Chương 1687: Đông Hoa lâu
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Lúc trước Hạ Tử Uy định nói muốn mua nguyên dịch làm gì, bọn họ tặng cho. Nhưng ngẫm lại bọn họ muốn có nguyên dịch còn khó thì lấy gì tặng người ta?
Hạ Tử Hùng dặn dò:
- Đến thành Đông Hoa rồi Tử Uy hãy mang Sở huynh đi Đông Hoa lâu, ta về gia tộc trước.
Hạ Tử Uy vỗ ngực bảo đảm:
- Không thành vấn đề, ca cứ giao cho ta.
Sở Mộ nói:
- Vậy xin làm phiền Tử Uy huynh.
Ba tháng sau, chiến hạm đáp xuống, huynh đệ Hạ thị dẫn Sở Mộ đi thành Đông Hoa gần đó.
Không khí Hỗn Loạn đại vực khá hỗn tạp so với Tây Hổ đại vực, vì nơi này rất loạn, thường xảy ra chiến đấu nên nguyên khí thiên địa cũng loạn theo.
Đi trên đất Hỗn Loạn đại vực, hít thở không khí sẽ cảm nhận được thảm liệt và căng thẳng, như thể ở nơi đây phải luôn giữ cảnh giác, tùy thời chuẩn bị chiến đấu
Thành Đông Hoa như cự thú thái cổ nằm rạp trên mảnh đất Hỗn Loạn đại vực, nó đang ngủ say, toát ra khí thế cổ xưa cứng cáp hùng hồn. Khi hít thở như có sông dài chảy qua.
Tường thành lớn cao vài trăm thước như lạch trời ngăn cách trong và ngoài thành, dựng lên vô số phong cấm bảo vệ tường thành và trên trời.
Thành Đông Hoa cấm bay, sơ sẩy một cái sẽ bị vô số phong cấm oanh giết chết te tua.
Hạ gia có chút uy vọng trong thành Đông Hoa nên khi vào thành không cần nộp phí gì.
Hạ Tử Hùng đi Hạ gia, Hạ Tử Uy thì đưa Sở Mộ tới nơi gọi là Đông Hoa lâu. Dọc đường đi Hạ Tử Uy giới thiệu lai lịch Đông Hoa lâu cho Sở Mộ biết.
Tóm lại Đông Hoa lâu là thế lực tuyệt đối không thể trêu vào trong thành Đông Hoa, là số một. Tất cả gia tộc thành Đông Hoa liên hợp lại cũng không dám chống đối Đông Hoa lâu, vì nó có lai lịch rất kinh người.
Hạ Tử Uy hỏi:
- Sở huynh có từng nghe Chân Long hoàng triều không?
Vẻ mặt Hạ Tử Uy hiện nét kinh sợ, kính sợ về Chân Long hoàng triều.
Sở Mộ gật đầu, lúc trước hắn không biết nhưng sau Tạo Hóa thiên thai thì đã biết, vì Long Tôn đến từ Chân Long hoàng triều, là thái tử của Chân Long hoàng triều.
- Chân Long hoàng triều là Hỗn Loạn đại vực, thế lực số một nhân tộc chúng ta cũng ở trong Hỗn Loạn đại vực. Thống soái nhân tộc chúng ta cũng là chỉ huy của Chân Long hoàng triều, nên nhân tộc mới sinh sống trong Hỗn Loạn đại vực được.
Hạ Tử Uy chậm rãi nói:
- Đông Hoa lâu là một chỗ trú của Chân Long hoàng triều ở thành Đông Hoa, cũng bán các loại tài nguyên.
Sở Mộ gật gù, thì ra Đông Hoa lâu thuộc về Chân Long hoàng triều, hèn gì trong thành Đông Hoa không ai dám chọc.
- Tầng một Đông Hoa lâu chỉ bán đồ bình thường, tầng hai bán đồ hơi quý giá. Ta chưa mua nguyên dịch bao giờ nhưng nghe nói chỉ bán trên tầng năm.
