Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3691: Đỉnh. (Hạ)

Lục Đạo Trầm Luân

08/06/2020

Không phải tất cả báu vật đều có ích với Sở Mộ, nhưng dù là báu vật vô dụng với mình thì chiếm hữu nó rồi sẽ có người cần, lấy ra giao dịch đổi báu vật mình cần.

Nhiều người có ý nghĩ giống Sở Mộ, khi bọn họ thấy thấp thoáng đỉnh núi thì cực kỳ kích động, như thể mục tiêu gần ngay trước mắt. Không biết khi nào thì leo lên đỉnh Tuyết Thần sơn là mục tiêu, ước mơ trong lòng mỗi người.

Tuy Tuyết Thần sơn rất tốt, có nhiều báu vật nhưng cảm giác cứ leo mãi không thấy cuối đó dần ảnh hưởng mọi người, một số người tâm chí kém khó thể chịu nổi.

Tâm chí như Sở Mộ cũng bất giác bị ảnh hưởng mà hắn không nhận ra, càng đừng nói người khác.

Leo lên Tuyết Thần sơn không hao bao nhiêu thể lực của họ, vì tiêu hao rồi sẽ nhanh chóng phục hồi. Nhưng mệt mỏi tích lũy trong lòng khiến bọn họ cảm thấy mỏi mệt, nếu như chất chồng quá nhiều một chốc bùng nổ thì không thể cứu vãn. May mà bọn họ thấy đỉnh núi Tuyết Thần sơn, thấy hy vọng vô hình, khiến mệt mỏi chất đống có chỗ trút ra.

Tốc độ tăng nhanh hơn nhiều.

Bóng người thứ nhất xông lên đỉnh núi thấy mười đoàn sáng lơ lửng ở vị trí khác nhau, màu sắc khác nhau, toát ra dao động hơi thở cũng khác nhau nhưng cực kỳ cường đại.

Người này thì thào ngữ điệu kích động: 

- Báu vật đều là của ta!

Người đó lắc người lao tới đoàn sáng gần nhất, hai tay chộp hướng đoàn sáng nhưng bị chặn lại, lực lượng đánh bật tay người đó ra.

Bóng người thứ hai, ba lao lên đỉnh núi, cũng thấy mười đoàn sáng. Họ sửng sốt sau đó hành động, muốn cướp lấy đoàn sáng. Nhưng hai người gặp tình huống giống người thứ nhất, bị bật ra.

Càng lúc càng nhiều người xuất hiện trên đỉnh núi, vừa thấy mười đoàn sáng liền ra tay muốn cướp, một đống hỗn loạn.

Có tiếng quát to: 

- Sơn Đao!

Vô số đao quang lấp lóe ngựng tụ thành các ngọn núi cao giáng xuống.

Đây là tuyệt học của Sơn Đao Đại Đế, cường giả xếp hạng mười lăm trên bảng Địa Sát.

Người xông lên đỉnh núi đầu tiên cơ bản đều là cường giả trên bảng Địa Sát, ai nấy thực lực vô cùng mạnh mẽ, ra tay không nương tình.

Huyết Kiếm Đế Đông Huyết cũng có mặt trong đó, Huyết kiếm kéo theo kiếm quang đỏ thẫm phô thiên cái địa.



Sở Mộ chưa leo lên đỉnh núi nhưng cũng sắp, một luồng kiếm quang xé gió bắn tới, hắn nhấc chân né tránh, suýt nữa bị vạ lây.

Sở Mộ nhìn chiến đấu bên trên, cảm nhận hơi thở cường đại, hắn thầm nhủ:

- Thực lực đáng sợ.

Thực lực của cường giả bảng Địa Sát cực kỳ đáng sợ, ít ra đối với Sở Mộ bây giờ.

- Có nhiều cường giả bảng Địa Sát kịch chiến không chút mềm tay, vậy chắc trên đỉnh núi có báu vật làm bọn họ động lòng.

Sở Mộ phân tích:

- Thế thì ta cũng đi lên xem thử.

Có lẽ Sở Mộ chưa đánh lại cường giả bảng Địa Sát nhưng không có nghĩa là hắn sẽ bó tay chịu trói. Báu vật khiến cường giả bảng Địa Sát hết sức giành giật tất nhiên không tầm thường, có lẽ sẽ có ích rất lớn với hắn.

Sở Mộ thu giấu hơi thở đi con đường bí ẩn né dư ba trùng kích. Chốc lát sau Sở Mộ lên đỉnh núi, cũng thấy mười đoàn sáng màu sắc khác nhau.

Mặt Sở Mộ lộ vẻ kích động nói: 

- Hơi thở căn nguyên!

Hơi thở căn nguyên khác với hơi thở đá căn nguyên, kết tinh căn nguyên. Nó thuần túy hơn, vì đó là cường giả Chúa Tể cảnh tu luyện ra, là căn nguyên thật sự, dù là loại căn nguyên nào đều có ích lớn cho Sở Mộ.

