Chương 3864: Hành lang sát lục.
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
- Tiếp tục tìm kiếm.
Nói thầm một tiếng, Sở Mộ rời hòn đảo, lần thứ hai tiến vào hư không hắc ám, tiếp tục tìm kiếm càng nhiều bảo vật.
Thiên Hà quả ngoại trừ Bạch Ngân cấp ra, còn có Thanh Đồng cấp cùng Hắc Thiết cấp, đối ứng chính là Đại Đế cảnh cùng Tuyệt Thế cảnh, cái kia đối với Sở Mộ mà nói, không có nửa phần tác dụng, này lại là nơi rèn luyện thuộc về Thiên Hà tộc, chẳng khác gì là bảo vật của Thiên Hà tộc, nếu vô dụng đối với mình, Sở Mộ cũng không có thu.
Trên Bạch Ngân cấp là Hoàng Kim cấp, nhưng Thiên Hà quả Hoàng Kim cấp cực nhỏ cực nhỏ, tuy Sở Mộ nhìn thấy, nhưng không cách nào thu được, bởi vì Tư Cổ Nguyên động thủ trước.
Thực lực của Tư Cổ Nguyên rất mạnh, Sở Mộ không chắc chắn đánh bại hắn, bởi vậy sẽ không ra tay tranh cướp.
Tư Cổ Nguyên chỉ nhìn Sở Mộ một chút, không có phản ứng tới hắn, lấy đi Thiên Hà quả Hoàng Kim cấp, hiện tại vẫn chưa thể dùng, nhưng ngày sau đột phá đến Hoàng Kim cấp thì có thể dùng, cũng có thể cùng cường giả Hoàng Kim cấp hối đoái bảo vật khác...
Thời gian cực nhanh, Sở Mộ không rõ Cổ Điện mở ra thời gian dài bao nhiêu, nhưng cảm giác, tiến vào Cổ Điện, hẳn không chỉ là ở vùng hư không tăm tối này tìm kiếm bảo vật, bởi vì không biết, nên chỉ có thể tùy ý phi hành tìm cơ duyên.
Bỗng nhiên, hắn nhìn thấy có một cường giả Thiên Hà tộc tiến vào một hòn đảo, sau đó, trung tâm hòn đảo kia xuất hiện một quang môn, người kia bước ra một bước. Trực tiếp tiến vào quang môn kia, biến mất không còn tăm hơi, sau đó quang môn cũng biến mất.
Tư duy của Sở Mộ nhanh quay ngược trở lại.
Chẳng lẽ, kia là phương pháp tiến vào nơi càng sâu của Cổ Điện?
Hay là rời đi Cổ Điện?
Tiếp tục thăm dò, Sở Mộ cũng bắt đầu lưu ý những hòn đảo lơ lửng giữa trời kia.
Sau đó, hắn nhìn thấy Áo Cổ Tư Đô, Áo Cổ Tư Đô cũng tiến vào một toà quang môn, biến mất không còn tăm hơi.
- Hẳn là phương pháp tiến vào nơi càng sâu của Cổ Điện.
Sở Mộ thầm nói, nhiều hơn mấy phần khẳng định, dù sao thiên tài như Áo Cổ Tư Đô cũng đi tới Cổ Điện, không lý do gì hiện tại liền rời đi.
Phàm là hòn đảo không, Sở Mộ đều sẽ tiến vào một thoáng, cẩn thận tìm tòi quan sát, vận chuyển công pháp, nhìn có thể dẫn ra quang môn hay không. Nhiều lần thử nghiệm cùng với quan sát, hắn khẳng định, không phải mỗi một hòn đảo đều có quang môn tồn tại, đại đa số không có, số ít có, có thể tìm được hay không liền xem vận may của mình.
Sở Mộ cũng không biết vận may của mình là tốt hay xấu. Hắn đã liên tục tìm kiếm mười mấy hòn đảo không, nhưng không thể nào tìm được quang môn, trong lúc này lại tìm một chút Bạch Ngân cấp Thiên Hà quả cùng Bạch Ngân cấp Mạn Đằng Hoa.
Một hòn đảo từ đàng xa bay tới, tốc độ cực nhanh, hầu như muốn sánh ngang Bạch Ngân cấp cực hạn toàn lực phi hành, Sở Mộ quét mắt qua, phía trên không có một bóng người, cũng không có thứ gì, trong lòng hơi động, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, trong nháy mắt rơi vào trên hòn đảo kia, công pháp vận chuyển, cũng cẩn thận quan sát tất cả động tĩnh trên hòn đảo.