Hạ Tử Uy đưa Sở Mộ đi Đông Hoa lâu, vừa giới thiệu quy định của lâu:
- Nghe nói Kiếm Vương cấp thấp có thể lên tầng bốn, tầng năm thì chỉ có Kiếm Vương trung giai mới được lên. Kiếm Vương cấp thấp muốn lên phải bằng vào thực lực đánh lên.
Sở Mộ giật mình kêu lên:
- Đánh lên?
Đông Hoa lâu thật thú vị.
- Kiếm Vương cấp thấp muốn vào tầng năm phải đánh lên, ít nhất cần có thực lực Kiếm Vương tứ tinh. Ta nghĩ với thực lực của Sở huynh không chừng vào được tầng năm.
Hạ Tử Uy nói:
- Nhưng có ta đi thì không cần khiêu chiến. Tuy chỗ dựa của Đông Hoa lâu là Chân Long hoàng triều nhưng bên trong thành Đông Hoa ít nhiều gì vẫn nể mặt Hạ gia chúng ta.
Trong khi nói chuyện hai người đã đến cửa Đông Hoa lâu.
Đông Hoa lâu có sáu tầng, chiếm diện tích rất lớn, mỗi tầng cao mấy chục thước, tổng cộng hơn một trăm thước. Đông Hoa lâu đứng sững trên mặt đất rất bắt mắt.
Nhiều người ra vào cánh cửa, người đến người đi. Có Kiếm Vương Tạo Hóa cảnh, có Thần Ngưng cảnh. Từ khi tu vi của Sở Mộ đột phá Tạo Hóa cảnh thì ít khi thấy Kiếm Giả dưới Tạo Hóa cảnh, dù sao không cùng đẳng cấp.
Hạ Tử Uy là nhị thiếu gia của Hạ thị, mới vào Đông Hoa lâu không lâu liền có người nghênh đón. Đó là một nam nhân trung niên khuôn mặt hiền hòa, hơi mập.
Nam nhân trung niên mập mạp cười tươi chào:
- Ngọn gió nào thổi Hạ thiếu gia đến đây vậy?
Hạ Tử Uy trêu:
- Lâu không gặp Hoa chưởng quầy, lại mập rồi.
Dường như Hạ Tử Uy khá thân với nam nhân trung niên mập. Thật ra làm một chưởng quầy của Đông Hoa lâu thì gã đều khá quen với những người nổi tiếng trong thành Đông Hoa, người làm ăn chú trọng là hòa khí phát tài, khi không cần thiết sẽ không gây xung đột.
Mặc dù chỗ dựa của Đông Hoa lâu là Chân Long hoàng triều nhưng xét cho cùng Đông Hoa lâu làm ăn, thân thiện là trên hết, nên tất nhiên phải có quan hệ tốt với thế lực trong thành Đông Hoa.
Hoa chưởng quầy cười tươi nói:
- Hạ thiếu gia nói đùa, vị này là . . .?
Hoa chưởng quầy nhìn hướng Sở Mộ, dò hỏi Hạ Tử Uy, vì người đi cùng gã chắc chắn không tầm thường.
Hạ Tử Uy giới thiệu ngay:
- Vị này là Sở huynh Sở Mộ, huynh ấy rất giỏi, là đệ nhất môn đồ trên Tạo Hóa thiên bia Tây Hổ đại vực.
Hoa chưởng quầy kêu lên:
- Tạo Hóa thiên thai của Tây Hổ đại vực nổi tiếng gần xa, môn đồ đệ nhất Chân Nguyên đại điện, rồng trong cõi người đây!
Vừa cho cảm giác gã khen từ tận đáy lòng vừa không bị hạ giá, khiến người thấy thoải mái.
