Chương 2533: Hình thái thứ nhất của Kiếm Vực. (Hạ)
Lục Đạo Trầm Luân
08/06/2020
Lực thần hồn dung nhập vào trong hoa tuyết, không ngừng lan tràn, không ngừng truyền ra. Rất nhanh nó đã bao trùm toàn bộ Chân Kiếm Tông. Theo đó nó không ngừng khuếch tán, ra bên ngoài sơn môn của Chân Kiếm Tông, còn đi càng xa hơn.
Dưới lực thần hồn bao trùm, tất cả những gì đã phát sinh đều bị Sở Mộ cảm giác được, “nhìn” được rõ ràng.
Trận tuyết lớn xảy ra bất ngờ, mang đến cho Sở Mộ cảm ngộ khác.
- Nếu như... Có thể làm cho lực lượng của ta giống như những hoa tuyết này, vô cùng vô tận, không chỗ nào không có mặt...
Ý nghĩ chỉ vừa thoáng qua, Sở Mộ đã biết, điều này là không có khả năng. Có lẽ chỉ có cường giả tuyệt, thế thậm chí là cường giả cấp Đại Đế cấp Thánh Hoàng mới có thể làm được.
Dưới ý niệm thoáng động, trong đầu cũng theo đó chợt lóe lên linh quang. Bất chợt, Sở Mộ phóng ra Kiếm Vực.
Toàn lực phát ra Kiếm Vực, lấy bản thân Sở Mộ làm trung tâm, trong nháy mắt, liền bao trùm phạm vi ba ngàn mét. Lực lượng của Kiếm Vực là vô hình. Nhìn không thấy, chỉ có thể đi cảm nhận.
Ở dưới Kiếm Vực bao trùm, tất cả bông tuyết đang rơi bỗng nhiên dừng lại. Không gian dường như bị đông cứng lại. Tất cả đều dừng lại.
Bên trong phạm vi ba ngàn mét, có vô số tuyết rơi. Từng mảnh từng mảnh hoa tuyết yên tĩnh dừng lại ở giữa không trung, dường như đông cứng lại. Cảnh tượng này thoạt nhìn, vô cùng đặc biệt.
- Tan ra!
Sở Mộ than nhẹ một tiếng. Bên trong Kiếm Vực, hắn chính là chúa tể.
Theo tiếng nói của hắn vừa thốt ra, vô số bông tuyết đang đông cứng ở giữa không trung, ở trong nháy mắt tan ra, tiêu tan trong vô hình, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Giống như chưa bao giờ xuất hiện qua.
Một cảnh tượng càng quỷ dị hơn xuất hiện. Trong phạm vi ba nghìn mét lấy Sở Mộ làm trung tâm là một mảnh trống rỗng. Ở ngoài ba nghìn mét, lại có vô số bông tuyết trắng bay xuống.
Bất chợt, ý niệm của Sở Mộ thoáng động. Trên không trung tuyết một lần nữa lọt vào bên trong Kiếm Vực, một lần nữa đông lại.
Sở Mộ phân tích những bống tuyết rơi. Lực thần hồn dung nhập vào bên trong mỗi mảnh tuyết rơi, tìm hiểu huyền diệu trong đó.
Tuyết nhìn như không có uy lực gì, nhưng vẫn có chỗ huyền diệu của nó. Sở Mộ chợt có linh cảm, bảo hắn làm một thử, xem có thể không dẫn dắt các lực lượng kiếm ý kiếm lực v.v tiến vào trong tuyếtt rơi, dung hợp cùng Kiếm Vực, tăng cường Kiếm Vực.
Kiếm Vực cơ bản nhất chỉ có năng lực làm suy yếu lực lượng cùng tốc độ của đối phương và tăng cường lực lượng cùng tốc độ của chính mình. Cho dù là tu luyện tới cực hạn, cũng không thay đổi. Chỉ có điều có thể suy yếu kẻ địch càng cường đại, Kiếm Vực phát triển lại càng khác với Kiếm Vực cơ bản nhất.
Hiện tại, Sở Mộ tiến thêm một bước trên con đường tìm hiểu Kiếm Vực.
Tuyết bay khắp bầu trời, lực lượng khắp bầu trời, biến lực lượng tuyết bay thành một loại lực lượng bên trong Kiếm Vực, dùng để trợ giúp Kiếm Vực công kích kẻ địch bên trong Kiếm Vực.
Lần lượt thử, lần lượt thất bại. Sau khi thất bại, tổng kết ra chỗ thiếu sót, lại tiếp tục thử, tiến bước từng chút một.