Chợt, Sở Mộ cảm thấy một luồng gợn sóng, tựa hồ cùng công pháp của mình cộng hưởng.
Trước mắt, một ánh hào quang sáng lên, quang môn tùy theo xuất hiện, Sở Mộ không chút do dự nào, một bước bước ra, bước vào trong quang môn kia, thân hình biến mất không còn tăm hơi.
...
Ánh sáng như liệt dương chiếu khắp, bốn phía tất cả rõ ràng hiện ra ở trước mắt.
Sau khi Sở Mộ thích ứng ánh sáng liền kinh ngạc phát hiện, mình tựa hồ nằm ở trong một hành lang, hành lang thẳng tắp về phía trước, tựa hồ không nhìn thấy phần cuối.
Nhìn lại hai bên trái phải, dĩ nhiên có thể nhìn thấy hành lang khác, nhìn lên trên xuống dưới, lại chỉ nhìn thấy một vùng tăm tối.
Nếu như đứng ở trên bầu trời quan sát xuống, sẽ phát hiện, cái này cũng là một vùng hư không tăm tối, ở trung tâm hư không, có một kiến trúc phảng phất như tế đàn, vô cùng to lớn, mà bốn phía tế đàn thì lại che kín vô số đường nối thẳng tắp, từng cái từng cái đường nối trong suốt, hình thành từng cái hành lang, một mặt liên tiếp tế đàn to lớn, một mặt thì liên tiếp hư không hắc ám.
Có thể nhìn thấy, có chút hành lang trống không, nhưng có chút hành lang đã xuất hiện bóng người, Sở Mộ chính là một người trong đó.
- Chẳng lẽ là muốn đi đến cuối hành lang sao?
Sở Mộ thầm nói, mà đám người Áo Cổ Tư Đô cũng đã hành động.
Thân hình của Sở Mộ hơi động, phía trước, khí tức không tên mạnh mẽ tràn ngập tới, cương mãnh cuồng bạo, phảng phất như Thiên Hà chi thủy xung kích, cực kỳ kinh người, Sở Mộ lập tức song kiếm giao nhau, thân hình lùi về sau, lấy phương thức kỳ diệu đối mặt khí tức cuồng bạo tấn công tới.
Gắt gao chống đỡ, cả người thì bị vọt tới điểm đầu tiên của hành lang, dán thật chặt lên vách tường lạnh lẽo, không thể động đậy, cảm giác mình sắp nghẹt thở, xương cốt cả người tựa hồ bị xông vỡ.
Cũng may khí tức xung kích kéo dài không lâu, không tới ba tức liền như thuỷ triều lui bước, sau khi lui bước, Sở Mộ vừa thở ra một hơi thì kinh hãi hiện, phía trước, xuất hiện từng bóng người, trên người mặc áo giáp màu trắng, mang mũ giáp màu trắng, khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều được che kín, ngay cả bộ mặt cũng như thế, chỉ có đôi mắt có thể nhìn thấy, con ngươi kia cũng là màu trắng bạc.
Áo giáp cực kỳ vừa người, trong tay thì nắm một trường kiếm màu trắng, xem ra vô cùng sắc bén.
Những Bạch Ngân kiếm sĩ này như con rối, đứng ở phía trước không nhúc nhích, nhưng khí tức rất kinh người, đạt đến Bạch Ngân cấp thấp, luận đẳng cấp, là Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn.
Phóng tầm mắt nhìn đi, Bạch Ngân kiếm sĩ cấp thấp có tới hơn một nghìn, xa xôi hơn là một mảnh sương mù.
Nhìn chằm chằm hơn một nghìn Bạch Ngân kiếm sĩ kia, ánh mắt của Sở Mộ trở nên kiên định, hai tay cầm kiếm, sau khi hít sâu một hơi, thân hình lóe lên, hóa thành một ánh kiếm, vô cùng sắc bén xung phong ra.
Khi Sở Mộ tiếp cận phạm vi nhất định, Bạch Ngân kiếm sĩ chuyển động, hai mắt lóe ra ánh sáng lạnh lẽo vô tình, Bạch Ngân kiếm trong tay cũng thuận theo đâm ra, cực kỳ nhanh, như một đạo lưu tinh màu trắng bạc xé rách trời cao, mang theo sát ý băng hàn đến cực điểm, giết về phía Sở Mộ.
Luận tu vi và thực lực, Sở Mộ so với bất luận Bạch Ngân kiếm sĩ nào cũng mạnh hơn rất nhiều, dù sao, Bạch Ngân kiếm sĩ chỉ tương đương với Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn, thực lực cũng là như thế, mà thực lực của Sở Mộ so với Tiểu Chúa Tể cảnh cực hạn bình thường thì mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Nói thầm một tiếng, Sở Mộ rời hòn đảo, lần thứ hai tiến vào hư không hắc ám, tiếp tục tìm kiếm càng nhiều bảo vật.