Hoa chưởng quầy nói:
- Bỉ nhân tên Hoa Trung Hà, là chưởng quầy của Đông Hoa lâu. Sở huynh đệ gọi ta Hoa chưởng quầy được rồi.
Người làm ăn nhưng có vài phần phong phạm Kiếm Giả.
- Hoa chưởng quầy, vị huynh đệ của ta tuy là Kiếm Vương nhị tinh nhưng thực lực lợi hại hơn Kiếm Vương tam tinh bình thường.
Hạ Tử Uy lại nói:
- Mục đích của Sở huynh là muốn mua nguyên dịch.
Nghe Hạ Tử Uy nói Hoa chưởng quầy lộ vẻ mặt khó xử.
Hạ Tử Uy thấy hơi mất mặt, vội hỏi:
- Sao vậy Hoa chưởng quầy? Chẳng lẽ nguyên dịch trong Đông Hoa lâu đã bán hết?
- Bán hết thì không.
Hoa chưởng quầy trầm ngâm một lúc nói:
- Theo quy định nguyên dịch ở tầng năm, chỉ có Kiếm Vương trung giai trở lên mới vào mua được. Kiếm Vương cấp thấp muốn lên tầng năm phải khiêu chiến. Theo lý thuyết phải nể mặt Hạ thiếu gia, nhưng bây giờ khác với ngày xưa, dạo này có chút thay đổi.
Hạ Tử Uy nhăn mặt hỏi:
- Thay đổi gì?
Lúc đến đây Hạ Tử Uy đã bảo đảm với Sở Mộ rồi, bây giờ xảy ra ngoài ý muốn bảo sao gã không khó chịu? Nếu không phải không thể chọc vào Đông Hoa lâu thì Hạ Tử Uy đã lật bàn.
Hoa chưởng quầy khó xử nói:
- Vì chút chuyện nên cung ứng nguyên dịch không như xưa, nên có quy định là phải đủ thực lực mới có tư cách mua, hơn nữa mỗi lần mua bị hạn chế số lượng, không ai được ngoại lệ. Dù Hạ tộc trưởng đích thân đến thì ta cũng không thể phá hỏng quy định của Đông Hoa lâu được.
Hạ Tử Hùng dặn dò:
- Đến thành Đông Hoa rồi Tử Uy hãy mang Sở huynh đi Đông Hoa lâu, ta về gia tộc trước.
Hạ Tử Uy vỗ ngực bảo đảm:
- Không thành vấn đề, ca cứ giao cho ta.
Sở Mộ nói:
- Vậy xin làm phiền Tử Uy huynh.
Ba tháng sau, chiến hạm đáp xuống, huynh đệ Hạ thị dẫn Sở Mộ đi thành Đông Hoa gần đó.
Không khí Hỗn Loạn đại vực khá hỗn tạp so với Tây Hổ đại vực, vì nơi này rất loạn, thường xảy ra chiến đấu nên nguyên khí thiên địa cũng loạn theo.
Đi trên đất Hỗn Loạn đại vực, hít thở không khí sẽ cảm nhận được thảm liệt và căng thẳng, như thể ở nơi đây phải luôn giữ cảnh giác, tùy thời chuẩn bị chiến đấu
Thành Đông Hoa như cự thú thái cổ nằm rạp trên mảnh đất Hỗn Loạn đại vực, nó đang ngủ say, toát ra khí thế cổ xưa cứng cáp hùng hồn. Khi hít thở như có sông dài chảy qua.
Tường thành lớn cao vài trăm thước như lạch trời ngăn cách trong và ngoài thành, dựng lên vô số phong cấm bảo vệ tường thành và trên trời.
Thành Đông Hoa cấm bay, sơ sẩy một cái sẽ bị vô số phong cấm oanh giết chết te tua.
Hạ gia có chút uy vọng trong thành Đông Hoa nên khi vào thành không cần nộp phí gì.