Kiếm ý vĩnh hằng dung nhập bên trong hoa tuyết. Lực vĩnh hằng làm cho hoa tuyết dường như được kiên cố hóa, sẽ không tan rã. Kiếm ý khiến uy lực của hoa tuyết tăng cường, trở nên giống như lợi kiếm, lại cách không dung nhập kiếm nguyên và kiếm lực, khiến được mỗi mảnh hoa tuyết đều giống như hóa thành một thanh lợi kiếm trăm luyện ngàn rèn, có đầy đủ uy lực đáng sợ.
Lấy năng lực của Sở Mộ lúc này, chẳng qua là tạo ra một trăm mảnh hoa tuyết mà thôi.
- Rơi!
Một tiếng quát khẽ vang lên, giống như sát lệnh của Phật Chủ. Một trăm mảnh hoa tuyết ẩn chứa phong quang cùng lực lượng kinh người, trong nháy mắt, dường như biến thành từng thanh thần kiếm từ trên trời hạ xuống, giống như chém thần tàn sát ma, đâm về phía Sở Mộ.
Song kiếm ở trong tay Sở Mộ đánh ra. Bất Động Minh Vương Kiếm Thức trực tiếp thi triển. Kiếm thức triển khai, trong chớp mắt, Sở Mộ cảm giác hai chân của mình dường như có một mối liên hệ chặt chẽ với mặt đất. Toàn thân mọc ra rất nhiều cánh tay. Trên mỗi một cánh tay đều cầm một thanh kiếm. Trong lúc vung vẩy hạ xuống một trăm thanh lợi kiếm phòng ngự.
Một trăm thanh lợi kiếm này lại ở bên trong Kiếm Vực Sở Mộ, là kết quả sử dụng kiếm ý, kiếm nguyên và kiếm lực kết hợp, có đầy đủ uy lực cường đại. Mỗi lần phòng ngự đều có thể cảm giác được lực lượng khổng lồ trùng kích chấn động.
Sau khi một trăm hoa tuyết lợi kiếm Sở Mộ đánh vào phòng ngự, một thanh kiếm nắm giữa trong hai tay không ngờ xuất hiện từng lỗ nhỏ. Đây là một thanh Thông Thiên Thánh Kiếm bình thường, không có cách nào so sánh được với Vĩnh Hằng Linh Kiếm. Nhưng nó vẫn vô cùng cứng rắn, có tính dẻo dai. Ở dưới lợi kiếm hoa tuyết, nó bị chém ra từng lỗ hổng. Đủ thấy phong quang của hoa tuyết lợi kiếm hết sức kinh người.
- Uy lực không tệ, làm hình thái thứ nhất của Kiếm Vực.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Từng mảnh hoa tuyết màu trắng trong suốt giống như lông ngỗng, rơi từ trên trời xuống, rậm rạp, che phủ cả đất trời.
Bao trùm bầu trời, bao trùm mặt đất, bao trùm núi cao sông sâu, xuyên qua trời đất, xuyên qua thời không, xuyên qua thời không, rơi xuống.
Một ngày, hai ngày, ba ngày. . .
Đảo mắt, từ khi tuyết trắng rơi xuống, đến hôm nay đã qua bảy ngày.
Tuyết rơi, không chỉ có không giảm bớt theo thời gian trôi qua, trái lại càng ngày càng nghiêm trọng. Trong trời đất, bầu trời mênh mông một mảnh tuyết trắng. Vừa nhìn thoáng qua, người ta không phân biệt rõ được đâu là núi cao, không phân biệt rõ được đâu là không sông xanh, không phân biệt rõ đầm lầy, không phân biệt rõ mặt đất, không phân biệt được bình nguyên. Chỉ có một loại màu sắc, chỉ có một loại tầm nhìn.
Tại sơn môn của Chân Kiếm Tông cũng không may mắn tránh khỏi, bị tuyết lớn màu trắng bao trùm, không tan. Tuyết đọng vượt quá một trượng.
Tuyết rơi có lẽ là một chuyện cảnh đẹp ý vui. Đặc biệt đối với những người tu luyện mà nói, tuyết lớn sẽ không khiến cho bọn họ cảm thấy lạnh giá. Thậm chí ở trên trình độ nhất định, có lợi cho sự tu luyện của bọn họ. Nhưng tuyết đọng vượt quá một trượng, vẫn có vẻ không thể tưởng tượng nổi. Cảm giác thật giống như đất đai bị nâng cao không chỉ một trượng. Mỗi người dường như đều biến thành cao thủ khinh công. Mỗi người đạp tuyết không thấy dấu vết.
Cảnh tượng tuyết lớn phủ đầy mặt đất, khiến cho không ít người tu luyện thực lực được nâng cao rõ rệt.
Người tu luyện công pháp có liên quan tới tuyết hoặc hệ hàn cùng với người tu luyện tìm hiểu lực lượng tuyết lực lượng băng, ở trong trận tuyết lớn này đã nhận được lợi ích cực lớn. Những người tu luyện không tu luyện liên quan đến lực lượng tuyết cùng hệ hàn, cũng bởi vì một trận tuyết lớn rơi xuống, trong lúc đối kháng với hàn ý, ở dưới hoàn cảnh có vẻ ác liệt, cũng có đột phá không nhỏ.