Thiên Hà quả ngoại trừ Bạch Ngân cấp ra, còn có Thanh Đồng cấp cùng Hắc Thiết cấp, đối ứng chính là Đại Đế cảnh cùng Tuyệt Thế cảnh, cái kia đối với Sở Mộ mà nói, không có nửa phần tác dụng, này lại là nơi rèn luyện thuộc về Thiên Hà tộc, chẳng khác gì là bảo vật của Thiên Hà tộc, nếu vô dụng đối với mình, Sở Mộ cũng không có thu.
Trên Bạch Ngân cấp là Hoàng Kim cấp, nhưng Thiên Hà quả Hoàng Kim cấp cực nhỏ cực nhỏ, tuy Sở Mộ nhìn thấy, nhưng không cách nào thu được, bởi vì Tư Cổ Nguyên động thủ trước.
Thực lực của Tư Cổ Nguyên rất mạnh, Sở Mộ không chắc chắn đánh bại hắn, bởi vậy sẽ không ra tay tranh cướp.
Tư Cổ Nguyên chỉ nhìn Sở Mộ một chút, không có phản ứng tới hắn, lấy đi Thiên Hà quả Hoàng Kim cấp, hiện tại vẫn chưa thể dùng, nhưng ngày sau đột phá đến Hoàng Kim cấp thì có thể dùng, cũng có thể cùng cường giả Hoàng Kim cấp hối đoái bảo vật khác...
Thời gian cực nhanh, Sở Mộ không rõ Cổ Điện mở ra thời gian dài bao nhiêu, nhưng cảm giác, tiến vào Cổ Điện, hẳn không chỉ là ở vùng hư không tăm tối này tìm kiếm bảo vật, bởi vì không biết, nên chỉ có thể tùy ý phi hành tìm cơ duyên.
Bỗng nhiên, hắn nhìn thấy có một cường giả Thiên Hà tộc tiến vào một hòn đảo, sau đó, trung tâm hòn đảo kia xuất hiện một quang môn, người kia bước ra một bước. Trực tiếp tiến vào quang môn kia, biến mất không còn tăm hơi, sau đó quang môn cũng biến mất.
Tư duy của Sở Mộ nhanh quay ngược trở lại.
Chẳng lẽ, kia là phương pháp tiến vào nơi càng sâu của Cổ Điện?
Hay là rời đi Cổ Điện?
Tiếp tục thăm dò, Sở Mộ cũng bắt đầu lưu ý những hòn đảo lơ lửng giữa trời kia.
Sau đó, hắn nhìn thấy Áo Cổ Tư Đô, Áo Cổ Tư Đô cũng tiến vào một toà quang môn, biến mất không còn tăm hơi.
- Hẳn là phương pháp tiến vào nơi càng sâu của Cổ Điện.
Sở Mộ thầm nói, nhiều hơn mấy phần khẳng định, dù sao thiên tài như Áo Cổ Tư Đô cũng đi tới Cổ Điện, không lý do gì hiện tại liền rời đi.
Phàm là hòn đảo không, Sở Mộ đều sẽ tiến vào một thoáng, cẩn thận tìm tòi quan sát, vận chuyển công pháp, nhìn có thể dẫn ra quang môn hay không. Nhiều lần thử nghiệm cùng với quan sát, hắn khẳng định, không phải mỗi một hòn đảo đều có quang môn tồn tại, đại đa số không có, số ít có, có thể tìm được hay không liền xem vận may của mình.
Sở Mộ cũng không biết vận may của mình là tốt hay xấu. Hắn đã liên tục tìm kiếm mười mấy hòn đảo không, nhưng không thể nào tìm được quang môn, trong lúc này lại tìm một chút Bạch Ngân cấp Thiên Hà quả cùng Bạch Ngân cấp Mạn Đằng Hoa.
Một hòn đảo từ đàng xa bay tới, tốc độ cực nhanh, hầu như muốn sánh ngang Bạch Ngân cấp cực hạn toàn lực phi hành, Sở Mộ quét mắt qua, phía trên không có một bóng người, cũng không có thứ gì, trong lòng hơi động, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, trong nháy mắt rơi vào trên hòn đảo kia, công pháp vận chuyển, cũng cẩn thận quan sát tất cả động tĩnh trên hòn đảo.
Chợt, Sở Mộ cảm thấy một luồng gợn sóng, tựa hồ cùng công pháp của mình cộng hưởng.