Hạ Tử Hùng đi Hạ gia, Hạ Tử Uy thì đưa Sở Mộ tới nơi gọi là Đông Hoa lâu. Dọc đường đi Hạ Tử Uy giới thiệu lai lịch Đông Hoa lâu cho Sở Mộ biết.
Tóm lại Đông Hoa lâu là thế lực tuyệt đối không thể trêu vào trong thành Đông Hoa, là số một. Tất cả gia tộc thành Đông Hoa liên hợp lại cũng không dám chống đối Đông Hoa lâu, vì nó có lai lịch rất kinh người.
Hạ Tử Uy hỏi:
- Sở huynh có từng nghe Chân Long hoàng triều không?
Vẻ mặt Hạ Tử Uy hiện nét kinh sợ, kính sợ về Chân Long hoàng triều.
Sở Mộ gật đầu, lúc trước hắn không biết nhưng sau Tạo Hóa thiên thai thì đã biết, vì Long Tôn đến từ Chân Long hoàng triều, là thái tử của Chân Long hoàng triều.
- Chân Long hoàng triều là Hỗn Loạn đại vực, thế lực số một nhân tộc chúng ta cũng ở trong Hỗn Loạn đại vực. Thống soái nhân tộc chúng ta cũng là chỉ huy của Chân Long hoàng triều, nên nhân tộc mới sinh sống trong Hỗn Loạn đại vực được.
Hạ Tử Uy chậm rãi nói:
- Đông Hoa lâu là một chỗ trú của Chân Long hoàng triều ở thành Đông Hoa, cũng bán các loại tài nguyên.
Sở Mộ gật gù, thì ra Đông Hoa lâu thuộc về Chân Long hoàng triều, hèn gì trong thành Đông Hoa không ai dám chọc.
- Tầng một Đông Hoa lâu chỉ bán đồ bình thường, tầng hai bán đồ hơi quý giá. Ta chưa mua nguyên dịch bao giờ nhưng nghe nói chỉ bán trên tầng năm.
Hạ Tử Uy đưa Sở Mộ đi Đông Hoa lâu, vừa giới thiệu quy định của lâu:
- Nghe nói Kiếm Vương cấp thấp có thể lên tầng bốn, tầng năm thì chỉ có Kiếm Vương trung giai mới được lên. Kiếm Vương cấp thấp muốn lên phải bằng vào thực lực đánh lên.
Sở Mộ giật mình kêu lên:
- Đánh lên?
Đông Hoa lâu thật thú vị.
- Kiếm Vương cấp thấp muốn vào tầng năm phải đánh lên, ít nhất cần có thực lực Kiếm Vương tứ tinh. Ta nghĩ với thực lực của Sở huynh không chừng vào được tầng năm.
Hạ Tử Uy nói:
- Nhưng có ta đi thì không cần khiêu chiến. Tuy chỗ dựa của Đông Hoa lâu là Chân Long hoàng triều nhưng bên trong thành Đông Hoa ít nhiều gì vẫn nể mặt Hạ gia chúng ta.
Trong khi nói chuyện hai người đã đến cửa Đông Hoa lâu.
Đông Hoa lâu có sáu tầng, chiếm diện tích rất lớn, mỗi tầng cao mấy chục thước, tổng cộng hơn một trăm thước. Đông Hoa lâu đứng sững trên mặt đất rất bắt mắt.
Nhiều người ra vào cánh cửa, người đến người đi. Có Kiếm Vương Tạo Hóa cảnh, có Thần Ngưng cảnh. Từ khi tu vi của Sở Mộ đột phá Tạo Hóa cảnh thì ít khi thấy Kiếm Giả dưới Tạo Hóa cảnh, dù sao không cùng đẳng cấp.
Hạ Tử Uy là nhị thiếu gia của Hạ thị, mới vào Đông Hoa lâu không lâu liền có người nghênh đón. Đó là một nam nhân trung niên khuôn mặt hiền hòa, hơi mập.
