Chương 1457: Động tĩnh lớn. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Trong tứ đại siêu cấp chiến đội, trước mắt Tinh Trần chiến đội là yếu nhất. Là chiến đội đầu tiên Chấn Thiên chiến đội chỉ mặt đặt tên khiêu chiến. Nếu ngay cả Tinh Trần chiến đội cũng không thể đánh bại được, còn nói gì tới đánh bại ba siêu cấp chiến đội lâu năm kia nữa?
Ngày hôm nay Tư Không Chiến đã ngờ tới, hắn cũng biết, Tinh Trần chiến đội sẽ có một ngày như vậy. Chỉ là không ngờ tới Chấn Thiên chiến đội lại có động tác nhanh như vậy.
Không, hẳn phải nói, động tác của Sở Mộ lại nhanh như vậy.
Cách lúc Chấn Thiên chiến đội khiêu chiến chỉ còn có chín ngày, phải chuẩn bị thật tốt một phen. Vô luận thế nào cũng phải dùng toàn lực đối chiến. Ngay cả là thua cũng phải thua không tiếc nuối.
Thực lực của Sở Mộ quá mạnh mẽ, khiến cho Tư Không Chiến cho rằng không có cơ hội chiến thắng.
Trong tam đại siêu chấp chiến đội lâu năm kia, sau khi nhận được tin tức, cả đám liên tục kinh ngạc, phản ứng cũng khác nhau.
- Khiêu chiến sao?
Trong mắt Hải Vô Nhai hiện lên vẻ sáng lạnh:
- Hừ, Sở Mộ, thực lực của ngươi quả thực rất mạnh. Nhưng mà chiến đấu giữa chiến đội với nhau, thứ cần chú ý là phối hợp, mà không phải dựa vào thực lực một người. Lần này ngươi thua rồi.
Hiển nhiên Hải Vô Nhai đối với việc thua dưới kiếm Sở Mộ trước đó vẫn còn oán niệm.
- Chọn lựa ra chín người mạnh nhất, ta dẫn đội.
Giang Thien mạc trầm mặc một lát rồi nói.
Chiến đấu còn chưa bắt đầu, còn có mấy ngày, cần phải chuẩn bị cho kỹ.
Có ít người còn cho rằng liệu có phải Sở Mộ đã điên rồi hay không? Nhưng mà có ít người lại cho rằng Sở Mộ dám làm như vậy nhất định là có nắm chắc.
- Nói không chừng một mình Sở Mộ, một người một kiếm sẽ quét ngang tứ đại siêu cấp chiến đội. Hắn có thực lực này.
- Ngươi ngốc sao? Đây không phải là một người chiến đấu, mà là chiến đấu giữa các chiến đội với nhau. Cho dù thực lực Sở Mộ có mạnh hơn nữa, hắn cũng không thể phân thân, không có khả năng vừa trấn thủ, vừa đi cướp cờ của đối puhowng.
Bọn hắn đều cho rằng Chấn Thiên chiến đội cường đại là dựa vào Sở Mộ. Chín đội viên khác bị người ta xem thường. Không có biện pháp, quang mang trên người Sở Mộ thực sự quá mạnh mẽ, đại thịnh, lấn án, che mờ những người khác. Ngay cả Giang Thiên Mạc cũng phải chịu nhún dưới ánh sáng của hắn.
- Chuyện này cũng không nhất định, tới lúc đó sẽ biết rõ.
Lúc chín đội viên Chấn Thiên chiến đội bế quan đi ra lập tức nghe được đủ loại tin tức. Lúc này bọn hắn mới như bừng tỉnh.
- Hóa ra động tĩnh lớn theo lời đội trưởng là chỉ cái này.
Tần Sơn Hà nói.
- Xem ra đội trưởng định chấm dứt đổ ước năm đó với Tinh Trần chiến đội.
Đồ Cương cũng nói.
- Chúng ta có thực lực nói.
Cung Phi Vũ vô cùng khí phách nói.
Quả thực, hai ba tháng trước, bọn hắn ngăn cửa Trảm Ma chiến đội, trừ Hải Vô Nhai không có ra tay, những ngườih kác đều bại dưới thân kiếm bọn họ, hoặc là chiến ngang tay.
Trải qua hơn hai tháng này, mỗi người tu luyện đều có tiến bộ. Nhưng mà bọn hắn tin rằng, tiến bộ của bọn hắn, trừ những đội viên trong Chấn Thiên chiến đội ra, so với những đệ tử tinh anh khác trong Thiên Phong kiếm cung còn nhanh hơn rất nhiều.