Trước mắt, một ánh hào quang sáng lên, quang môn tùy theo xuất hiện, Sở Mộ không chút do dự nào, một bước bước ra, bước vào trong quang môn kia, thân hình biến mất không còn tăm hơi.
...
Ánh sáng như liệt dương chiếu khắp, bốn phía tất cả rõ ràng hiện ra ở trước mắt.
Sau khi Sở Mộ thích ứng ánh sáng liền kinh ngạc phát hiện, mình tựa hồ nằm ở trong một hành lang, hành lang thẳng tắp về phía trước, tựa hồ không nhìn thấy phần cuối.
Nhìn lại hai bên trái phải, dĩ nhiên có thể nhìn thấy hành lang khác, nhìn lên trên xuống dưới, lại chỉ nhìn thấy một vùng tăm tối.
Nếu như đứng ở trên bầu trời quan sát xuống, sẽ phát hiện, cái này cũng là một vùng hư không tăm tối, ở trung tâm hư không, có một kiến trúc phảng phất như tế đàn, vô cùng to lớn, mà bốn phía tế đàn thì lại che kín vô số đường nối thẳng tắp, từng cái từng cái đường nối trong suốt, hình thành từng cái hành lang, một mặt liên tiếp tế đàn to lớn, một mặt thì liên tiếp hư không hắc ám.
Có thể nhìn thấy, có chút hành lang trống không, nhưng có chút hành lang đã xuất hiện bóng người, Sở Mộ chính là một người trong đó.
- Chẳng lẽ là muốn đi đến cuối hành lang sao?
Sở Mộ thầm nói, mà đám người Áo Cổ Tư Đô cũng đã hành động.
Thân hình của Sở Mộ hơi động, phía trước, khí tức không tên mạnh mẽ tràn ngập tới, cương mãnh cuồng bạo, phảng phất như Thiên Hà chi thủy xung kích, cực kỳ kinh người, Sở Mộ lập tức song kiếm giao nhau, thân hình lùi về sau, lấy phương thức kỳ diệu đối mặt khí tức cuồng bạo tấn công tới.
Gắt gao chống đỡ, cả người thì bị vọt tới điểm đầu tiên của hành lang, dán thật chặt lên vách tường lạnh lẽo, không thể động đậy, cảm giác mình sắp nghẹt thở, xương cốt cả người tựa hồ bị xông vỡ.
Cũng may khí tức xung kích kéo dài không lâu, không tới ba tức liền như thuỷ triều lui bước, sau khi lui bước, Sở Mộ vừa thở ra một hơi thì kinh hãi hiện, phía trước, xuất hiện từng bóng người, trên người mặc áo giáp màu trắng, mang mũ giáp màu trắng, khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều được che kín, ngay cả bộ mặt cũng như thế, chỉ có đôi mắt có thể nhìn thấy, con ngươi kia cũng là màu trắng bạc.
Áo giáp cực kỳ vừa người, trong tay thì nắm một trường kiếm màu trắng, xem ra vô cùng sắc bén.
Những Bạch Ngân kiếm sĩ này như con rối, đứng ở phía trước không nhúc nhích, nhưng khí tức rất kinh người, đạt đến Bạch Ngân cấp thấp, luận đẳng cấp, là Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn.
Phóng tầm mắt nhìn đi, Bạch Ngân kiếm sĩ cấp thấp có tới hơn một nghìn, xa xôi hơn là một mảnh sương mù.
Nhìn chằm chằm hơn một nghìn Bạch Ngân kiếm sĩ kia, ánh mắt của Sở Mộ trở nên kiên định, hai tay cầm kiếm, sau khi hít sâu một hơi, thân hình lóe lên, hóa thành một ánh kiếm, vô cùng sắc bén xung phong ra.
Khi Sở Mộ tiếp cận phạm vi nhất định, Bạch Ngân kiếm sĩ chuyển động, hai mắt lóe ra ánh sáng lạnh lẽo vô tình, Bạch Ngân kiếm trong tay cũng thuận theo đâm ra, cực kỳ nhanh, như một đạo lưu tinh màu trắng bạc xé rách trời cao, mang theo sát ý băng hàn đến cực điểm, giết về phía Sở Mộ.
Luận tu vi và thực lực, Sở Mộ so với bất luận Bạch Ngân kiếm sĩ nào cũng mạnh hơn rất nhiều, dù sao, Bạch Ngân kiếm sĩ chỉ tương đương với Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn, thực lực cũng là như thế, mà thực lực của Sở Mộ so với Tiểu Chúa Tể cảnh cực hạn bình thường thì mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.