Nam nhân trung niên mập mạp cười tươi chào:
- Ngọn gió nào thổi Hạ thiếu gia đến đây vậy?
Hạ Tử Uy trêu:
- Lâu không gặp Hoa chưởng quầy, lại mập rồi.
Dường như Hạ Tử Uy khá thân với nam nhân trung niên mập. Thật ra làm một chưởng quầy của Đông Hoa lâu thì gã đều khá quen với những người nổi tiếng trong thành Đông Hoa, người làm ăn chú trọng là hòa khí phát tài, khi không cần thiết sẽ không gây xung đột.
Mặc dù chỗ dựa của Đông Hoa lâu là Chân Long hoàng triều nhưng xét cho cùng Đông Hoa lâu làm ăn, thân thiện là trên hết, nên tất nhiên phải có quan hệ tốt với thế lực trong thành Đông Hoa.
Hoa chưởng quầy cười tươi nói:
- Hạ thiếu gia nói đùa, vị này là . . .?
Hoa chưởng quầy nhìn hướng Sở Mộ, dò hỏi Hạ Tử Uy, vì người đi cùng gã chắc chắn không tầm thường.
Hạ Tử Uy giới thiệu ngay:
- Vị này là Sở huynh Sở Mộ, huynh ấy rất giỏi, là đệ nhất môn đồ trên Tạo Hóa thiên bia Tây Hổ đại vực.
Hoa chưởng quầy kêu lên:
- Tạo Hóa thiên thai của Tây Hổ đại vực nổi tiếng gần xa, môn đồ đệ nhất Chân Nguyên đại điện, rồng trong cõi người đây!
Vừa cho cảm giác gã khen từ tận đáy lòng vừa không bị hạ giá, khiến người thấy thoải mái.
Hoa chưởng quầy nói:
- Bỉ nhân tên Hoa Trung Hà, là chưởng quầy của Đông Hoa lâu. Sở huynh đệ gọi ta Hoa chưởng quầy được rồi.
Người làm ăn nhưng có vài phần phong phạm Kiếm Giả.
- Hoa chưởng quầy, vị huynh đệ của ta tuy là Kiếm Vương nhị tinh nhưng thực lực lợi hại hơn Kiếm Vương tam tinh bình thường.
Hạ Tử Uy lại nói:
- Mục đích của Sở huynh là muốn mua nguyên dịch.
Nghe Hạ Tử Uy nói Hoa chưởng quầy lộ vẻ mặt khó xử.
Hạ Tử Uy thấy hơi mất mặt, vội hỏi:
- Sao vậy Hoa chưởng quầy? Chẳng lẽ nguyên dịch trong Đông Hoa lâu đã bán hết?
- Bán hết thì không.
Hoa chưởng quầy trầm ngâm một lúc nói:
- Theo quy định nguyên dịch ở tầng năm, chỉ có Kiếm Vương trung giai trở lên mới vào mua được. Kiếm Vương cấp thấp muốn lên tầng năm phải khiêu chiến. Theo lý thuyết phải nể mặt Hạ thiếu gia, nhưng bây giờ khác với ngày xưa, dạo này có chút thay đổi.
Hạ Tử Uy nhăn mặt hỏi:
- Thay đổi gì?
Lúc đến đây Hạ Tử Uy đã bảo đảm với Sở Mộ rồi, bây giờ xảy ra ngoài ý muốn bảo sao gã không khó chịu? Nếu không phải không thể chọc vào Đông Hoa lâu thì Hạ Tử Uy đã lật bàn.
Hoa chưởng quầy khó xử nói:
- Vì chút chuyện nên cung ứng nguyên dịch không như xưa, nên có quy định là phải đủ thực lực mới có tư cách mua, hơn nữa mỗi lần mua bị hạn chế số lượng, không ai được ngoại lệ. Dù Hạ tộc trưởng đích thân đến thì ta cũng không thể phá hỏng quy định của Đông Hoa lâu được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.