thiên Hoang địa cung.
Chỉ có điều bởi vì vô cùng ngưng thực, lại khiến cho người ta lầm tưởng rằng là địa cung chính thức, nhưng mà chỉ cần nhìn kỹ vẫn có thể nhìn ra được thật giả.
- Thiên Hoang địa cung chính thức chẳng lẽ ở dưới?
Môt kiếm giả chỉ vào thung lũng sâu không thấy đáy, cao giọng nói.
- Làm sao xuống dưới đấy.
Một Kiếm giả lên tiếng, hỏi.
Thung lũng sâu không thấy đáy này khiến cho người ta có cảm giác kinh hãi, ai cũng không biết xuống dưới sẽ có chuyện gì xảy ra. Nói không chừng đi xuống dưới không những không tìm được Thiên Hoang địa cung chính thức, ngược lại còn khiến cho mình đưa thân vào hiểm cảnh không có cách nào thoát được.
- Thiên Hoang địa cung chính thức nhất định ở bên dưới.
Có người dùng ngữ khí vô cùng khẳng định nói.
- Vậy ngươi đi xuống xem một chút đi.
- Ngươi đi xuống trước thì ta mới xuống.
Tuy rằng có không ít người suy đoán, Thiên Hoang địa cung ở dưới mặt đất sâu không thấy đáy này. Nhưng mà cho dù là ai cũng không dám đi xuống trước, lại nói, coi như dám thì cũng phải có phương pháp.
Chẳng lẽ cứ như vậy nhảy xuống?
Đó thực sự là cách làm không sáng suốt.
Huống chi địa cung thực sự ở bên dưới sao? Điểm này trên điển tịch cũng chỉ là suy đoán mà thôi.
Do dự một lát, Sở Mộ suy nghĩ, nếu như thi triển bí pháp Hoành Thiên luyện không mà nói, có thể xuống dưới được hay không?
Nhưng lúc này, khí lưu màu vàng nâu ở trên đầu bọn họ đột nhiên tăng tốc lưu động, hơn nữa còn trở nên có quy luật, liên tục từ xa kéo về phía hư ảnh cung điện.
Thoáng chốc, trên không trung hư cảnh cung điện cực lớn kia xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy màu nâu đen, cực lớn vô cùng, tâm vừa vặn là tòa cung điện bên dưới.
Ngay sau đó, mọi người chứng kiến bên trong vòng xoáy màu đen có một đạo năng lượng màu nâu đen từ bên trên lao thẳng xuống, phảng phất như muốn xuyên qua cung điện, thoáng cái bắn vào trong cung điện.
Ở trong đạo năng lượng màu nâu đen kia, Sở Mộ loáng thoáng chứng kiến một ít thân ảnh tiến vào trong cung điện rồi biến mất.
Theo năng lượng màu nâu đen không ngừng rót vào bên trong cung điện, tiếng ầm ầm dần dần vang lên, ngay từ đầu rất là yếu ớt, dần dần tăng cường, không bao lâu sau trở nên giống như sấm rền nổ vang, đinh tai nhức óc.
Kinh thiên động địa, tòa cung điện cực lớn kia dưới năng lượng màu đen rót vào, không ngờ lại trở nên ngày càng rõ ràng, giống như từ hư cảnh biến thành thực chất vậy.
- Chẳng lẽ cung điện này thực là dịa cung?
Có người dùng vẻ mặt kinh hãi hỏi.
Không có ai trả lời hắn, bởi vì không có ai biết, cho dù là những điển tịch bên ngoài cũng chỉ có thể ghi Thiên Hoang địa cung ba ngàn năm xuất hiện một lần, cũng không ghi rõ bên trong Thiên Hoang cảnh, Thiên Hoang địa cung có thứ gì. Thiên Hoang địa cung vô cùng huyền bí.
Khí lưu màu vàng trên không không ngừng từ xa hội tụ tới, dần dần trở nên thưa thớt. Cuối cùng chỉ có một vòng xoáy màu nâu đen trên không trung cung điện kia không ngừng xoay tròn. Năng lượng màu nâu đen cũng đang không ngừng rót vào trong cung điện, lúc này cung điện dường như đã trở thành thực chất.
Thậm chí hắn còn chưa kịp làm gì, cũng không kịp tránh né, đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ đã cảm thấy cổ mình dường như bị một thứ vô cùng sắc bén chém qua.
Đầu và thân thể mỗi thứ một nơi, trên mặt còn mang theo vẻ kích động vô cùng quỷ dị, xen lẫn hoảng sợ, hai mắt trợn lớn lên.