Nói cách khác, hai tháng trước người bọn họ chiến ngang tay, hôm nay cũng không phải là đối thủ của bọn họ. Huống chi bọn hắn còn tu luyện Thiên Cực kiếm trận, căn bản không sợ quần chiến.
Mỗi một người đối với chiến đấu sắp tới vô cùng chờ mong.
Rất nhanh, một ngày đã qua đi, bóng tối lại hàng lâm. Sáng sớm hôm sau, trong tiểu chiến trường náo nhiệt trước nay chưa từng có.
Bởi vì tin tức trong vòng mười ngày lan truyền đi. Cơ hồ tất cả đệ tử tinh anh crua Thiên Phong kiếm cung cùng với đám giáo tập, còn có tuyệt đại đa số trưởng lão, thậm chí ba vị tổng giáo tập cũng trình diện.
Tiểu chiến trường kín chỗ.
Ba vị tổng giáo tập làm trọng tài, chủ trì bốn trận chiến đấu.
Người của hai chiến đội phải chiến đấu đúng chỗ.
Bên Chấn Thiên chiến đội xuất động toàn bộ người, kể cả Sở Mộ là mười người. Mà Tinh Trần chiến đội xuất động Tư Không Chiến, Tư Không Ngạo, hai Kiếm giả kiếm ý, áo nghĩa đạt tới thất chuyển. Ngoài ra còn có mươi ba Kiếm giả tu vi đều đạt tới Thần Ngưng cảnh nhập môn đỉnh phong và tiểu thành.
Đây đã là toàn bộ Kiếm giả Thần Ngưng cảnh của Tinh Trần chiến đội. Sở Mộ đã nói rõ bọn hắn có thể tùy ý xuất động bao nhiêu người cũng được. Cho nên đương nhiên bọn hắn phải mang theo đội hình cường đại nhất lên đài.
Địa hình lựa chọn là hạp cốc. Chấn Thiên chiến đội bên xanh, Tinh Trần chiến đội bên đỏ, có cờ màu xanh và màu đỏ.
Hai chi chiến đội đều ở trên chỗ cao nhất, cách xa nhau mấy vạn trượng nhìn qua. Gió trong Tiểu chiến trường đột nhiên thổi, thổi qua hạp cốc, sưu sưu rung động, rít gào không thôi.
Đám người đứng xem bên ngoài đều trợn mắt, ngừng thở. Bọn họ muốn nhìn rõ hai tân siêu cấp chiến đội chiến đấu, nhìn xem rốt cuộc là ai mạnh ai yếu.
Ba vị tổng giáo tập lơ lửng trên không trung tiểu chiến trường, từ trên cao nhìn xuống dưới quan sát. Đem tình hình tiểu chiến trường thu hết vào trong mắt.
- Trận chiến hôm nay là Chấn Thiên chiến đội đấu với Tinh Trần chiến đội. Một trận phân cao thấp.
Lăng Vân tổng giáo tập cao giọng nói. Hắn hiểu ý tứ của Sở Mộ, Sở Mộ định trước khi rời khỏi Thiên Phong kiếm cung đi Tây Hổ đại vực kết thúc tất cả.
- Ta tuyên bố, trận chiến giữa Chấn Thiên chiến đội và Tinh Trần chiến đội chính thức bắt đầu.
Gió lớn thổi bay, cờ xi tung bay, vạn chúng chú mục, chiến đấu bắt đầu.
- Dựa theo kế hoạch, xuất động.
Chỗ của Tinh Trần chiến đội, Tư Không Chiến nói.
Lập tức, Tư Không Ngạo mang theo chín Kiếm giả Thần Ngưng cảnh, thân thể lóe lên, giống như mũi tên rời cung, phá không bắn xuống đài cao, phóng về phía hạp cốc. Định xuyên qua hạp cốc, tới chỗ cờ xí của Chấn Thiên chiến đội, cướp lấy cờ xí.
Bốn Kiếm giả Thần Ngưng cảnh khác và Tư Không Chiến thì trấn thủ đài cao, bốn người vây quanh cờ xí, tạo thành một hình ngũ giác, có thể công có thể thủ, bảo hộ cờ xí.
Một đội tấn công một đội phòng thủ, hai đội ngũ đều có thể kết thành kiếm trận.
- Đi đi.
Bên còn lại, chỗ của Chấn Thiên chiến đội, Sở Mộ nói với chín người Tần Sơn Hà.
- Đi đoạt cờ xí của Tinh Trần chiến đội lại đây.
Mọi người vô cùng hưng phấn, giống như uống máu gà, lập tức khởi hành. Tiếng xé gió vang lên, từng đạo thân ảnh giống như mũi tên phá không rời đi.