Dưới lực thần hồn bao trùm, tất cả những gì đã phát sinh đều bị Sở Mộ cảm giác được, “nhìn” được rõ ràng.
Trận tuyết lớn xảy ra bất ngờ, mang đến cho Sở Mộ cảm ngộ khác.
- Nếu như... Có thể làm cho lực lượng của ta giống như những hoa tuyết này, vô cùng vô tận, không chỗ nào không có mặt...
Ý nghĩ chỉ vừa thoáng qua, Sở Mộ đã biết, điều này là không có khả năng. Có lẽ chỉ có cường giả tuyệt, thế thậm chí là cường giả cấp Đại Đế cấp Thánh Hoàng mới có thể làm được.
Dưới ý niệm thoáng động, trong đầu cũng theo đó chợt lóe lên linh quang. Bất chợt, Sở Mộ phóng ra Kiếm Vực.
Toàn lực phát ra Kiếm Vực, lấy bản thân Sở Mộ làm trung tâm, trong nháy mắt, liền bao trùm phạm vi ba ngàn mét. Lực lượng của Kiếm Vực là vô hình. Nhìn không thấy, chỉ có thể đi cảm nhận.
Ở dưới Kiếm Vực bao trùm, tất cả bông tuyết đang rơi bỗng nhiên dừng lại. Không gian dường như bị đông cứng lại. Tất cả đều dừng lại.
Bên trong phạm vi ba ngàn mét, có vô số tuyết rơi. Từng mảnh từng mảnh hoa tuyết yên tĩnh dừng lại ở giữa không trung, dường như đông cứng lại. Cảnh tượng này thoạt nhìn, vô cùng đặc biệt.
- Tan ra!
Sở Mộ than nhẹ một tiếng. Bên trong Kiếm Vực, hắn chính là chúa tể.
Theo tiếng nói của hắn vừa thốt ra, vô số bông tuyết đang đông cứng ở giữa không trung, ở trong nháy mắt tan ra, tiêu tan trong vô hình, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Giống như chưa bao giờ xuất hiện qua.
Một cảnh tượng càng quỷ dị hơn xuất hiện. Trong phạm vi ba nghìn mét lấy Sở Mộ làm trung tâm là một mảnh trống rỗng. Ở ngoài ba nghìn mét, lại có vô số bông tuyết trắng bay xuống.
Bất chợt, ý niệm của Sở Mộ thoáng động. Trên không trung tuyết một lần nữa lọt vào bên trong Kiếm Vực, một lần nữa đông lại.
Sở Mộ phân tích những bống tuyết rơi. Lực thần hồn dung nhập vào bên trong mỗi mảnh tuyết rơi, tìm hiểu huyền diệu trong đó.
Tuyết nhìn như không có uy lực gì, nhưng vẫn có chỗ huyền diệu của nó. Sở Mộ chợt có linh cảm, bảo hắn làm một thử, xem có thể không dẫn dắt các lực lượng kiếm ý kiếm lực v.v tiến vào trong tuyếtt rơi, dung hợp cùng Kiếm Vực, tăng cường Kiếm Vực.
Kiếm Vực cơ bản nhất chỉ có năng lực làm suy yếu lực lượng cùng tốc độ của đối phương và tăng cường lực lượng cùng tốc độ của chính mình. Cho dù là tu luyện tới cực hạn, cũng không thay đổi. Chỉ có điều có thể suy yếu kẻ địch càng cường đại, Kiếm Vực phát triển lại càng khác với Kiếm Vực cơ bản nhất.
Hiện tại, Sở Mộ tiến thêm một bước trên con đường tìm hiểu Kiếm Vực.
Tuyết bay khắp bầu trời, lực lượng khắp bầu trời, biến lực lượng tuyết bay thành một loại lực lượng bên trong Kiếm Vực, dùng để trợ giúp Kiếm Vực công kích kẻ địch bên trong Kiếm Vực.
Lần lượt thử, lần lượt thất bại. Sau khi thất bại, tổng kết ra chỗ thiếu sót, lại tiếp tục thử, tiến bước từng chút một.
Kiếm ý vĩnh hằng dung nhập bên trong hoa tuyết. Lực vĩnh hằng làm cho hoa tuyết dường như được kiên cố hóa, sẽ không tan rã. Kiếm ý khiến uy lực của hoa tuyết tăng cường, trở nên giống như lợi kiếm, lại cách không dung nhập kiếm nguyên và kiếm lực, khiến được mỗi mảnh hoa tuyết đều giống như hóa thành một thanh lợi kiếm trăm luyện ngàn rèn, có đầy đủ uy lực đáng sợ.