Máu tươi phun ra, đầu và thân thể nhanh chóng rơi xuống mặt đất.
Phanh một tiếng, đầu trên mặt đất lăn lông lốc, mà thân thể hung hăng nện xuống mặt đất khôn cạn, máu tươi phun ra.
Sở Mộ bay lên trên không trung, thân thể hơi ngừng lại, cùng lúc đó một đoàn hoang khí đạn từ trên không trung giống như lưu tinh đánh xuống.
Không thể nào né tránh, kiếm giơ lên. Thiên nguyên kiếm khí mang theo lực lượng Tê Liệ tý cảnh giao nhau, trực tiếp chém đám hoang khí đan kia thành bốn mảnh.
Một đầu hoang thú ngoại hình giống như giao long xông ra, mở miệng hung hăng phóng tới Sở Mộ, dường như muốn nuốt Sở Mộ vậy.
Thân thể Sở Mộ đang rơi xuống, hai kiếm vung vẩy chém ra mấy đạo kiếm khí.
Vừa đáp xuống, căn bản không có ý nhìn thi thể kia, hai chân đạp mặt đất, cả người giống như viên đạn bay lên, giao thủ với hoang thú, song kiếm chém giết.
Hoang thú tán loạn, thân thể Sở Mộ lần nữa rơi xuống. Hắn cảm thấy lại có một tia linh khí tinh thuần tự động tiến vào trong cơ thể hắn, dung nhập vào trong huyế nthục, khiến cho bản thân lần nữa được cường hóa.
- Nếu cứ tiếp tục cường hóa không ngừng như vậy, không biết cực hạn là tới trình độ nào.
Vừa đáp xuống, một mặt Sở Mộ thầmghi ĩ.
Đáp xuống đất, nhanh chóng nhìn về phía thi thể kia, Sở Mộ vừa vặn nhìn thấy thi thể khẽ run lên, giống như muốn sống lại.
Thân ảnh hắn vội vàng lóe lên, trực tiếp lấy oản luân không gian từ trên ngườidđối phương. Lúc này Sở Mộ mới phát hiện ra không phải là thi thể không đầu này muốn sống lại, mà là có những hạt cát màu vàng nâu, nhanh chóng bao phủ thi thể, ngay cả cái đầu bên kia cũng vậy.
Có thể là bởi vì đi vào Thiên Hoang cảnh trong Thiên Hoang địa cung, mọi người liên tục thanh lý oản luân không gian một lần, dọn khoảng trống để đề phòng có thể nhận được bảo vật bên trong Thiên Hoang địa cung.
- ha ha, hết thảy bảo vật trong địa cung là của ta.
Ở các nơi trong Thiên Hoang cảnh, các đệ tử tới từ các thế lực khác nhau cũng liên tục chứng kiến hư ảnh một tòa cung điện cực lớn.
Bọn hắn cũng không biết, rốt cuộc là bọn hắn không ngừng tiến lên mới thấy, hay là tòa cung điện kia đột nhiên xuất hiện. Đây không phải là trọng điểm, nói ngắn gọn, địa cung hiện lên trước mặt bọn họ.
Tục ngữ nói nhìn núi làm ngựa chết, chạy chừng nửa canh giờ, Sở Mộ vẫn không có tới gần được tòa cung điện cực lớn kia. Hắn chỉ cảm thấy tòa cung điện kia dường như không được rút ngắn khoảng cách với hắn.
Lại trải qua nửa giờ, Sở Mộ dừng bước, bởi vì hắn khó có thể tiếp tục đi tới được, phía trước là một mảnh thung lũng thâm uyên, mà tất cả những cảnh trước mắt lại khiến cho hắn rung động thật sâu.
Tiếng sưu sưu không ngừng vang lên, không ngừng có người từ phương hướng khác chạy tới. Tiếp theo, lục tục có người tchajy tới, dừng trước mặt thung lũng giống như thâm uyên này.
Liếc mắt nhìn xuống, sâu không thấy đáy, chỉ có một mảnh hắc ám khiến cho người ta kinh hãi, lạnh mình, giống như vô biên vô hạn. Một khi rớt xuống cũng không biết sống chết ra sao.
Mảnh thung lũng này diện tích rất lớn, hình tròn, đoán chừng có đường kính mười vạn, mà ở trung tâm thung lũng sâu không thấy đáy này có môt tòa cung điện cực lớn đang lơ lửng. Cung điện này ít nhất cũng dài rộng vạn thước, so với cung điện của Đế hoàng còn lớn hơn, khí phách hơn, còn tràn ngập cảm giác tang thương, nặng nề không nói rõ.