Sở Mộ một mình ở lại đài cao, trấn thủ cờ xí.
- Sở Mộ ở lại.
- Nói nhảm, Chấn Thiên chiến đội chỉ có mười người, cũng nên có người ở lại trấn thủ cờ xí chứ?
Ngày hôm nay Tư Không Chiến đã ngờ tới, hắn cũng biết, Tinh Trần chiến đội sẽ có một ngày như vậy. Chỉ là không ngờ tới Chấn Thiên chiến đội lại có động tác nhanh như vậy.
Không, hẳn phải nói, động tác của Sở Mộ lại nhanh như vậy.
Cách lúc Chấn Thiên chiến đội khiêu chiến chỉ còn có chín ngày, phải chuẩn bị thật tốt một phen. Vô luận thế nào cũng phải dùng toàn lực đối chiến. Ngay cả là thua cũng phải thua không tiếc nuối.
Thực lực của Sở Mộ quá mạnh mẽ, khiến cho Tư Không Chiến cho rằng không có cơ hội chiến thắng.
Trong tam đại siêu chấp chiến đội lâu năm kia, sau khi nhận được tin tức, cả đám liên tục kinh ngạc, phản ứng cũng khác nhau.
- Khiêu chiến sao?
Trong mắt Hải Vô Nhai hiện lên vẻ sáng lạnh:
- Hừ, Sở Mộ, thực lực của ngươi quả thực rất mạnh. Nhưng mà chiến đấu giữa chiến đội với nhau, thứ cần chú ý là phối hợp, mà không phải dựa vào thực lực một người. Lần này ngươi thua rồi.
Hiển nhiên Hải Vô Nhai đối với việc thua dưới kiếm Sở Mộ trước đó vẫn còn oán niệm.
- Chọn lựa ra chín người mạnh nhất, ta dẫn đội.
Giang Thien mạc trầm mặc một lát rồi nói.
Chiến đấu còn chưa bắt đầu, còn có mấy ngày, cần phải chuẩn bị cho kỹ.
Có ít người còn cho rằng liệu có phải Sở Mộ đã điên rồi hay không? Nhưng mà có ít người lại cho rằng Sở Mộ dám làm như vậy nhất định là có nắm chắc.
- Nói không chừng một mình Sở Mộ, một người một kiếm sẽ quét ngang tứ đại siêu cấp chiến đội. Hắn có thực lực này.
- Ngươi ngốc sao? Đây không phải là một người chiến đấu, mà là chiến đấu giữa các chiến đội với nhau. Cho dù thực lực Sở Mộ có mạnh hơn nữa, hắn cũng không thể phân thân, không có khả năng vừa trấn thủ, vừa đi cướp cờ của đối puhowng.
Bọn hắn đều cho rằng Chấn Thiên chiến đội cường đại là dựa vào Sở Mộ. Chín đội viên khác bị người ta xem thường. Không có biện pháp, quang mang trên người Sở Mộ thực sự quá mạnh mẽ, đại thịnh, lấn án, che mờ những người khác. Ngay cả Giang Thiên Mạc cũng phải chịu nhún dưới ánh sáng của hắn.
- Chuyện này cũng không nhất định, tới lúc đó sẽ biết rõ.
Lúc chín đội viên Chấn Thiên chiến đội bế quan đi ra lập tức nghe được đủ loại tin tức. Lúc này bọn hắn mới như bừng tỉnh.
- Hóa ra động tĩnh lớn theo lời đội trưởng là chỉ cái này.
Tần Sơn Hà nói.
- Xem ra đội trưởng định chấm dứt đổ ước năm đó với Tinh Trần chiến đội.
Đồ Cương cũng nói.
- Chúng ta có thực lực nói.
Cung Phi Vũ vô cùng khí phách nói.
Quả thực, hai ba tháng trước, bọn hắn ngăn cửa Trảm Ma chiến đội, trừ Hải Vô Nhai không có ra tay, những ngườih kác đều bại dưới thân kiếm bọn họ, hoặc là chiến ngang tay.
Trải qua hơn hai tháng này, mỗi người tu luyện đều có tiến bộ. Nhưng mà bọn hắn tin rằng, tiến bộ của bọn hắn, trừ những đội viên trong Chấn Thiên chiến đội ra, so với những đệ tử tinh anh khác trong Thiên Phong kiếm cung còn nhanh hơn rất nhiều.
Nói cách khác, hai tháng trước người bọn họ chiến ngang tay, hôm nay cũng không phải là đối thủ của bọn họ. Huống chi bọn hắn còn tu luyện Thiên Cực kiếm trận, căn bản không sợ quần chiến.
Mỗi một người đối với chiến đấu sắp tới vô cùng chờ mong.