Lấy năng lực của Sở Mộ lúc này, chẳng qua là tạo ra một trăm mảnh hoa tuyết mà thôi.
- Rơi!
Một tiếng quát khẽ vang lên, giống như sát lệnh của Phật Chủ. Một trăm mảnh hoa tuyết ẩn chứa phong quang cùng lực lượng kinh người, trong nháy mắt, dường như biến thành từng thanh thần kiếm từ trên trời hạ xuống, giống như chém thần tàn sát ma, đâm về phía Sở Mộ.
Song kiếm ở trong tay Sở Mộ đánh ra. Bất Động Minh Vương Kiếm Thức trực tiếp thi triển. Kiếm thức triển khai, trong chớp mắt, Sở Mộ cảm giác hai chân của mình dường như có một mối liên hệ chặt chẽ với mặt đất. Toàn thân mọc ra rất nhiều cánh tay. Trên mỗi một cánh tay đều cầm một thanh kiếm. Trong lúc vung vẩy hạ xuống một trăm thanh lợi kiếm phòng ngự.
Một trăm thanh lợi kiếm này lại ở bên trong Kiếm Vực Sở Mộ, là kết quả sử dụng kiếm ý, kiếm nguyên và kiếm lực kết hợp, có đầy đủ uy lực cường đại. Mỗi lần phòng ngự đều có thể cảm giác được lực lượng khổng lồ trùng kích chấn động.
Sau khi một trăm hoa tuyết lợi kiếm Sở Mộ đánh vào phòng ngự, một thanh kiếm nắm giữa trong hai tay không ngờ xuất hiện từng lỗ nhỏ. Đây là một thanh Thông Thiên Thánh Kiếm bình thường, không có cách nào so sánh được với Vĩnh Hằng Linh Kiếm. Nhưng nó vẫn vô cùng cứng rắn, có tính dẻo dai. Ở dưới lợi kiếm hoa tuyết, nó bị chém ra từng lỗ hổng. Đủ thấy phong quang của hoa tuyết lợi kiếm hết sức kinh người.
- Uy lực không tệ, làm hình thái thứ nhất của Kiếm Vực.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Từng mảnh hoa tuyết màu trắng trong suốt giống như lông ngỗng, rơi từ trên trời xuống, rậm rạp, che phủ cả đất trời.
Bao trùm bầu trời, bao trùm mặt đất, bao trùm núi cao sông sâu, xuyên qua trời đất, xuyên qua thời không, xuyên qua thời không, rơi xuống.
Một ngày, hai ngày, ba ngày. . .
Đảo mắt, từ khi tuyết trắng rơi xuống, đến hôm nay đã qua bảy ngày.
Tuyết rơi, không chỉ có không giảm bớt theo thời gian trôi qua, trái lại càng ngày càng nghiêm trọng. Trong trời đất, bầu trời mênh mông một mảnh tuyết trắng. Vừa nhìn thoáng qua, người ta không phân biệt rõ được đâu là núi cao, không phân biệt rõ được đâu là không sông xanh, không phân biệt rõ đầm lầy, không phân biệt rõ mặt đất, không phân biệt được bình nguyên. Chỉ có một loại màu sắc, chỉ có một loại tầm nhìn.
Tại sơn môn của Chân Kiếm Tông cũng không may mắn tránh khỏi, bị tuyết lớn màu trắng bao trùm, không tan. Tuyết đọng vượt quá một trượng.
Tuyết rơi có lẽ là một chuyện cảnh đẹp ý vui. Đặc biệt đối với những người tu luyện mà nói, tuyết lớn sẽ không khiến cho bọn họ cảm thấy lạnh giá. Thậm chí ở trên trình độ nhất định, có lợi cho sự tu luyện của bọn họ. Nhưng tuyết đọng vượt quá một trượng, vẫn có vẻ không thể tưởng tượng nổi. Cảm giác thật giống như đất đai bị nâng cao không chỉ một trượng. Mỗi người dường như đều biến thành cao thủ khinh công. Mỗi người đạp tuyết không thấy dấu vết.
Cảnh tượng tuyết lớn phủ đầy mặt đất, khiến cho không ít người tu luyện thực lực được nâng cao rõ rệt.
Người tu luyện công pháp có liên quan tới tuyết hoặc hệ hàn cùng với người tu luyện tìm hiểu lực lượng tuyết lực lượng băng, ở trong trận tuyết lớn này đã nhận được lợi ích cực lớn. Những người tu luyện không tu luyện liên quan đến lực lượng tuyết cùng hệ hàn, cũng bởi vì một trận tuyết lớn rơi xuống, trong lúc đối kháng với hàn ý, ở dưới hoàn cảnh có vẻ ác liệt, cũng có đột phá không nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.