Mọi người vừa nhìn qua đã biết rõ, đó chính là tòa cung điện cực lớn mà bọn hắn chứng kiến từ xa, bị bọn hắn coi là cung điện của Thiên Hoang địa cung.
Nhưng mà bây giờ càng tới gần mới càng phát hiện ra, đó cũng không phải là cung điện chính thức, chỉ là hình chiếu, một hình chiếu của Thiên Hoang địa cung.
Chỉ có điều bởi vì vô cùng ngưng thực, lại khiến cho người ta lầm tưởng rằng là địa cung chính thức, nhưng mà chỉ cần nhìn kỹ vẫn có thể nhìn ra được thật giả.
- Thiên Hoang địa cung chính thức chẳng lẽ ở dưới?
Môt kiếm giả chỉ vào thung lũng sâu không thấy đáy, cao giọng nói.
- Làm sao xuống dưới đấy.
Một Kiếm giả lên tiếng, hỏi.
Thung lũng sâu không thấy đáy này khiến cho người ta có cảm giác kinh hãi, ai cũng không biết xuống dưới sẽ có chuyện gì xảy ra. Nói không chừng đi xuống dưới không những không tìm được Thiên Hoang địa cung chính thức, ngược lại còn khiến cho mình đưa thân vào hiểm cảnh không có cách nào thoát được.
- Thiên Hoang địa cung chính thức nhất định ở bên dưới.
Có người dùng ngữ khí vô cùng khẳng định nói.
- Vậy ngươi đi xuống xem một chút đi.
- Ngươi đi xuống trước thì ta mới xuống.
Tuy rằng có không ít người suy đoán, Thiên Hoang địa cung ở dưới mặt đất sâu không thấy đáy này. Nhưng mà cho dù là ai cũng không dám đi xuống trước, lại nói, coi như dám thì cũng phải có phương pháp.
Chẳng lẽ cứ như vậy nhảy xuống?
Đó thực sự là cách làm không sáng suốt.
Huống chi địa cung thực sự ở bên dưới sao? Điểm này trên điển tịch cũng chỉ là suy đoán mà thôi.
Do dự một lát, Sở Mộ suy nghĩ, nếu như thi triển bí pháp Hoành Thiên luyện không mà nói, có thể xuống dưới được hay không?
Nhưng lúc này, khí lưu màu vàng nâu ở trên đầu bọn họ đột nhiên tăng tốc lưu động, hơn nữa còn trở nên có quy luật, liên tục từ xa kéo về phía hư ảnh cung điện.
Thoáng chốc, trên không trung hư cảnh cung điện cực lớn kia xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy màu nâu đen, cực lớn vô cùng, tâm vừa vặn là tòa cung điện bên dưới.
Ngay sau đó, mọi người chứng kiến bên trong vòng xoáy màu đen có một đạo năng lượng màu nâu đen từ bên trên lao thẳng xuống, phảng phất như muốn xuyên qua cung điện, thoáng cái bắn vào trong cung điện.
Ở trong đạo năng lượng màu nâu đen kia, Sở Mộ loáng thoáng chứng kiến một ít thân ảnh tiến vào trong cung điện rồi biến mất.
Theo năng lượng màu nâu đen không ngừng rót vào bên trong cung điện, tiếng ầm ầm dần dần vang lên, ngay từ đầu rất là yếu ớt, dần dần tăng cường, không bao lâu sau trở nên giống như sấm rền nổ vang, đinh tai nhức óc.
Kinh thiên động địa, tòa cung điện cực lớn kia dưới năng lượng màu đen rót vào, không ngờ lại trở nên ngày càng rõ ràng, giống như từ hư cảnh biến thành thực chất vậy.
- Chẳng lẽ cung điện này thực là dịa cung?
Có người dùng vẻ mặt kinh hãi hỏi.
Không có ai trả lời hắn, bởi vì không có ai biết, cho dù là những điển tịch bên ngoài cũng chỉ có thể ghi Thiên Hoang địa cung ba ngàn năm xuất hiện một lần, cũng không ghi rõ bên trong Thiên Hoang cảnh, Thiên Hoang địa cung có thứ gì. Thiên Hoang địa cung vô cùng huyền bí.
Khí lưu màu vàng trên không không ngừng từ xa hội tụ tới, dần dần trở nên thưa thớt. Cuối cùng chỉ có một vòng xoáy màu nâu đen trên không trung cung điện kia không ngừng xoay tròn. Năng lượng màu nâu đen cũng đang không ngừng rót vào trong cung điện, lúc này cung điện dường như đã trở thành thực chất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.