Rất nhanh, một ngày đã qua đi, bóng tối lại hàng lâm. Sáng sớm hôm sau, trong tiểu chiến trường náo nhiệt trước nay chưa từng có.
Bởi vì tin tức trong vòng mười ngày lan truyền đi. Cơ hồ tất cả đệ tử tinh anh crua Thiên Phong kiếm cung cùng với đám giáo tập, còn có tuyệt đại đa số trưởng lão, thậm chí ba vị tổng giáo tập cũng trình diện.
Tiểu chiến trường kín chỗ.
Ba vị tổng giáo tập làm trọng tài, chủ trì bốn trận chiến đấu.
Người của hai chiến đội phải chiến đấu đúng chỗ.
Bên Chấn Thiên chiến đội xuất động toàn bộ người, kể cả Sở Mộ là mười người. Mà Tinh Trần chiến đội xuất động Tư Không Chiến, Tư Không Ngạo, hai Kiếm giả kiếm ý, áo nghĩa đạt tới thất chuyển. Ngoài ra còn có mươi ba Kiếm giả tu vi đều đạt tới Thần Ngưng cảnh nhập môn đỉnh phong và tiểu thành.
Đây đã là toàn bộ Kiếm giả Thần Ngưng cảnh của Tinh Trần chiến đội. Sở Mộ đã nói rõ bọn hắn có thể tùy ý xuất động bao nhiêu người cũng được. Cho nên đương nhiên bọn hắn phải mang theo đội hình cường đại nhất lên đài.
Địa hình lựa chọn là hạp cốc. Chấn Thiên chiến đội bên xanh, Tinh Trần chiến đội bên đỏ, có cờ màu xanh và màu đỏ.
Hai chi chiến đội đều ở trên chỗ cao nhất, cách xa nhau mấy vạn trượng nhìn qua. Gió trong Tiểu chiến trường đột nhiên thổi, thổi qua hạp cốc, sưu sưu rung động, rít gào không thôi.
Đám người đứng xem bên ngoài đều trợn mắt, ngừng thở. Bọn họ muốn nhìn rõ hai tân siêu cấp chiến đội chiến đấu, nhìn xem rốt cuộc là ai mạnh ai yếu.
Ba vị tổng giáo tập lơ lửng trên không trung tiểu chiến trường, từ trên cao nhìn xuống dưới quan sát. Đem tình hình tiểu chiến trường thu hết vào trong mắt.
- Trận chiến hôm nay là Chấn Thiên chiến đội đấu với Tinh Trần chiến đội. Một trận phân cao thấp.
Lăng Vân tổng giáo tập cao giọng nói. Hắn hiểu ý tứ của Sở Mộ, Sở Mộ định trước khi rời khỏi Thiên Phong kiếm cung đi Tây Hổ đại vực kết thúc tất cả.
- Ta tuyên bố, trận chiến giữa Chấn Thiên chiến đội và Tinh Trần chiến đội chính thức bắt đầu.
Gió lớn thổi bay, cờ xi tung bay, vạn chúng chú mục, chiến đấu bắt đầu.
- Dựa theo kế hoạch, xuất động.
Chỗ của Tinh Trần chiến đội, Tư Không Chiến nói.
Lập tức, Tư Không Ngạo mang theo chín Kiếm giả Thần Ngưng cảnh, thân thể lóe lên, giống như mũi tên rời cung, phá không bắn xuống đài cao, phóng về phía hạp cốc. Định xuyên qua hạp cốc, tới chỗ cờ xí của Chấn Thiên chiến đội, cướp lấy cờ xí.
Bốn Kiếm giả Thần Ngưng cảnh khác và Tư Không Chiến thì trấn thủ đài cao, bốn người vây quanh cờ xí, tạo thành một hình ngũ giác, có thể công có thể thủ, bảo hộ cờ xí.
Một đội tấn công một đội phòng thủ, hai đội ngũ đều có thể kết thành kiếm trận.
- Đi đi.
Bên còn lại, chỗ của Chấn Thiên chiến đội, Sở Mộ nói với chín người Tần Sơn Hà.
- Đi đoạt cờ xí của Tinh Trần chiến đội lại đây.
Mọi người vô cùng hưng phấn, giống như uống máu gà, lập tức khởi hành. Tiếng xé gió vang lên, từng đạo thân ảnh giống như mũi tên phá không rời đi.
Sở Mộ một mình ở lại đài cao, trấn thủ cờ xí.
- Sở Mộ ở lại.
- Nói nhảm, Chấn Thiên chiến đội chỉ có mười người, cũng nên có người ở lại trấn thủ cờ xí chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.