Hèn gì làm các cường giả bảng Địa Sát giành giật đổ máu đầu.

Sở Mộ rất động lòng, chỉ cần được một khối căn nguyên, luyện hóa hấp thu nó là tu vi của hắn sẽ tăng trưởng nhiều, có tác dụng rõ rệt với Chư Thiên kiếm khí.

Sở Mộ điều chỉnh hô hấp cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, vận chuyển Cầu Chân công, Đại Chân Luân chuyển động, lực lượng tràn ngập toàn thân. Sở Mộ như thợ săn âm thầm chờ đợi bên cạnh.

Nếu cứ xông vào thế này không chừng sẽ biến thành mục tiêu của mọi người, với thực lực hiện tại của Sở Mộ dù là một chọi một cũng không đánh lại bất cứ cường giả bảng Địa Sát nào chứ nói gì là một đám.

Mười đoàn sáng bị lực lượng không ngừng trùng kích dần suy yếu, càng lúc càng nhạt nhòa, căn nguyên hiển hiện trong căn nguyên. Sở Mộ nhìn chằm chằm đoàn sáng cách mình gần nhất, nó có màu trắng, không phải trắng tuyết, không phải trắng băng giá, mà là trắng của ánh sáng. Từ hơi thở trên đoàn sáng đó Sở Mộ đoán đấy là quang chi bản nguyên.

Màn sáng bên ngoài là bảo vệ cho căn nguyên, trừ bỏ bảo vệ mới lấy được căn nguyên ở bên trong, nếu không sẽ bị bật ngược về, Sở Mộ biết rõ điều đó.

Năng lượng không ngừng oanh kích, ánh sáng bên ngoài quang chi bản nguyên yếu dần, ngày càng mờ nhạt tùy thời tan biến. Sở Mộ nhìn chằm chằm, trong mắt hắn chỉ còn lại quang chi bản nguyên.



Khi tia sáng cuối cùng bao ngoài quang chi bản nguyên biến mất, nhiều người đều kích động. Không chỉ một mình Sở Mộ ẩn núp, có nhiều người hơn nữa núp đi, bọn họ lấy ra thủ đoạn bùng nổ tốc độ nhanh nhất chớp mắt lao ra chộp quang chi bản nguyên.

- Chết tiệt!

Hành động của đám người này chọc giận cường giả bảng Địa Sát, công kích đáng sợ ập đến tổn thương nặng vài ngày sau đó giết chết.

Sở Mộ thầm la:

- Cơ hội đến!

Sở Mộ lắc người vận dụng Chỉ Xích Thiên Nhai Thân đệ nhị trọng chớp mắt vượt qua mấy ngàn thước không gian xuất hiện bên cạnh quang chi bản nguyên, thu lấy.

- Để lại căn nguyên!

- Giết!

Hành động của Sở Mộ khiến hắn chớp mắt thành mục tiêu của mọi người. Vô số công kích chém giết ập đến, mỗi đòn công kích đủ giết hắn.

Sở Mộ gặp nguy không loạn, lực lượng không tạm dừng, hắn lại lắc người, thời gian như tạm dừng, lệch một giây cho Sở Mộ có một giây.

Chỉ Xích Thiên Nhai Thân đệ tam trọng!

Chỉ Xích Thiên Nhai Thân đệ nhị trọng!

Trước sau bùng nổ cực hạn, Sở Mộ thoát khỏi phạm vi đám đông công kích nhanh chóng lao xuống Tuyết Thần sơn, biến mất trong mắt mọi người.

Trên đỉnh Tuyết Thần sơn, quang chi bản nguyên rơi vào tay Sở Mộ, còn lại chín đoàn căn nguyên chưa bị lấy đi. Những người theo dõi quang chi bản nguyên chớp mắt làm ra phản ứng, tranh giành chín đoàn căn nguyên khác. Nhưng có một cường giả bảng Địa Sát làm điều ngược lại, gã phát động tốc độ hóa thành luồng sáng đuổi theo hướng Sở Mộ chạy đi.

Lưu Quang Kiếm Đế!

Cường giả xếp hạng ba mươi bảy trên bảng Địa Sát.

Lưu Quang Kiếm Đế là một kiếm tu, kiếm tu chủ yếu tu quang chi đại đạo, tốc độ của gã siêu nhanh, kiếm cũng cực nhanh và có sức xuyên thấu kinh người.

Quang chi bản nguyên đối với Lưu Quang Kiếm Đế chủ tu quang chi đại đạo có sức hấp dẫn trí mạng. Nếu Lưu Quang Kiếm Đế lấy quang chi bản nguyên là có thể tham ngộ huyền diệu trong đó, biến huyền diệu thành của mình, gã sẽ đột phá giới hạn hiện tại thành tựu Tiểu Chúa Tể.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook